Trở lại Giám Bảo các, Trương Huyền trực tiếp tiến vào nơi ở, vừa đến tĩnh thất, lập tức kích hoạt Tụ Linh trận.
Vừa rồi lại là đọc sách, học tập trận pháp, thi triển kiếm ý, đao ý, thương ý, hắn sớm đã mệt mỏi không chịu nổi. Nếu không có một ý niệm duy trì, khẳng định đã sớm không kiên trì nổi.
Hắn ngồi khoanh chân ở chính giữa Tụ Linh trận, cổ tay lật một cái, một đống linh thạch xuất hiện ở xung quanh.
Tăng tăng tăng tăng!
Linh thạch vừa tiến vào đại trận, linh khí ẩn chứa trong đó, lập tức bị hút ra, giống như rau xanh trong chảo dầu, phát ra âm thanh xèo xèo. Ngay sau đó hắn lại cảm thấy nồng độ linh khí trong tĩnh thất nhanh chóng tăng lên.
Gấp ba!
Gấp bốn!
Gấp năm lần!
...
Trong thời gian nháy mắt, độ dày lại đạt tới gấp hơn sáu lần so với bên ngoài.
Bùm bùm!
Dựa theo linh khí lấy ra càng lúc càng nhiều, có linh thạch bắt đầu vỡ nát, Trương Huyền hoàn toàn không để ý chút nào, tiếp tục tăng thêm linh thạch đặt về phía bên trong, tùy ý lấy đại trận ra.
Cuối cùng, nồng độ ở khoảng gấp mười lần liền ngừng lại.
Loại nồng độ linh khí này đã không chênh lệch bao nhiêu với trực tiếp hấp thu linh thạch.
- Bắt đầu!
Chuẩn bị thỏa đáng, Trương Huyền mở ra tất cả huyệt đạo toàn thân, điên cuồng hấp thu linh khí nồng đậm ở bốn phía xung quanh, chuyển hóa thành chân khí thiên đạo, tẩm bổ tiêu hao trước đó.
Một lúc lâu sau, toàn thân mệt mỏi rã rời biến mất hầu như không còn. Toàn thân tràn ngập tinh thần, điều chỉnh trạng thái đến điều kiện tốt nhất.
- Đột phá!
Hắn khẽ kêu lên một tiếng, chân khí thiên đạo tràn đầy bất chợt trùng kích vách ngăn, lực lượng trong cơ thể nhanh chóng nâng cao.
Răng rắc!
Không biết qua bao lâu, một âm thanh vang lên, giống như tiếng gà con mổ vỡ vỏ trứng. Ngay sau đó chân khí trong cơ thể giống như là phá tan gông cùm xiềng xích nào đó, phát sinh lột xác kinh người.
Mỗi một tế bào trên thân thể, thậm chí linh hồn, nhận được tưới đẫm, nâng cao bằng tốc độ kinh người.
Tuổi thọ vốn dừng lại ở khoảng một trăm, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được tăng lên.
Một trăm mười!
Một trăm hai mươi!
Một trăm ba mươi!
...
Cơ bắp da thịt trên thân thể, cũng giống như đổi mới, trở nên càng non mịn, tràn ngập sức sống.
Trong cả đời người, da của đứa trẻ sơ sinh, hài đồng là tốt nhất. Lúc này sức sống trong cơ thể tràn đầy, cho dù có chút đau xót, cũng có thể nhanh chóng khôi phục.
Dựa theo tuổi tác tăng lên, ăn ngũ cốc hoa màu, tạp chất trong cơ thể dần dần tăng lên, khí suy bại cũng sẽ càng lúc càng nhiều, lại không có cách nào chống cự được sự già yếu, do đó trở nên suy nhược, cơ năng không lớn bằng lúc trước.
Hóa Phàm cảnh, chính là đột phá loại gông cùm xiềng xích này.
Trùng kích thành công, sẽ giống như được một lần nữa thai nghén, cho dù là già trên 80 tuổi, cũng sẽ lại phát ra sức sống.
Trương Huyền tu luyện chân khí thiên đạo, tuy rằng tinh thuần đến cực điểm, đối với thân thể linh hồn cũng có ích lợi cực lớn, nhưng ở trên phương diện tuổi thọ, chỉ cần không đạt được Hóa Phàm, vẫn chỉ có thể dừng lại ở mức độ người bình thường.
Đây là khác nhau về trình độ sinh mạng, giống như con kiến, con voi, con kiến cường tráng cường thịnh mấy đi nữa, cũng không có khả năng chiến thắng được con voi nhỏ yếu nhất.
Lúc này, bước qua một bước này, tuổi thọ giống như là nhận được lực lượng tinh thuần nhất trong thiên địa tẩm bổ, toàn thân đều trở nên cói tinh thần sảng khoái, tinh lực tràn đầy.
- Tiếp tục!
Đạt được Tăng Thọ cảnh, lại ném ra một đống linh thạch, khẽ kêu lên một tiếng, công pháp thiên đạo Hóa Phàm cảnh nhanh chóng vận chuyển, gông cùm xiềng xích tu luyện, cũng đều bị loại bỏ.
Tăng Thọ cảnh sơ kỳ!
Tăng Thọ cảnh trung kỳ!
Tăng Thọ cảnh hậu kỳ!
...
Một lúc lâu sau, hắn được như nguyện đạt tới Tăng Thọ cảnh đỉnh phong.
Mà lúc này tuổi thọ của hắn, cũng từ khoảng một trăm, lật mình tăng lên gấp đôi, đạt được hai trăm!
Tăng Thọ đỉnh phong, thọ nguyên gấp bội.
Một hơi thở phun ra, không những không có khí tức bế tắc ứ thối, ngược lại mang theo mùi thơm cam thảo.
Đạt được Hóa Phàm, sinh mạng lột xác, thân thể giống như trẻ mới sinh vừa mới ra đời, không có tạp chất, cũng không có ô nhiễm.
Hài đồng bởi vì sức sống trong cơ thể tràn đầy, có rất ít có hiện tượng miệng thối. Trương Huyền hiện tại cũng vậy.
- Thính giác, thị giác, khứu giác... năm giác quan cũng có biến hóa kinh người!
Hai mắt mở ra, nhìn lại về phía xa, con kiến ở bên ngoài mấy chục thước hắn cũng có thể nhìn thấy được rõ ràng. Thậm chí con chim nhỏ kêu to ở bên ngoài mấy trăm thước, hắn cũng có thể nghe được rõ ràng.
Cảnh giới tăng, khiến cho năm giác quan của hắn đã gia tăng không ít, thậm chí tốc độ phản ứng cũng tăng chí ít gần gấp đôi.
Nhận biết tăng, khiến người ta dễ dàng phù hợp với tự nhiên hơn, dễ dàng hấp thu linh khí hơn, tốc độ tu luyện cũng sẽ nhanh hơn.
Thảo nào có người nói "không vào Hóa Phàm, tất cả chỉ là con kiến hôi!". Chỉ có tự mình đạt được, mới có thể hiểu được sự đáng sợ của loại cảnh giới này.
- Xem ra Đinh Hoành chỉ là Tăng Thọ cảnh nhỏ yếu nhất, có lợi hại một chút. Muốn thắng được, tuyệt đối không dễ dàng như vậy!
Đạt được thực lực như vậy, mới biết được, trước đây mình cùng Đinh Hoành chiến đấu, là may mắn tới mức nào.
Người này nhắm mắt làm liều, tuy rằng đột phá cảnh giới, lại là nhỏ yếu nhất. Nếu như gặp phải một Hóa Phàm sơ kỳ ở liên minh vạn quốc, muốn thắng được, khẳng định sẽ không đơn giản như vậy.
- Đạt được Tăng Thọ cảnh đỉnh phong, toàn bộ lực lượng của ta cộng lại, đạt tới đủ hai mươi vạn đỉnh!
Xoa nắm tay, Trương Huyền khẽ cười.
Người khác đột phá Hóa Phàm, chỉ tăng tuổi thọ, mười vạn lực lớn, là một cửa ải lớn, lại không có cách nào đột phá. Mà hắn, ở thời điểm nửa bước Hóa Phàm, lại nắm giữ loại lực lượng này.
Lúc này, cảnh giới tăng, lực lượng càng tăng mạnh gấp đôi, đạt tới cửa ải lớn hai mươi vạn!
Chỉ dựa vào lực lượng, so với cường giả Hóa Phàm nhị trọng Nguyên Khí cảnh trung kỳ, hắn cũng hoàn toàn không yếu.
Nguyên Khí cảnh sơ kỳ, lực lượng 15 vạn đỉnh. Trung kỳ 20 vạn đỉnh. Hậu kỳ 25 vạn đỉnh... Lấy loại này suy ra.
Đây chỉ là tu vi chân khí, nếu như phối hợp lĩnh ngộ đối với tự nhiên, lực lượng càng lớn hơn.
- Công pháp thiên đạo đột phá là rất nhanh. Nhưng... tiêu hao thật sự quá lớn!
Thu thập hơn một nghìn quyển công pháp, tất nhiên biết tốc độ Hóa Phàm nhất trọng bình thường đột phá, người thiên tài mấy đi nữa, không mất mấy năm khổ luyện, muốn từ nhất trọng sơ kỳ, đạt được đỉnh phong, cũng không thể. Hắn chỉ dùng một canh giờ...
Tốc độ cực nhanh, tuyệt đối có thể khiến cho người nghẹn họng nhìn trân trối, bị hù chết.
Chỉ có điều, tốc độ thì nhanh, tiêu hao cũng thật sự quá kinh khủng.
Tu vi thăng cấp, chân khí thiên đạo cũng có lột xác, càng tinh thuần, tinh tế hơn.
Nếu như nói chân khí trước đó là hạt cát, có thể tiến vào khe nham thạch, một ít chỗ trống thật nhỏ, không bị ngăn cản. Mà bây giờ... giống như nước chảy, cho dù là vết nứt nhìn bằng mắt thường không thấy, cũng có thể dễ dàng tiến vào, hoàn toàn không có chút ngăn cản nào.
Chân khí càng thanh thuần, yêu cầu đối với linh khí tất nhiên cũng càng lớn hơn, vừa dỗ vừa lừa gạt lấy được mấy vạn linh thạch. Số lượng tuy nhiều, có khả năng bị hắn tinh luyện hấp thu, cũng không có bao nhiêu. Gần như mười phần hết chín, thậm chí nhiều hơn, đều lãng phí.
Vốn tưởng rằng, mấy vạn linh thạch đủ cho hắn tu luyện tới Hóa Phàm tam, tứ trọng, cũng không cần lo lắng vì linh thạch. Lúc này xem ra, vẫn suy nghĩ quá đơn giản.
Lúc này đây tu luyện, lần này ở Giám Bảo các, đánh cược, chỉ điểm, bán ra Vô Hồn Kim Nhân... nhận được linh thạch, tự nhiên gần như tiêu hao hết không còn!
Nói cách khác... hơn năm vạn linh thạch, chỉ khiến cho hắn từ Tăng Thọ cảnh sơ kỳ, đạt được đỉnh phong.
Mà đổi lại thành người khác, nhiều linh thạch như vậy, trùng kích đến Hóa Phàm tứ trọng, cũng hoàn toàn đầy đủ.
- Lại biến thành nghèo rớt mồng tơi...
Vẻ mặt hắn cười khổ, bất đắc dĩ lắc đầu.
Ba ngày trước, vừa dỗ vừa gạt, kiếm được hơn năm vạn khối linh thạch, cảm thấy mình đã giàu có thể địch với một nước, được cho là phú hào một phương. Không nghĩ tới, vừa tu luyện một chút, lại biến thành như vậy...
Thảo nào nói tu luyện là một nghề nghiệp thiêu đốt tiền. Hiện tại xem ra, đúng là như thế.
Không có linh thạch, sau này còn muốn đột phá, sợ rằng tiêu hao lớn hơn nữa.
- Loại linh thạch hạ phẩm này, đã không thể thỏa mãn chuyện tu luyện của ta...
Sau khi khổ cười xong, Trương Huyền suy nghĩ tìm hiểu về chuyện sau này.
Mấy vạn linh thạch, chỉ tăng một tầng tu vi. Nếu như còn muốn đột phá đến Nguyên Khí cảnh, thậm chí cảnh giới cao hơn, sao có thể không cần linh thạch càng nhiều hơn?
Mấy vạn, mấy chục vạn, thậm chí mấy trăm vạn, chắc hẳn cũng còn xa mới đủ.
Hơn nữa, tu vi đạt được cấp bậc nhất định, linh khí bên trong loại linh thạch này, mức độ tinh thuần không đủ, thân thể không có cách nào hấp thu. Số lượng nhiều hơn nữa, cũng sẽ giống như tảng đá, mất đi tác dụng.
Xem ra sau này muốn nhanh chóng thăng cấp, chỉ có thể tìm kiếm linh thạch trung phẩm cấp bậc càng cao.
Loại linh thạch này mức độ tinh thuần cao, hấp thu, cũng sẽ càng thuận tiện hơn.
- Ba ngày đã đến. Vị Lạc Trúc kia hẳn cũng nên tới. Đi mộ của vu hồn sư xem, nghĩ biện pháp tìm được phương pháp cứu chữa Lộ Trùng!
Hắn đứng dậy, nhấc chân đi ra ngoài.
Thời điểm trước đó đi nghiệp đoàn trận pháp sư, lại hơn hai ngày trôi qua. Ở nghiệp đoàn chậm trễ hơn nửa ngày. Hiện tại lại tu luyện hơn hai canh giờ. Thời gian hẹn với Lạc Trúc, tự nhiên cũng sắp đến, nên qua thôi.
Lần này đi mộ của vu hồn, dính dáng tới chuyện có thể cứu tỉnh Lộ Trùng hay không, tuyệt đối không thể có sơ suất.
Hắn đi tới phòng khách, quả nhiên thấy Lạc Trúc đã chờ ở đó.
Đám người Triệu Nhã cũng tu luyện xong, đồng loạt đứng ở trong đó.
Mấy học sinh này vẫn không phụ lòng kỳ vọng của hắn, thời gian ba ngày, đều đạt tới Chí Tôn. Nhất là Triệu Nhã, còn là Chí Tôn trung kỳ. Khí tức mơ hồ, lực lượng mười phần.
Ba ngày nay Tôn Cường cũng không nhàn rỗi, hoàn toàn củng cố lực lượng Hóa Phàm nhất trọng trung kỳ. Tuy rằng so với Trương Huyền, còn kém một đoạn rất lớn, nhưng thời gian ngắn ngủi như vậy lại từ Chân Khí cảnh, đạt được mức như vậy, cũng coi như là rất đáng sợ.
- Trương sư!
Thấy hắn đi tới, mọi người đi về phía trước.
- Ừ, nếu như chuẩn bị xong, chúng ta lại lên đường đi!
Trương Huyền nhìn qua.
- Đã chuẩn bị thỏa đáng!
Lạc Trúc gật đầu.
Ba ngày nay hắn đi chuẩn bị vật phẩm đi tới mộ của vu hồn, hiện tại đã chuẩn bị đầy đủ.
- Mấy vị là theo chúng ta đi, hay quay về Vạn Quốc Thành?
Trương Huyền nhìn về phía đám người Triệu Phi Vũ.
- Mộ của vu hồn nguy hiểm, chúng ta lại không đi...
Kim Tòng Hải đang muốn cự tuyệt, đã bị Triệu Phi Vũ cắt ngang:
- Đương nhiên phải đi. Vu hồn sư, loại chức nghiệp thượng cổ này, ta chỉ thấy qua từ trong cổ tịch. Nếu như có thể được nhìn truyền thừa, nguy hiểm nữa cũng không tính là gì cả!
- Công... công tử, thân thể của công tử...
Kim Tòng Hải dọa cho giật mình, vội vàng nói.
Thực lực của hắn không kém, gặp phải phiền phức bình thường, lại có thể bảo vệ công tử. Nhưng... vu hồn sư thật sự quỷ dị. Cho dù là hắn, cũng cảm thấy khủng khiếp. Công tử thực lực gì cũng không có, cứ như thế đi qua, sợ rằng nguy cơ trùng trùng.
Hắn là một hạ nhân, thật sự không dám làm chủ.
- Yên tâm đi. Ta tuy rằng thực lực không tốt, bảo toàn tính mạng cũng không tệ lắm!
Triệu Phi Vũ khẽ cười:
- Lại nói, còn không phải có Trương sư ở đây sao? Ta còn muốn xem thử hắn làm thế nào đại náo mộ của vu hồn!
- Vậy...
Thấy giọng nói nàng cương quyết, không cho phép người khác được nghi ngờ, Kim Tòng Hải dưới vẻ mặt rầu rĩ, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.
- Tốt lắm, lên đường đi!
Nếu tất cả đều quyết định muốn đi, mọi người không chút do dự, ngồi trên lưng linh thú bay, trực tiếp rời khỏi Giám Bảo các.
Lần này vẫn là cưỡi linh thú của Triệu Phi Vũ, lưng rộng, tuy rằng hơn mười người đồng thời cưỡi, vẫn không xuất hiện cảm giác chật chội.
Hai cánh vỗ vào không khí, bay lượn trên trời cao.
Mộ của vu hồn, chúng ta tới đây!