Vu Hồn vô hình vô chất, lặng yên không một tiếng động, mang theo Không Gian giới chỉ cực kỳ sát mặt đất, xuyên thấu qua khe cửa, lặng lẽ trượt ra phía ngoài.
Vừa ra khỏi cửa, lập tức chứng kiến vô số Dị Linh tộc canh giữ ở bốn phía, bao phủ không gian chung quanh, một chút kẽ hở cũng không có, vô luận từ phương hướng nào đào tẩu cũng sẽ bị phát hiện.
- Xem ra bọn Dị Linh tộc này có kinh nghiệm sa trường...
Vẻ mặt Trương Huyền tràn đầy bất đắc dĩ.
Chỉ có thường xuyên chiến đấu, am hiểu phối hợp, mới có thể phòng ngự nghiêm mật như thế.
Không chỉ như thế, còn có trận pháp phòng ngự, có thể nói một con muỗi cũng bay không thoát, khó trách hai vị Vương giả đối với mình nói vài câu liền đi ra ngoài, nguyên lai không có sợ hãi, biết mình cùng những Danh Sư này trốn không thoát.
- Minh Lý Chi Nhãn!
Tâm cảnh vận chuyển, trên mặt không buồn không vui, trong ánh mắt Trương Huyền hiển hiện hoa văn.
- Phòng ngự thật nghiêm mật, đối với tu luyện giả mà nói, đích xác không cách nào thoát thân, nhưng đối với Vu Hồn mà nói, còn là rất nhẹ nhàng...
Xem một lát, Trương Huyền nhẹ nhàng cười cười.
Tuy chung quanh phòng ngự kín đáo, nhưng là nhằm vào tu luyện giả, Vu Hồn có thể lớn có thể nhỏ, lại khó có thể phát hiện, muốn chạy trốn cũng không khó khăn.
- Cứ như vậy rời đi mà nói, có phải cảm thấy ta quá dễ nói chuyện hay không?
Dị Linh tộc làm ra công sự phòng ngự lớn như vậy, nhất định là mưu đồ làm loạn, nếu như đã phát hiện, trực tiếp quay người rời đi, chẳng phải thật không có phong phạm của Danh Sư Học Viện Viện trưởng?
- Thời điểm tới chuyên môn xem, kiến trúc kia lấy phương vị Thất Huyền Linh Quang Trận bố trí, chỉ cần phá hư điểm trọng yếu nhất, trận pháp sẽ lập tức nghịch chuyển, coi như không thể cắn trả, cũng có thể để cho bọn họ những ngày này khổ cực hủy hoại chỉ trong chốc lát!
Khóe miệng giơ lên.
Muốn nói tu kiến hắn không làm được, nhưng muốn nói phá hư, hắn tuyệt đối là Vương giả!
Đại Trưởng lão cũng không có biện pháp với hắn, chơi đùa sập những kiến trúc này, không đáng kể chút nào.
- Qua nhìn xem!
Lại nhìn một vòng, tìm đúng phương hướng, nhẹ nhàng khẽ động, cực kỳ sát mặt đất, Trương Huyền thẳng tắp bay về phía trước.
- Ân!
Hắn vừa mới rời đi, Kim Diệp Vương liền nhướng mày.
- Ân huynh, làm sao vậy?
Thanh Diệp Vương nhìn lại.
- Không có gì, chẳng qua là cảm thấy có điểm gì là lạ, cảm giác giống như có cái gì đi qua!
Kim Diệp Vương chần chừ một chút nói.
Hắn trời sinh nhạy cảm, đối với hoàn cảnh chung quanh có lý giải rất mạnh, vừa rồi trong nháy mắt tựa hồ cảm giác được có đồ vật gì đó thoáng qua, chỉ là mắt thường không thấy được.
Đương nhiên, nếu như dùng thần nhận thức nhìn quét mà nói, liền không chỗ nào che giấu rồi.
Thánh Vực nhị trọng Thần Thức cảnh, tinh thần phóng ra ngoài, coi như là Vu Hồn cũng có thể nhẹ nhõm phát hiện, chỉ bất quá thần thức phóng ra ngoài, đối với tinh thần tiêu hao thật lớn, coi như hắn là Thánh Vực tứ trọng, cũng không có khả năng từng giây từng phút đều dò xét.
Trương Huyền chính là mượn chỗ sơ hở này, mới thành công đào thoát.
Rời đi mọi người vây quanh, Vu Hồn khống chế Không Gian giới chỉ, thẳng tắp phi hành về phía trước.
Thời gian không lâu, liền đến trước một cung điện hùng vĩ.
Phương thức bày trận của Dị Linh Tộc cùng Nhân tộc hơi có khác biệt, bất quá ở dưới Minh Lý Chi Nhãn cùng Thiên Đạo Thư Viện, điểm ấy sai biệt không đáng kể chút nào, thời điểm tới liền thấy rõ, tòa cung điện này, đúng là chỗ hạch tâm của cả kiến trúc.
Lặng lẽ rơi xuống.
Vì phòng bị bản thân, Dị Linh tộc hầu như đều bị phái đến cung điện lúc trước, nơi đây chỉ có mấy người phòng thủ, cực kỳ bạc nhược yếu kém.
Mấy người kia đều không có đạt tới Thần Thức cảnh, cũng không am hiểu Linh Hồn, hơn nữa Trương Huyền sớm có chuẩn bị, biết rõ chỗ lỗ thủng, thần không biết quỷ không hay liền ẩn nấp tiến đến, không có bị phát hiện.
Cung điện rộng lớn, chiếm diện tích chừng hơn trăm mét, trên cây cột, vách tường khắc đầy các loại phù văn cổ quái, trung gian là tế đàn, đường kính chừng bảy tám mét.
- Đây là phù văn gì?
Xem một lát, một cái cũng không nhận thức, trong lòng câu thông Ngoan Nhân.
- Đây là văn tự phù văn đặc thù của Dị Linh Tộc, dựa theo phương thức đặc thù điêu khắc, có thể hội tụ linh khí, cùng Tụ Linh Trận của Nhân tộc có chút tương tự.
Nhìn thoáng qua, Ngoan Nhân nói.
- Tụ Linh Trận?
- Ân, nói tương tự kỳ thật cũng bất đồng, Tụ Linh Trận chỉ có tác dụng hội tụ Linh khí, mà phù văn trận pháp này, có thể hội tụ linh khí cung cấp cho Dị Linh tộc, để cho bọn họ gia tăng lực lượng, cùng trận pháp trong địa cung của ta là giống nhau!
Ngoan Nhân nói.
- Gia tăng lực lượng? Chẳng phải nói có thể vì những Khôi Lỗi kia cung cấp năng lượng?
Ánh mắt Trương Huyền sáng lên.
Ban đầu ở địa cung, hắn tận mắt thấy Ngoan Nhân bổ sung năng lượng cho tất cả Khôi Lỗi. Sau khi thu phục, Khôi Lỗi liên tục sử dụng nhiều lần, tích góp năng lượng đã tiêu hao được không sai biệt lắm, nguyên nhân chính là như thế, gần đây thời gian rất lâu cũng không có sử dụng.
Nếu như cái này có thể bổ sung năng lượng mà nói, ngược lại là có thể mượn dùng một chút.
- Tình huống bình thường, trận pháp này sắp đặt hạn chế, ngoại nhân rất khó sử dụng, bất quá với ta mà nói không coi vào đâu, chỉ cần chủ nhân thả Khôi Lỗi ra, ta có thể giúp chúng nó bổ sung lực lượng!
Ngoan Nhân nói.
- Vậy là tốt rồi!
Nhẹ nhàng cười cười, cổ tay Trương Huyền khẽ đảo, hơn hai mươi Khôi Lỗi lập tức xuất hiện ở trước mặt, ngay sau đó bàn tay duỗi về phía trước, một ngón tay bay ra, đi vào trên không, lập tức tản mát ra sát lục chi khí nồng đậm.
Cảm nhận được cỗ lực lượng này, rất nhiều Khôi Lỗi, lập tức quỳ lạy xuống, từng cái thái độ thành kính.
- Ân!
Ngoan Nhân hài lòng hừ một tiếng, trong miệng phát ra ngôn ngữ kỳ quái, đám khôi lỗi nghe được mệnh lệnh, xếp thành đội ngũ chỉnh tề, đồng loạt đi thẳng về phía trước.
Thấy bọn họ đi vào tế đàn chính giữa đại điện, ngón tay lơ lửng liên tục điểm ở trên không trung vài cái, vẽ ra phù văn cổ quái liên tiếp.
Ô...Ô...n...g!
Một tiếng không khí nhẹ kêu, ngay sau đó liền thấy linh khí hội tụ đến, tựa như một vòng xoáy cực lớn, thẳng tắp quán thâu vào một Khôi Lỗi trong đó.
Xoẹt zoẹt~! Xoẹt zoẹt~!
Vừa rồi Khôi Lỗi còn suy yếu trong chốc lát tinh quang bắn ra bốn phía, lực lượng một lần nữa trở lại đỉnh phong.
- Thật lợi hại!
Ánh mắt Trương Huyền sáng lên.
Loại phương pháp quán thâu năng lượng này, so với quán đỉnh trong tu luyện còn muốn đáng sợ.
Bất quá xem ra, cũng chỉ có thể là Khôi Lỗi mới có thể sử dụng, đổi lại tu luyện giả bình thường, linh khí cuồng bạo như thế tuôn vào, chỉ sợ kiên trì không được vài giây huyết mạch sẽ bạo liệt, tử vong ngay tại chỗ.
Làm như vậy tốc độ quán thâu lực lượng là rất nhanh, nhưng đã vượt ra khỏi phạm vi có thể thừa nhận của nhân loại.
Ngoan Nhân quen việc dễ làm, thời gian không lâu, hơn hai mươi Khôi Lỗi, toàn bộ được bổ sung năng lượng hoàn tất.
Một lần nữa tràn ngập năng lượng, ý chí chiến đấu của bọn người kia dạt dào, khí thế như cầu vồng.
- Đáng tiếc thực lực quá yếu, chỉ có Thánh Vực nhất trọng, trước kia dùng còn có thể, bây giờ dùng để đối kháng nhiều Dị Linh tộc ở bên ngoài, kém rất nhiều...
Trương Huyền lắc đầu.
Bọn người kia đều chỉ có Thánh Vực nhất trọng hậu kỳ, đỉnh phong, 20 con đối chiến 200, thật muốn qua, nhất định là có đi không về.
- Ân, đúng rồi, bọn họ là tu luyện giả, bị Ngô Dương Tử tươi sống luyện chế thành Khôi Lỗi, cho tới nay, ta đều coi bọn họ là tu luyện giả mà đối đãi, nếu như trở thành Khôi Lỗi mà nói... Sửa đổi cơ quan để nó trở nên càng thêm hợp lý, hoàn toàn có thể tăng thực lực lên...
Trong lòng khẽ động, một cái ý nghĩ đột nhiên xông ra.
Những thứ này, lúc trước Trương Huyền đều coi bọn hắn là người, đã tử vong, tự nhiên không thể tu luyện nữa. Nhưng nếu như trở thành Khôi Lỗi mà nói, sửa chữa cơ quan trong cơ thể một chút, hoàn toàn có thể cấu tạo cho bọn họ càng thêm hoàn mỹ, thực lực tự nhiên cũng sẽ trở nên càng mạnh hơn nữa.
Lúc trước ở Ký Lục Sơn, hắn sửa đổi kết cấu xương sườn Khôi Lỗi của Mạc Lưu Chân, khiến thực lực của đối phương tăng nhiều.
Nếu những thứ này cũng có thể sửa đổi mà nói, hoàn toàn có thể để sức chiến đấu trở nên mạnh mẽ.
- Thiếu sót?
Để tất cả Khôi Lỗi đồng thời thi triển võ kỹ, trong lòng thở nhẹ.
Rất nhanh, tất cả thiếu sót trên thân chúng nó đều xuất hiện ở trước mắt.
- Thiếu sót lớn nhất trên người bọn họ là thủ pháp luyện chế cùng tài liệu... tuy Ngô Dương Tử được xưng Hồng Viễn Đế Quốc đệ nhất Luyện Khí Đại Sư, nhưng dù sao không có đạt tới thất tinh, những Khôi Lỗi này coi như là tất cả bộ kiện hoàn mỹ vô khuyết, đoán chừng cũng chỉ có thể đạt tới Thánh Vực tam trọng!
Xem hết tất cả thư tịch tạo ra, Trương Huyền thở dài một hơi.
Vốn tưởng rằng chỉ cần các phương diện Khôi Lỗi đều gần như hoàn mỹ, thực lực tất nhiên đạt tới một tình trạng nghe rợn cả người, hiện tại xem ra suy nghĩ nhiều.
Thủ pháp luyện chế cùng tài liệu, chính là một hào rộng khó có thể vượt qua, coi như cái khác tốt, không giải quyết được hai điểm này, thực lực cũng sẽ bị hạn chế.
- Có thể làm cho bọn hắn đạt tới Thánh Vực tam trọng cũng không tệ...
Trương Huyền cười cười.
Tuy không có đạt tới mong muốn, nhưng mà hơn 20 Thánh Vực tam trọng đồng thời xuất thủ, thực lực cũng không thể khinh thường.
Đương nhiên so với bên ngoài, mấy Khôi Lỗi này là hơi không bằng.
Không nói cái khác, Thanh Diệp Vương, Kim Diệp Vương đều là Thánh Vực tứ trọng, hai người này thi triển toàn lực, hơn 20 tam trọng, sẽ rất khó chống lại.
Đạt tới Thánh Vực, mỗi gia tăng một cấp bậc, chẳng khác nào đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất, không thể so sánh nổi.
Thực tế giữa tam trọng cùng tứ trọng, còn cách tới hạ phẩm, trung phẩm, thuộng phẩm, chênh lệch càng lớn.
- Trước mặc kệ, trước hết để cho bọn hắn tăng lên thực lực rồi hãy nói...
Tìm ra chỗ vấn đề, thân thể Trương Huyền tung lên, đi vào trước mặt tất cả Khôi Lỗi, bàn tay liên tục đập đi.
Đùng đùng!
Từng đợt giòn vang, hơn hai mươi Khôi Lỗi như thoát thai hoán cốt, trở nên càng hung hiểm hơn, càng thêm đáng sợ.
- Giúp bọn hắn quán thâu năng lượng đi...
Thở dài một hơi, vẻ mặt Trương Huyền tràn đầy mệt mỏi.
Nếu không phải ba tháng này, học tập tất cả thư tịch của Thiên Công học viện, đối với Khôi Lỗi cấu tạo rõ như lòng bàn tay, muốn làm đến điểm ấy hầu như không có khả năng.
Dù vậy, một phen xuống, cũng làm cho linh hồn hắn tựa như hết sạch, cả người tùy thời ngã xuống.
Cũng khó trách, để nhiều bộ kiện gần như hoàn mỹ như vậy, bất kỳ một trình tự nào cũng không thể phạm sai lầm, bất luận khâu nào cũng không thể có lỗ thủng, hơn nữa hơn hai mươi Khôi Lỗi, hình thái, thủ pháp luyện chế khác nhau, tính toán ra, tự nhiên không dễ dàng như vậy.
Khoanh chân ngồi dưới đất, lấy ra hồn phách Thanh Giác Long Thú, bổ sung hao tổn.
Ngoan Nhân lại tiếp tục điều động phù văn, giúp đỡ những Khôi Lỗi vừa mới tấn cấp này bổ sung năng lượng.
Đổi lại lúc khác, coi như kết cấu của chúng nó hoàn mỹ, không đủ năng lượng, cũng chỉ là Thánh Vực nhất trọng, cùng cường giả tam trọng không có bất kỳ có thể so sánh.
Thật giống như ô tô không có dầu, mã lực lớn hơn nữa, cũng không bằng xe lừa.
Mà bây giờ, đã có nhiều năng lượng như vậy, liền đơn giản.
Oanh long long!
Kèm theo bổ sung lực lượng càng ngày càng nhiều, toàn bộ đại điện kịch liệt đung đưa, chung quanh khắc phù văn, liên tục bong ra từng màng, màu sắc càng lúc càng mờ nhạt.
- Chủ nhân, giống như linh khí nơi đây không quá đủ...
Đúng lúc này, thanh âm của Ngoan Nhân truyền tới.