Một mực nói, lão sư của các nàng khiêm tốn, Linh Lung Tiên Tử còn tin tưởng, dù sao bồi dưỡng ra nhiều thiên tài như vậy, lại không hề có một chút tin tức nào, khẳng định là rất khiêm tốn.
Kết quả lại nói... Lão sư của các nàng là Trương Huyền...
Gia hỏa này... khiêm tốn?
Khiêm tốn em gái ngươi ah!
Thần Linh phổ thông?
Phổ thông cọng lông ah!
Ở U Hồn Thiên làm ra Mỹ Dung Đan, Phá Chướng Đan, Thần giới người nào không biết, cái này coi như thôi, đến Linh Lung Thiên mấy canh giờ, giết chết một vị Thần Vương phong hào, nuốt một đạo ý niệm của mình, thu vị kia làm thú sủng, càng tìm một cường giả nghịch thiên khác làm người yêu, để Tĩnh Không Châu cam tâm tình nguyện theo ở
phía sau...
Cái này gọi khiêm tốn? Phổ thông?
Thần giới không có Thiên Thần thượng phẩm nào càng kiêu căng hơn hắn, càng không phổ thông hơn hắn a!
Mấu chốt nhất là...
Vốn còn nghĩ sau khi biết tên, tìm đối phương lôi kéo một phen, hiện tại huyên náo như thế... lôi kéo cái gì?
- Để vị kia làm thú sủng, một vị khác làm người yêu, khẳng định không dễ lôi kéo, thực sự không được... trước cho cái phong hào chơi đùa? Có điều tin tức này tốt nhất đừng tiết lộ... nếu không cho những người khác biết, sẽ không tốt...
Trong lòng Linh Lung Tiên Tử không ngừng suy tư.
...
Rời khỏi Linh Lung hoàng thành, thấy Đế Quân không có ra tay, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
May mắn Tiểu Hoàng Kê ra tay, nếu không còn không biết làm sao kết thúc yên lành.
- Ngươi làm sao đến nơi này? Lại làm sao quen biết Linh Lung Tiên Tử?
Chỉ cần không phải Đế Quân, có uy thế vừa rồi, chắc hẳn không ai dám đến tìm phiền phức, Trương Huyền không còn lo lắng, một bên bay về
phía Đại Na Di truyền tống trận, một bên nghi ngờ nhìn về phía nữ hài sau lưng.
- Ta rời khỏi Danh Sư đại lục...
Lạc Thất Thất nói sự tình của mình một lần.
Hóa thân Tĩnh Không Châu, phá vỡ không gian, đi vào không gian loạn lưu, bị Linh Lung Tiên Tử phát hiện, hơn nữa dẫn tới Thần giới.
Bản thân Tĩnh Không Châu là pháp bảo từ Thần giới lưu lạc ra ngoài, sau khi trở về, thực lực càng ngày càng mạnh, ngắn ngủi một tháng liền đạt đến Thần Vương đỉnh phong, thậm chí Thần Vương phong hào cũng chưa chắc có thể chống lại.
Không nghĩ tới nữ hài trải qua khó khăn như vậy, Trương Huyền than thở một tiếng, kể lại sự tình đám người Lạc Huyền Thanh nhắc nhở.
- Là ta có lỗi với người nhà...
Hốc mắt Lạc Thất Thất đỏ lên.
Tốc độ thời gian chảy ở Thần giới, là một ngàn lần ở Danh Sư đại lục, nơi này qua một tháng, phía dưới đã vượt qua hơn một ngàn tháng, cũng chính là hơn tám mươi năm.
Không ít người thân, chỉ sợ đều đã già rồi.
Hơn nữa đến nơi này, không cách nào trở về, về sau còn muốn gặp mặt những người khác, đã âm dương cách biệt.
Trương Huyền an ủi vài câu, nói sang chuyện khác:
- Ngươi đi theo Linh Lung Tiên Tử, có từng gặp hai đệ tử của ta là Vương Dĩnh và Ngụy Như Yên không?
- Ta chưa gặp, chỉ nghe nói qua, thật giống như ở trong Thời Không Kính tu luyện, tu vi hiện tại, so với ta cũng không thấp chút nào!
Lạc Thất Thất nói.
Nghe được đối phương không khó xử học sinh của mình, Trương Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.
Lại hỏi thăm một chút, Đại Na Di truyền tống trận xuất hiện ở phía trước.
- Ngươi có lệnh phù dùng truyền tống trận không?
Trương Huyền nói.
Không có lệnh phù, thì không cách nào sử dụng truyền tống trận này, chỉ
bằng vào phi hành, từ nơi này đến Linh Nguyên hoàng thành mà nói, không biết cần bao lâu.
- Ta không cần...
Lạc Thất Thất nhẹ nhàng cười một tiếng.
Mục đích của lệnh phù Đại Na Di truyền tống trận là vì bảo vệ tu luyện giả không bị thương, nàng thân là Tĩnh Không Châu, chưởng khống lực lượng không gian, lực lượng của truyền tống trận căn bản không tổn thương được.
Thậm chí dùng hết toàn lực, cũng có thể phá vỡ không gian, tiến hành xuyên toa.
Sự thật quả nhiên giống như nàng nói, Đại Na Di truyền tống trận vận chuyển, lực lượng chấn động, hai người biến mất tại chỗ, sau một khắc lần nữa trở lại Linh Nguyên Thiên.
Quay đầu nhìn lại, Lạc Thất Thất quả nhiên không có chút tổn thương nào.
Đi vào Linh Nguyên hoàng thành, vừa trở lại Hỏa Phượng nhất tộc, chỉ
thấy Phượng Cửu Ca tiến lên đón, vẻ mặt xấu hổ:
- Lão sư...
- Thế nào?
Trương Huyền cau mày.
- Ngươi vừa đi, tỷ thí liền trước thời hạn, truyền tin tức cho ngươi cũng không thấy hồi âm...
Phượng Cửu Ca vội nói.
Tam đại gia tộc tuyển chọn danh ngạch đi vào Linh Thần cung, vốn quyết định điều chỉnh một ngày lại tiến hành, nghe nói trong Linh Thần cung phát sinh biến cố, dường như cảm ứng được cái gì, một mực toả ra ánh sáng chói lọi, rơi vào đường cùng, ba vị Thần Vương phong hào trước thời hạn tiến hành khảo hạch.
Nói cách khác...
Trong khoảng thời gian hắn rời đi này, nhân tuyển vào Linh Thần cung đã xác định được!
- Ngươi thứ mấy?
Nghe được đã tỷ thí xong, Trương Huyền nhíu mày.
Gắng sức đuổi theo, cuối cùng lại chậm...
Bất quá cái này cũng hết cách rồi, hiện nay hắn sử dụng truyền tống lệnh bài, nhiều nhất có thể ở trong cùng một thein6 đưa tin, một khi rời khỏi, căn bản không thu được.
Bản thân một hơi chạy tới Linh Lung Thiên, liên lạc không được cũng rất bình thường.
Chẳng qua chỉ cần đệ tử mình nhận được hạng nhất, giả mạo hắn lẫn vào trong đó, cũng không phải không thể.
- Ta...
Phượng Cửu Ca hơi đỏ mặt, quỳ xuống đất:
- Đồ nhi cô phụ lão sư tín nhiệm, chỉ được thứ hai...
Lão sư tiêu phí tâm huyết giải thích cho hắn bí thuật chiến đấu, Cửu Phượng đại trận cũng có thể đột phá, nhưng đối mặt vị kia vẫn bất lực, cuối cùng chỉ có thể tiếc nuối bại trận.
- Thứ hai?
Trương Huyền cau mày, nghi ngờ nhìn qua:
- Thứ nhất là người nào?
Thiên tài Hỏa Phượng nhất tộc, hắn đều giao thủ qua, tuy Phượng Cửu Ca cái sau vượt cái trước, nhưng trải qua mình chỉ điểm, đã vượt xa mọi người, dưới tình huống bình thường, trừ bản thân, dưới Thần Vương hẳn không người có thể địch.
Làm sao chỉ được thứ hai?
Chẳng lẽ hai đại gia tộc khác, còn có người mạnh hơn?
- Là ta!
Phượng Cửu Ca vẫn chưa trả lời, một thanh âm nhàn nhạt vang lên, ngay sau đó liền thấy mấy thanh niên nhanh chân đi vào trong viện.
Người cầm đầu chừng ba mươi tuổi, đôi mắt giống như hàn băng vắng lặng.
- Lão sư, chính là hắn đạt được đệ nhất, cường giả Băng Phượng nhất tộc, Phượng Hàn Thu!
Thấy lão sư không nhận ra, Phượng Cửu Ca vội vàng truyền âm.
- Phượng Hàn Thu?
Trương Huyền sửng sốt một chút, mày nhăn lại:
- Cường giả Thần Vương?
Thanh niên này, khí tức trong cơ thể chưa được khống chế, cho người ta một loại cảm giác điên cuồng, tựa như một tuyết sơn cực lớn, một khi thả ra, sẽ lập tức sụp đổ, tỏa ra lực lượng kinh người.
Không cần nhìn liền biết, thực lực vị này đã đạt đến Thần Vương cảnh...
Không phải nói, tỷ thí đều là Thần Vương trở xuống, không có loại cấp bậc này ư?
Đi đến Thần Vương, còn cảm ngộ cái gì?
- Hắn là ở thời điểm cùng ta tỷ võ, lâm trận đột phá...
Phượng Cửu Ca hơi đỏ mặt.
Vị trước mắt này, thực lực vốn tương đương hắn, thậm chí bị hắn nghiền ép, ai biết áp bức đến cực hạn, thuận lợi đột phá, thành tựu Thần Vương, lúc này mới không phải đối thủ, bị đánh bại.
Trương Huyền giật mình.
Dù Phượng Cửu Ca được bản thân chân truyền, nhưng dù sao tu tập thời gian quá ngắn, gặp được Thần Vương chân chính, chống lại không được cũng không có gì bất ngờ xảy ra.
- Nghe nói ngươi mới là thứ nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Hỏa Phượng nhất tộc, có dám đánh với ta một trận không?
Cũng không nhiều lời, ánh mắt Phượng Hàn Thu sáng lên nói.