Nguồn: TruyenGG.
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Dịch: Nguyễn Khiêm.
…
–…
Bóng người nhoáng một cái, thiếu chút nữa không khống chế được, tiêu tán ngay tại chỗ.
Tàn hồn của hắn ở lại chỗ này, là vì thu đệ tử, truyền lưu tuyệt học của mình cho đời sau, mà không phải… vì bái sư a!
Cái này thì ngược lại, đệ tử không thu, đối phương lại muốn bản thân bái sư… phiền muộn để cho hắn sắp nổ.
Bất quá, cũng không trách đối phương.
Vừa gặp mặt, hắn đã nói “muốn được truyền thừa của ta, phải vào môn hộ, nếu không làm sao dạy ngươi tuyệt học…”
Nếu không danh bất chính, ngôn bất thuận.
Hiện tại muốn đối phương truyền thụ, tự nhiên cũng phải giống nhau, nếu không, người ta dựa vào cái gì truyền thụ cho mình?
– Được rồi, là ta đường đột…
Lắc đầu, bóng người không hề yêu cầu, mà ngẩng đầu nhìn lại:
– Thông qua chỗ này, mới tính chính thức tiến nhập di tích, đằng sau độ khó càng lớn, hy vọng ngươi có thể đi xa hơn…
Nói xong, thân ảnh càng lúc càng mờ nhạt.
Xem ra, dựa theo tình huống lúc trước, có lẽ còn có thể duy trì một đoạn thời gian, bây giờ bị đả kích, rút cuộc kiên trì không nổi.
Vù vù!
Bóng người biến mất, bia đá trước mắt cũng rặc rặc giòn vang, xuất hiện vô số vết rách, thời gian nháy con mắt đã vỡ vụn trên đất.
– Ngươi còn chưa nói, tên của ngươi là gì a…
Không nghĩ tới hắn lại biến mất nhanh như vậy, Trương Huyền kìm lòng không được ngẩn ngơ.
Kỳ thật, nói có thể sửa lại thiếu sót của Hành Giả Vô Cương, chỉ là dụ dỗ đối phương lấy ra bí tịch, lúc trước hắn nhìn công pháp, cấp bậc đều rất thấp, cùng loại Võ kỹ thượng đẳng này, căn bản không cách nào dung hợp.
Bởi vậy, mặc dù biết thiếu sót, nhưng muốn nói ra chính xác, còn làm không được.
Đối phương vẻ mặt thành khẩn muốn học tập, rơi vào đường cùng đành phải dùng lời nói của đối phương tiến hành phản bác, không nghĩ tới lời vừa mới dứt, hắn liền biến mất…
Được bí tịch Hành Giả Vô Cương của người ta, kết quả ngay cả tên cũng không biết.
– Đa tạ công pháp của tiền bối, vãn bối nhất định sẽ phát dương quang đại, không phụ nhắc nhở cùng ưu ái!
Nhìn bia đá vỡ vụn trước mắt, Trương Huyền quỳ gối trên mặt đất, ánh mắt thành khẩn.
Vô luận như thế nào, bộ công pháp này của đối phương đã làm cho hắn toàn tâm cúi đầu, đây không phải chỉ là lý giải, cũng là một loại tôn trọng phát ra từ nội tâm.
– Tuy bộ Hành Giả Vô Cương này rất lợi hại, nhưng mà bây giờ ta còn không cách nào tu luyện…
Bái xong, nhớ tới bộ công pháp vừa học, Trương Huyền tràn đầy bất đắc dĩ.
Chân khí cùng nhục thân của hắn đã phù hợp điều kiện, coi như luyện thành thi triển, cũng sẽ không hao hết chân khí, nhục thân không chịu nổi mà tan vỡ, mấu chốt duy nhất là… Bộ công pháp này thiếu sót thật sự nhiều lắm.
Để cho hắn không muốn luyện.
Dù sao đệ nhất trọng thiếu sót, thì có thể dẫn đến hai mắt mù, mình không muốn bởi vì tu luyện một bộ công pháp, mà biến thành mù lòa a.
Xem ra phải đợi đi ra di tích, tìm kiếm thân pháp cấp bậc cao hơn dung hợp, hình thành công pháp hoàn mỹ lại nói!
Dù sao Thiên Đạo thân pháp với hắn mà nói đã đủ, không cần phải bí quá hoá liều.
– Đi về trước, không còn tiếng gió kêu, có lẽ bọn hắn đã từ trong trạng thái đặc thù tỉnh táo lại, không sai biệt lắm cũng sắp tới…
Không hề xoắn xuýt pháp quyết tu luyện Hành Giả Vô Cương, thân thể Trương Huyền nhoáng một cái, thẳng tắp bay đi.
Mọi người bị Ma Âm mê hoặc, không cách nào khống chế bản thân, Ma Âm biến mất, có lẽ đã từ trong ý cảnh đặc thù tỉnh táo lại, tìm được phương hướng.
Một đường phi hành, thu hồi trận kỳ phân biệt phương hướng lúc trước bố trí xuống, dùng không bao lâu, lần nữa trở lại địa phương lúc trước chia ra với đám người Ngô sư, cúi đầu nhìn lại, nhíu mày.
Nơi này đã không còn bóng người, ngược lại một mảnh hỗn độn, trên mặt đất vô số hố to như rừng, giống như vừa mới trải qua một trận chiến đấu rất tàn khốc, bốn phía đều là máu tươi.
– Xảy ra chuyện gì vậy?
Nắm đấm xiết chặt.
Đám người Ngô sư, đều là cường giả Thánh Vực tứ trọng, thực lực mạnh mẽ, gặp nguy hiểm gì, lại để cho bọn họ đánh kịch liệt như thế? Thậm chí ngay cả cái gì cũng không kịp lưu lại?
– Minh Lý Chi Nhãn!
Biết rõ mọi người khả năng gặp phải nguy hiểm, không dám do dự, trong mắt hiển hiện hoa văn, nhìn lại bốn phía, rất nhanh, một dấu vết nhàn nhạt xuất hiện ở trước mắt.
– Đuổi theo!
Biết rõ mọi người nhất định là rời đi theo hướng này, Trương Huyền tăng thêm tốc độ đuổi theo.
– Là Dị Linh tộc?
Đi về phía trước một lát, lần nữa phát hiện một địa phương giao chiến, lần này không chỉ có máu tươi nhân loại, còn có hai thi thể Dị Linh tộc bị chém giết.
– Nguy rồi…
Cúi đầu nhìn thoáng qua, đồng tử của Trương Huyền co rút lại.
Nghiên cứu thi thể người khác, khả năng cần thời gian rất lâu, mới có thể phỏng đoán thực lực đối phương như thế nào, nhưng hắn có Minh Lý Chi Nhãn, có thể nhẹ nhõm phân biệt rõ, liếc thấy hai Dị Linh tộc kia, thực lực ít nhất đạt đến Thánh Vực tam trọng!
Người mạnh như thế, chỉ sợ ở dưới trướng của Thanh Điền Hoàng, cũng được cho không yếu.
Vù vù!
Tinh thần khẽ động, Tử Diệp Vương xuất hiện ở trước mắt.
– Hai người này, ngươi có nhận thức không?
Ánh mắt sáng ngời nhìn lại.
Căn cứ trong khoảng thời gian này trải qua, không chỉ bọn hắn muốn tới di tích này, Thanh Điền Hoàng cũng đánh chủ ý, đột nhiên xuất hiện Dị Linh tộc, khẳng định có quan hệ.
– Bẩm báo Thiếu chủ, hai người kia ta không nhận ra, bất quá… Nhìn quần áo hẳn là… thuộc hạ của Thạch Diệp Vương!
Ánh mắt tỏa ánh sáng, xem một lát, Tử Diệp Vương nói.
– Thạch Diệp Vương?
Trương Huyền nhíu mày.
Theo như lời đối phương, một trong Thượng Ngũ Vương, xếp hạng thứ tư!
– Thạch Diệp Vương lấy nhục thân nổi tiếng, công pháp vận chuyển, toàn thân như hòn đá, phòng ngự vô địch! Làn da hai người này khô khốc, thô ráp, không có mềm mại như bình thường, hẳn là thuộc hạ của hắn, cũng học tập công pháp cùng loại!
Tử Diệp Vương phân tích nói.
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Vừa rồi dùng Minh Lý Chi Nhãn quan sát, liền phát hiện, hai người kia làn da khô nứt, sắc mặt như than chì, tựa như tảng đá, còn tưởng rằng là Dị Linh tộc cư trú hoàn cảnh quá kém, làn da biến chất, không nghĩ tới là tu luyện công pháp đặc thù.
– Thạch Diệp Vương, nhục thân vô địch, tu vi càng đạt đến Thánh Vực tứ trọng đỉnh phong, coi như ta gặp gỡ, cũng là chạy được bao xa thì chạy… đám người Ngô sư đụng phải, chỉ sợ rất nguy hiểm!
Biết xảy ra chuyện gì, Tử Diệp Vương nói.
Trương Huyền tràn đầy vẻ lo lắng, không nói thêm lời, nhìn theo manh mối dấu vết tiếp tục đuổi đi.
Oanh long long!
Đi về phía trước một lát, nghe được phía trước nổ vang, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy cách đó không xa, mây đen giăng đầy, tiếng sấm lao nhanh.
Không gian trận pháp này, cực kỳ tương tự ngoại giới, có ấm áp, rét lạnh bốn mùa thay đổi, tự nhiên cũng có sấm sét nổ vang.
– Bọn hắn tiến nhập nơi này…
Thấy dấu vết thẳng tắp tiến nhập khu vực lôi điện, Trương Huyền nhăn mày lại.
Loại lôi điện này cực kỳ đáng sợ, coi như là hắn, thấy cũng không muốn vào, tiến nhập nơi đây, hơi không cẩn thận sẽ bị đánh chết ngay tại chỗ.
Mọi người lại có thể tiến nhập nơi đây, xem ra gặp phải nguy hiểm, còn đáng sợ hơn tưởng tượng.
– Nên lưu Kim Nguyên đỉnh lại a…
Ánh mắt lộ ra tự trách.
Vốn nghĩ không có nguy hiểm gì, liền lấy đi Kim Nguyên đỉnh, nằm mơ cũng không nghĩ đến, lại gặp phải Dị Linh tộc.
– Thiếu chủ, Lôi Đình này cực kỳ đáng sợ, chúng ta đi vào sao?
Chứng kiến Lôi Hải trước mắt, Tử Diệp Vương rụt cổ.
– Ngươi trước tiến vào Thiên Nghĩ Phong Sào đi!
Biết rõ nhiều người nhiều mục tiêu, tinh thần của Trương Huyền khẽ động, thu Tử Diệp Vương vào Không Gian giới chỉ, đang định đi vào, trong lòng khẽ động, ngừng lại.
Tìm địa phương ẩn nấp, khoanh chân ngồi xuống, chuẩn bị thỏa đáng, Vu Hồn nhẹ nhàng nhoáng một cái, từ trong mi tâm nhảy ra ngoài.
Hiện tại mọi người đang không có ở, đằng sau có Dị Linh tộc đuổi giết, hay không đều là không rõ ràng, nhục thân đi vào, rất dễ dàng bị Lôi Đình vây khốn, vô cùng phiền toái, hơn nữa tốc độ quá chậm, xa không bằng Vu Hồn.
Vu Hồn của hắn thuộc về Dương thuộc tính, hơn nữa vô hình vô chất, chỉ cần không chủ động hấp dẫn, Lôi Đình liền khó có thể phát hiện.
Thu nhục thân vào Không Gian giới chỉ, Vu Hồn cầm chặt Không Gian giới chỉ, nháy mắt liền chui vào địa vực tràn đầy lôi điện, Minh Lý Chi Nhãn lập loè, dọc theo mặt đất lưu lại dấu vết, rất nhanh đi về phía trước.
Lôi Đình quét sạch qua dấu vết, hầu như thấy không rõ lắm, cũng chỉ có hắn nhãn lực kinh người, mới có thể đuổi kịp, đổi lại những người khác, cho dù là Ngô sư, cũng không có bất kỳ biện pháp nào.
Phi hành một lát, sau đó cảm thấy phía trước linh khí kích động, thanh âm chiến đấu xen lẫn Lôi Đình truyền ra.
Nhìn về phía trước, chỉ thấy chính giữa Lôi Đình, là một thành trấn thoạt nhìn cực kỳ cũ kỹ, nơi đây Lôi Đình tựa hồ bạc nhược yếu kém hơn không ít, xa xa không hung mãnh bằng bên ngoài.
Hai nhóm người đánh hừng hực khí thế, bảy tám Dị Linh tộc vây ở chung quanh, đám người Ngô sư khoanh chân ngồi dưới đất, sắc mặt trắng bệch, đều bị trọng thương.
– Tử Diệp Vương, ai là Thạch Diệp Vương ngươi nói?
Đối phương có thể đánh đám người Ngô sư như thế này, tất nhiên không đơn giản, Trương Huyền cũng không sốt ruột tiến lên, mà câu thông Thiên Nghĩ Phong Sào.
– Thiếu gia, nơi đây không có Thạch Diệp Vương, có lẽ đều là thuộc hạ của hắn, từng cái hung hãn không sợ chết, bỏ qua công kích…
Nhìn một chút, Tử Diệp Vương truyền âm tới.
– Không có?
Nghe không có Thạch Diệp Vương phòng ngự vô địch, Trương Huyền nhẹ nhàng thở ra, Vu Hồn nhoáng một cái, tiến nhập tổ ong, trở lại nhục thân, lặng yên không một tiếng động xuất hiện.
Hắn là quân đầy đủ sức lực duy nhất trong mọi người, muốn cứu người, chỉ có thể một kích tất trúng, nếu không bị vây công, coi như là hắn, cũng không thể tránh được.
– Đỉnh Đỉnh, một lát nữa, ta và ngươi chung một chỗ công kích, đồng thời xuất thủ…
Kim Nguyên đỉnh cũng phóng ra, Trương Huyền âm thầm bàn giao.
– Yên tâm đi Thiếu gia, ta sẽ đốt đám người kia thành than…
Kim Nguyên đỉnh tràn đầy hưng phấn.
Hắn luôn luôn hiếu chiến, cơ hội tốt như vậy, sao có thể buông tha.
– Tốt, động thủ!
Tìm đúng thời cơ, thấp giọng hô một tiếng, Trương Huyền đi đầu xông tới.
Thiên Đạo thân pháp vận chuyển, không có bất kỳ dừng lại, thẳng tắp đụng tới một Dị Linh tộc.
Bây giờ nhục thân của hắn có thể so với Thánh Khí, cứng rắn đụng mà nói, so với sử dụng bất luận binh khí gì còn muốn lợi hại.
Bành!
Dị Linh tộc bị hắn đánh trúng, bị đâm chết ngay tại chỗ, đang định tiếp tục tiến công, chợt nghe sau lưng ngao ô o o o, Kim Nguyên đỉnh đã vọt tới trước mặt, hình thể trở nên to lớn, lô đỉnh mãnh liệt đập xuống, lập tức sáu bảy đầu Dị Linh tộc, bị nện thành bánh thịt.
Thẳng đến chết, cũng không biết xảy ra chuyện gì.
– Quá mạnh rồi…
Trương Huyền ngẩn ngơ, miệng há ra.
Vốn cho là hắn cứng rắn xông vào đã rất lợi hại, nằm mơ cũng không nghĩ đến, Kim Nguyên đỉnh mạnh hơn, căn bản không ở cùng cấp bậc.