ở Thần giới
Trong mơ hồ, loáng thoáng nhìn thấy bản thân đi vào trên một đóa mây trắng, trống rỗng không có cái gì.
Đám mây theo gió phiêu lãng, không biết đi đâu.
Một bóng người ngồi trên đám mây, nhìn lục địa dưới chân không biết bao lớn, vô số Thần Linh và kiến trúc giống như bảo vệ, cũng giống như
đang đợi.
Không nhúc nhích, tựa như không còn hô hấp.
- Tiền bối...
Trương Huyền nghi hoặc, đi vào trước mặt.
Tu vi đến tình trạng như hắn, hầu như không bao giờ nằm mộng, đột nhiên đi tới nơi này, khẳng định có nguyên nhân!
Bóng người không có mở miệng, không có mở mắt, âm thanh lại vang vọng ở trong óc:
- Có thể đi ra con đường của mình, ta không nhìn lầm người, hy vọng có thể càng đi càng xa... Mau chóng tu luyện đi! Ta không kiên trì được bao lâu... Mặt khác, ngưng tụ nhiều Thiên Đạo chi thư một chút, đối với ngươi hiện tại mà nói, có chỗ tốt không tưởng tượng nổi...
Ầm!
Tiếng nói còn không kết thúc, toàn thân Trương Huyền xiết chặt, vội vàng ngồi dậy, lần nữa mở mắt, phát hiện vẫn ở trong phòng, trước đó nhìn thấy tất cả như là ảo giác.
- Xảy ra chuyện gì?
Chuyện vừa rồi quá chân thực, cho người ta một loại cảm giác không phân rõ thực tế hư ảo!
Mặc dù tu vi của hắn không cao, có thư viện trấn thủ, ý chí lực và hồn phách cực kỳ cường đại, huyễn cảnh bình thường, thậm chí tâm ma, cũng không cách nào ảnh hưởng mảy may.
Giờ phút này lại sinh ra một loại cảm giác phân không rõ, bóng người kia đến cùng là ai?
Vì sao biết Thiên Đạo chi thư?
- Chẳng lẽ là Khổng sư?
Biết hắn nắm giữ Thiên Đạo chi thư, Thiên Đạo thư viện, chỉ có Lạc Nhược Hi và Khổng sư, đạo thân ảnh vừa rồi kia, tuy thấy không rõ dung mạo, cũng nhớ không rõ dáng người cụ thể, nhưng tuyệt đối là nam tử.
Đã như vậy, chỉ có thể là vạn thế chi sư!
- Không kiên trì được bao lâu... Hẳn là hắn nói chuyện tỷ thí với vị kia của Tự Tại Thiên!
Vừa tới Thần giới liền nghe nói, Thiên Túng Đại Đế và Đế Quân Tự Tại Thiên sắp tỷ thí, cả hai đều là cường giả đỉnh phong nhất của Thần giới, ai thua ai thắng, thật sự không biết.
- Bất kể có phải hay không, thực lực của ta bây giờ quá yếu, căn bản vô lực dính líu...
Thần Linh thượng phẩm, thậm chí Thiên Thần trung phẩm bình thường cũng chưa chắc có thể chống lại, thoạt nhìn không yếu, nhưng đối mặt Khổng sư, Đế Quân, hắn vẫn kém quá nhiều.
Cho dù tìm được đối phương, cũng khẳng định giúp không được gì, làm không cẩn thận còn có thể mang đến phiền phức.
Không bằng trước tận lực tăng cao tu vi lại nói.
Tinh thần khẽ động, nhìn về phía thư viện.
Trước đó thứ này chấn động, để hắn hôn mê, nhìn một chút có phải phát sinh biến hóa gì hay không.
Nghiên cứu một hồi, Trương Huyền lui ra.
Không có thay đổi chút nào, giống như trước đó, dường như chuyện lúc trước không tạo thành ảnh hưởng gì.
Xem ra phải như đối phương nói, nắm chặt thời gian cô đọng Thiên Đạo chi thư.
Thứ này ở dưới Thiên Đạo không người có thể ngăn cản, sau khi đi vào Thần giới, thư viện và Thiên Đạo Thần giới dung hợp, uy lực khẳng định tăng thêm lần nữa, không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ cần không phải Đế Quân, Thần Vương phong hào cũng gánh không được!
Thật có được một đống, Thần giới trừ Đế Quân, thì ai hắn cũng không sợ.
Lần nữa cất kỹ dây chuyền, có kinh nghiệm lần này, hắn biết trong thời gian ngắn là không nghiên cứu được.
Đẩy cửa đi ra tiểu viện, lúc này mới phát hiện, vừa rồi thoạt nhìn hôn mê thời gian ngắn, lại đã qua hơn hai canh giờ, Tôn Cường đã tìm hiểu xong tin tức trở lại tiểu viện.
- Thiếu gia!
Đi vào trước mặt, Tôn Cường đưa qua một ngọc bài.
Trương Huyền nhận lấy, tinh thần quét tới.
Phía trên ghi chép toàn bộ bố cục và thế lực phân chia của U Hồn hoàng thành.
Cường đại nhất ở hoàng thành đương nhiên là Càn Khôn Ma Quân, một trong Cửu Thiên Cửu Đế.
Ma Quân từ trước tới nay không hỏi thế sự, ở trong Kiền Nguyên điện của Càn Khôn Thần Cung, hầu như không ai thấy qua chân thân.
Còn lại người mạnh nhất là ba đại Thần Vương phong hào, theo thứ tự là lão tổ của Tề Linh Nhi, Tề Mãnh! Lão tổ Thượng Quan gia tộc Thượng Quan Vô Phong, cùng với lão tổ Nam Cung gia tộc Nam Cung Bình!
Nam Cung Bình ở bốn mươi năm trước bị Thiên Túng Đại Đế đánh thân tử đạo tiêu, nhưng được hậu nhân gia trì, mượn U Hồn Trì đã sinh ra linh trí, phục sinh là chuyện sớm hay muộn, lại thêm trong tộc còn có hai vị Thần Vương tọa trấn.
Địa vị cường đại như trước, không có người có thể dao động.
- Sự tình Lộ Xung tiểu thiếu gia dính dáng tới Đế Quân, tạm thời tìm hiểu không đến, chẳng qua ta đã biết chỗ ở của Đế Quân, ở trong U Hồn điện trên không hoàng thành!
Tôn Cường nói tiếp:
- Nếu như đối phương thật muốn mang tiểu thiếu gia đi tu luyện, mười phần sẽ ở đó!
Trương Huyền gật đầu.
Các học sinh của mình, từ khi bắt đầu tu luyện liền dùng công pháp Thiên Đạo tinh giản, cơ sở vững chắc, hầu như không đi đường rẽ gì, hơn nữa đối với võ kỹ lý giải cực cao, được cường giả Đế Quân coi trọng không gì đáng trách.
Đường đường Đại Đế, ở trên Thần Sơn lưu lại thanh âm, chắc hẳn sẽ
không tự hạ thân phận, cố ý nói dối.
Cho nên tạm thời mà nói, không có bất kỳ nguy hiểm gì, có điều làm sư
phụ, vẫn nên biết hướng đi, cùng với hiện tại trải qua như thế nào, nếu không như ý, cùng lắm thì nghĩ biện pháp cứu người trở về.
- Tề Linh Nhi trở về chưa?
- Tạm thời còn chưa trở lại, có điều Mỹ Dung đan đã bán ra hơn ba mươi viên, để cho người ta đưa tin tới, tiền đã chuyển tới thẻ của thiếu gia.
Còn tin tức Linh Thần thì chưa hỏi thăm ra được...
Tôn Cường nói.
Trương Huyền khẽ đảo cổ tay, lấy thẻ ra, tinh thần quét một vòng, quả
nhiên phát hiện con số trong đó phát sinh biến hóa, trước đó luân phiên sử dụng, tiền tiết kiệm đã tiêu hao không sai biệt lắm, giờ phút này nhiều hơn hơn bốn vạn điểm.
Xem ra mỗi một viên giá cả vẫn là 1500 thần tệ.
Lúc trước ở Dạ Minh thành cũng cung không đủ cầu, địa phương lớn như U Hồn hoàng thành, muốn bán ra, khẳng định cực kỳ đơn giản.
Chỉ là giai đoạn trước làm sao mở ra thị trường mà thôi!
Đương nhiên, loại sự tình này không cần hắn bận tâm, chỉ cần nghĩ biện pháp gia trì Thiên Đạo chi khí vào Thần Nguyên Đan là được.
Biết Tề Linh Nhi còn không có tìm hiểu được tin tức của Lạc Nhược Hi, Trương Huyền chẳng muốn đi ra ngoài, lần nữa về phòng củng cố tu vi, một đêm sau, thư viện rung chuyển sinh ra di chứng triệt để khôi phục, mặc dù thực lực không có đột phá, nhưng sức chiến đấu lại tăng lên không ít.
- Đáng tiếc, vẫn không có cân nhắc ra pháp quyết Thiên Thần cảnh...
Những ngày này cũng không nhàn rỗi, lúc tu luyện không ngừng cân nhắc công pháp, mặc dù biết phương hướng, nhưng muốn sáng chế một bộ công pháp hoàn toàn khác biệt, hiển nhiên không dễ dàng như vậy.
Khoảng cách đột phá, dù chỉ còn lại một tia, nhưng lại không cách nào thành công.
- Vẫn phải tìm sách nhìn... Nếu như có thể sưu tập ra công pháp Thiên Thần cấp bậc Thiên Đạo, có lẽ có thể suy luận thành công...
Cân nhắc bình thường, không có mấy tháng, muốn hoàn thiện pháp quyết đột phá Thiên Thần cảnh, gần như không có khả năng, trừ khi có thể sưu tập Thiên Đạo pháp quyết, mượn cơ hội kích phát linh cảm.
- U Hồn hoàng thành này, có Danh Sư đường không?
Ra khỏi phòng, tìm tới Tôn Cường.
Danh Sư đường đại công vô tư, sưu tập công pháp tuyệt đối thích hợp nhất, hơn nữa học viên trong đó tôn sư trọng đạo, nhìn tư chất tốt truyền thụ công pháp, thu làm học sinh, lại càng dễ sinh ra Thiên Đạo chi thư.
- Trước đó hoàng thành là không cho phép xuất hiện, về sau Thiên Túng Đại Đế và Càn Khôn Ma Quân đại chiến một trận, đã có thể công khai truyền thụ, chỉ là thu nhận học viên, tư chất vẫn như cũ không bằng học sinh bình thường của U Hồn Thiên.
Tôn Cường nói:
- Có điều, năng lực của những Danh Sư kia đều rất mạnh, học viên thiên phú không mạnh, nhưng giảng dạy học sinh, năng lực tổng hợp lại không kém học viện, dẫn tới không ít người, đều đưa hài tử không có thiên phú tới!
Trương Huyền gật đầu.
Thân là Danh Sư, tự nhiên biết năng lực của Danh Sư, chỉ điểm tính nhắm vào, có thể khiến người ta tiến bộ càng nhanh, càng tốt hơn, cho dù học viên thiên phú bình thường, chỉ cần bỏ ra cố gắng, khả năng thành công cũng sẽ không nhỏ.
- Mang ta đi nhìn một chút!
Xác định có Danh Sư đường, Trương Huyền không có quá nhiều chần chừ, bảo Tôn Cường dẫn đường.
Dù U Hồn Thiên không cấm Danh Sư, nhưng trước mắt Danh Sư đường vẫn không thể giống như Danh Sư đại lục, trở thành trụ cột tinh thần của một thành, một quốc gia, thậm chí hậu thuẫn mạnh nhất chỉ là các loại chức nghiệp phổ thông mà thôi, thậm chí so khí, luyện đan cũng kém xa tít tắp.
Bởi vậy chiếm diện tích cũng không lớn.
Nhìn kiến trúc đơn sơ trước mắt, Trương Huyền lắc đầu.
Cửu Thiên Cửu Đế, ăn sâu bén rễ, cho dù Khổng sư chiến thắng Càn Khôn Ma Quân, Danh Sư đường truyền thụ đệ tử hiệu quả rõ như ban ngày, nhưng ở U Hồn hoàng thành vẫn không phải chính thống.
- Hai vị là tới nghe Phạm Triết lão sư giảng bài sao?
Vừa tiến vào, một thanh niên cười rạng rỡ tiến lên đón.
- Phạm Triết lão sư?
Trương Huyền nghi hoặc.
- Là Danh Sư Thiên Thần trung phẩm, là vương bài lão sư của Danh Sư
đường chúng ta hiện nay, giảng bài vô cùng tốt, bởi vì bị phụ huynh nghi ngờ, ngày hôm nay chuyên môn giảng bài công khai, các ngươi muốn vào, ta chỗ này có hai vé nghe giảng bài!
Thanh niên nói.
- Tiết này giảng giải cái gì?
Trương Huyền hỏi.
Thiên Thần trung phẩm rất mạnh mẽ, nhưng nếu như giảng giải chương trình học không thích hợp bản thân, thì không cần thiết đi qua.
- Giảng giải là làm sao đột phá Thiên Thần, cùng với ưu khuyết điểm và năng lực thực chiến của Thiên Thần cảnh!
Thanh niên nói.
- Cho ta hai vé!
Trương Huyền gật đầu.
Đang không có công pháp Thiên Thần cảnh, đối phương giảng giải có lẽ
có thể có chỗ dẫn dắt!
- Phụ huynh học sinh miễn phí, không phải mà nói, mười thần tệ!
Đưa tới hai tấm vé vào cửa, thanh niên xòe bàn tay ra.
Biết chương trình học của Thiên Thần cảnh trung phẩm đáng cái giá này, Trương Huyền cũng không nhiều lời, ra hiệu Tôn Cường đưa tiền, nhận lấy vé nghe giảng bài, đi về phía lớp học của đối phương.
Vừa đi vừa quan sát bốn phía.
Danh Sư đường này, so với ở Danh Sư đại lục thì kém quá nhiều, đơn sơ
không nói, chủ yếu nhất là không có nhân khí, ẩn hiện một ít học viên, quả thực giống như Tôn Cường nói, thiên phú quá kém, hơn nữa tàn tật chiếm đa số.
Ở dưới Cửu Thiên Cửu Đế thống trị, muốn trở thành Đại Đế mới, khai cương liệt thổ, tự nhiên không có dễ dàng như vậy.
Địa phương Phạm Triết lão sư giảng bài ở một góc của Danh Sư đường, rất mau tới trước mặt, đẩy cửa đi vào.
Có học sinh, có phụ huynh, tầm hơn năm mươi người. Một lão giả tinh thần quắc thước đứng ở trên đài, toàn thân khí tức tinh thuần, từ xa nhìn lại, cho người ta một loại cảm giác áp bách nồng đậm!
Trương Huyền và Tôn Cường liếc mắt nhìn nhau, dựa theo vị trí trên vé ghi chú, ngồi xuống.
- Bắt đầu lên lớp!
Chờ hơn mười phút, Phạm Triết lão sư tính toán thời gian, lúc này mở
miệng nói.