Thi Muội (Dịch Full)

Chương 955

Chương 955 Chương 955

Đột nhiên nhìn thấy sư phụ nói như vậy, tôi lập tức quay đầu lại rồi nhìn về phía ông ấy: "Sư phụ, sư phụ biết Thực Âm cổ này sao?"

Sư phụ lộ ra vẻ mặt kinh hãi: "Đâu chỉ là biết, lúc sư phụ còn trẻ còn suýt chút nữa là đã chết ở trong tay con côn trùng này rồi!"

"Ồ? Sư phụ, lúc đó đã xảy ra chuyện gì vậy?" Tôi tò mò hỏi.

Sư phụ hít một hơi thật sâu rồi nói tiếp với tôi: “Thực Âm cổ này là một loại côn trùng đặc biệt, nhưng người ta thích gọi nó là cổ trùng hơn. Bởi vì thức ăn yêu thích của con côn trùng này là Âm hồn linh thể, thậm chí nó còn đặc biệt yêu tha thiết đối với âm sát khí. "

“Một khi người sống bị loài côn trùng này lây nhiễm lên người, hồn phách của một người sống sờ sờ sẽ bị nó ăn sạch sẽ trong vòng chưa đầy mười phút. Mà một loại trùng cổ vô cùng nguy hiểm như vậy, khi bản thân sư phụ còn trẻ thì cũng đã từng tiếp xúc với nó một lần, hơn nữa còn suýt chút nữa là đã chết ở trong tay của con côn trùng đó.”

Dường như trong lòng của sư phụ vẫn cảm thấy rất sợ hãi, mà ngay cả tôi sau khi nghe vào trong lỗ tai thì cũng không nhịn được mà cảm thấy khiếp sợ.

Một loại côn trùng lợi hại như vậy có thể dùng trong việc tiêu độc cho Độc đạo trưởng sao?

Không chờ tôi mở miệng nói chuyện, giọng nói của Mộ Dung Ngôn đã vang lên bên tai tôi: “Đúng vậy, chính là loại côn trùng mà sư phụ của anh nhắc đến. Chỉ cần có thể bắt được loại côn trùng này thì tôi sẽ có cách rút yêu độc ở trong người của Độc đạo trưởng ra. Hơn nữa loại côn trùng này là thứ mà Âm hồn linh thể như chúng tôi không thể chạm vào, cho nên chỉ có thể để anh tự mình đến lấy..."

Tôi vẫn cảm thấy có chút khó hiểu, không biết rốt cuộc Mộ Dung Ngôn sẽ dùng cách gì để tiêu độc?

Nhưng Mộ Dung Ngôn nghiêm túc nói như vậy, tựa hồ đây là sự thật.

Vì vậy mà tôi vội vàng nói: "Vậy chúng tôi phải đi đâu thì mới có thể tìm thấy loại Thực Âm cổ này?"

"Người cung cấp hàng hóa cho các người, Hương Chúc Trương!" Mộ Dung Ngôn nhàn nhạt trả lời.

Nhưng khi tôi nghe đến ba chữ “Hương Chúc Trương”, trong lòng lại “Lộp bộp” một tiếng.

Hương Chúc Trương là một ông già bán buôn các loại đồ dùng cho việc tang lễ như tiền giấy, hương nến và các thứ linh tinh gì đó.

Hầu hết các cửa hàng tang lễ có ở trong khu vực thành thị của chúng tôi đều lấy hàng từ cửa hàng của Hương Chúc Trương này.

Nhưng ông ta cũng là một tên gian thương, mỗi khi tới lấy hàng thì đều phải canh chừng ông ta, nếu không sẽ bị ông ta làm cho thiếu cân thiếu lạng.

Nhưng ngoài điều này ra, dường như cái tên Hương Chúc Trương này không có bất cứ bản lĩnh nào, gần như có thể nói là người không có đạo hạnh.

Nhưng làm sao mà một sự tồn tại như ông ta lại có được một loại cổ trùng cao cấp như Thực Âm Cổ này chứ?

"Hương Chúc Trương, chẳng lẽ là ông già thối tha đó? Chẳng lẽ ông ta có loại côn trùng này sao?" Trong lòng tôi tràn đầy nghi ngờ và có chút khó tin.

Sau khi Mộ Dung Ngôn nghe xong thì lại hờ hững trả lời một câu: "Anh đã coi thường ông ta quá rồi. Hương Chúc Trương là người có địa vị rất cao. Sau lưng ông ta còn có một thế lực cực kỳ lớn. Anh còn nhớ rõ cỗ quan tài sắt Phi Phượng kia không? Đó là thứ mà thế lực đứng sau cái tên Hương Chúc Trương kia đã cung cấp cho tôi đấy!"

Đương nhiên tôi biết rõ cỗ quan tài Phi Phượng này rồi.

Đó là cỗ quan tài sắt mà Mộ Dung Ngôn đã nhờ tôi mua, sau khi sư phụ nhìn thấy thì đã vỗ tay tán thưởng, hơn nữa còn nói muốn giữ lại để cho mình dùng.

Sau này, tôi mới từ trong miệng của Mạc bà bà biết được, thực ra thì chiếc quan tài này đã được Mộ Dung Ngôn thương lượng với người bán từ rất lâu rồi.

Chỉ là do bản thân Mộ Dung Ngôn là quỷ hồn, nên không thể tự mình chạy đi lấy được. Cho nên cô ấy mới kiếm cớ và yêu cầu tôi mua cho cô ấy chiếc quan tài này.

Cuối cùng là thông qua tôi mà đưa nó đến Quỷ Mã Lĩnh giúp cô ấy.

Nhưng tôi thực sự không ngờ, một chiếc quan tài sắt Phi Phượng lợi hại như vậy lại được thế lực đằng sau Hương Chúc Trương cung cấp.

"Thi Muội, nếu như trong trường hợp Hương Chúc Trương thực sự có trong tay thứ này, chẳng lẽ ông ta sẽ đồng ý đưa cho tôi sao?" Tôi tiếp tục hỏi.

Nhưng Mộ Dung Ngôn lại thản nhiên nói: "Sau khi anh đến đó thì báo tên của tôi rồi xòe lòng bàn tay ra, đến lúc đó ông ta sẽ đưa nó cho anh!" Vừa nói xong, tôi lập tức cảm thấy trong lòng bàn tay trái của mình có chút đau nhức.

Tôi vội vàng giơ tay lên nhìn thì phát hiện, trong lòng bàn tay trái của mình xuất hiện một hoa văn màu đen kỳ lạ.

Nó giống như một bông hoa đang nở rộ nhưng cũng giống như một bông hoa sen màu đen nhánh.

Tôi còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì giọng nói của Mộ Dung Ngôn lại vang lên: “Khi lấy được con côn trùng đó thì anh nhớ mang Độc đạo trưởng đến chỗ của Chu Vận. Chờ tới lúc đó, yêu độc ở trong cơ thể của Độc đạo trưởng sẽ tự nhiên bị rút ra ngoài... "

Bình Luận (0)
Comment