Thiên Đạo Đồ Thư Quán -(Dịch Full)

Chương 211 - Bái Sư (2)

Bái sư (2) Bái sư (2) vipTruyenGG.com

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Nhóm: TTTV

Nguồn: TruyenYY

----------------------

- Muốn sát hạch nhị tinh, ngoại trừ có hai loại phụ trợ chức nghiệp bên ngoài, tu vi ít nhất còn cần đạt đến Tông Sư cảnh, lấy tuổi cùng trạng thái tu luyện hiện tại của chúng ta, bái phỏng qua không ít người, đều không thể thành công, hy vọng duy nhất chính là Dương sư!

Trang Hiền cũng gật đầu.

Trở thành Tông Sư, tuổi thọ tăng cường, đây là mê hoặc mà bất luận người nào đều không thể từ chối, bọn họ bị vây ở nửa bước Tông Sư không biết đã bao lâu, cũng từng chuyên môn bái phỏng qua nhị tinh Danh sư, đáng tiếc, đều không có cách nào đột phá.

Mấy ngày trước đây nhìn thấy thủ đoạn của Dương sư, liền người lập tức sẽ chết như Thẩm Hồng đều thành công cứu sống, đạt đến Tông Sư cảnh giới, cũng không ngồi yên được nữa.

Thẩm Hồng đều có thể đột phá được, bọn họ khẳng định càng làm được!

Bất quá, tiền đề là... Dương sư chịu dạy.

- Bất kể như thế nào, lại đi thử xem, có lẽ liền có thể thành công.

Trịnh Phi nói.

Đối phương giúp hắn đột phá đến nửa bước Tông Sư, hắn vốn cũng có ý bái sư, chỉ là sợ đối phương không có đáp ứng, không muốn khiến cả hai lúng túng.

Hiện tại liền Lưu sư, Trang sư cũng động tâm, tự nhiên không cam lòng lạc hậu.

- Tốt, đi bái phỏng Dương sư xem!

Nghĩ đến điểm này, ba đại Danh sư không do dự nữa, nhanh chân đi về hướng phủ đệ của Dương sư.

...

- Lục huynh, đan dược ta đã mua được, ngươi có muốn suy nghĩ thêm một chút hay không, lẽ nào thật sự muốn dùng?

Ở lớp học của Lục Tầm, Vương Siêu nhìn bạn tốt ở trước mắt, tràn đầy lo lắng.

Những đan dược này, tuy rằng có thể khiến người ta trong thời gian ngắn sức mạnh tăng lên dữ dội, nhưng thương tổn đối với thân thể cũng là rất lớn.

- Yên tâm đi, ta tự có chừng mực.

Tiếp nhận đan dược, Lục Tầm chần chờ một chút, vẫn là dặn dò một tiếng.

Chỉ chốc lát, mấy đệ tử liền đi tới, chính là mấy người trong danh sách tham gia sư giả bình trắc.

Chu Hồng, Mạc Hiểu, Đỗ Lỗi, Bạch Siêu, Khổng Kiệt!

- Lão sư!

Mấy người đứng tại chỗ, khí tức hùng hậu, ngăn ngắn nửa tháng tu luyện, bọn họ cũng giống như mấy người Trịnh Dương, tất cả đều đạt đến võ giả tầng hai Đan Điền cảnh.

Tuy nói võ giả tầng một Tụ Tức cảnh, không có quá nhiều đường tắt có thể đi, nhưng mấy cái này không giống với mấy người Vương Dĩnh, tại trước khi bái sư, tu vi trên cơ bản đều đạt đến tầng một đỉnh phong, chỉ kém một cái đột phá.

Coi như Khổng Kiệt hơi hơi hơi yếu một chút, dưới đủ loại tài nguyên trút xuống, cũng thuận lợi thăng cấp.

- Ở đây có một viên đan dược, sau khi ăn vào, có thể mở rộng đan điền, để cho các ngươi đêm nay liền có thể đột phá, đạt đến võ giả tầng ba Chân Khí cảnh! Như vậy, sư giả bình trắc sẽ không có sơ hở nào, khẳng định thắng lợi.

Giơ lên đan dược trong tay, Lục Tầm nhìn quanh một vòng, cũng không có ẩn giấu, đem thiếu hụt cũng nói ra.

- Bất quá, trên đời không có bữa cơm nào là miễn phí cả, có thể khiến người ta nhanh chóng đột phá, cũng có mầm họa nhất định, đó là sau khi đạt đến Chân Khí cảnh, tốc độ tu luyện giảm bớt, chỉ còn có 70% so với lúc trước.

- Loại mầm họa này chỉ cần ta thành Danh sư, sẽ giúp các ngươi giải quyết, còn có thể thu làm thân truyền, về sau chỉ điểm các ngươi tu luyện.

- Đương nhiên lựa chọn như thế nào, dựa vào chính các ngươi, ta sẽ không ép buộc, thật muốn thua, cũng chỉ có thể biểu thị, duyên phận thầy trò của chúng ta đã hết!

Nói xong đem đan dược thả xuống, nhìn quanh một vòng.

Hắn tuy rằng làm ra quyết định, thậm chí đã bỏ tiền mua được đan dược, làm sao lựa chọn, vẫn là giao cho đệ tử bản thân tự quyết định, ép buộc dùng, coi như hắn rất muốn đạt được thắng lợi, cũng là làm không được.

Lão sư có điểm mấu chốt của lão sư.

Lão sư có tôn nghiêm của lão sư.

Dạy khóa nhiều năm như vậy, hắn không làm được vì thắng lợi mà không chừa thủ đoạn nào.

- Ta tin tưởng Lục lão sư.

Chần chờ không bao lâu, Chu Hồng bước lên trước.

Bình thường tu luyện, muốn xung kích đến Chân Khí cảnh, không có thời gian hai, ba năm rất khó làm được, viên thuốc này có thể khiến người ta một buổi tối liền đạt đến, coi như sau đó tu luyện chịu ảnh hưởng thì lại làm sao?

Tu luyện ai có thể bảo đảm thuận buồm xuôi gió?

Hơn nữa, một khi trở thành đệ tử thân truyền của danh sư, điểm ấy vấn đề liền không tính là gì.

Đồng dạng là đệ tử, giảng bài và thân truyền, vẫn có khác biệt rất lớn.

Giảng bài, mấy trăm người đồng thời lên lớp, không cách nào chuyên tâm đối với tu vi của chính mình làm ra chỉ điểm, cơ bản đều là tự mình tìm tòi tiến lên; Thật giống như món ăn trong bát, đồ gia vị tương tự như công thức, nhưng hương vị lại như thế nào cũng chỉ có thể cho vào miệng.

Thân truyền thì không giống, giống như lúc nấu nướng, lão sư sẽ thời khắc chỉ điểm, đơn độc chỉ đạo, bảo đảm tu luyện không sai lệch, coi như bởi vì vấn đề của đan dược, tiến bộ không có nhanh như hiện tại, nhưng có loại chỉ điểm này, tiền đồ cũng sẽ càng thêm huy hoàng.

Nghĩ tới đây, là cái thứ nhất biểu lộ rõ ràng thái độ, tiếp nhận đan dược liền nuốt xuống.

Đan dược vào miệng, lập tức hòa tan ra, hình thành một luồng lực lượng đặc thù xung kích ở trong người.

Thấy hắn làm ra quyết định nhanh như vậy, Lục Tầm thoả mãn gật gù, bàn tay kề sát ở phía sau lưng đối phương, chân khí chầm chậm đưa vào, dẫn dắt nguồn lực lượng này.

Không biết đã qua bao lâu, một tiếng nổ vang, Chu Hồng đột nhiên đứng lên, một ngụm trọc khí phun ra, khí tức như cầu vồng.

Võ giả tầng ba, Chân Khí cảnh!

Quả nhiên giống như Lục lão sư đã nói, dùng viên đan dược này, trực tiếp để tu vi gia tăng ròng rã một cấp bậc.

- Thật là lợi hại... Ta phải thử một chút!

Thấy hắn thành công, mấy người Mạc Hiểu, Đỗ Lỗi, Bạch Siêu, Khổng Kiệt cũng không nhịn được nữa, nhao nhao về phía trước.

Chu Hồng nghĩ thông suốt, mấy người khác cũng hiểu được.

Nếu như Lục lão sư thật thành Danh sư, làm đệ tử thân truyền, bọn họ nhất định sẽ nhất phi trùng thiên, đây là một loại lựa chọn, không có cái gì có thể băn khoăn.

Thời gian không lâu, mấy người cũng tất cả đều nhao nhao đột phá.

- Tốt, tốt!

Nhìn năm vị học viên đều đạt đến võ giả tầng ba Chân Khí cảnh, con mắt của Lục Tầm tỏa sáng.

Đừng nói là tân sinh, coi như trong số đệ tử cũ đã ở tại học viện hai, ba năm đệ tử cũ, thực lực như vậy cũng có thể khá cao.

- Ngày mai sẽ là thời khắc để cho Lục Tầm ta biểu diễn, đến thời điểm đó, ta sẽ làm cho toàn bộ học viện phải khiếp sợ, làm cho thanh âm nghị luận của tất cả mọi người sau lưng ta, tất cả đều ngậm miệng!

Nắm đấm của Lục Tầm xiết chặt, tự tin ban ngày bị đánh mất, lần thứ hai khôi phục như cũ, hào khí ngất trời.

Thư họa Tông Sư, tinh thông trà đạo tính là gì?

Trên phương diện giảng bài, Lục Tầm ta... Không kém gì bất luận người nào!

Ba vị Danh sư, ta cũng sẽ chứng minh cho các ngươi thấy, ta mới là lựa chọn tốt nhất cho vị trí học đồ!

...

- Lão gia, ba vị Danh sư đã chờ đợi hơn nửa ngày rồi.

Mới vừa trở lại phủ đệ, Tôn Cường liền tiến lên đón.

- Bọn họ đến rồi?

Còn muốn một lúc nữa phái người tìm bọn họ lại đây, không nghĩ tới ba tên này so với mình còn muốn tích cực hơn, Trương Huyền nhẹ nhàng nở nụ cười.

Đi vào phòng tiếp khách, quả nhiên thấy ba vị Danh sư ngồi ở trong đó, thấy hắn đi tới, tất cả đều hưng phấn đến mức con mắt tỏa sáng.

- Lưu Lăng (Trang Hiền, Trịnh Phi) gặp qua Dương sư!

Ba người vội vàng khom người.

- Không biết ba vị muộn như vậy tìm Dương mỗ là có chuyện gì?

Trương Huyền ngồi xuống, để người rót chén trà, chậm rãi uống một hớp, lúc này mới vẻ mặt hờ hững nhìn sang.

Đi tới Điền phủ một chuyến, trở về học viện một chuyến, giờ khắc này ngoài trời đã tối đen, thời gian không còn sớm.

- ‘Dương sư’, ba người chúng ta thành khẩn bái ngươi làm thầy, mong rằng có thể thu xuống!

Mấy người Lưu Lăng vội vàng đứng lên, hai tay ôm quyền, khom người đến cùng, căng thẳng nhìn sang.

Nghe đạo có trước sau, thuật nghiệp có chuyên, bọn họ tuổi tuy rằng lớn hơn so với vị Dương sư này rất nhiều, nhưng đối phương rõ ràng so với bọn họ lợi hại hơn nhiều, bái sư, không thể chỉ xem tuổi.

- Muốn bái ta làm thầy?

Nâng chung trà lên, nhẹ nhàng thổi một cái, khuôn mặt của Trương Huyền không có một chút biến hoá nào.

Có kinh nghiệm ngụy trang những ngày qua, đã không phải là tiểu tử rất dễ dàng bị người nhìn ra kẽ hở của lúc trước, nhất cử nhất động, đều tự mang phong độ cùng uy nghiêm.

Gian phòng nặng nề xuống.

- Vâng, ba người chúng ta tuy rằng bất tài, nhưng có thể phụng dưỡng xung quanh, vì lão sư phân ưu giải nạn.

Hô hấp của mấy người Lưu Lăng dồn dập.

Mấy lần trước lại đây, tuy rằng cũng đều biểu thị ý đồ muốn bái sư, lại không nói thẳng, lần này nói thẳng ra, một khi bị từ chối, liền lại không có đường lùi.

- Nếu như ta không nhìn lầm, muốn bái ta làm thầy, là bởi vì tu luyện đạt đến bình cảnh, không cách nào đột phá, mà một khi trở thành đệ tử của ta, có lẽ liền có thể phá tan cửa ải cuối cùng này, tiến thêm một bước nữa đi.

Cũng không ngẩng đầu lên, thanh âm của Trương Huyền không có một chút nào ba động, trầm tĩnh giống như hàn băng.

- Ây... Dạ!

Bị vạch trần mục đích, sắc mặt của đám người Lưu Lăng đồng thời đỏ lên.

- Vẫn tính là thành thực!

Thấy bọn họ không có phủ nhận, Trương Huyền gật đầu.

- Mong rằng Dương sư tác thành!

Mấy người Lưu Lăng cắn răng một cái.

Trương Huyền không hề trả lời, chậm rãi để chén trà xuống, đứng dậy, đi tới giữa phòng khách.

Ngay ở thời điểm ba vị Danh sư không biết hắn đến cùng muốn làm gì, thanh âm bình thản của Trương Huyền vang lên.

- Ta Dương Huyền du lịch các nước, luôn luôn yêu thích yên tĩnh, nếu không biểu lộ thân phận, chắc hẳn, các ngươi từ những vương quốc khác lại đây, cũng chưa từng nghe qua danh tự này của ta đi!

- Vâng!

Bọn họ trước nghe được danh tự Dương Huyền này, từng chuyên môn điều tra, xung quanh rất nhiều Vương quốc, xác thực không có người này, vốn tưởng rằng dùng giả danh, bây giờ nhìn lại, là Dương sư điệu thấp, không muốn nhiều lời.

- Nếu như ta không muốn để người ta biết, không ai biết ta là Danh sư, coi như ngươi đến Danh sư đường đi thăm dò, cũng khẳng định không tra được.

Trương Huyền mở miệng tiếp:

- Nhưng ta tại Thiên Huyền Vương quốc, lại biểu lộ rõ ràng thân phận, thậm chí ra tay chỉ điểm cho người ta, các ngươi biết tại sao không?

Hắn nói như vậy, là sớm dự phòng đối phương tra xét kỹ càng hơn, dù sao ‘Dương Huyền’ vốn là giả, đi Danh sư đường tra, đương nhiên không tra được.

Bất quá, có cái này làm nền, lại không tra được, không những không cảm thấy là giả, trái lại sẽ cho rằng là hắn điệu thấp, ngưỡng mộ như núi cao, sùng bái không ngớt.

Liền Danh sư đường đều không tra được... Nên lợi hại bao nhiêu?

- Chúng ta ngu muội!

Mấy người Lưu Lăng nhìn sang.

Kỳ thực liên quan tới điểm ấy, bọn họ cũng kỳ quái.

Danh sư lợi hại như thế, nếu như thật không muốn dính dáng tới thế tục, ai có thể biết?

Tại sao lại một mực huyên náo toàn bộ Thiên Huyền Vương quốc người người đều biết.

- Bởi vì ta du lịch nơi đây, vừa vặn gặp phải một vị vãn bối không sai, không nhịn được tâm ưa thích, thu làm thân truyền. Bất quá... Ta ở đây cũng chờ không được quá lâu, sợ hắn chịu đến oan ức, lúc này mới có ý định triển lộ thân phận, cho hắn một cái chỗ dựa.

Hai tay chắp ở sau lưng, Trương Huyền thẳng tắp đứng ở giữa đại sảnh, cao to giống như một tòa núi cao.

- Vãn bối không sai? Thu làm thân truyền?

Mấy người Lưu Lăng liếc mắt nhìn nhau, đột nhiên nghĩ tới điều gì, con ngươi đồng thời co rút lại:

- Lẽ nào, lẽ nào... Đệ tử thân truyền của Dương sư chính là... Hồng Thiên học viện Trương Huyền lão sư?

Nếu như đúng là như vậy liền có thể dễ dàng hiểu được mọi chuyện.

Lão sư sơ cấp ở một cái Vương quốc hẻo lánh, lại có thể nói ra lý luận lợi hại như thế, lại vẫn là thư họa Tông Sư, tinh thông trà đạo, mấu chốt nhất... Bản thân ba vị Danh sư mời chào, lại không muốn đáp ứng.

E sợ cũng chỉ có là đệ tử của Dương sư, mới có năng lực như thế.

Thấy phản ứng của đối phương còn nhanh hơn so với tưởng tượng của mình, đỡ phải phí miệng lưỡi giải thích, Trương Huyền thoả mãn gật gật đầu.

- Ân, Trương Huyền là đệ tử thân truyền của ta, nếu như các ngươi cũng muốn bái vào môn hạ của ta... Hắn chính là …

- Đại sư huynh của các ngươi!

Bình Luận (0)
Comment