- Thảo nào...
Trương Huyền gật đầu.
Nếu quả thật là bọn họ mở buổi đấu giá, Vô Hồn Kim Nhân khẳng định có thể mua tới, không đến mức nói không xác định.
- Cái Vô Hồn Kim Nhân này, ngươi có phải từng giám định qua hay không? Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Nhìn buổi đấu giá còn chưa bắt đầu, Trương Huyền hỏi lần nữa.
Năm nghìn linh thạch tới tay, hắn không chỉ trả lại một trăm linh thạch đối phương cho mình mượn để xông qua ải, lại bồi thường thêm một trăm.
Nói cách khác, hiện tại trong tay tổng cộng có 4800 linh thạch. Tuy rằng Tái các chủ nói chắc chắn, khẳng định cũng đủ, hắn vẫn phải hỏi thăm kỹ càng tỉ mỉ một chút, làm ra phán đoán tốt hơn.
- Đúng vậy!
Tái các chủ gật đầu:
- Đại khái hơn một tháng trước, một lão già đi tới Giám Bảo các, muốn ta giám định một vật phẩm. Thứ này toàn thân kim loại, giống như hoàng kim đúc lại, thoạt nhìn giống như là khôi lỗi. Ta nghiên cứu hồi lâu, cảm thấy giống hệt với Vô Hồn Kim Nhân trong truyền thuyết. Ta lại để cho Lộc trưởng lão, Trần trưởng lão đồng thời xác nhận, lúc này mới đưa ra quyết định!
- Cái Kim Nhân này vô cùng cứng rắn, chắc là sử dụng khi còn sống, dùng kim loại, sử dụng bí pháp đặc biệt thiêu đốt chế tạo thành. Chỉnh thể êm dịu giống như một, hoàn toàn không có chút khí tức lộ ra ngoài. Trong cơ thể bố trí trận pháp, lợi dụng linh thạch có thể khởi động, uy lực vô cùng. Nói riêng về lực chiến đấu, có thể so với cường giả Hóa Phàm tam trọng.
- Khi còn sống... Lẽ nào Vô Hồn Kim Nhân không phải chế tạo, mà là người thật chế luyện thành?
Trương Huyền sửng sốt.
Đối với vu hồn sư, hắn chỉ là nghe Lạc đường chủ thuận miệng nói ra một câu. Tình huống cụ thể thế nào, hắn hoàn toàn không biết. Trước đó hắn nghe được Vô Hồn Kim Nhân, còn tưởng rằng giống như gặp phải lúc xông qua ải của Danh Sư Đường, là thứ do người tạo ra. Vừa nghe nói như thế, rõ ràng không giống.
- Dĩ nhiên không phải! Khôi lỗi nhân tạo, giống như chế luyện bảo vật, thời gian lâu dài sẽ tự chủ phát sinh linh tính. Linh hồn của con người không có cách nào xâm nhập trong đó. Cho dù có thể tiến vào, ở trên phương diện khống chế cũng thoáng lộ ra một chút không đủ. Cái này tương đương với các loại công cụ như binh khí, khôi giáp, sử dụng tới cũng rất thuận tiện, cũng không sẽ thuận buồm xuôi gió giống như hai tay, hai chân.
Tái các chủ nói.
Trương Huyền gật đầu.
Công cụ sử dụng lại thuận lợi nữa, cũng không giống như bàn tay hai tay, hai chân. Khôi lỗi nhân tạo, thật ra chính là binh khí do người tạo ra. Cho dù linh hồn có thể điều động, cũng giống như cầm binh khí, không thông thuận như vậy.
- Vô Hồn Kim Nhân lại khác, là người sống chế luyện thành, toàn thân rót đồng đúc sắt, không chỉ có phòng ngự vô địch, lực lượng cũng cực kỳ cường đại. Mấu chốt nhất chính là... còn có thể dung nạp hồn phách hoàn mỹ, khống chế dễ dàng như trở bàn tay. Vu hồn sư trong truyền thuyết, khống chế đối với linh hồn cường đại, nhưng thân thể, thực lực đều cực kém. Chính là mượn linh hồn, tiến hành khống chế đối với mấy thứ này, không đâu địch nổi, khiến người ta kiêng kỵ.
Tái các chủ giải thích.
Trương Huyền hiểu được, trong lòng hoảng sợ.
Thiêu đốt người sống chế tạo thành khôi lỗi, chỉ vì bảo vệ mình... Loại nghề nghiệp này thật đúng là đủ quỷ dị, tà ác.
- Vu hồn sư, thời kỳ thượng cổ nổi danh giống như độc sư, cũng làm cho người ta kiêng kỵ. Có người nói, có thể mượn lực khống chế cường đại đối với linh hồn, mạnh mẽ rút linh hồn của con người từ trong thân thể ra, thân thể chế luyện thành kim nhân. Một ít vu hồn sư cường đại, thậm chí có thể sáng tạo ra một quân đoàn kim nhân khủng khiếp.
Tái các chủ nói:
- Chính vì vậy, bị những chức nghiệp khác phản đối, Danh Sư Đường tự mình ra tay, giết chết hắn. Truyền thừa cũng bởi vậy bị đứt đoạn. Ta cũng xem qua ở trong rất nhiều cổ tịch giới thiệu về Vô Hồn Kim Nhân, mới có thể xác nhận thứ này tồn tại. Bằng không, thật sự có khả năng coi nó là thành khôi lỗi bình thường.
- Nghe nói chức nghiệp này... Có thể đánh thức linh hồn ngủ say, không biết có phải là sự thật hay không?
Kìm chế sự khẩn trương, Trương Huyền hỏi.
Lạc Thiên Hồng mặc dù là danh sư tam tinh, nhưng so với giám bảo sư tứ tinh Tái các chủ, trên phương diện kiến thức khẳng định kém hơn một ít, hỏi hắn hẳn sẽ có được đáp án càng chính xác hơn.
- Linh hồn phức tạp huyền diệu. Trừ khi đạt được danh sư thất tinh, mới có khả năng liên quan đến. Bằng không, thực lực cường thịnh mấy đi nữa, cho dù là Hóa Phàm cửu trọng đỉnh phong, cũng không dám đụng vào. Thực lực chưa đủ, vẫn có thể làm được, cũng chỉ có vu hồn sư! Loại chức nghiệp này ngay cả linh hồn của người sống đều có thể bị rút ra. Thức tỉnh lại linh hồn ngủ say, chắc hẳn là dễ dàng như trở bàn tay.
Khuôn mặt Tái các chủ nặng nề nói.
Nghe được đối phương xác nhận, Trương Huyền lại thở phào nhẹ nhõm.
- Được rồi, buổi đấu giá bắt đầu!
Trong lúc hai người nói chuyện với nhau, phía dưới có tiếng huyên náo vang lên. Bọn họ quay đầu nhìn lại, quả nhiên thấy buổi đấu giá tự nhiên bắt đầu.
Chủ trì buổi đấu giá, không phải là ai khác, chính là Trần trưởng lão.
Hắn làm giám bảo sư tứ tinh, trưởng lão Giám Bảo các, càng có sức thuyết phục hơn, khiến người ta càng tin tưởng vào tính chân thực của bảo vật.
- Thứ ngày hôm nay bán đấu giá, bao gồm binh khí, khôi giáp, đồ cổ, tranh chữ, thiên ngoại dị bảo, khôi lỗi kim nhân từ thượng cổ lưu lại, tròn ba mươi lăm cái. Mỗi một cái, đều từng được Giám Bảo các chúng ta giám định qua, đồng thời cho ra phán đoán chuẩn xác, bình luận chính xác không sai lầm, hoàn toàn không có chút lừa gạt nào.
Nhìn quanh một vòng, Trần trưởng lão phát ra khí tức kinh người.
Vừa đến đài bán đấu giá, lại biến thành giám bảo sư tứ tinh khí độ vô song kia, mà không phải người trước đó bị Tôn Cường làm cho dục tiên dục tử, không ngừng nôn ra máu.
- Ba mươi lăm cái? Nhiều bảo bối như vậy sao?
- Đó là đương nhiên. Giám Bảo các bán đấu giá, một năm chỉ tiến hành một lần. Đồ bán ra, tất cả đều vô giá. Nếu không ngươi cho rằng ai cũng có thể nhận được thư mời sao?
- Ta lại chuẩn bị thật lâu. Ở đây có thứ ta không muốn không thể lấy được, nhất định phải mua được...
...
Nghe được giới thiệu, xung quanh bàn luận ầm ĩ.
Phòng đấu giá có chút tương tự với đài so đấu bình thường, là một vòng tròn. Tái các chủ loại người có thân phận này, chỗ hiện tại chính là phòng bao. Phía dưới vẫn có không ít chỗ ngồi rải rác.
Những người này có tán tu, cũng có một vài khách từ gia tộc lớn đến. Mỗi người chuẩn bị hồi lâu, chuẩn bị mua được đồ từng người muốn có.
- Xem ra Vô Hồn Kim Nhân có lực hấp dẫn rất lớn, không ít cao thủ đều tới!
Xuyên qua cửa sổ nhìn xuống phía dưới một vòng, Tái các chủ cảm thán.
- Đúng vậy!
Kim Tòng Hải cũng gật đầu.
Hắn là cường giả Hóa Phàm tứ trọng, lại ở vương thất của liên minh vạn quốc không biết bao lâu. Cao thủ nổi danh bên trong liên minh, hắn gần như đều biết.
Buổi đấu giá này mặc dù chỉ là Hồng Hải Thành, nhìn một cái, lại có không ít cường giả thực lực không kém gì hắn tới đây. Thậm chí mạnh hơn hắn cũng có vài người, làm cho lòng người kinh sợ.
Bán đấu giá bình thường, chưa từng có nhiều người như vậy. Lúc này xuất hiện, hiển nhiên đều đến vì Vô Hồn Kim Nhân.
- Sợ rằng ba nghìn linh thạch, chưa chắc có thể mua!
Lại nhìn một hồi, sắc mặt Tái các chủ nghiêm trọng, bất đắc dĩ cười khổ.
Trước đó hắn phán đoán, kim nhân này giá trị cũng chỉ 1500 linh thạch. Cho dù bán đấu giá gấp bội, cũng không quá ba nghìn. Lúc này nhiều cao thủ như vậy đều tới, sợ rằng cái giá tiền này muốn lấy, không dễ dàng như vậy.
- Đi bước nào xem bước đó! Nếu như không đủ, Tái các chủ tiếp tục cho ta mượn tiền là được!
Trương Huyền mỉm cười.
- Ách...
Tròng mắt Tái các chủ đảo một vòng. Hóa ra người này vẫn chưa quên chuyện này.
- Các vị yên lặng. Buổi đấu giá hiện tại bắt đầu. Hiện tại bắt đầu đấu giá vật đầu tiên!
Để cho mọi người phát tiết hết chấn động, Trần trưởng lão lúc này mới mỉm cười, bàn tay vẫy một cái, đưa tay về phía trước.
Ầm!
Trước mắt thạch đài từ trong lòng đất chậm rãi dâng lên. Phía trên xuất hiện một hộp ngọc hẹp dài.
Hộp ngọc mở ra. Một gốc cây thực vật trong suốt lấp lánh xuất hiện ở trước mặt mọi người, hàn băng đến xương, thấu tận trong lòng. Mặc dù từ phía xa nhìn lại, đều khiến cho người ta có một loại cảm giác sắp bị đông lạnh thành cột băng.
- Đây là Băng Hàn linh thảo năm trăm năm, đối với người tu luyện công pháp thuộc tính băng hàn, có hiệu quả. Chế luyện thành đan dược ăn vào, tu vi tuyệt đối tăng mạnh. Giá quy định 220 linh thạch. Mỗi lần tăng giá, không thể ít hơn 20 linh thạch!
- Băng Hàn thảo? Có thể chế luyện Băng Phách Đan tứ phẩm, không chỉ có tác dụng đối với người tu luyện công pháp băng hàn, đối với Hóa Phàm tam trọng Âm Dương Kính, cũng có hiệu quả cực lớn!
- Đúng vậy, bảo bối, thật sự là bảo bối. Không hổ danh là buổi đấu giá của Giám Bảo các một năm một lần. Vừa ra tay lại cho thấy không tầm thường!
- Gốc Băng Hàn linh thảo này ta muốn. 240 linh thạch!
- Chút tiền ấy đã muốn mua một cây linh dược năm trăm năm? Nằm mơ. 260 linh thạch!
- Vẫn cho ta đi! 300 linh thạch...
Cái bảo vật thứ nhất mặc dù chỉ là một linh dược, lại trong nháy mắt dẫn động bầu không khí.
Băng Hàn Thảo lại rất hiếm có, huống gì đạt được cấp bậc năm trăm năm. Thời gian không lâu, nó đã bị đẩy đến 500 linh thạch. Giá cuối cùng còn đạt tới 540 linh thạch!
- Không hổ danh là buổi đấu giá. Quả nhiên sôi động...
Nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, Trương Huyền không khỏi xúc động.
Dựa theo giá cả trong lòng hắn, thứ này cũng chỉ đáng giá khoảng 300 linh thạch. Cuối cùng tự nhiên đẩy đến 540, gần gấp đôi. Sợ rằng cái Vô Hồn Kim Nhân kia sẽ giống như lời Tái các chủ nói, không dễ mua như vậy.
Ngay sau đó vật thứ hai, đây là một loại khoáng thạch đặc biệt, chế luyện binh khí, thêm vào một chút, là có thể khiến cho uy lực của nó tăng mạnh, hiệu quả sắc bén tăng cao.
Khoáng thạch vừa ra, nhất thời có vẻ càng cuồng bạo hơn so với Băng Hàn thảo trước đó.
Cùng người tu luyện ngày đêm làm bạn, chính là binh khí. Cấp bậc càng cao, năng lực bảo vệ tính mạng cũng lại càng mạnh mẽ. Thứ đồ tốt này, ai nguyện ý bỏ qua.
Rất nhanh, giá đã vượt qua 600 linh thạch, cuối cùng bị một người trung niên lấy giá 720 linh thạch bỏ vào trong túi.
- Món đồ thứ ba là một thanh trường kiếm, tên gọi là Hàn Âm Kiếm, ba trăm năm trước, luyện khí sư tứ tinh đỉnh phong Cửu Mục Tử, thu thập ba mươi bảy loại khoáng thạch, ngưng luyện thành. Trân quý nhất trong đó là một miếng Âm Hàn Thạch, thuộc tính âm, người tu luyện thuộc tính hàn điều động, uy lực tăng gấp bội, lực chiến đấu có thể chém ra mạnh hơn!
Trần trưởng lão lấy ra một thanh trường kiếm, nhẹ nhàng rút ra. Nhất thời hàn quang bắn ra bốn phía, khí tức kinh người.
- Đây là một binh khí linh cấp trung phẩm, chém sắt như chém bùn, uy lực vô song. Giá khởi đầu 500 linh thạch. Mỗi lần tăng giá, không thể thấp hơn 50 linh thạch!
- Hàn Âm Kiếm? Ta từng nghe nói qua, là kiếm do một nữ tử sử dụng, vô cùng cường đại!
- Binh khí linh cấp trung phẩm, cho dù là cường giả Hóa Phàm tứ trọng sử dụng, cũng dư dả. 500 linh thạch không đắt. Ta muốn!
- Thứ này ta muốn để lại cho đạo lữ của ta. Ngươi vẫn đừng suy nghĩ. 550 linh thạch...
...
Trường kiếm vừa ra, ánh mắt mỗi một phía dưới nóng như lửa.
- Vật này không kém. Triệu Nhã, nàng muốn không?
Liếc mắt thoáng nhìn, ánh mắt Trương Huyền cũng nhất thời sáng lên, quay đầu nhìn sang.
Triệu Nhã thể chất thuần âm, thanh trường kiếm này vừa lúc thích hợp. Nếu như có thể mua, đưa cho nàng, khẳng định lực chiến đấu sẽ tăng lên trên diện rộng.
- Tiền vẫn giữ lại mua Vô Hồn Kim Nhân, cứu tỉnh Lộ Trùng. Ta... Từ bỏ!
Triệu Nhã lắc đầu, ánh mắt lại mang theo khát vọng.