Bên này vừa băng bó kỹ, Ma Âm lần nữa vang lên, lần này tiếng đàn mang theo mị hoặc, khiến người ta kìm lòng không được lâm vào trong đó, tư duy cũng không bị mình khống chế.
– Nguy rồi, là mê âm…
Trương Huyền biến sắc.
Ma Âm giống như trận pháp, cũng chia làm rất nhiều loại, mê âm, huyễn âm, trầm âm, náo âm… tuy mê âm chỉ là một phân loại, nhưng là tồn tại đáng sợ nhất, chỉ cần đắm chìm trong đó, cường giả cũng trầm mê, không cách nào tự kìm chế.
Cùng Sư Ngôn Thiên Thụ có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, một khi say mê, hoàn toàn có thể làm ra cử động không theo mình khống chế, thậm chí… tự sát!
Năm đó có một người tự xưng Cầm Ma, dùng Ma Âm tàn sát một thành, dẫn đến loại chức nghiệp này có xưng hô là “Ma”.
Trương Huyền thân là Ma Âm Sư thất tinh, biết rõ nó đáng sợ, trước mắt cái này, mang theo triền miên chi ý, từ trong đáy lòng sinh ra, rất dễ dàng khiến người ta Mê Huyễn, chờ sau khi say mê thi triển sát chiêu công kích, gây chuyện không tốt bọn hắn sẽ toàn quân bị diệt.
Không kịp giải thích, cổ tay khẽ đảo, một Ngọc Cầm xuất hiện ở trước mặt, vận chuyển chân khí, năm ngón tay mãnh liệt búng ra.
Đông đông đông!
Như hoàng chung đại lữ, lại giống như sấm sét vang lên, thanh âm hùng hồn nổ tung ở bên tai mọi người.
Tình huống trước mắt của mọi người không giống như ở Vô Cương Giới, lúc ấy không có lưu tâm tiếng gió, đợi thời điểm phát hiện, đã xâm nhập cốt tủy, lấy thực lực của hắn dùng âm phá âm, căn bản là làm không được, cưỡng ép đi làm mà nói, gây chuyện không tốt sẽ để cho tất cả mọi người trọng thương đến chết.
Hiện tại vừa mới trúng chiêu, xử lý sẽ đơn giản hơn không ít.
Quả nhiên, bị thanh âm chấn động, tất cả mọi người đều kìm lòng không được lắc lư hai cái, miệng mũi phun ra máu tươi, tuy bị thương, nhưng đã thanh tỉnh lại.
– Tiếp tục ở chỗ này mà nói, tất cả mọi người sẽ chết, đi theo ta…
Hét lớn một tiếng, Trương Huyền tìm một phương hướng đi thẳng về phía trước.
Tuy không biết một trăm bảy mươi hai cửa này là có ý gì, nhưng mà tiếp tục đợi ở chỗ này, thương thế của mọi người sẽ chỉ càng ngày càng nặng, gây chuyện không tốt sẽ giống như vị Chiến Sư lúc trước, khống chế không nổi, trực tiếp nổi điên, cuối cùng bị kiếm quang hỗn loạn chém giết.
Đại môn khác coi như nguy hiểm, tình huống xấu nhất cũng chỉ như vậy, trước chạy đi lại nói.
Mọi người cũng ý thức được điểm ấy, theo sát ở sau lưng Trương Huyền, đám người Ngô sư, Hàn Hội trưởng tay cầm trường kiếm, cảnh giác nhìn xem bốn phía, một khi còn có công kích xuất hiện, sẽ lập tức phản kích.
Tuy bọn hắn chỉ có hai người, nhưng đều là Thánh Vực tứ trọng, lĩnh ngộ lực lượng Nguyên Thần, hoàn toàn có thể ngăn kiếm quang ở bên ngoài.
Đinh đinh đinh đinh!
Đi về phía trước một lát, kiếm quang lần nữa kéo tới, hai đại cao thủ đồng thời ngăn cản, mọi người trốn ở trong đó, tiến lên rất nhanh.
Đi qua hai hành lang rộng lớn, liếc nhìn chung quanh, Trương Huyền nhăn mày, thân thể đột nhiên nhoáng một cái, đụng tới một mặt vách tường.
Mọi người đang không hiểu, liền chứng kiến vách tường sụp xuống, một tiểu viện rộng rãi xuất hiện ở trước mắt.
Vừa rồi kiếm quang vô cùng hung mãnh, giống như bị xác định giới hạn, mọi người vừa tiến vào tiểu viện, lập tức đình chỉ công kích, như lúc trước căn bản không tồn tại qua.
– Công kích biến mất, tiếng đàn cũng không thấy rồi…
– Chúng ta trốn ra được rồi sao?
Hai Danh Sư ở sau lưng đám người Ô Thiên Khung nhịn không được mở miệng.
– Không có, hiện tại vẫn ở trong trận pháp, chỉ bất quá đại trận này, bị ngăn thành vô số tiểu trận, chúng ta chỉ là từ trong cái này chay vào cái khác…
Trương Huyền lắc đầu.
Đại trận đạt tới cấp tám, một cái đáng sợ hơn một cái! Nếu có thể chạy ra đơn giản như thế, cũng không đến mức để cho hắn thúc thủ vô sách rồi.
Huống chi bên ngoài trận pháp, còn có một Hồng Diệp Vương đang nhìn chằm chằm.
Nghe rõ giải thích, mọi người xiết chặt nắm đấm.
Còn tưởng rằng đã chạy ra nguy hiểm, hiện tại xem ra, nguy hiểm như trước tồn tại.
– Mọi người không cần khẩn trương, ít nhất trước mắt chúng ta đã an toàn…
Thấy sắc mặt mọi người khó coi, Trương Huyền cười cười, không nói thêm lời, nhìn qua bốn phía.
Cái tiểu viện này so với vừa rồi thì rộng lớn hơn một ít, đông, tây, nam, bắc có tất cả một đại môn.
Vừa rồi tiến đến vách tường bị đụng nát, lúc này đã khôi phục như lúc ban đầu, cùng địa phương khác hoàn mỹ hòa làm một thể, không cẩn thận quan sát sẽ tìm không ra.
– Chúng ta đi như thế nào?
Chỗ vừa rồi nhất định là không thể trở về, nếu không lại sẽ lâm vào nguy hiểm.
Bốn cái đại môn nên lựa chọn như thế nào?
– Trương sư…
Mọi người đồng loạt nhìn tới.
Đã trải qua nhiều lần nguy cơ, đều là vị trước mắt này hóa giải, tất cả mọi người đối với hắn đã sinh ra tin cậy.
– Ta cũng không rõ lắm…
Trương Huyền lắc đầu.
Hiện tại trận pháp không có khởi động, Thiên Đạo Thư Viện không cách nào hình thành thư tịch đối ứng, hắn tự nhiên không biết thiếu sót ở nơi nào.
– Các ngươi chờ ở chỗ này, ta tùy tiện vào thử xem…
Chần chừ một chút, Trương Huyền nói.
Hiện tại quan trọng nhất là lại để cho trận pháp vận chuyển, mới có thể tìm ra thiếu sót, một mực ở nơi đây ngồi chờ tới, khẳng định không có bất kỳ tác dụng.
– Được…
Mọi người gật gật đầu.
Trương Huyền hít sâu một hơi, chọn một phương hướng, đang định đi qua, liền chứng kiến đại môn trước mắt, két một tiếng từ từ mở ra.
Phần phật!
Đại môn vừa mở ra, một đạo phong nhận tập kích đến mọi người, không khí bốn phía giống như trang giấy bị cắt thành hai nửa.
– Nhanh nằm xuống…
Ngô sư biến sắc, vội vàng hét lớn.
– Một cái phong nhận mà thôi, xem ta chém…
Một vị Trưởng lão của Vân Hư Học Viện lơ đễnh, nhẹ nhàng cười cười, lòng bàn tay nhiều ra một cây búa to, mãnh liệt bổ tới.
Rầm ào ào!
Lực lượng của Cự Phủ cực kỳ to lớn, vừa tiếp xúc phong nhận, không có tạo thành chút trở ngại, bị thiết cắt thành hai đoạn, vị Trưởng lão kia còn không có kịp phản ứng, bàn tay cùng thân thể đã bị cắt thành hai nửa.
– Cái gì…
Mọi người không khỏi chảy ra mồ hôi lạnh.
Nhất là Ô Thiên Khung, thiếu chút nữa ngất đi.
Vị Trưởng lão này sử dụng binh khí, người khác không biết, nhưng hắn biết rất rõ ràng, ở trong Linh Khí tuyệt phẩm cũng được cho đỉnh phong… binh khí lợi hại như thế, ở trước mặt phong nhận thậm chí ngay cả nửa cái hô hấp cũng không thể chịu đựng…
Không khỏi quá kinh khủng đi!
– Ngay cả không gian cũng bị cắt ra…
Hàn Hội trưởng khẽ quát một tiếng, không dám do dự nữa, vội vàng nằm rạp trên mặt đất.
Phong nhận thiết cắt, tuy thoạt nhìn cùng bình thường không có gì khác nhau, nhưng thần thức không cách nào xuyên thấu… Nói cách khác, phía trên cùng phía dưới của phong nhận, đã là hai cái không gian.
Vù vù!
Mọi người nằm xuống, phong nhận lướt qua đỉnh đầu, làm cho người ta có cảm giác lông tơ dựng đứng, toàn thân Trương Huyền cứng ngắc, động cũng không dám động.
Dù nhục thể của hắn đạt đến Thánh Khí, nhưng đối mặt phong nhận quỷ dị như thế, chỉ sợ vẫn không chịu nổi một kích, nên cẩn thận cho thỏa đáng.
Két…
Phong nhận xẹt qua trên đầu, mọi người vừa nhẹ nhàng thở ra, cảm thấy tránh thoát nguy hiểm, chợt nghe đại môn ở sau lưng lần nữa mở ra, ngay sau đó một đạo phong nhận chém xéo quét tới.
– Nguy rồi!
Một đạo phong nhận khiến cho bọn hắn thiếu chút nữa chết ngất, hai đạo đồng thời tới, còn ngăn cản thế nào?
Bất quá, sự tình còn chưa kết thúc, hai cái đại môn còn lại cũng mở ra, lại có hai đạo phong nhận từ góc độ khác nhau bắn tới, phong tỏa địa phương đám đông có thể tránh né.
– Không được, tiếp tục như vậy, sớm muộn gì sẽ bị giết chết…
Ngô sư nhịn không được mở miệng.
Tuy bọn hắn phân tán ra, vẫn có thể tránh được phong nhận công kích, nhưng kèm theo số lượng càng ngày càng nhiều, uy lực càng lúc càng lớn, sớm muộn gì cũng sẽ bị chém giết.
Nói cách khác… tiểu viện trước mắt này, so với trước còn muốn đáng sợ hơn!
– Đi bên này…
Rõ ràng nguy cơ, Trương Huyền vội vàng tìm được thiếu sót, hô một tiếng, dẫn đầu phóng ra.
Mọi người theo sát phía sau.
Không lâu sau, đi vào một tiểu viện khác.
Cái tiểu viện này, cũng có trận pháp quỷ dị, bất quá không phải phong nhận, mà là cạm bẫy, thật vất vả mới chạy trốn được, giống như vừa rồi, một vị Danh Sư Trưởng lão vĩnh viễn lưu lại.
Một đường đi về phía trước, lại xông qua hai tiểu viện, lần nữa tổn thất hai người, mọi người đứng ở trước một tiểu viện không lớn, tranh thủ thời gian cơ quan còn chưa phát động, không ngừng thở hổn hển, từng cái khuôn mặt trắng bệch.
Từ khi đi vào Thiên Cung đến bây giờ, không có bao lâu, lại liên tiếp chết bốn vị Chiến Sư, bốn vị Trưởng lão… So với tất cả cửa khẩu lúc trước cộng lại cũng không bằng, mọi người nhịn không được trầm mặc.
– Tiếp tục như vậy mà nói, nhất định là tiểu trận pháp vô cùng vô tận, chúng ta không cẩn thận đều sẽ chết ở chỗ này…
Hàn Hội trưởng nhịn không được nói.
Mọi người gật đầu.
Hắn nói không sai, trước mắt vô số tiểu trận pháp tầng tầng lớp lớp, căn bản không biết đầu cuối ở đâu, tiếp tục đi tới, sẽ chỉ càng ngày càng nguy hiểm, một cửa chết một hai cái, bọn hắn tổng cộng chỉ hai mươi mấy người, qua không được mấy cửa, đoán chừng đều sẽ bàn giao ở đây rồi.
– Vậy làm sao bây giờ?
Tất cả mọi người đều nhìn qua.
– Trận pháp càng lợi hại, cũng phải có người chủ trì mới được, nếu không sẽ như nước không nguồn, cây không rễ! Hiện tại sở dĩ chúng ta bị động như vậy, là vì Dị Linh tộc kia đang chủ trì trận pháp, nếu như có thể tìm được đối phương, đánh chết, trận pháp sẽ tự động phá giải…
Hàn Hội trưởng nói.
Không ai chủ trì trận pháp, tựa như Vô Cương Giới, Hắc Yên Trần Sa lúc trước, tuy nguy hiểm, nhưng chỉ cần tìm đúng phương pháp, có thể nhẹ nhõm rời đi… Mà cái trước mắt này, mỗi một tiểu viện đều có trận pháp quỷ dị, không có mục tiêu lao vào mà nói, chẳng khác nào không ngừng rơi vào cạm bẫy, vĩnh viễn không có khả năng chạy ra.
– Hàn Hội trưởng nói không sai, biện pháp tốt nhất là chém giết Hồng Diệp Vương!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Bây giờ bọn hắn đang ở ngoài sáng, đối phương ở trong tối, rất rõ ràng nhìn ra tung tích của bọn hắn, khởi động trận pháp, một mực bị động như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ bị giết sạch!
– Hồng Diệp Vương?
Mọi người nhìn qua.
– Ân, người kia là một trong Thanh Điền thập đại Vương giả, xếp hạng thứ hai Hồng Diệp Vương, so với Ngọc Diệp Vương, Thạch Diệp Vương càng thêm đáng sợ!
Trương Huyền giải thích nói.
– Thanh Điền nhất mạch ta xem qua thư tịch tương quan, là một chi nhánh của Dị Linh tộc, trong đó thập đại Vương giả, lấy Thiên, Hồng, Ngọc, Thạch, Hỏa Thượng Ngũ Vương vi tôn… Nếu như vây khốn chúng ta là Hồng Diệp Vương, chỉ sợ rất khó chạy ra… Hơn nữa coi như chính diện gặp gỡ, đoán chừng cũng không phải là đối thủ!
Da mặt của Ngô sư co rút.
Thân là Danh Sư của Thanh Nguyên Danh Sư Đường, đối với Dị Linh tộc trong phạm vi quản hạt biết rất rõ ràng, Thanh Điền thập đại Vương giả, từng cái đều đáng sợ đến cực điểm, đều không phải thế hệ dễ dàng.
– Rất có tự mình biết mình nha… Hắc hắc!
Ngô sư vừa dứt lời, chợt nghe thanh âm lúc trước vang lên lần nữa.