Trong Thiên Cơ điện, một chiếc vương tọa chìm chìm nổi nổi bên trên đại điện.
Tạo Hóa thần tọa!
Vương tọa này cổ kính uy nghiêm, khí thế hùng vĩ, phát ra hào quang huyền ảo. Nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện phần lớn vương tọa là hư ảo, chỉ có một phần nhỏ dưới đáy là thật.
Phần hư ảo kia đại biểu cho bộ phận bị thiếu hụt.
Xét theo quy cách, mảnh vỡ Tạo Hóa thần tọa vừa nhận được chỉ bằng một phần trăm của chỉnh thể.
Bốn phía của thần tọa còn có chữ viết xoay vòng, đây là thần thuật ứng với Tạo Hóa thần tọa, Vô Thiên thuật
Tạo Hóa thần tọa có tiếng là sáng tạo vạn vật, hái sao hái trăng, không gì không làm được, bản chất của nó thực ra là sáng tạo.
Nghe nói Tạo Hóa thần tọa hoàn chỉnh kết hợp với Vô Thiên thuật, nắm giữ năng lực sáng tạo vạn vật, có thể khiến vạn linh sinh trưởng, tài nguyên dồi dào, còn có thể thay đổi hiện thực.
Dùng cách nói hiện đại thì nó có thể trực tiếp tiến hành tăng cường vật chất ở phương diện vi mô, từ không thành có, chuyển hóa vật chất, không gì không làm được.
Nhưng đây là trạng thái lý tưởng của Tạo Hóa thần tọa, sự thật là nó cũng giống như Tuyền Cơ xích, Thiên Cơ môn vốn chưa thật sự hoàn thành nó. Đừng nói tới một số mảnh vỡ đã tiêu vong từ lâu, cho dù thu thập toàn bộ cũng không thể làm được.
Nhưng nếu chỉ phát huy một phần tác dụng thì vẫn có thể.
Bên trong quán trọ, Ninh Dạ ngồi ngay ngắn.
Đột nhiên y giơ ngón tay chỉ vào không trung, chỉ thấy dưới mặt đất hiện lên một quả cầu đất nho nhỏ, đột nhiên biến hóa, hình thành một người đất tí hon, có mũi có mắt, đi trên mặt đất vài bước rồi hoàn toàn sụp đổ.
“Hư không tạo vật?” Sau lưng Ninh Dạ xuất hiện hình bóng Thiên Cơ.
Nó nhìn đống đất vụn bên đưới: “Từng nghe Cửu Thiên Thần Thuật huyền ảo dị thường, Vô Thiên chi thuật có thể hư không tạo vật, sáng tạo khó lường, quả nhiên danh bất hư truyền, mới đó thôi mà ngươi đã học được rồi à?”
Ninh Dạ lạnh nhạt: “Cửu Thiên Thần Thuật chú trọng vào ngộ, hiểu được là biết làm, không có gì khó. Nhưng muốn tiến bộ lại chẳng dễ dàng gì.”