Thiên Đạo Đồ Thư Quán -(Dịch Full)

Chương 1093 - Khâu Ngô Cổ Thánh

Khâu Ngô Cổ Thánh Khâu Ngô Cổ Thánh vipTruyenGG.com

Nguồn: TruyenGG.

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.

Dịch: Nguyễn Khiêm.

Thời gian trở lại vài phút trước.

– Không nghĩ tới Ngô Như Phong ta sẽ bị một đám Dị Linh tộc chỉ có Thánh Vực tam trọng vây công đến chết…

Ngồi dưới đất, sắc mặt Ngô sư trắng bệch, quay đầu nhìn thoáng qua mọi người cách đó không xa, lúc trước trong mắt tràn đầy tự tin, bây giờ đã tràn đầy bi ai.

Vừa rồi Trương sư đi tìm phương pháp giải quyết, Ma Âm mới biến mất không lâu, liền gặp bọn Dị Linh tộc này.

Ở dưới Ma Âm giày vò, Nguyên Khí của mọi người tổn hao nhiều, chân khí hao tổn đến bảy tám phần, ngay cả khí lực đi đường cũng không có, còn chưa kịp khôi phục, chớ nói chi là đối chiến.

Bên thì đánh nhau, bên thì rút lui, đến nơi này, đã là bản thân dùng ra lực lượng lớn nhất, chém giết hai tên, kết quả bị một Thánh Vực tứ trọng Dị Linh tộc đánh trọng thương.

Tuy lần này tới di tích, đã ôm quyết tâm hẳn phải chết, nhưng đến bây giờ, ngay cả bóng dáng đám người Chương Dẫn Khâu cũng không thấy, đã bị giết chết, thật sự có chút không cam lòng! Mấu chốt nhất là, đường đường Danh Sư thất tinh thượng phẩm, chết ở trong tay Dị Linh tộc, không khỏi quá mức biệt khuất rồi…

– Thật sự không cách nào chống cự, liền tự bạo! Ta không muốn chết ở trong tay bọn hắn, bị điếm ô thi thể!

Nhìn Dị Linh tộc trước mắt công kích càng ngày càng hung mãnh, Hàn Hội trưởng cắn chặt hàm răng.

Thân là nhân loại, một khi bị Dị Linh tộc chém giết, thi thể bị bọn hắn mượn dùng, cho dù chết cũng sẽ không nhắm mắt.

Bị làm nhục, còn không bằng một lát nữa tự bạo tử vong, có lẽ còn có thể ôm đối phương đồng quy vu tận, cũng coi như chết có ý nghĩa rồi.

– Tốt!

Cắn chặt hàm răng, mọi người đồng thời nhẹ gật đầu.

Mặc dù ở đây có Danh Sư, có Chiến Sư còn có Trận Pháp Sư… Nhưng đều là Nhân tộc.

– Hẹn gặp lại Danh Sư Đường, hẹn gặp lại Nhân tộc, hẹn gặp lại nhiệm vụ chúng ta chưa hoàn thành…

Cảm khái một tiếng, mọi người đang định buông tha cho chống cự, lựa chọn tự bạo, liền chứng kiến một thân ảnh thẳng tắp lao đến.

– Trương sư?

Thấy rõ dung mạo của đối phương, mọi người xiết chặt nắm đấm, kích động đến sắc mặt đỏ lên.

Vốn tưởng rằng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, không nghĩ tới Trương viện trưởng cuối cùng vẫn chạy tới.

Giương mắt nhìn lại, chỉ thấy Trương Huyền không có bất kỳ chiêu số, cứng rắn vọt tới, chỉ một cái, liền chấn một Dị Linh tộc thành bánh thịt, cách đó không xa Kim Nguyên đỉnh mạnh hơn, lớn chừng hơn mười thước, từ không trung rớt xuống, ngay tại chỗ liền đập chết sáu bảy cái.

Kim Nguyên đỉnh tấn cấp Thánh Khí trung phẩm, sức chiến đấu đã có thể so với Thánh Vực tứ trọng đỉnh phong, vây quanh bọn họ bất quá Thánh Vực tam trọng mà thôi, một khi phát lực, trốn cũng trốn không thoát, không lâu sau đã bị nện thành thịt nát.

– Trước không vội giết…

Đâm chết một cường giả Dị Linh Tộc, Trương Huyền đang muốn mở miệng ngăn cản, liền phát hiện tất cả Dị Linh Tộc vây công đều chết rồi, lời mới nói phân nửa, kinh ngạc ở trong miệng, rút cuộc nói không nên lời.

Vốn còn nghĩ, bắt sống một tên tiến hành thẩm vấn, ai ngờ gia hỏa này tốc độ quá nhanh, mới giết một cái, đối phương đã làm thịt hết còn lại.

Muốn ngăn trở cũng không kịp.

– Được rồi…

Lắc đầu, Trương Huyền đi vào trước mặt mọi người:

– Các ngươi không sao chứ?

Bằng vào nhãn lực của hắn, có thể thấy được thương thế của tất cả mọi người đều không nhẹ, muốn cứu chữa, khả năng cần tiêu phí công phu thật lớn.

– Đa tạ ân cứu mạng…

Tràn đầy cảm kích nhìn thoáng qua, mọi người riêng phần mình từ trong Không Gian giới chỉ lấy ra đan dược chữa thương, nuốt xuống.

Tuy rất muốn nói chuyện, nhưng mà thương thế thật sự quá nặng.

Biết rõ bọn hắn đều có thủ đoạn chữa thương, Trương Huyền cũng không nhiều lời, mà đứng ở tại chỗ, nhìn về phía mọi người, càng xem mày nhíu lại càng chặt.

Không lâu sau, Ngô sư đi đầu khôi phục một ít, chậm rãi mở mắt.

Thời điểm thực lực của bọn hắn tổn hao nhiều, bị Dị Linh tộc vây công, coi như muốn phản kích, cũng không có quá nhiều lực lượng, lúc này mới dẫn đến bị động như thế.

Nếu như là thời kỳ toàn thịnh, dù cường giả Thánh Vực tứ trọng của đối phương tới trên hai vị, cũng có thể thong dong ứng đối.

– Đến cùng xảy ra chuyện gì?

Trương Huyền nhìn qua.

– Là như vậy, Trương sư vừa đi không lâu, chúng ta liền bị vây công…

Ngô sư kỹ càng nói tình huống lúc đó một lần.

Nghe rõ chuyện đã trải qua, biết rõ Dị Linh tộc vây công bọn họ, cũng không phải đáng sợ như mình suy nghĩ, lúc này Trương Huyền mới nhẹ nhàng thở ra, nhịn không được hỏi:

– Lạc sư đâu? Sao không ở cùng các ngươi?

Vừa đến liền thấy được, Lạc Nhược Hi không ở trong đám người, nguyên nhân chính là như thế, mới tràn đầy lo lắng.

– Ma Âm biến mất, Lạc sư giống như phát hiện cái gì, nói phải mau mau đến xem, rời đi rồi… Cụ thể đi nơi nào chúng ta cũng không biết!

Ngô sư nói.

Vị Lạc Nhược Hi này, Ma Âm vừa biến mất, bàn giao một câu, liền xoay người rời đi, rời đi không đến hai phút, Dị Linh tộc tới vây công, nếu như nàng ở đây, mọi người cũng không thảm như vậy.

– Không biết?

Trương Huyền nhíu mày.

Mọi người gặp Dị Linh tộc, nàng không phải cũng gặp chứ, nhiều người như vậy cũng thiếu chút nữa toàn quân bị diệt, một người làm sao chống chọi?

– Các ngươi mới vừa nói, còn có một vị Thánh Vực tứ trọng Dị Linh tộc tiến hành công kích các ngươi, hiện tại hắn đi nơi nào?

Vừa rồi Ngô sư nói, còn có một vị Dị Linh tộc thực lực cường đại công kích bọn họ, lúc này mới tan tác như thế, nếu như đoán không sai, hẳn là Thạch Diệp Vương, sao hiện tại không có ở đây?

Có thể phát hiện Lạc Nhược Hi, đuổi theo giết hay không?

– Tên kia tiến nhập nơi đây, sau đó dặn dò một tiếng liền trực tiếp đi về phía trước, giống như là muốn tìm kiếm bảo vật gì, thời gian chậm trễ không được… Lại để cho bọn người kia giết chúng ta, liền đi tới…

Hàn Hội trưởng nói.

Trải qua điều tức, hắn cũng khôi phục không ít, tuy thương thế trên người rất nghiêm trọng, cũng đã không giống lúc trước, tùy thời vẫn lạc.

– Tìm kiếm bảo vật? Không phải phát hiện Lạc Nhược Hi là tốt rồi…

Nhẹ nhàng thở ra, mở miệng bàn giao:

– Kim Nguyên đỉnh, ngươi ở nơi này bảo hộ mọi người, ta đi tìm Lạc sư trở về lại nói…

Không đi quản Thạch Diệp Vương muốn làm gì, trong lòng hắn, Lạc Nhược Hi mới là trọng yếu nhất.

Rời mọi người, mượn nhờ lực lượng Vu Hồn, lần nữa rời khu vực Lôi Đình, rất nhanh tìm kiếm, không lâu sau, quả nhiên bị hắn phát hiện tung tích.

Nữ hài đang đứng ở trước mặt bia đá nghiền nát, đôi mi thanh tú nhíu lại, không biết nghĩ cái gì.

– Ngươi không sao chứ…

Vội vàng đi vào trước mặt.

Thấy hắn đi tới, Lạc Nhược Hi cười cười:

– Ta không sao, làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao?

– Đám người Ngô sư đã xảy ra chuyện…

Trương Huyền kỹ càng nói sự tình vừa rồi gặp phải.

– Lọt vào Dị Linh tộc công kích? Đáng giận! Xem ra đám người kia hẳn là đi theo đằng sau chúng ta vào…

Lạc Nhược Hi hừ một tiếng.

Phía ngoài phong ấn phá giải, để cho đại môn không còn ngăn trở, bọn Dị Linh tộc này hẳn là theo ở phía sau lặng lẽ vào.

Trương Huyền nhẹ gật đầu.

– Cái bia đá này là ngươi làm hư hay sao?

Lạc Nhược Hi chỉ về phía trước.

– Cái này…

Trương Huyền có chút lúng túng.

Tuy không phải hắn tự mình phá hủy, nhưng cũng có quan hệ trực tiếp, nói là hắn làm hư cũng không đủ.

– Cái bia đá này có chút kỳ quái, ngươi có phát hiện hay không, cùng thạch bích khắc chữ ở Phong Thánh đài, là cùng một loại chất liệu… Hơn nữa không gian trận pháp này, cùng lúc trước Khổng Sư lưu lại quyển sách kia, cũng cực kỳ tương tự…

Như phát hiện cái gì, Lạc Nhược Hi nói.

– Cái này…

Trương Huyền sững sờ, đối phương vừa nói như vậy, thật sự là có chút giống nhau.

Tảng đá tương tự, có thể nói Phong Thánh đài cùng nơi đây không xa, loại vật liệu đá này tồn tại thời gian dài, vì vậy lựa chọn… nhưng không gian tương tự, thì có chút nói không được.

– Chẳng lẽ… di tích này, thực có quan hệ với Khổng Sư?

Trong lòng khẽ động.

Lúc trước mọi người phỏng đoán qua, hai địa phương này khoảng cách gần như vậy, có phải có liên quan hay không, cuối cùng bởi vì liên lụy Khổng Sư nói năng thận trọng, mới không hề thảo luận.

– Không đúng… bia đá này là ta kích hoạt, bên trong đi ra là một lão giả…

Nhớ tới một sự kiện, Trương Huyền nói.

Lúc trước vị lão giả kia, rất rõ ràng là người sáng tạo di tích, vô luận bộ dáng hay lời nói cử chỉ, đều không thể là Khổng Sư!

– Lão giả kia tên gọi là gì?

Nghe được hắn kích hoạt bia đá, Lạc Nhược Hi vội vàng nhìn lại.

– Tên? Hắn chưa nói… Chỉ muốn truyền thụ ta một bộ thân pháp, gọi là… Hành Giả Vô Cương!

Trương Huyền giải thích.

Tên của đối phương, hắn còn chưa kịp hỏi, liền biến mất.

– Hành Giả Vô Cương? Chẳng lẽ là…

Nhãn tình sáng lên, Lạc Nhược Hi như nghĩ tới điều gì.

– Ngươi nghe qua bộ thân pháp này?

Thấy biểu lộ của nàng, Trương Huyền hỏi.

– Nếu thật là Hành Giả Vô Cương, ngươi gặp phải người này, hẳn là Khâu Ngô Cổ Thánh!

Lạc Nhược Hi gật đầu.

– Khâu Ngô Cổ Thánh?

Trương Huyền nhíu mày:

– Cái tên này ta giống như nghe qua… địa quật phong ấn dưới Hồng Viễn Danh Sư Học Viện, chính là hắn lưu lại!

Lúc trước tiến nhập địa quật, bàn tay tiếp xúc phong ấn, biết lai lịch, là một vị cường giả gọi Khâu Ngô lưu lại.

Chẳng lẽ… lão giả vừa rồi hắn muốn thu làm đệ tử kia, chính là vị tiền bối này lưu lại tàn hồn?

Run run một cái, Trương Huyền chảy mồ hôi lạnh.

Thời điểm tiếp xúc phong ấn, biết rõ vị cường giả này khủng bố, tùy tiện bố trí phong ấn, ngay cả Danh Sư cửu tinh cũng không thể phá vỡ… Bản thân lại muốn thu đối phương làm đồ đệ…

Lá gan có phải quá mập hay không!

May mắn đối phương không có tức giận, nếu không, coi như là tàn hồn, giết chết hắn, cũng chỉ là sự tình nháy mắt.

– Ân, vị cổ thánh này, đối với không gian lý giải rất mạnh, rất nhiều tiết điểm phong ấn ở chiến trường ngoại vực, đều là hắn bố trí!

Nhẹ gật đầu, ánh mắt Lạc Nhược Hi tỏa sáng:

– Mấu chốt nhất là, vị Khâu Ngô Cổ Thánh này, tuy không phải đệ tử của Khổng Sư, nhưng là một trong các tùy tùng của hắn, một thân tu vi sâu không lường được, Khổng Sư ở đâu, hắn liền ở đó. Hai người danh là chủ tớ, trên thực tế lại như huynh đệ, ngay cả Thất Thập Nhị Hiền được Khổng Sư chân truyền, cũng phải tôn xưng một tiếng Khâu Ngô sư thúc!

– Khâu Ngô sư thúc?

– Đúng vậy, Khâu Ngô cả đời đi theo Khổng Sư, năm đó vì ngăn cản Dị Linh tộc, lấy thân hóa thành phong ấn, ngăn cản tiến công… ở trong Danh Sư Đường được thờ phụng kính ngưỡng, cống hiến to lớn, tuyệt đối sắp xếp trước năm!

Nói đến Khâu Ngô, ánh mắt của Lạc Nhược Hi lộ ra tán dương cùng sùng bái:

– Nguyên nhân chính là như thế, rất nhiều hậu bối của Danh Sư Đường, đều vô cùng tôn trọng hắn, không nói cái khác, Thanh Nguyên phong hào đế quốc Danh Sư Đường Cẩu đường chủ, chính là người sùng bái cuồng nhiệt của hắn… Trương sư, ngươi làm sao vậy?

Đang cảm khái, Lạc Nhược Hi liền chứng kiến Trương Huyền ở một bên, chẳng biết lúc nào đã ngồi trên mặt đất, biểu hiện trên mặt xoắn xuýt, tựa như bị người đánh, sắp khóc.

Bình Luận (0)
Comment