Hô hô!
Chưởng phong như nước thủy triều, lực lượng của Triệu Nhã khôi phục, khí như cầu vồng, mới vừa rồi bị ép có chút chật vật, lúc này liên tiếp áp sát, Bạch Hổ đã ngăn cản không nổi.
Tiến công một hồi, cảm thấy khí lực suy yếu, lần nữa dùng một viên đan dược, liên tục ba viên, Bạch Hổ đã không còn sức chống cự, thân thể khổng lồ lắc lư hai cái, ầm ầm ngã xuống đất.
Lúc này Triệu Nhã mới thở phào nhẹ nhõm, xoa xoa mồ hôi trên đầu.
Nếu không phải đan dược của lão sư, Thuần Âm Thể của nàng khẳng định không kiên trì được lâu như vậy, đừng nói đánh giết đối phương, làm không cẩn thận còn có thể bị đối phương giết chết, cuối cùng cái gì cũng không chiếm được.
- Thần Linh chi khí không phải rất dễ lấy được sao? Đây là có chuyện gì?
Tràn đầy nghi hoặc, nhìn Bạch Hổ nằm trên đất, ngay sau đó nhìn thấy thứ này nhẹ nhàng run run, biến thành một đạo khí lưu màu vàng óng, yên tĩnh huyền phù ở phía trước.
Triệu Nhã tràn đầy kinh ngạc.
Đạo khí lưu này màu sắc giống như trước đó thấy, nhưng trong đó ẩn chứa khí tức lăng lệ lại hoàn toàn khác biệt, người sau như nước suối, mà cái này thì giống như đại dương, vô biên vô hạn, không nhìn thấy cuối cùng.
- Chẳng lẽ... Thần Linh chi khí cũng chia đẳng cấp?
Trong lòng hơi động.
Trước đó chưa từng nghe nói qua, nhưng trước mắt không giải thích được như vậy, thực sự nghĩ không ra đến cùng xảy ra chuyện gì.
- Trước mặc kệ...
Biết nghĩ cũng nghĩ không ra, nàng khoanh chân trên mặt đất, lỗ chân lông toàn thân mở ra, tinh thần khẽ động.
Hô!
Bạch Hổ biến thành thể khí màu vàng kim vọt tới.
Tạch tạch! Tạch tạch!
Lực lượng đi vào trong cơ thể, bình chướng Thần Linh trước đó không cách nào đột phá lập tức vỡ nát, lực lượng cả người cấp tốc tăng lên.
- Thần Linh chi khí thật mạnh...
Đồng tử Triệu Nhã co rút lại, cơ bắp kéo căng.
Đạo Thần Linh chi khí này mang theo khí tức kim thuộc tính sắc bén, tựa như muốn xé rách kinh mạch của nàng, lại như kiếm khí gào thét, tất cả chướng ngại trong cơ thể đều bị bình định.
Không đến mười phút, Triệu Nhã đã đột phá Ngụy Thần đỉnh phong, trở thành Thần Linh chân chính.
Vù!
Vừa trở thành Thần Linh, một đạo quang mang trắng tinh bao phủ nàng, tôn lên tựa như thiên sứ, thân ảnh vốn thon dài, bây giờ tỏa ra hào quang chói sáng.
Mà bản thân nàng, thì hoàn toàn đắm chìm trong trong tu luyện, đối với những cái này, hình như không có chút nào phát giác.
...
Triệu Nhã đột phá, Lộ Xung cũng tới đỉnh núi, trước mặt xuất hiện một cái bóng u ám.
Không phải thỏ, cũng không phải Hổ, mà hình dáng có chút giống người, toàn bộ do sương mù tạo thành.
Mượn đan dược lão sư ban cho, Lộ Xung đánh chết đối phương, đồng dạng cảm thấy lực lượng nồng đậm tràn vào trong cơ thể, lực lượng Vu Hồn cấp tốc tăng thêm.
Một màn đồng dạng cũng phát sinh ở trên người Vương Dĩnh, nàng gặp phải một cổ thụ trắng như tuyết.
Trịnh Dương gặp một hỏa diễm cự thú, Ngụy Như Yên gặp dòng sông có thể thôn phệ sinh mệnh...
Mấy vị đệ tử, đều có kỳ ngộ khác biệt.
...
Phía chính bắc Thần giới, trong hải dương mênh mông vô bờ, một cung điện to lớn huyền phù ở trên mặt nước, giống như liệt nhật tỏa ra hào quang chói sáng.
Phía dưới hào quang chiếu rọi tôn nó lên, cùng đại dương hô ứng, cho người ta một loại cảm giác tựa như ảo mộng.
Trong điện, trên vương tọa, một lão giả râu bạc trắng ngồi ở phía trên, nhìn hư không, không biết nghĩ cái gì.
- Đế Quân!
Một trung niên đi vào trước mặt, ôm quyền mà đứng.
Lão giả gật đầu, ánh mắt mang theo tiêu điều:
- Vị kia của Tự Tại Thiên và Thiên Túng Đại Đế tỷ thí, định ở lúc nào?
- Bẩm báo Đế Quân, ngày 15 tháng sau!
Trung niên đáp.
- Mười lăm? Đêm trăng tròn?
Lão giả sửng sốt một chút, nói:
- Vị ở Tự Tại Thiên kia thật quả quyết, đáp ứng nhanh như vậy!
- Đế Quân, thuộc hạ có nghi vấn không biết có nên nói hay không!
Trung niên nghi ngờ nhìn qua.
- Ngươi đi theo lão nhân ta rất lâu rồi, có chuyện gì, cứ nói đừng ngại, không cần thiết che giấu!
Lão giả nói.
- Vâng!
Trung niên gật đầu nói:
- Vị Thiên Túng Đại Đế kia thật lợi hại như vậy? Tám vị Đại Đế cũng không phải đối thủ?
Lão giả không có trực tiếp giải đáp, dừng lại một lát, than thở nói:
- Sâu không lường được!
- Vậy vị ở Tự Tại Thiên kia thì sao? Chưa hề xuất hiện qua, đến cùng thực lực như thế nào, ai cũng chưa thấy qua, so sánh với Thiên Túng Đại Đế, ai cường đại hơn?
Trung niên hỏi.
- Vị ở Tự Tại Thiên kia, đồng dạng sâu không lường được, mặc dù ta chưa thấy qua, lại cảm thụ qua loại khí tức kia, như thương thiên treo cao, ngân hà đổ ngược, căn bản không phải sức người có thể chống lại! Còn ai cường đại hơn, ta cũng nói không chính xác!
Lão giả lắc đầu.
- Nói như vậy, hai người chiến đấu, xem như có một không hai...
Cảm xúc một tiếng, trung niên cười khổ nói:
- Thật rất muốn đi qua quan chiến, chỉ tiếc, loại cường giả này chiến đấu, thực lực như ta, chỉ sợ còn chưa tới phụ cận, liền sẽ bị chấn thành tro bụi!
Đế Quân chiến đấu, cho dù là Thần Vương phong hào đi qua, dư ba cũng có thể tuỳ tiện chấn vỡ hắn.
Cả hai dù chỉ kém một cấp bậc, lại như thiên địa, không ở cùng một phương diện.
Nên từ khi Thần giới sinh ra đến giờ, hết thảy chỉ có chín vị Đế Quân.
- Quan chiến? Quan hệ mặt mũi của Cửu Thiên, chắc chắn sẽ không công khai...
Đột nhiên lão giả sửng sốt:
- Cái này...
- Đế Quân, xảy ra chuyện gì?
Thấy bộ dáng của hắn, trung niên nhịn không được nói.
- Vị kia của Tự Tại Thiên vừa đưa tin thiên hạ, nói tháng sau quyết chiến, mời tám vị lão bất tử chúng ta đến quan chiến!
Lão giả cười khổ nói.
Vừa nói không có khả năng công khai, không nghĩ tới thời gian nháy mắt liền được mời.
Đổi lại trước đó, là tuyệt đối không dám nghĩ.
Dù sao bọn họ cùng Thiên Túng Đại Đế luận võ, vẫn luôn đóng cửa, đừng nói Đế Quân khác, xem như thuộc hạ cũng không biết kết quả và chiến cuộc.
- Vị kia của Tự Tại Thiên dám công khai tỷ thí, có phải đã có nắm chắc có thể vượt qua Thiên Túng Đại Đế hay không?
Trung niên nghi ngờ nhìn qua.
- Có lẽ vậy...
Ánh mắt lão giả nghiêm nghị:
- Có điều, tu vi đến cấp bậc như bọn họ, đã không kém nhiều, ai cũng không dám nói nhất định chiến thắng! Cụ thể làm sao, chỉ có thể đến lúc đó nhìn... Đúng, lần thứ tư linh khí thuỷ triều sắp tới, bên Huyền Minh Hải ta có thiên tài lợi hại gì hay không?
- Tạm thời không có!
Trung niên nói:
- Thần giới linh khí suy yếu, tuy tu luyện giả càng thêm trân quý cơ hội tu luyện, nhưng thiên tài không phải dễ dàng xuất hiện như vậy! Hơn nữa muốn ở trong linh khí thuỷ triều rực rỡ hào quang, mức độ thiên tư càng phải tuyệt đỉnh trong tuyệt đỉnh, về sau thành tựu thấp nhất cũng không dưới Thần Vương... Loại người này, số lượng thực sự quá ít, có thể ngộ nhưng không thể cầu!
- Ta nghe nói Càn Khôn lão quỷ ở U Hồn Thiên lấy được một hồn phách thiên phú không tệ!
Lão giả nói.
Trung niên nói:
- Là có chuyện như vậy, nghe nói là từ hạ giới tìm đến, hồn phách bị thu vào U Hồn Trì... Nghe nói Càn Khôn Đế Quân đang giúp hắn luyện chế lại thân thể!
Lão giả nói:
- Có thể để cho hắn tự mình luyện chế thân thể, chứng minh thực lực của người này khẳng định không đơn giản... Đáng tiếc, người tài giỏi như thế không xuất hiện ở Huyền Minh Hải chúng ta, nếu không coi như tiêu phí lại lớn, ta cũng phải hảo hảo bồi dưỡng, để hắn trong thời gian ngắn trở thành cao thủ, ảnh hưởng bố cục của linh khí thuỷ triều lần này...
- Vâng...
Trung niên nói:
- Yên tâm đi, Đế Quân, ta dựa theo ngươi dặn dò, ở Thần Sơn lưu lại sắp đặt, nếu có thiên tài thích hợp Huyền Minh Thiên ta, sẽ lập tức báo tin.
Lão giả lên tiếng, đang muốn nhắm mắt lại nghỉ ngơi, liền nghe bên ngoài cung điện có tiếng chuông dồn dập vang lên.
Đột nhiên đứng dậy, buồn ngủ hoàn toàn không có:
- Phong Vương Chung?
Trung niên cũng kích động.
- Phong Vương Chung vang lên, chứng minh có tu luyện giả thiên phú Thần Vương phong hào xuất hiện...
Con mắt lão giả sáng lên.
Thần Vương phong hào, số lượng có hạn, mức độ trân quý so với Đế Quân cũng không hề yếu.
Người nắm giữ loại thiên phú này xuất hiện, đối với bọn hắn mà nói, tuyệt đối có hấp dẫn cực lớn.
- Nhanh đưa vị thiên tài này tới...
Biết xảy ra chuyện gì, bàn tay lão giả vẫy một cái, lời còn chưa dứt lại nói:
- Được rồi, tốc độ của ngươi quá chậm, ta đi!
Nói xong, thân thể vụt qua, lập tức biến mất tại chỗ, thuấn di rời khỏi.
Tu vi đến Đế Quân, đã có thể thuấn di, không gian Thần giới ràng buộc lại lớn, cũng không cách nào trở ngại.
- Xem ra linh khí thuỷ triều lần này, Huyền Minh Thiên ta sẽ trổ hết tài năng...
Thấy Đế Quân tự mình đi nhận, trung niên thở phào nhẹ nhõm, sau đó hai mắt lóe sáng.
...
Canh Kim Thiên.
Đế Quân đang nghị luận với thuộc hạ sự tình ở Tự Tại Thiên, cũng nghe được âm thanh Phong Vương Chung.
- Thiên tài thích hợp Canh Kim Thiên ta xuất hiện, ta tự mình đi đón...
Hô!
Phù Mãnh Đế Quân biến mất tại nguyên chỗ.
...
Vân Ly Thiên.
- Loại thiên tài này, Thần giới xuất hiện vô số năm, chỉ đếm được trên đầu ngón tay, lúc trước xuất hiện một vị Thiên Túng Đại Đế, cùng mấy đệ tử của hắn... Lần này nhất định không thể bỏ qua cơ hội! Các ngươi ở đây chuẩn bị, ta tự mình qua xem một chút!
Vân Ly Đại Đế biến hóa ra bản thể, một ngũ trảo kim long biến mất ngay tại chỗ.
...
- Ha ha, Liệt Dương Thiên ta cũng có thiên tài lợi hại như vậy, ta nhìn lão tiểu tử Càn Khôn Ma Quân kia, còn dám đắc ý với ta không! Lần này ta nhất định phải tự mình bồi dưỡng, không tiếc tăng tốc thời gian vạn lần, cũng muốn để hắn ở trước linh khí thuỷ triều đột phá đến phong hào!
Chước Dương Đại Đế cười to, lắc lắc vạt áo, lộ ra thân thể đen nhánh...
- Người đi ra ngoài, mong mặc áo lót vào, bị người khác nhìn thấy, sẽ tổn hại uy nghiêm!
Sau lưng một lão giả xấu hổ nói.
- Ta chưởng khống liệt nhật, trong cơ thể Thiên Hỏa cực thịnh, y phục mặc lên liền đốt thành tro bụi... thay quá phiền toái! Còn không bằng để trần...
Chước Dương Đại Đế nói.
- Để trần là mát mẻ, chỉ là lần này Đế Quân không phải muốn đi ra ngoài mời thiên tài sao? Như vậy ra ngoài, khó tránh khỏi sẽ bị người xem nhẹ...
Lão giả vội nói.
Thân là hạ nhân phục vụ Đế Quân, đối với thói quen của vị trước mắt này, biết quá rõ ràng, thân là một trong Cửu Đế, vậy mà không thích mặc nội y...
May mắn là ở trong tẩm điện, ở bên ngoài, bị người nhìn thấy, mặt mũi của Liệt Dương Thiên sẽ mất hết.
- Ta đã biết, ở chỗ này chờ, ta đón người liền về!
Hô!
Thân thể vụt qua, thần lực nhúc nhích biến thành nội y, Chước Dương Đại Đế biến mất tại nguyên chỗ.