Người dịch: Nguyễn Khiêm
Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
---------------------
- Độc Điện kỳ thực cũng chính là Độc sư công hội!
- Độc sư công hội sao?
Trương Huyền chớp con mắt.
Nếu là công hội, chắc là phải kêu giống như luyện đan sư công hội, luyện khí sư công hội, lão sư công hội vậy, sao phải kêu Độc Điện?
Nghe cũng quá âm u đi.
- Có phải là cảm thấy nếu là công hội, quang minh chính đại là có thể, vì sao phải kêu Độc Điện, loại tên quỷ dị này?
Nhìn ra nghi hoặc của hắn, Lưu Lăng giải thích:
- Điều này cũng có quan hệ cùng thân phận đặc thù của Độc sư.
- Độc sư, am hiểu dùng độc, để người khó lòng phòng bị, bị quy là chức nghiệp thuộc hạ cửu lưu, vì đó bị khinh thường, bởi vì quá mức khủng bố, một lần bị đại lục vô số cường giả liên hợp trục xuất. Lúc đó, Độc sư công hội đã bị tiêu diệt, vô số Độc sư chết ở bên trong hạo kiếp này.
- Sau đó, truyền thừa tuy rằng lưu lại, nhưng cao tầng của Độc sư công hội lo lắng giẫm lên vết xe đổ, không dám xuất hiện trong tầm mắt của người thường nữa, mà lặng lẽ thành lập Độc Điện, ẩn giấu ở các vùng núi non hiểm trở giữa các quốc gia, giấu tài. Cũng chính vì như thế, chức nghiệp này tuy rằng có ở trong các Vương quốc, lại hết sức ít ỏi, nếu như thật nói chỗ nào có nhiều thư tịch liên quan tới độc, khẳng định không phải Độc điện thì không còn chỗ nào khác. Chỉ là, xác thực vị trí của Độc điện, coi như là ta, cũng không làm được.
Lưu Lăng lắc lắc đầu một cái.
- Ây...
Trương Huyền cười khổ.
Nói đến hơn nửa ngày mà giống như nói vô ích.
Ta hiện tại muốn tìm chính là thư tịch liên quan tới độc, không tìm được Độc Điện, nói nhiều như thế có ích lợi gì?
- Độc, vật này nguy hiểm không gì sánh được, Độc sư vì phối chế độc dược càng lợi hại hơn, thường thường lấy thân thử độc, không ít người đều tuổi thọ không dài, nếu như không có cái lý do gì đầy đủ, rất ít người tiếp xúc. Trương lão sư hỏi loại thư tịch này để làm gì?
Ba người đều hơi nghi hoặc một chút.
Độc có thể vượt cấp giết người, trừ phi có thâm cừu đại hận, cố gắng cả đời đều không thể trả thù mới sẽ chọn loại chức nghiệp này, nếu không sẽ chẳng có người nào đồng ý chen chân.
Coi như không thử độc, cả ngày tiếp xúc cùng độc vật, độc cũng sẽ theo hô hấp mà tiến vào bên trong cơ thể, không ít Độc sư, tuổi thọ đều không hề dài, chính là vì như thế, tính cách cơ bản đều có chút quái dị.
Có thể nói, chức nghiệp này, vô số người nghe đến đã biến sắc, không muốn tiếp xúc, vị Trương lão sư này, học đồ của Danh sư thì không muốn làm, lại hỏi vật này, để ba người không nhịn được kỳ quái.
- Chỉ là hiếu kỳ, thuận miệng hỏi một chút.
Trương Huyền cười đùa.
Chuyện bản thân trúng độc khẳng định không thể nói ra được, nếu không, vì sao không biết độc phát, chân khí lại vì sao tinh khiết như thế, hỏi tới, Thiên Đạo thư viện có thể cũng sẽ bị phát hiện.
Vật này là bí mật lớn nhất của hắn, bất luận người nào hắn cũng đều sẽ không nói cho.
Thấy hắn không muốn nói, Lưu Lăng cũng liền không hỏi thêm nữa, suy nghĩ một chút, nói tiếp:
- Kỳ thực, vị trí chính xác của Độc Điện, ta xác thực không biết, bất quá, nghe nói ở Thiên Vũ nhất đẳng Vương quốc, ở phía tây bắc Hồng Liên sơn mạch, thật giống như có một cái phân bộ của Độc Điện, Độc sư ở bên trong các Vương quốc xung quanh cơ bản đều đến từ nơi đó, đương nhiên, điều này cũng chỉ là truyền thuyết, đến cùng có Độc điện ở chỗ đó hay không, ta cũng không dám xác định.
- Thiên Vũ nhất đẳng Vương quốc?
Trương Huyền gật gù, bên trong thư viện lập tức xuất hiện một quyển thư tịch liên quan tới địa lý.
Có được nhất tinh Danh sư tọa trấn, sẽ được bình phán là nhị đẳng Vương quốc.
Thiên Huyền Vương quốc không có Danh sư, chỉ thuộc về cấp bậc bất nhập lưu Vương quốc.
Mà Thiên Vũ Vương quốc là Vương quốc có thực lực mạnh nhất bên trong rất nhiều Vương quốc xung quanh, đã đạt đến cấp bậc nhất đẳng, còn cao hơn Bắc Vũ Vương quốc của Lưu Lăng một cấp, có người nói bên trong Vương thành của Thiên Vũ Vương quốc có nhị tinh Danh sư trấn thủ.
Cái Vương quốc này cùng Thiên Huyền Vương quốc cách nhau cũng không xa, thậm chí được cho láng giềng, bởi vì đường ranh giới giữa hai bên chính là Hồng Liên sơn mạch.
- Ngoại trừ Độc Điện, Danh sư đường cũng có thật nhiều thư tịch về các chức nghiệp khác nhau, thư tịch liên quan tới độc, cũng không có thiếu, tuy rằng không có nhiều như ở Độc điện, nhưng cũng so một ít Vương quốc tàng thư khố mạnh mẽ quá nhiều, nếu như chỉ là muốn hiểu biết sơ qua đối với chức nghiệp này, hoàn toàn có thể đi Danh sư đường quan sát. Đương nhiên, muốn vào Danh sư đường, đầu tiên phải thông qua sát hạch trở thành Danh sư đã.
Một bên Trang Hiền cười khanh khách nói, xem ra hắn vẫn là không có từ bỏ ý nghĩ để thanh niên ở trước mắt này bái sư.
- Danh sư đường?
- Ân, Danh sư tuy rằng trên danh nghĩa là thuộc về lão sư công hội quản hạt, nhưng bởi vì Danh sư có thân phận cao quý, công hội muốn quản cũng quản không được, vì lẽ đó, vì sát hạch Danh sư, cho bọn họ một cái trật tự có tính quy phạm, bảo đảm quyền lợi, chuyên môn thành lập Danh sư đường.
Trang Hiền giải thích:
- Danh sư đường, giống như các công hội khác, bảo vật, bí tịch ở bên trong chỉ mở ra đối với Danh sư, tàng thư khố của Danh sư đường bao dung vô số chức nghiệp, ngươi nói thư tịch liên quan tới độc, nhất định sẽ có không ít.
- Ồ!
Trương Huyền gật đầu.
Xem ra nếu như không tìm được Độc Điện, trở thành Danh sư, tiến vào Danh sư đường, có lẽ cũng có thể giải quyết vấn đề hiện tại của hắn.
- Được rồi, ý nghĩ của ba người chúng ta, ngươi vẫn là nên suy nghĩ nhiều một chút, ngươi có thiên tư như thế, chỉ cần học tập thật giỏi, trở thành Danh sư là chuyện ngay trong tầm tay, những điều khác tốt nhất là không phải nghĩ nhiều.
Mấy người lại hàn huyên vài câu, thấy thanh niên trước mặt xác thực không có hứng thú với việc trở thành học đồ của bọn họ, Lưu Lăng lần thứ hai nói một câu, lúc này mới cùng hai người khác cáo từ, rời đi.
Bọn họ biết đối với loại thiên tài như Trương Huyền lão sư, không nên ép đến quá gấp, tiến lên dần dần, có lẽ hai ngày nữa sẽ nghĩ thông suốt, vẫn cố truy hỏi, làm không cẩn thận còn có thể hiệu quả sẽ hoàn toàn ngược lại.
Ba vị Danh sư rời đi, mấy đệ tử xông tới, nhìn về phía Trương lão sư ở trước mắt, từng cái từng cái tràn đầy sùng bái.
Thấy không, lão sư khác, nếu như nghe nói có Danh sư muốn thu hắn làm học đồ, tất cả đều hưng phấn đến mức họ của mình là cái gì cũng không biết, Trương lão sư của chúng ta thì tốt rồi, trực tiếp từ chối.
Đây cũng quá cường hãn đi!
- Đừng có diễn dáng vẻ ấy nữa, chuyện vừa rồi ta còn không có tính sổ với các ngươi đây!
Trương Huyền sầm mặt lại.
Đám nhóc con này dĩ nhiên nói ba đại Danh sư là lão đầu hèn mọn, tiểu nhân nhìn trộm, may mà chỉ là vẩy mực, ba người bọn họ cũng không có so đo, bằng không, coi như là hắn, cũng không giữ được.
Quát lớn mấy người một trận, sau đó lại chuyên môn chỉ điểm một hồi, Trương Huyền lúc này mới thoả mãn thở phào nhẹ nhõm.
Không thể không nói, mấy tên này mặc dù có chút bất hảo, không đáng tin cậy, nhưng tu luyện thì lại vô cùng nghiêm túc, không hề có một chút lười biếng.
Ngoại trừ Viên Đào, Triệu Nhã, mấy cái đệ tử khác lại có thể đều đạt đến võ giả tầng hai Đan Điền cảnh.
Vốn tưởng rằng tiến bộ to lớn nhất sẽ là Trịnh Dương, nằm mơ đều không nghĩ tới nhưng là nhìn qua trông vô cùng mềm yếu, Vương Dĩnh.
Mấy ngày ngắn ngủi không thấy, nàng không chỉ đột phá võ giả tầng hai, càng là tăng nhanh như gió, đạt đến Đan Điền cảnh trung kỳ đỉnh phong, khoảng cách hậu kỳ, cũng chỉ kém một bước mà thôi!
Loại tốc độ tiến bộ này đã có thể dùng đáng sợ để hình dung.
Xem ra nha đầu này tuy rằng ở bề ngoài có chút ngốc nghếch, đáng yêu, vừa nói chuyện sẽ xấu hổ, trên thực tế nội tâm lại kiên định lạ thường, nếu chuyện gì mà nàng đã làm ra quyết định, liền ngay cả Triệu Nhã cũng chưa chắc so được với nàng.
Cho tới những người khác, cũng có chỗ đáng khen, đáng lưu ý.
Ngẫm lại cũng là bừng tỉnh, truyền thụ công pháp bí tịch cùng võ kỹ do thư viện chỉnh lý qua, nếu như lại tiến bộ không lớn, thật liền mất mặt.
Thông qua thư viện, Trương Huyền cũng nhìn ra một chút đồ vật cổ quái, năm cái đệ tử này của chính mình tựa hồ cũng đang lặng lẽ tu luyện một cái trận pháp hợp kích, nhìn một chút, trận pháp này không có cái gì chỗ hỏng, ngược lại sẽ làm sức chiến đấu của mấy người khi liên hợp lại tăng cường vài lần.
Chỉ cần không phải chuyện xằng bậy, hắn cũng là chẳng muốn tính toán.
Đào tạo đệ tử, không phải như trồng trọt hoa cỏ, nuôi nhốt man thú, cái cần truyền thụ cho bọn họ chính là dòng suy nghĩ cùng phương pháp tu luyện. Bằng không, cái gì đều hạn chế, bọn họ cũng sẽ mất đi tính cách riêng, vậy có khác gì con rối đâu.
Thật giống như giáo dục ở kiếp trước, đã bóp chết không ít hài tử có tính sáng tạo, hủy diệt vô số thiên tài có năng lực đặc thù, cuối cùng bị trở thành quái vật điểm cao mà năng lực kém.
Trương Huyền giảng xong khóa liền đi, có lúc còn thường thường không đến lớp học, không phải là không chịu trách nhiệm, mà là sợ chính mình sẽ hạn chế những đệ tử này quá nhiều, để bọn họ sau đó khó có thể đi lên con đường của cường giả chân chính.
Giảng bài lại không hạn chế, đây mới thực sự là đạo của lão sư.
- Muốn sát hạch Danh sư, nhất định phải trở thành học đồ. Nhưng ta lại không muốn bái mấy người Lưu Lăng làm lão sư.
Chỉ điểm cho mọi người xong, Trương Huyền lần thứ hai rơi vào băn khoăn.
Học đồ, Danh sư, Danh sư, học đồ, đây giống như là một cái tuần hoàn khép kín, để hắn đau đầu.
- Đúng rồi, không làm học đồ của bọn họ, ta có thể làm học đồ của bản thân!
Băn khoăn không biết đến bao lâu, đột nhiên Trương Huyền sững sờ, một ý nghĩ xông ra.
Hắn không chỉ có thân phận của Trương Huyền này, mà còn thân phận của ‘Dương sư’ nữa mà?
Dương sư ở trong lòng của tất cả mọi người, cũng là Danh sư, thành hojc đồ của ‘Dương sư’, có phải là cũng có tư cách sát hạch Danh sư hay không? Coi như không có cách nào sát hạch, để mấy người Lưu Lăng hỗ trợ dẫn tiến một hồi, cũng có thể rất dễ dàng đi.
‘Dương sư’ mở miệng, bọn họ sao dám không tuân theo?
- Cứ làm như thế đi!
Nhẹ nhàng nở nụ cười, Trương Huyền rời đi học viện đi về phía phủ đệ của mình.
Muốn làm học đồ của ‘Dương sư’, đương nhiên muốn ‘Dương sư’ mở miệng mới được.
...
Rời đi học viện, mấy người Lưu Lăng nhớ tới việc mình muốn thu người khác làm học đồ lại có thể sẽ thất bại, cũng không nhịn được mà cười khổ.
Đừng nói Thiên Huyền Vương quốc loại bất nhập lưu Vương quốc này, coi như tại Bắc Vũ Vương quốc, Hàn Vũ Vương quốc, bọn họ chỉ cần động tâm tư muốn thu học đồ, khẳng định cũng sẽ có vô số minh tinh lão sư tràn vào, quỳ xuống cầu xin.
Cái tên này thì tốt rồi, sáng tỏ mục đích của họ rồi, lại còn từ chối. Thật không biết trong đầu đang nghĩ cái gì.
- Bằng chừng ấy tuổi, liền có thể đem thư họa, luyện đan, trà đạo đều học đến cảnh giới cao thâm như vậy, loại thiên tài siêu cấp này có chút ngạo khí cũng rất bình thường!
Nhớ tới rất nhiều sự tình liên quan đến đối phương, Lưu Lăng không nhịn được nói.
- Đúng đấy! Cũng không cần phải gấp, ngày mai sẽ là ngày diễn ra sư giả bình trắc giữa hắn cùng Lục Tầm, có khả năng là hắn muốn một lần chiến thắng, lại bái vào chúng ta môn hạ, như vậy càng lộ vẻ quang minh chính đại.
Trang Hiền nghĩ tới điều gì, suy đoán nói.
- Điều này cũng có khả năng.
Hai người đồng thời gật đầu.
Hắn từ chối, có thể không phải là không muốn, khả năng thật sự là đang cân nhắc chuyện này.
Bằng không, coi như không muốn làm học đồ của bọn họ, lẽ nào sát hạch Danh sư cũng không muốn?
Trở thành Danh sư, đây chính là lý tưởng của mỗi một cái lão sư, giống như là người tu luyện đều muốn trở thành cao thủ tuyệt đỉnh vậy, không thể từ chối.
- Tỷ thí vào ngày mai, chúng ta nhất định phải tới xem một chút, bất quá, bây giờ chúng ta có phải là cũng nên lo lắng chuyện của chính mình đã chứ?
Lưu Lăng đột nhiên nói.
- Ngươi là nói... Bái Dương sư làm thầy?
Con mắt của Trang Hiền cũng là sáng ngời.
Một người cả đời không thể chỉ có một cái lão sư, Danh sư cũng là như thế, gặp phải người có cấp bậc càng cao hơn, hoàn toàn có thể bái sư học tập.
- Không sai, Dương sư có thể tiện tay để Thẩm Hồng cùng Trịnh Phi đột phá, bất luận nhãn lực hay vẫn là thủ đoạn, rõ ràng đều cao hơn chúng ta quá nhiều, nếu như có thể bái ông ta làm thầy, chúng ta có lẽ có thể đột phá ràng buộc, nắm giữ tư cách sát hạch nhị tinh Danh sư, thậm chí... Còn có thể một lần thành công!
Lưu Lăng càng nói con mắt càng sáng.
Có một cái lão sư tốt, đối với sự phát triển ở tương lai có giúp đỡ rất lớn.
Qua vài sự tình từ trước đến nay, Dương sư đã triển lộ năng lực phi phàm, nếu như có thể bái ông ta làm thầy, có lẽ liền có thể tăng nhanh như gió, càng chạy càng xa, rồi đạt đến cảnh giới mà bọn họ tha thiết ước mơ rồi lại không dám đòi hỏi.