Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
----------------------
- Lạc Huyền Thanh không phải đối thủ!
Nhìn một màn này ở trong mắt, Trương Huyền nhịn không được lắc đầu.
- Người trẻ tuổi của Đại Nho đường kia, có thể để cho con quay không gian đứng lên mấy giây, nói rõ nắm giữ không gian cách phong cấm chân giải đã không xa, Lạc Huyền Thanh còn kém một đoạn dài, lại thêm võ kỹ hai người tu luyện không ở một cấp bậc, bị thua chỉ là vấn đề thời gian!
Lạc Nhược Hi gật đầu.
Chư Tử bách gia, cường giả vô số, càng nhận được Khổng sư truyền thừa, đủ loại võ kỹ mạnh mẽ, nhiều vô số kể, so với Tổng bộ Danh Sư đường chỉ mạnh không yếu, võ kỹ Lạc gia cao minh đến đâu, cũng khẳng định kém xa.
Trương Huyền lên tiếng, sau đó tiếp tục nhìn trên đài.
Lúc này Mạt Nhi cảm nhận được áp lực, chỉ thấy hắn không có động tác dư thừa, ngón tay duỗi ra, nhẹ nhàng điểm một cái.
Rầm!
Không gian bốn phía Lạc Huyền Thanh giống như bị phong bế, bất kể dùng sức như thế nào, cũng không có hiệu quả gì, chỉ có thể nhìn thấy không ngừng thi triển công kích, lại tựa hồ như không có chút năng lượng nào tràn ra.
- Đây là một loại võ kỹ không gian, gọi là Phong Kính công !
Lạc Nhược Hi nhận ra được, nói.
- Phong Kính công?
- Là phong ấn người ở trong không gian đặc thù, như trong gương! Người soi gương, trong gương công kích, cường đại tới đâu, hung mãnh hơn nữa, cũng không cách nào đột phá mặt kính lao ra, từ đó công kích đến tu luyện giả trước gương... Bộ võ kỹ này, chính là dùng nguyên lý ấy, vận dụng lực lượng không gian, triệt để niêm phong người lại, đừng nói công kích, trốn cũng không thể chạy ra!
Vẻ mặt Lạc Nhược Hi nghiêm túc:
- Tuy kém phong cấm không gian của ngươi, nhưng có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu!
- Quả thực bất phàm, bất quá bị phong cấm trong gương, hắn không công kích được ngươi, ngươi cũng công kích không được hắn a?
Trương Huyền nhíu mày.
Bộ võ kỹ này nói ra rất lợi hại, nhưng cũng có tai hại rất lớn.
Tuy người trong gương không cách nào công kích tu luyện giả trước gương, nhưng tu luyện giả trước gương cũng không cách nào tổn thương người trong kính.
Nói cách khác, ngươi phong ấn hắn, nhưng lại không tạo thành bất cứ thương tổn gì, tốn công vô ích.
Phong cấm không gian thì lại khác, giam cầm không gian, người có thể đi lại, coi như giết đối phương cũng dễ như trở bàn tay.
- Là không công kích được, trừ khi phá hư mặt kính... Bất quá lúc chiến đấu đột nhiên dùng ra, khống chế gương, liền nắm chủ động trong tay quyền, sẽ chiếm cứ ưu thế rất lớn!
Lạc Nhược Hi nói.
- Này cũng phải...
Trương Huyền không có phản bác.
Khống chế gương, có thể tùy thời quyết định lúc nào để nó rạn nứt, cũng có thể quyết định rạn nứt ở đâu, như vậy tấn công liền xuất hiện vô số biến hóa, để người trong kính khó lòng phòng bị, khó mà ngăn cản.
- Phong Kính công này thật không tệ, có điều muốn vây khốn Lạc Huyền Thanh, còn không có dễ dàng như vậy!
Cảm xúc xong, Trương Huyền nói tiếp.
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy Lạc Huyền Thanh ở trong gương mái tóc bay lên, một cỗ lực lượng đặc thù lan tràn, khí tức cả người như rồng như hổ, bàn tay bỗng nhiên nhấn một cái.
Rầm!
Mặt kính nghiền nát ra.
- Hắn thiêu đốt huyết mạch!
Lạc Nhược Hi nhíu mày.
Lấy thực lực của nàng, tự nhiên có thể thấy được, Lạc Huyền Thanh bị nhốt trong đó, biết đối phương nắm giữ không gian vượt xa bản thân, không kìm nén được vận dụng lực lượng huyết mạch.
Mặc dù hắn nắm giữ không gian không bằng đối phương, nhưng lực lượng huyết mạch vận chuyển, mẫn cảm đối với không gian tăng cao, lúc này mới đánh tan mặt kính, công kích tới Mạt Nhi.
Ầm ầm!
Hai chưởng đối đầu, tật phong thổi mạnh, đài cao vỡ vụn, xuất hiện vô số mạng nhện.
- Lạc Huyền Thanh thua...
Trương Huyền lắc đầu.
- Đối phương lĩnh ngộ không gian mạnh hơn hắn, tu vi cao hơn hắn, võ kỹ càng thêm cường đại, quả thực không có cách nào thắng được...
Lạc Nhược Hi cũng cảm xúc một tiếng.
Mới nói xong, liền thấy Lạc Huyền Thanh ở trên đài liên tục lui về sau bảy tám bước, phun ra một ngụm máu tươi, cả người không tự chủ được lắc lư một cái, không chịu nổi nữa, đầu tựa vào trên mặt đất.
- Lão sư!
Một chưởng đánh bại Lạc Huyền Thanh, Mạt Nhi giống như làm một sự tình không có ý nghĩa, ôm quyền xoay người, trở lại chỗ của mình, vẻ mặt lạnh nhạt.
- Huyền Thanh thiếu gia...
Một vị trưởng lão vội vàng bay về phía trước, cho Lạc Huyền Thanh ăn một viên đan dược, truyền vào chút chân khí, lúc này mới khiến hắn khôi phục chút ít.
Bị thương, di chứng kích hoạt huyết mạch, để tứ chi hắn như nhũn ra, không có một chút lực lượng.
- Ta làm mất tôn nghiêm của gia tộc, xin gia chủ trách phạt...
Mặt Lạc Huyền Thanh như giấy trắng, mấy bước đi tới trước mặt cha, quỳ rạp xuống đất.
- Đứng lên đi, chuyện này trách không được ngươi...
Lạc Càn Trinh thoáng cái giống như già đi mười tuổi.
Một mực cho rằng Lạc gia bọn họ nhận được truyền thừa, mặc dù phương diện không gian không nói vô địch thiên hạ, nhưng cũng không kém nhiều, nằm mơ cũng không có nghĩ đến, ở phương diện am hiểu nhất bị người đánh bại, quân lính tan rã.
Lấy nhãn lực của hắn có thể thấy được, Mạt Nhi kia thi triển cũng là võ kỹ trên không gian, không phải là những lực lượng khác, thua trận như vậy, không nhận thua cũng không được.
- Vâng...
Lạc Huyền Thanh khuất nhục cúi đầu.
Cùng cấp bậc đánh không lại Trương Huyền thì thôi, không nghĩ tới ngay cả những người này cũng đánh không lại... Vốn có loại cảm xúc cao cao tại thượng, giờ phút này toàn bộ hóa thành bọt nước, không dư thừa một chút.
- Cha, bây giờ nên làm gì?
Lạc Huyền Thanh xiết chặt nắm đấm, nhịn không được truyền âm hỏi.
Mặc dù thực lực của hắn chỉ là Động Hư cảnh, nhưng bởi vì huyết mạch tinh thuần, đã được cho thế hệ trẻ tuổi đỉnh phong nhất, những người khác dưới trăm tuổi, cho dù tu vi cao hơn hắn, cùng cấp bậc chiến đấu, cũng chưa chắc có thể thắng được.
Ngay cả đối chiến người yếu nhất cũng chật vật như vậy, một chút phần thắng cũng không có... Những người khác càng không cần suy nghĩ.
- Hiện tại... Trừ khi muội muội của ngươi ra tay!
Lạc Càn Trinh chần chờ một chút nói.
Trước mắt Lạc gia nắm giữ không gian lợi hại nhất, không phải người khác, đúng là con gái của mình!
Luyện hóa Tĩnh Không châu, mặc dù không có lĩnh ngộ phong cấm chân giải, nhưng điều khiển không gian so với cái trước chỉ mạnh không yếu.
- Người Trương gia vừa đi, nàng liền nhốt mình ở trong phòng, không có đi ra...
Vẻ mặt Lạc Huyền Thanh ảm đạm.
Muội muội dùng tình sâu, làm ca ca có thể cảm thụ được, nhưng bị người ở trước mặt mọi người từ hôn, xoay người cùng một nữ tử khác rời đi... Đả kích thực sự quá lớn. Giờ phút này vẫn nhốt ở trong phòng, ra cũng không ra.
- Gia tộc trong lúc nguy cấp, không cho phép nàng đùa nghịch tiểu tính tình, đi kêu nàng ra đi...
Lắc đầu, Lạc Càn Trinh nói.
- Vâng!
Nhẹ gật đầu, Lạc Huyền Thanh đang muốn khởi hành, liền nghe một bên Nam Cung Nguyên Phong cười nhạt một tiếng:
- Lạc gia chủ, nếu như trong tộc nhân các ngươi, chỉ là loại thực lực này, ta khuyên ngươi đừng để bọn họ đi lên mất mặt, tới nhiều hơn nữa cũng vô dụng! Không có lợi hại hơn, liền trực tiếp nhận thua đi, như vậy đối với Lạc gia các ngươi, cũng coi như lưu chút mặt mũi...
- Ngươi...
Nghe đối phương nói trực tiếp như vậy, Lạc Càn Trinh tức sắp nổ tung, đang muốn phản bác, liền nghe dưới đài có một thanh âm nhàn nhạt vang lên:
- Tỷ thí mà thôi, không bằng...
Ngay sau đó, một trung niên khuôn mặt khô héo từ trong đám người chậm rãi bay tới.
- ... Để cho ta tới thử xem!