Thiên Đạo Đồ Thư Quán -(Dịch Full)

Chương 1656 - Chư Tử Bách Gia Muốn Tỷ Thí

Chư Tử bách gia muốn tỷ thí Chư Tử bách gia muốn tỷ thí vipTruyenGG.com

- Người Chư Tử bách gia?

Trương Huyền sửng sốt một chút, vội vàng ngẩng đầu, ngay sau đó nhìn thấy năm người lơ lửng ở phía trên.

Nói chuyện chính là trung niên khoảng bốn mươi tuổi, râu màu nâu xanh, mang theo mũ rộng, hình ảnh cổ nho, trường bào trên người có chút tương tự Danh Sư bào, chỉ bất quá dùng màu đen, từ xa nhìn lại có chút âm trầm.

- Giống như trang phục của Dị Linh tộc đi bắt đám người Triệu Nhã!

Trương Huyền giương mày.

Quần áo của trung niên này, cùng bốn Dị Linh tộc trước đó ở Bạch Khê sơn nhìn thấy, là hoàn toàn tương đồng, xem ra người sau muốn ngụy trang thành cường giả của Chư Tử bách gia, lừa dối qua ải, hơn nữa quả thực lừa qua Tiểu Phù Phù...

Chỉ bất quá ở dưới Long Cốt Thần Thương tấn công, hiển lộ nguyên hình. Bốn người bên cạnh Nam Cung Nguyên Phong đều là thanh niên khoảng hai mươi tuổi, từng người khí tức như rồng, mang theo tiêu sát.

- Bọn họ đều là Đại Thánh nhất trọng, cao thủ Kiến Thần Bất Hoại!

Lạc Nhược Hi nhẹ gật đầu:

- Nam Cung Nguyên Phong này là hậu bối của Tử Dung Cổ Thánh, nho học đại sư của Đại Nho đường!

- Tử Dung Cổ Thánh?

Trương Huyền gật đầu.

Vị Cổ Thánh này, là một trong bảy mươi hai vị thân truyền của Khổng sư, hiền giả trứ danh, tuy không bằng Nhiễm Cầu Cổ Thánh, Bốc Thương Cổ Thánh, Ngôn Yển Cổ Thánh… nhưng cũng vang danh thiên hạ, hậu thế vô số người tế bái.

Không nghĩ tới đối phương lại là hậu nhân của hắn!

- Đại Nho đường là cái gì?

Sau khi hết khiếp sợ, Trương Huyền nhìn qua.

- Đại Nho đường cùng loại với Danh Sư đường ở trên đại lục, Danh Sư đường giáo hóa vạn vật, người bình thường, tu luyện giả, đều ở trong phạm vi giáo hóa, mà Đại Nho đường khác biệt, chỉ truyền dạy nho học tinh thâm, hạng người tu vi cao thâm... Bình thường đều phải đạt tới Đại Thánh mới có tư cách tiến vào trong đó!

Lạc Nhược Hi giải thích.

- Đại Thánh mới có tư cách?

Trương Huyền tặc lưỡi.

Vốn cho rằng Thánh Tử điện là học phủ cao nhất, không nghĩ tới Chư Tử bách gia còn có Đại Nho đường.

- Lạc gia quyền gia chủ Lạc Càn Trinh, gặp qua Nam Cung tiền bối, mời vào bên trong!

Đang muốn tiếp tục hỏi thăm, liền nghe ở trong Lạc gia có thanh âm vang lên, ngay sau đó cha của Lạc Huyền Thanh mang theo Lạc Khinh Trần và rất nhiều trưởng lão bay lên, lơ lửng giữa không trung, thái độ cung kính.

- Đi xuống đi!

Thấy hắn ra nghênh tiếp, Nam Cung Nguyên Phong trả cái lễ tiết, mỉm cười, theo sát mọi người Lạc gia bay xuống.

- Người Chư Tử bách gia tới, nhất định là có chuyện, chúng ta cũng đi qua xem!

Trương Huyền truyền âm.

Sớm biết người Chư Tử bách gia tới Danh Sư đại lục, không nghĩ tới vừa ra là năm vị, ở lúc mấu chốt này chạy tới, chỉ sợ có quan hệ lớn lao tới Khổng miếu mở ra.

- Ừm!

Lạc Nhược Hi gật đầu.

Thực lực của hai người đều cực mạnh, giấu diếm được tai mắt của người Lạc gia rất bình thường, lại thêm Trương Huyền tinh thông trận pháp, giờ phút này Lạc gia lại có chút hỗn loạn, một đường đi vào, không có bị bất luận người nào phát hiện.

Đông đông đông đông!

Đi tới một lát, đang muốn tìm người hỏi thăm đám người Lạc Càn Trinh đi nơi nào, liền nghe một tiếng chuông dồn dập vang lên.

- Gia tộc khẩn cấp tập hợp, nhất định là chuyện gì xảy ra!

Trương Huyền nhướng mày, theo sát người Lạc gia bay đi.

Thời gian không dài, nhìn thấy một quảng trường rộng lớn, giờ phút này người đông nghìn nghịt, tất cả mọi người Lạc gia nghe được tiếng chuông, đều dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới.

Xuyên thấu qua đám người, Trương Huyền nhìn về phía trước, ngay sau đó nhìn thấy đám người Chư Tử bách gia Nam Cung Nguyên Phong đang ngồi ở trên đài cao, đám người Lạc Càn Trinh, Lạc Khinh Trần cũng xuất hiện.

- Vị bằng hữu này, chuyện gì xảy ra? Vì sao gõ chuông tập hợp như vậy?

Nhìn thấy người trước mắt mặc quần áo con cháu hạch tâm của Lạc gia, đang thấp giọng trò chuyện, Trương Huyền đi tới hỏi. Dù sao hiện tại hạch tâm, bàng chi tới một đống lớn, không có khả năng quen biết toàn bộ.

- Ngươi là...

Vị con cháu hạch tâm này thấy hắn lạ mặt, sửng sốt một chút.

- Tại hạ Lạc Thiên Nhai, là con cháu bàng chi!

Trương Huyền gật đầu.

- Ah!

Vị con cháu hạch tâm kia nhẹ gật đầu:

- Là cường giả Chư Tử bách gia muốn một bảo vật của Lạc gia, gia chủ không đồng ý, sau đó hắn yêu cầu mình mang tới người trẻ tuổi, cùng thế hệ trẻ tuổi của Lạc gia tuổi tác không cao hơn một trăm tỷ thí lĩnh ngộ không gian... Nếu như bọn họ chiến thắng, Lạc gia không có tư cách khống chế bảo vật này, nhất định phải giao cho Đại Nho đường bọn hắn đảm bảo! Trái lại, bọn họ thua, cũng sẽ đưa tặng một bảo vật cho Lạc gia!

- Bảo vật gì?

Trương Huyền nhìn qua.

Chư Tử bách gia muốn bảo vật, đoán chừng tám chín phần mười là truyền thế thiên phù, đã lấy bảo vật làm tiền đặt cược, đối phương lấy ra nhất định cũng không đơn giản.

- Là một thanh trường kiếm Tử Dung Cổ Thánh từng dùng qua!

Vị con cháu hạch tâm này chỉ về phía trước:

- Chính là cái kia...

Theo ngón tay của hắn, Trương Huyền nhìn lại, quả nhiên thấy một thanh trường kiếm, đang yên tĩnh lơ lửng ở trên đài cao, cho người ta một loại cảm giác lạnh lùng, tuy không có ra khỏi vỏ, nhưng vẫn có thể cảm nhận được trong đó toả ra ý lạnh âm u.

- Mặc dù là bảo vật Đại Thánh đỉnh phong, nhưng Tử Dung Cổ Thánh sử dụng qua, so với thần binh nửa bước Cổ Thánh bình thường cũng không yếu hơn quá nhiều... Bất quá so với Long Cốt Thần Thương thì kém rất lớn!

Lạc Nhược Hi nhìn một cái, truyền âm tới.

- Ừm!

Trương Huyền gật đầu.

Tuy khoảng cách rất xa, không cách nào chạm đến, không biết cấp bậc chân chính của chuôi kiếm này, nhưng lấy nhãn lực của hắn cũng có thể nhìn ra, so với Long Cốt Thần Thương kém không ít.

Chuôi thần thương này là vũ khí lúc Nhiễm Cầu Cổ Thánh ở đỉnh phong nhất dùng, ở thời đại Thượng Cổ cũng có tên tuổi lẫy lừng, kiếm của Tử Dung Cổ Thánh từng dùng qua mà thôi, tự nhiên kém xa tít tắp.

- Chư vị, cường giả Chư Tử bách gia đến đây, Nam Cung Nguyên Phong tiền bối dẫn đầu hậu bối, muốn cùng con cháu Lạc gia ta tỷ thí lĩnh ngộ không gian, chỉ cần tuổi tác không cao hơn một trăm, đều có thể tham dự, không biết ai dám lên nghênh chiến?

Nhìn quanh một vòng, thanh âm của Lạc Càn Trinh vang lên.

Nghe thanh âm của hắn, tuy ổn định, lại mang theo tức giận.

Xem ra cái gọi là tỷ thí, cũng không phải hắn nguyện ý, chỉ sợ trước đó cùng người Chư Tử bách gia náo không vui cùng mâu thuẫn. Chỉ bất quá, đối phương quá mức mạnh mẽ, bọn họ lại vừa mới trọng thương, không dám phản bác mà thôi.

- Ta!

Một tiếng hét lớn, một bóng người bay lên.

Trương Huyền nhìn lại, không phải người khác, chính là Lạc Huyền Thanh. Chỉ bất quá bởi vì sự tình Lạc Thất Thất, giờ phút này coi như muốn nhận đối phương làm bằng hữu, cũng không được.

- Còn có ta!

- Ta cũng nguyện ý thử một lần!

- Cùng Lạc gia ta tỷ thí lĩnh ngộ không gian! Hừ, ta nhìn các ngươi là tự tìm cái chết...

...

Lại có ba thanh niên bay lên đài cao.

Tất cả đều là cường giả Lạc gia không cao hơn trăm tuổi, từng cái khí tức mạnh mẽ có hai vị đã trở thành trưởng lão, giống như Trương Huyền, đạt đến Thánh vực cửu trọng đỉnh phong.

- Rất tốt!

Nhìn qua mấy người kia, Lạc Càn Trinh thoả mãn nhẹ gật đầu, quay đầu nhìn về phía Nam Cung Nguyên Phong cách đó không xa:

- Nam Cung tiền bối, tỷ thí như thế nào, xin cho cái điều lệ đi!

Bình Luận (0)
Comment