Kiếm Thần Thiên, toàn bộ Thần giới trừ Tự Tại Thiên, Kiếm Lư là thần bí nhất.
Cung điện Đế Quân khác tráng lệ, to lớn hùng vĩ, mà ở nơi này, chỉ là nhà tranh phổ thông, thoạt nhìn không thu hút.
- Đế Quân...
Một trung niên đi vào trước mặt, muốn nói cái gì, lời còn chưa nói ra đã bị đánh gãy:
- Ta đã biết, Thần Sơn có thiên tài am hiểu kiếm pháp xuất hiện!
- Vâng...
Trung niên vội vàng gật đầu.
- Kiếm pháp của hắn ta xem, rất kinh diễm, thậm chí có khác với chúng ta, chẳng qua không phải người Kiếm Lư ta muốn chờ!
Trong túp lều âm thanh thản nhiên nói.
- Thế nhưng Phong Vương Chung gõ...
Trung niên sửng sốt một chút, vội vàng nói:
- Chúng ta không nhanh chút, bị địa phương khác chiêu đi, lần linh khí thuỷ triều tiếp theo, Kiếm Lư chúng ta lấy được danh ngạch càng ít, đất phong sẽ bị tước đoạt...
- Danh ngạch ít thì ít, tước đoạt đất phong cũng không có gì, chúng ta muốn là một loại kiếm ý và lĩnh ngộ độc lập thuộc về mình, không phải là cứng nhắc học tập!
Trong túp lều, âm thanh kia nói:
- Học cho dù tốt cũng chỉ là bắt chước, chuyện linh khí thuỷ triều không cần lo lắng, không có gì bất ngờ xảy ra, người của chúng ta đã xuất hiện, ta sẽ tự mình đi tìm hắn!
- Vâng...
Thấy Đế Quân có tính toán của mình, trung niên không nói thêm lời, khom người lui xuống.
- Ai!
Trung niên rời khỏi, trong túp lều vang lên tiếng thở dài, giống như là cảm xúc, lại tràn đầy khó hiểu và nghi vấn:
- Ngươi làm như vậy, đến cùng có đúng hay không?
...
Trên núi cao, một lão giả vóc người cao to nhìn về phía rất nhiều đệ tử
ngồi trước mắt.
Ngôn ngữ huyền diệu từ trong miệng chảy ra, nghe vào trong tai mọi người tựa như tiên nhạc, tu vi cũng không ngừng tiến bộ.
- Được rồi, ngày hôm nay liền đến nơi này!
Đột nhiên, lão giả ngừng lại, nhìn về phía một phương hướng.
- Lão sư, xảy ra chuyện gì?
Một trung niên nhìn ra không đúng, ôm quyền khom người hỏi.
Tình huống bình thường, lão sư sẽ truyền thụ xong một lĩnh vực kiến thức mới kết thúc, hiện tại mới nói một nửa liền dừng lại, rõ ràng có chuyện phát sinh.
- Vị kia của Tự Tại Thiên đã định xong thời gian, mười lăm tháng sau cùng ta quyết đấu!
Lão giả mỉm cười, hình như nói là người khác, mà không phải chính hắn.
Mảy may không có vì quyết đấu mà cảm thấy áp lực.
- Tự Tại Thiên, đứng đầu Cửu Thiên, quản lý vạn giới... Lão sư khiêu chiến vị Đế Quân kia, ta sợ...
Trong mắt trung niên tràn đầy lo lắng.
Tuy tự tin thực lực của lão sư, nhưng Tự Tại Thiên dù sao cũng là đứng đầu Thần giới, Đế Quân trong đó cũng mệnh danh Thần giới đệ nhất nhân... Cùng loại cường giả này luận võ, thực sự có chút không yên lòng.
Mấu chốt nhất là, hai người là sinh tử đấu, hoàn toàn khác biệt trước đó điểm đến là dừng,.
- Không sao cả!
Trên mặt lão giả vẫn mang theo vui vẻ, vuốt râu:
- Nếu là quyết đấu, tự nhiên có thắng có bại, không có người sẽ một mực thắng, cũng không có người sẽ một mực bại! Tận lực liền tốt.
- Nhưng... Đối phương vì chiến đấu với người, chuyên môn hạ giới đi tìm Xuân Thu đại điển, mục đích đúng là vì lý giải lão sư càng nhiều, biết thực lực của ngươi... Ta sợ hiện tại đáp ứng, đã biết sơ hở của lão sư, cao thủ cùng cấp bậc, một khi không may xuất hiện, nguy hiểm cực lớn...
Ánh mắt trung niên lộ ra vẻ lo lắng.
Lão sư khiêu chiến vị kia của Tự Tại Thiên, vừa mới bắt đầu đối phương một mực không có đáp ứng, về sau vị kia đi hạ giới một chuyến, trở về
liền xác định ngày, rõ ràng đã có chuẩn bị.
Cao thủ đối chiêu, chỉ kém chút xíu, ngộ nhỡ thiếu hụt của lão sư bị phát giác, từ đó nhằm vào công kích, sẽ rất nguy hiểm.
- Tìm được thiếu hụt lại như thế nào? Muốn đánh bại ta, không có dễ
dàng như vậy!
Lão giả lộ ra tự tin nồng đậm.
Một đường đi tới, khiêu chiến nhiều Đại Đế thành công như vậy, thực lực của hắn sớm đã đến đỉnh phong nhất của Thần giới.
- Thực lực của lão sư, chúng ta tự nhiên tin tưởng và nghe theo, chỉ là học sinh không hiểu, vì sao phải giao đấu với đối phương, vì sao còn lập xuống ước định sinh tử...
Trung niên có chút không rõ ràng cho lắm.
Lão sư được tám Đế công nhận, danh tiếng của Thiên Túng Đại Đế đã danh xứng với thực, Thần giới người người công nhận, vì sao còn phải tỷ thí với Đế Quân của Tự Tại Thiên?
Quan trọng là lập xuống ước định sinh tử?
- Đây là định số, chúng ta không cách nào tránh đi, các ngươi không hiểu...
Lão giả lắc đầu:
- Được rồi, tháng sau tỷ thí, nếu như ta không may vẫn lạc, các ngươi liền yên tĩnh đợi, đừng có động tác khác, chờ đợi truyền nhân của ta xuất hiện, nghe hắn dặn dò!
- Truyền nhân? Truyền nhân của lão sư?
Trung niên kỳ lạ.
Rất sớm trước kia, bọn họ liền theo lão sư tung hoành thiên địa, không biết đã bao nhiêu năm, chưa từng nghe nói qua truyền nhân gì ah!
- Không sai, hắn nắm giữ năng lực giống như ta, đồng dạng từ Danh Sư
đại lục đi tới!
Lão giả mỉm cười.
- Cái kia... Không biết vị truyền nhân này của lão sư tên gì? Chúng ta làm sao xác nhận là hắn?
Trung niên vội vàng hỏi.
- Không cần xác nhận, nhìn thấy liền có thể nhận ra!
Lão giả cũng không giải thích, trong ánh mắt mang theo thâm thúy:
- Còn tên... có thể nói cho các ngươi biết, hắn gọi... Trương Huyền!
...
Tự Tại Thiên, trong một gian phòng không biết tên.
Hơi nước nồng đậm tràn ngập gian phòng, hơi nóng vây quanh, để cho người ta thấy không rõ lắm cảnh tượng trước mắt.
Soạt!
Dòng nước lay động, một thân thể mềm mại hoàn mỹ không một tì vết từ bên trong đứng lên.
Mái tóc đen nhánh, da thịt vô cùng mịn màng, dung nhan tuyệt mỹ...
Tay ngọc khẽ vẫy, một lụa mỏng bao phủ ở trên người, che giấu dáng người uyển chuyển.
- Tiểu thư!
Một lục y nữ tử đi vào trước mặt, đưa tới một cái lược.
Nữ tử chậm rãi chải tóc, nhất cử nhất động như một bức tranh.
- Tin tức truyền ra ngoài chưa?
Nữ tử tuyệt mỹ thản nhiên nói.
- Đã truyền!
Lục y nữ tử gật đầu.
- Có trả lời không?
- Tạm thời không có!
Lục y nữ tử lắc đầu, suy nghĩ một chút mới nói:
- Có điều chuyện tiểu thư để chúng ta tìm hiểu, chúng ta ngược lại tìm hiểu được rồi!
- Ồ?
Ánh mắt nữ tử tuyệt mỹ sáng lên, vội vàng nhìn tới.
- Dạ Minh thành xuất hiện một người trẻ tuổi gọi là Trương Huyền, hắn có rất nhiều đệ tử, thiên tư cực tốt, trong quá trình tìm kiếm Thần Linh chi khí, dẫn động không ít Phong Vương Chung!
Lục y nữ tử nói.
- Xem ra là hắn...
Nữ tử tuyệt mỹ mỉm cười, vẻ mặt có chút hạnh phúc.
- Tiểu thư, có muốn gặp hắn hay không?
Thấy bộ dáng của tiểu thư, làm sao không biết nghĩ cái gì, lục y nữ tử
vội vàng nói.
- Không cần, những ngày gần đây ta phải chuẩn bị chiến đấu, bất kỳ
người nào cũng không thể gặp, đặc biệt là hắn, nếu không ta sợ sẽ mất đi lòng tin chiến đấu, từ đó dừng lại!
Nữ tử tuyệt mỹ lắc đầu, không biết nghĩ cái gì, ánh mắt phức tạp.
- Nếu như tiểu thư dao động... Vậy thì không chiến là được, vị Thiên Túng Đại Đế kia thực lực cực mạnh, tám vị Đại Đế đều thua, ta sợ tiểu thư...
Lục y nữ tử tràn đầy lo lắng.
Thực lực của tiểu thư quán tuyệt thiên hạ, nhưng đối phương cũng không yếu.
Giống như sao băng chiếu sáng không trung, ngắn ngủi hơn bốn mươi năm, liền vang vọng toàn bộ Thần giới, không ai không biết không người không hiểu, khiêu chiến tám Đế, mặc dù không có người biết chi tiết, chiến đấu nhưng thấy người sau thừa nhận thân phận, liền biết nhất định tám trận tám thắng!
Đối với toàn bộ Thần giới mà nói, vị này là nhất thời có một không hai.
Phong mang mạnh như vậy, tránh đi là được, thậm chí coi như giao đấu, thắng thua cũng rất bình thường, vì sao nhất định muốn lập xuống sinh tử đấu, nhất định phải phân một mất một còn?
- Không có cách nào tránh khỏi, ta nhất định phải giết hắn, không có con đường thứ hai... Đây là sứ mệnh của ta, cũng là trách nhiệm không thể
trốn tránh!
Nữ tử tuyệt mỹ lắc đầu.
- Thế nhưng...
Lục y nữ tử tràn đầy sốt ruột.
- Không có nhưng gì cả, không cần nói, chuyện này đã quyết định, nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng!
Nữ tử tuyệt mỹ khoát tay áo:
- Được rồi, ta muốn bế quan tu luyện...
Nói xong, thân thể vụt qua, biến mất tại nguyên chỗ.
- Tiểu thư...
Không nghĩ tới tiểu thư cố chấp như vậy, tuy lục y nữ tử không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu, không nói thêm lời.
Chương 2134: Tr
ng H
ươ
uyên lo lắng
- Nghe nói Thần Linh chi khí ở Thần Sơn cũng chia đẳng cấp!
Phủ thành chủ, sau khi cơm nước no nê, mấy vị cường giả đại biểu Dạ
Minh thành ngồi chung một chỗ, vừa uống trà vừa nói chuyện phiếm.
- Hình như có chuyện như vậy, Thần Linh chi khí cấp bậc cao khó mà thuần phục, nhưng càng thêm tinh thuần, lực lượng mạnh mẽ, sau khi hấp thu có thể rèn luyện lực lượng tốt hơn, để cho người ta vừa đột phá, liền đánh xuống cơ sở tốt nhất!
- Thần Linh chi khí cấp bậc cao, là Cửu Thiên Cửu Đế chuyên môn rèn luyện, tuy mạnh mẽ, lại ẩn chứa lực lượng của bọn hắn, thể chất hoặc pháp quyết tu luyện không phù hợp, sẽ không có khả năng thành công!
Có thể thành công, không có chỗ nào mà không phải thiên tài đứng đầu nhất.
- Này cũng phải, linh khí thuỷ triều xuất hiện tiếp cận bốn mươi năm, mỗi nửa năm Thần Sơn mở ra một lần, đến bây giờ trọn vẹn mở ra 79
lần... thiên tài chân chính có thể được Cửu Thiên Cửu Đế xem trọng, để
Phong Vương Chung vang kiện, không cao hơn ba người!
- Dường như đều là đệ tử của Thiên Túng Đại Đế...
- Năm nay không biết có thể xuất hiện thiên tài tương tự hay không!
- Khẳng định không có hi vọng, Thần giới có thể phong Vương, cơ bản đều nắm giữ huyết mạch siêu cường, nói cách khác, vừa ra đời liền quyết định thành tựu, tuyệt không phải người bình thường có thể làm được!
- Huyết mạch quyết định tất cả, huyết mạch không đủ, thiên tư lại cao, thành tựu cũng có hạn...
Mọi người một bên trò chuyện, một bên cảm xúc.
Nghe những đối thoại này vào trong tai, Trương Huyền mang theo nghi hoặc, quay đầu nhìn về phía Ngô Phương Thanh:
- Huyết mạch thật trọng yếu như vậy?
- Đương nhiên!
Ngô Phương Thanh cũng không che giấu nói:
- Duới Thần Vương, tu luyện giả có thể dựa vào thiên phú hoặc kỳ ngộ, nghĩ biện pháp đi đến, nhưng một khi vượt qua đạo khảm này liền khó khăn! Huyết mạch cường giả, xác suất thành công mạnh mẽ gấp trăm lần người bình thường. Theo ta được biết, tất cả cường giả Thần Vương của Cửu Thiên không vượt qua trăm người, không dựa vào huyết mạch, chỉ
bằng vào tu luyện đột phá, cũng chỉ có Thiên Túng Đại Đế ba đệ tử của hắn mà thôi!
- Đệ tử của Thiên Túng Đại Đế?
- Hình như là từ hạ giới mang tới, cụ thể ta cũng không rõ ràng, vị tân tấn Đại Đế này, bí mật quá nhiều, không phải chúng ta có thể tuỳ ý thảo luận!
Ngô Phương Thanh lắc đầu.
Đổi lại những người khác hỏi như vậy, khẳng định đã sớm quát tháo, đối phương có thể là hậu bối của Đế Quân, lúc này mới cố ý giải thích, cũng nhân cơ hội quan sát phản ứng của hắn.
Chỉ bất quá vị trước mắt này vẻ mặt đờ đẫn, để cho người ta nhìn không ra bất kỳ tâm tình gì.
Không truy cứu vấn đề này nữa, Trương Huyền tiếp tục nói:
- Thần Linh chi khí khác biệt là có ý gì?
Vốn cho rằng Thần Linh chi khí giống như hắn lấy được, không nghĩ tới lại còn có chênh lệch.
- Cụ thể ta cũng không rõ ràng, xem như một loại truyền ngôn của Thần giới đi! Nói là Thần Linh chi khí cũng chia đẳng cấp, chỉ có người thiên
tư cao chân chính, mới có thể thu được tồn tại đẳng cấp cao hơn, trở nên càng thêm cường đại...
Ngô Phương Thanh cười ha ha:
- Đây đều là tin đồn, không nên tin thật, không cần để ở trong lòng...
Đang nói chuyện, không gian trên quảng trường lay động, có bóng người bất ngờ xuất hiện.
- Lúc này mới bao lâu? Làm sao có người đi ra?
Đi ra tiểu viện, Trương Huyền nghi hoặc.
Không phải nói một ngày sao?
Lúc này mới bao lâu liền đi ra.
- Một ngày là thời gian Thần Sơn mở ra, trong khoảng thời gian này, không đạt tới Thần Linh, có thể ở bên trong tiếp tục tìm kiếm, vượt qua thời gian vẫn không thành công, thì chỉ có thể bị truyền tống ra! Mà trước đó, thành công đột phá, đồng dạng sẽ bị truyền tống rời khỏi, nếu không người khác làm sao cạnh tranh!
Ngô Phương Thanh giải thích.
Trương Huyền giật mình.
- Ha ha, là con của ta, lúc này mới hơn một canh giờ đã đột phá đến Thần Linh!
Trong đám người, một trung niên lớn tiếng nở nụ cười, tràn đầy hưng phấn.
Ở Thần Sơn kỳ ngộ của mọi người tương đồng, hơn một canh giờ tìm được Thần Linh chi khí, hơn nữa thuận lợi đột phá, tuyệt đối được cho thiên tư trác tuyệt.
Nguyên nhân chính là như vậy, mỗi lần Thần Sơn mở ra, đều sẽ có người chuyên môn ghi chép thứ tự và trình tự xuất hiện, giống như
Trạng Nguyên, Thám Hoa khoa cử, điêu khắc ở trên bi văn, lưu truyền rộng rãi.
- Chúc mừng, dùng thiên phú của lệnh lang, xem ra Hồ gia các ngươi muốn quật khởi!
- Hồ Húc lão ca, vài sinh ý trong gia tộc ta, suy đi nghĩ lại, vẫn là giao cho nhà các ngươi tốt nhất, dù chúng ta chưa hợp tác qua, nhưng nhân phẩm của Hồ lão ca ngươi, ta là sớm có nghe nói, giao cho ngươi, ta yên tâm!
- Con của ngươi và con gái của ta đều đến tuổi có thể thành hôn, Hồ
huynh, chúng ta có nên mau chóng xử lý hôn sự hay không?
...
Rất nhanh, mọi người vây lại, từng cái tràn đầy hừng hực.
Hơn một canh giờ nhận được Thần Linh chi khí, hơn nữa thuận lợi đột phá, thiên tư cao, ở Dạ Minh thành cũng được cho đứng đầu nhất, không có gì bất ngờ xảy ra, tiền đồ vô lượng.
Loại người này, tự nhiên phải hảo hảo nịnh bợ.
Này giống như hài tử thi đậu Thanh Hoa, tràn đầy tự hào và mặt mũi.
Ứng đối xong mọi người nhiệt tình, ánh mắt vị trung niên này rơi vào trên người Trương Huyền, cười nhạo một tiếng.
Vừa rồi con của hắn thua ở trên tay học sinh đối phương, hiện tại con mình đột phá Thần Linh nhanh như vậy, học sinh của đối phương thì sao?
Dường như hiện tại một chút động tĩnh cũng không có!
Còn tưởng thật là thiên tài, hiện tại xem ra, tuổi tác qua chính là tuổi tác qua, tiềm lực có hạn.
- Trương Huyền thiếu gia, xem ra con của ta vận khí càng tốt hơn, trước một bước thành công... Không biết học sinh ngươi lúc nào có thể đột phá Thần Linh?
Kìm nén không được, đi vào trước mặt.
Người không trang bức, khác cá ướp muối ở chỗ nào?
Vừa rồi mất mặt, tự nhiên phải nghĩ biện pháp kiếm về.
Đối mặt với đối phương châm chọc, Trương Huyền nhíu mày.
Dựa theo phương pháp tu luyện hắn truyền thụ, chỉ cần tìm được Thần Linh chi khí, nên đột phá rất nhanh, tuyệt đối không dùng đến một canh
giờ, hiện tại nhiều đệ tử như vậy, không có đi ra một cái, chẳng lẽ gặp nguy hiểm gì?
Không đến mức!
Thực lực của đám người Triệu Nhã, hắn vẫn biết một ít, gia hỏa vừa đi ra kia, Tôn Cường cũng có thể tuỳ ý đánh mười cái... Hắn cũng vô sự, đám người Triệu Nhã làm sao có khả năng xảy ra vấn đề?
- Hẳn bị sự tình gì chậm trễ!
Trương Huyền nói.
Hiện tại giải thích duy nhất, chỉ có cái này.
Bởi vì có không gian cách nhau, đan dược của hắn bị sử dụng cũng không cảm nhận được.
- Chậm trễ? Ha ha, vậy ta liền chúc phúc học sinh của Trương thiếu gia mau chóng giải quyết phiền toái...
Thấy hắn ăn quả đắng, trung niên vui vẻ không nói ra được, đầu lâu giương cao hơn.
Thực lực Ngụy Thần cảnh mạnh lại như thế nào?
Không đột phá nổi Thần Linh, chẳng khác nào phế vật.
Hô!
Trung niên đắc ý, cửa lần nữa lay động, lại có người đi ra, hơn nữa liên tiếp chừng hơn mười người.
Trương Huyền nhìn lại, học sinh, hạ nhân và cha mẹ của mình, đồng dạng một cái không có đi ra.
- Trương thiếu gia, có vẻ như con của ta cũng đi ra!
- Những học sinh kia của ngươi, rõ ràng đi vào trước, hơn nữa đi địa phương Thần Linh chi khí nhiều nhất, không nên ra không được a!
- Chẳng lẽ đột phá Thần Linh phiền toái như vậy? Nếu như vậy, chẳng lẽ
thiên phú không cao...
...
Trước đó, phụ huynh của mấy hài tử bị đám người Triệu Nhã dạy dỗ, đều cười khanh khách đi vào trước mặt.
Lúc đó thành chủ che chở, hậu bối của mình quả thực không hăng hái, không dám nói nhiều, hiện tại tất cả đều nở mày nở mặt, diễu võ giương oai.
Nhìn con của ta, thành tích thật tốt!
Học sinh của ngươi, lúc Ngụy Thần sức chiến đấu mạnh, lại coi là cái gì?
Không thành Thần được mà nói, thật sự quá mất mặt...
- Trương thiếu, không cần để ý bọn họ... Có thể tìm được Thần Linh chi khí hay không, cũng liên quan đến vận khí, có lẽ kế tiếp xuất hiện chính là bọn họ!
Thấy mọi người như vậy, Ngô Phương Thanh cũng không tiện giải thích, vẻ mặt xấu hổ.
- Không sao...
Trương Huyền lắc đầu.
Mặc dù không biết vì sao đám người Triệu Nhã không có đi ra, nhưng tin tưởng thực lực của các nàng, lại thêm bản thân chuyên môn lưu lại đan dược, hẳn sẽ không xảy ra vấn đề.
Thời gian qua hai canh giờ, một ngàn hai trăm tu luyện giả đi vào Thần Sơn, đã đi ra vượt qua ba trăm người, nhưng đám người Triệu Nhã, Tôn Cường vẫn không có xuất hiện.
Trước đó đám người châm chọc, lúc này đã biến thành khinh thường.
Lâu như vậy cũng không có đột phá, thiên phú kém có thể tưởng tượng được, thành chủ còn coi hắn là khách quý, hiện tại xem ra chỉ là phế vật.
- Không đúng...
Trương Huyền cau mày.
Nếu như nói những học sinh này của mình không thể một canh giờ đi ra, hắn cảm thấy xuất hiện chút biến cố, có thể lý giải, nhưng hơn ba canh
giờ, một người cũng không có trở thành Thần Linh, rõ ràng không phù hợp lẽ thường!
Tu luyện công pháp Thiên Đạo tinh giản, phối hợp thêm Thần Linh chi khí, đột phá Thần Linh còn nhanh hơn công pháp Thiên Nhược Hữu Tình của hắn, coi như một canh giờ không hoàn thành được, cũng không dùng đến hai canh giờ...
Làm sao đến bây giờ còn không thấy tung tích?
- Thành chủ, không biết có phương pháp gì kiểm tra người đi vào Thần Sơn có xảy ra chuyện hay không?
Mang theo lo lắng, Trương Huyền nhìn qua.
- Kiểm tra xảy ra chuyện?
Ngô Phương Thanh dừng lại một chút:
- Ngược lại là có, có điều tiêu phí rất lớn, đo lường một lần, cần một trăm thần tệ!
Thần Sơn vốn có nguy hiểm, dưới tình huống bình thường, là không cho phép kiểm tra, nhưng cũng có chút người quan tâm hậu bối, muốn dò xét... nên có loại quy định này, có thể kiểm tra, nhưng đánh đổi rất cao.
Một danh ngạch, chẳng qua là một thần tệ mà thôi, đo lường một chút lại một trăm, lật gấp trăm lần, chênh lệch lớn làm người ta khó tin.
- Ta muốn tra một chút!
Trầm tư một chút, Trương Huyền nói.
Những học sinh này, từ Danh Sư đại lục cùng nhau đi tới, bản thân đã sớm coi thành người thân nhất, tuyệt đối không thể xuất hiện nguy hiểm.
- Mời qua bên này...
Ngô Phương Thanh gật đầu, lần nữa đi tới phủ thành chủ.
- Đi qua nhìn một chút!
- Khẳng định là không có đột phá, có cái gì phải tra?
- Người ta có tiền, nguyện ý kiểm tra, ngươi quản được?
- Đi qua nhìn một chút cũng không sao cả, nếu như học sinh của hắn tìm được Thần Linh chi khí, lại không đột phá, liền vui rồi...
- Này cũng phải...
Mấy trung niên trước đó chê cười, nghe được hai người đối thoại, tất cả
đều mỉm cười, theo sát tới.
Nếu đối phương muốn thẩm tra, vậy thì theo tới nhìn một chút, dù sao mất mặt chính là tên này.
Đi vào phủ thành chủ, rất mau tới một đại điện rộng lớn.
- Ở đây có thể thẩm tra, đưa vào họ tên, dung mạo người muốn thẩm tra, cùng với một trăm thần tệ là có thể biết kết quả...
Ngô Phương Thanh chỉ bức tường trước mắt nói.