- Tứ sư đệ?
Linh Lung Tiên Tử ngẩn ngơ.
Tình huống gì?
Trịnh Dương kia đã vang vọng Liệt Dương Thiên, tu vi cường đại đến cực điểm, đặc biệt là thương pháp, mỗi một chiêu thi triển ra, đều tựa như xuất hiện một mặt trời, mấy Thần Vương phong hào cũng bị đánh rơi ngựa.
Bởi vì chuyện này, Đế Quân của Liệt Dương Thiên còn đắc ý rất lâu.
Nhân vật nghịch thiên như vậy... Là sư đệ của ngươi?
- Hắn cũng là học sinh của vị lão sư kia?
Linh Lung Tiên Tử nghẹn họng nhìn trân trối, nhịn không được hỏi.
- Vâng!
Nữ hài dịu dàng ít nói gật đầu.
Thời điểm lão sư thu bọn họ làm thân truyền, xác định trình tự, Trịnh Dương vừa vặn xếp thứ tư.
- ...
Linh Lung Tiên Tử nói không ra lời.
Lại là sư huynh muội...
Vốn cho rằng vị kia ở Thần Sơn, thu được hai vị tuyệt thế thiên tài này đã đủ may mắn, không nghĩ tới Trịnh Dương cũng là học sinh của hắn.
Khó trách hai người không nguyện ý bái sư, có lão sư như vậy, quả thực có thể khoe khoang.
Chẳng qua...
Vậy thì sao?
Mình dù sao cũng là Đế Quân.
Hắn một lão sư chỉ là Thần Linh cảnh, coi như vận khí tốt, tìm được ba vị thiên tài, lấy cái gì so với mình?
Vô luận nói như thế nào, nàng cũng càng có ưu thế.
Nhất định phải để hai người này biết tình hình nghiêm trọng, nếu không không bái sư, mình không tiện truyền công pháp, làm sao cạnh tranh vớ
người khác?
Vẻ mặt Linh Lung Tiên Tử ôn hoà nói.
- Được rồi, coi như hắn là sư đệ ngươi, về sau gặp được có thể sẽ hạ thủ
lưu tình, nhưng Canh Kim Thiên Phù Mãnh Đế Quân mới thu được Triệu Nhã, cùng các ngươi không có quan hệ a, nàng cũng đã được sắc phong Thần Vương phong hào, nghe nói so với Trịnh Dương chỉ mạnh không yếu. Canh Kim Thiên và Linh Lung Thiên một cái trấn thủ chính tây của Thần giới, một cái ở tây nam, khả năng cả hai giao thủ cực lớn, không học tập mà nói, ta sợ các ngươi không chống lại được...
- Đó là đại sư tỷ của chúng ta!
Nữ hài dịu dàng ít nói gật đầu.
- ...
Linh Lung Tiên Tử nheo mắt, kìm nén không được:
- U Hồn Thiên vừa mới sắc phong Lộ Xung Thần Vương phong hào, có lẽ không có quan hệ a! Hắn cũng rất mạnh...
- Đó là lục sư đệ!
Nữ hài dịu dàng ít nói trả lời.
- ...
Da mặt Linh Lung Tiên Tử co rúm, nghiến răng:
- Vân Ly Thiên Lưu Dương, Trương Cửu Tiêu, Khổng Thi Dao, ba vị
Thần Vương phong hào, các ngươi hẳn không quen biết a...
- Đó là tam sư đệ, bát sư đệ và cửu sư muội!
Nữ hài dịu dàng ít nói vui mừng.
Nghe được tất cả sư đệ sư muội còn tốt, cực kỳ cao hứng.
Linh Lung Tiên Tử phát điên, lần nữa nhìn tới:
- Vậy Huyền Minh Thiên mới sắc phong Thần Vương Viên Đào, Thiện Hiểu Thiên và Bạch Nguyễn Khanh thì sao?
- Đó là ngũ sư đệ, thập sư đệ và thập nhất sư muội...
Nữ hài dịu dàng ít nói tiếp tục nói.
Cô gái này đương nhiên là Vương Dĩnh, lạnh lùng thì là Ngụy Như Yên.
- Phốc!
Linh Lung Tiên Tử nhịn không được, trước đó vốn bị thương, bây giờ
phun ra một ngụm máu tươi.
Chư thiên khác hưng phấn cho rằng thu được thiên tài, tự cho là linh khí thuỷ triều lần này nhất định thu hoạch được càng nhiều tài nguyên, náo loạn nửa ngày, người ta lại đều xuất từ một lão sư...
Tất cả đều là đồng môn sư huynh đệ!
Thu một thiên tài làm đồ đệ, có thể nói vận khí, hai cái vận khí rất tốt, ba cái miễn cưỡng nói còn nghe được, mười cái đều như vậy... này không phải là vận khí a!
- Lão sư của các ngươi, thật chỉ là Thần Linh phổ thông?
Linh Lung Tiên Tử kìm nén không được, nghiến răng hỏi.
- Đúng vậy, thời điểm chúng ta đi vào Thần Sơn, vừa mới đột phá Thần Linh không bao lâu...
Vương Dĩnh gật đầu.
- Thần Linh phổ thông, không được Đế Quân tán thưởng, không có Thời Không Kính, cũng không có lượng lớn tài nguyên, hiện tại khẳng định ngay cả Thiên Thần cũng không đột phá nổi... Nhưng có hơn mười học sinh Thần Vương phong hào...
Linh Lung Tiên Tử lòng đang rỉ máu.
Cái tên này quá nghịch thiên rồi!
Không đúng, lão sư của bọn họ không có Đế Quân tán thưởng... Nếu như mình sớm tìm tới, để hắn quy thuận, chẳng phải tương đương nắm Thần Vương phong hào của những chư thiên khác sao?
Ánh mắt Linh Lung Tiên Tử sáng lên:
- Lão sư của các ngươi hiện tại có phải còn ở U Hồn Thiên hay không?
Có từng tiết lộ thân phận không?
Nghe hỏi thăm, Vương Dĩnh dừng lại một chút nói.
- Lão sư của chúng ta, từ trước tới nay khiêm tốn, chỉ cần chúng ta sống tốt, hẳn là sẽ không tiết lộ thân phận... Còn có ở U Hồn Thiên hay không, chúng ta đã chừng một tháng không có liên hệ, thật đúng là không rõ ràng...
Nhân phẩm của lão sư, thân là đệ tử, các nàng biết rất rõ ràng.
Khiêm tốn, kín đáo, chưa từng chủ động khoe khoang.
Loại đức tính ưu tú này, trải qua Tam Giới, còn không có từ trên người những người khác thấy qua...
Trừ khi đệ tử xuất hiện nguy hiểm, mới có thể dũng cảm quên mình...
Hiện tại tất cả sư tỷ đệ đều sống rất tốt, đều được phong vương, lão sư
khẳng định rất vui mừng, sẽ không chủ động tiết lộ thân phận, từ đó gặp gỡ phiền phức.
Dù sao dạy ra nhiều đệ tử lợi hại như vậy, cho dù là Đế Quân cũng sẽ đỏ
mắt.
- Không có tiết lộ liền tốt...
Linh Lung Tiên Tử thở phào nhẹ nhõm.
Không có tiết lộ thân phận, liền biểu thị sẽ không bị Đế Quân khác nhanh chân đến trước, lúc này cố nén kích động, hỏi lần nữa:
- Hắn tên gọi là gì? Hình dáng thế nào?
Biết tên và hình dáng, bản thân nhanh đi tìm, sau đó lại nghĩ biện pháp giữ gìn mối quan hệ...
- Lão sư khiêm tốn, nếu như biết chúng ta tiết lộ tên, nhất định sẽ trừng phạt, mong Đế Quân thứ lỗi...
Vương Dĩnh khom người.
Tính cách của lão sư là không nguyện ý nói nhiều, không nguyện ý làm náo động.
Làm đệ tử, tự nhiên phải giữ gìn bí mật.
- Coi như sư phụ ngươi khiêm tốn, nhưng một khi các ngươi và Triệu Nhã, Trịnh Dương, Viên Đào… là sư tỷ đệ lộ ra ánh sáng, nhất định sẽ
có người kiểm tra... Lại điệu thấp khẳng định cũng có thể bị điều tra ra, đến lúc đó, có người tìm phiền toái liền nguy hiểm... Ta sớm hỏi thăm, cũng không phải làm khó, mà là muốn bảo vệ, như vậy các ngươi cũng có thể yên tâm!
Linh Lung Tiên Tử vội nói.
- Cái này...
Vương Dĩnh cùng Ngụy Như Yên nhìn nhau, do dự.
Vị trước mắt này nói không sai.
Tên của nhóm người mình không bị những người khác biết ngược lại cũng thôi, truyền thấu Thần giới, khẳng định sẽ có người hữu tâm nghi ngờ, hơn nữa thẩm tra.
Lão sư không có Đế Quân trợ giúp, không cách nào đi vào Thời Không Kính, lại không có đủ tài nguyên, thật muốn có người làm khó, thực sẽ
cực kỳ nguy hiểm!
Nếu như vị Đế Quân này thật nguyện ý trợ giúp, hơn nữa bảo vệ mà nói, ngược lại có thể để cho sư phụ an toàn không ít.
- Yên tâm đi, ta nói được thì làm được, chỉ vì bảo vệ, sẽ không tìm hắn phiền phức! Đường đường Đế Quân, còn không bởi vì loại chuyện nhỏ
nhặt này mà bội ước...
Biết đối phương lo lắng cái gì, Linh Lung Tiên Tử mỉm cười.
- Đế Quân nói như vậy chúng ta an tâm...
Thấy Đại Đế nói như thế, hai người biết là ý tốt, Vương Dĩnh dừng lại một chút nói.
- Tìm được lão sư, mong có thể đón về, để chúng ta bái kiến...
- Yên tâm!
Linh Lung Tiên Tử mỉm cười gật đầu.
- Vậy được...
Vương Dĩnh mỉm cười nói.
- Tên của lão sư chúng ta, Đế Quân khẳng định chưa từng nghe qua...
Gọi Trương Huyền!
Phù phù!
Dưới chân trượt đi, Linh Lung Tiên Tử té ngã trên đất, triệt để sụp đổ.