Đầm nước lạnh lẽo âm u. Tiến vào trong đó, mọi người nhất thời cảm thấy băng lạnh đến xương.
Đi theo sau lưng Lạc Trúc, bọn họ trực tiếp bơi xuống phía dưới.
Thực lực mọi người tệ nhất cũng đạt tới Chí Tôn. Loại cấp bậc như vậy, ở trong nước nín thở, hai, ba mươi phút cũng không thành vấn đề.
Thực lực của Triệu Phi Vũ tuy rằng không cao, có Kim Tòng Hải ở một bên không ngừng truyền thụ chân khí, hình thành màn chân khí bảo vệ, ngược lại cũng không cảm thấy ngạt thở khó chịu.
Một đường xuống phía dưới, vừa mới bắt đầu mượn ánh sáng mặt trời trên mặt nước chiếu đến, còn có thể nhìn thấy được tình huống trước mắt. Càng tiến sâu, đưa tay ra không thấy được năm ngón, tối đen một mảnh.
Lạc Trúc đã sớm có sự chuẩn bị, lấy ra mấy cái dạ minh châu, cho mỗi người một cái, ánh sáng ôn hòa chiếu xuống, thế giới dưới nước xuất hiện rõ ràng ở trước mắt.
Bởi vì cái đầm nước này quá mức lạnh giá, cũng không có sinh mạng nào. Một mực bơi xuống dưới, đi tới nơi sâu đại khái bảy, tám mươi thước, cuối cùng nhìn thấy được mặt đất, mọc đầy cỏ nước với đủ loại màu sắc cực thẫm.
Dưới nước không có cách nào nói chuyện, Lạc Trúc vẫy vẫy tay với mọi người, quen đường dễ đi, dọc theo mặt đất đầy cỏ nước, chậm rãi đi về phía trước, chỉ chốc lát đã đi tới trước mặt tường đá.
Là một vách đá trơn nhẵn, nhìn không có bất kỳ điểm gì đặc biệt. Nếu như không biết mộ vu hồn, đi tới phía trước, cũng không phát hiện được cái gì.
Cổ tay lật một cái, lấy ra một mâm đá trơn nhẵn, Lạc Trúc sờ tìm ở trên vách tường một hồi, tìm đúng vị trí, úp ở phía trên.
Két!
Giống như kích hoạt một cơ quan, tường từ từ mở ra. Cái vách đá này thoạt nhìn hoàn hảo không hao tổn, lại hoạt động.
- Công nghệ thật tinh xảo!
Ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên.
Sử dụng tảng đá khắc cơ quan, ở bề ngoài hoàn toàn không nhìn ra khe, công nghệ mạnh mẽ, tuy rằng kém hơn so với hộp Thiên Công Cơ Xảo trước đó, nhưng cũng vượt xa không ít bảo vật trước đây hắn đã gặp.
Nhìn ra được để xây dựng mộ vu hồn này, cấp bậc của thợ thủ công không thấp. Tệ nhất cũng phải đạt tới cấp bậc cửu mạt.
Theo truyền thuyết, thợ thủ công cửu mạt, chế tạo ra cơ quan khôi lỗi, cường giả Hóa Phàm Cảnh cũng khó có thể phân biệt được thật giả. Hiện tại xem ra, quả thực là như vậy.
Thảo nào Lạc Trúc tự tin trừ hắn ra, không ai tìm tới nơi này. Địa phương cơ mật như thế, muốn tìm được, quả thật rất khó.
Vách đá mở ra, một cánh cửa hộ xuất hiện ở trước mắt. Lạc Trúc đi vào trước.
Bên trong cửa có bố trí cơ quan đặc biệt không thấm nước, sinh mạng có thể tiến vào, dòng nước không vào được. Mọi người bước một bước vào trong đó, quả nhiên cảm thấy trong đó không khí lưu thông, hoàn toàn không có bất kỳ cảm giác bị đè nén nào.
- Nơi này chính là thông đạo của mộ vu hồn, đi tới cuối, chính là mộ!
Sau khi nhìn thấy mọi người đều đi vào, vách đá tự động đóng lại, Lạc Trúc nói.
- Ừ!
Trương Huyền gật đầu.
Mọi người nhìn về phía trong đó. Tất cả đều tràn ngập sự tò mò.
Đó là một hành lang dài nhỏ, hai bên điêu khắc đủ loại tranh vẽ trên tường. Rất nhiều đều là nghi thức tế tự của vu hồn. Dạ minh châu chiếu xuống, khiến chúng có vẻ đặc biệt quỷ dị.
- Tạm thời không vội đi. Trong hành lang này, có cơ quan đặc biệt lợi hại, cần phải thử đi từng bước một mới có thể vào!
Hình như hết sức quen thuộc đối với các loại hoàn cảnh của mộ cổ, Lạc Trúc giơ tay lên trời chộp một cái. Trước mắt xuất hiện hai khôi lỗi kích thước bằng đứa trẻ.
Chắc là mấy ngày qua hắn đặc biệt chuẩn bị.
Lấy ra hai khối linh thạch để vào trong đó, khôi lỗi một trước một sau, dọc theo thông đạo đi về phía trước.
Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!
Khôi lỗi đầu tiên đi không được ba bước, một tiếng gió vang lên, ngay sau đó có một tiếng vỡ giòn tan, nó nổ nát bấy.
Đồng tử của mọi người co lại.
Lạc Trúc vừa lấy ra khôi lỗi này, sử dụng chất liệu đặc biệt chế luyện, cực kỳ cứng rắn. Không nói ai khác, cho dù thực lực như Kim Tòng Hải vậy, muốn thoáng cái đánh nát, cũng vô cùng phiền phức.
Mà trước mắt không biết rơi vào cơ quan gì, trực tiếp nổ tung. Nếu không phải vừa rồi hắn cảnh giác, ngăn cản mọi người, một khi tiến lên, còn không đã sớm chết?
Trong nháy mắt, mọi người đổ mồ hôi lạnh ròng ròng.
Không hổ danh là chức nghiệp quỷ dị nhất. Mộ vu hồn này, quả thật không tầm thường.
Nếu không nhờ Trương sư giải quyết chuyện linh hồn đoạt xác, mặc cho đối phương dẫn bọn họ đi tới, sợ rằng còn chưa có tiến vào trong đó, đã bị diệt toàn đoàn.
Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!
Trong sự chấn động kinh ngạc của mọi người, khôi lỗi thứ hai cũng đi chưa được mấy bước, gặp phải công kích, giống như con đầu tiên, nổ nát bấy.
- Trong năm bước, có hai cơ quan đưa người vào chỗ chết. Ta hiện tại đi phía trước dẫn đường, thuận tiện đánh dấu ra chỗ vị trí đặt bàn chân. Các ngươi nhất định phải theo sát, một điểm cũng không thể xuất hiện sai lầm. Bằng không... ta không có cách nào bảo đảm an toàn!
Khuôn mặt Lạc Trúc ngưng trọng căn dặn.
- Được!
Mọi người biết những điều này, đồng thời gật đầu.
Vù!
Lạc Trúc thận trọng bước lên trước, bàn chân vừa bước vào, liền nghe được tiếng gió thổi gào thét. Một khí quang lướt qua cách hắn không xa. Xem ra một khi bị đánh trúng, không chết cũng sẽ phải trọng thương.
Chỉ có điều, có khôi lỗi vừa rồi dò đường, sớm có sự đề phòng, vẫn chưa tổn thương được.
- Đây là... trận pháp?
Nhìn thấy được thông đạo nguy cơ trùng trùng, Tái các chủ có chút không rõ, nhìn lại.
Khắp nơi đầy nguy hiểm, ở đây có thể bố trí một Sát trận lợi hại hay không?
Nếu quả thật là như vậy, dựa vào lý giải của Trương sư đối với trận pháp, nghĩ biện pháp phá hỏng nó, có đúng sẽ đơn giản hơn rất nhiều hay không?
- Không phải!
Trương Huyền lắc đầu.
Nếu như là trận pháp, hắn tuyệt đối có thể cảm nhận được sóng dao động linh khí trong đó, thuận tiện tìm được chỗ chủ chốt, đạp một cước dừng. Đáng tiếc... cái này rất rõ ràng không phải.
- Mộ vu hồn đề phòng nhất, không phải là nhân loại, mà là kiến Phệ Hồn. Trận pháp đối với kiến Phệ Hồn không có tác dụng... Cho nên, ở đây sẽ không có trận pháp. Nếu như ta không nhìn lầm, chắc là một ít cơ quan đặc biệt!
Có chút do dự, Trương Huyền phân tích.
Thiên địch của vu hồn là kiến Phệ Hồn, xây dựng mộ, tất nhiên phải đề phòng loại vật này. Kiến Phệ Hồn có thể cắn nuốt linh khí trong trận pháp, khiến cho trận pháp trực tiếp dừng lại. Nếu quả thật bố trí trận pháp, trái lại không có hiệu quả, không hữu hiệu bằng cơ quan.
Mọi người gật đầu.
- Nếu như là cơ quan, thì phiền toái. Trong chúng ta không ai quen thuộc với máy móc. Nếu có một vị thiên công sư ở đây, sẽ đơn giản hơn nhiều!
Tái các chủ nhăn mày lại.
- Thiên công sư?
Đám người Tôn Cường xem qua.
Trương Huyền chưa từng nói qua nghề nghiệp này, bọn họ cũng không hiểu quá rõ.
- Đúng vậy, thiên công sư còn gọi là cơ xảo sư, là một chức nghiệp hạ cửu lưu, am hiểu thiết kế những thứ máy móc tinh xảo, thoạt nhìn là vật phẩm bình thường không có gì lạ, bọn họ có thể đặt ở trong đó kiếm khí, võ kỹ. Một khi mở ra, uy lực vô cùng! Rất nhiều cường giả cũng không có cách nào chống đỡ.
Tái các chủ giải thích:
- Loại chức nghiệp này, cũng có tổ chức đặc biệt, là Thiên Công viện, chuyên môn thiết kế vũ khí và cơ quan kỳ diệu nhất thiên hạ. Chỉ có điều... Loại chức nghiệp này, ta cũng chỉ xem qua ở trên sách. Liên minh vạn quốc chúng ta cũng không có. Có người nói Huyễn Vũ đế quốc, mới có tư cách xây dựng một phân bộ.
- Loại chức nghiệp này, thứ thiết kế ra, đặc biệt tinh vi. Không biết nguyên lý, quả thật rất khó thông qua!
Trương Huyền gật đầu, nhăn mày lại.
Trình độ phức tạp của Hộp Thiên Công Cơ Xảo, hắn lại lĩnh hội đầy đủ. Nếu như không có Thiên Đạo Đồ Thư Quán, biết chỗ thiếu hụt, muốn mở ra, tuyệt đối là không có khả năng.
Một cái hộp nho nhỏ, lại thiết kế tinh diệu như vậy. Cái hành lang này thật sự có người như thế nhúng tay vào, nguy hiểm to lớn, vượt quá sức tưởng tượng.
Xì!
Đang suy tư, đột nhiên nghe được một âm thanh đao phong cắt vào thịt. Ngay sau đó liền thấy sắc mặt Lạc Trúc nhất thời đỏ lên, lui trở về, cánh tay bị thứ gì cắt phải, máu chảy ra ồ ồ.
- Không sao chứ?
Đám người Kim Tòng Hải đi tới trước mặt, giúp vết thương của hắn dừng chảy máu.
- Không có việc gì!
Lạc Trúc lắc đầu:
- Cơ quan ở lối đi này, so với trước đây hình như càng khó đi hơn...
- Càng khó đi? Cái lối đi này tổng cộng là dài bao nhiêu? Ngươi đi tới cuối tốn bao lâu?
rương Huyền nhìn qua.
- Tổng cộng có khoảng ba trăm mét. Tần trước ta qua, mượn khôi lỗi thử nghiệm từng chút một, đại khái đi bốn ngày, mới đi đến điểm cuối!
Lạc Trúc nhăn mày lại:
- Chỉ có điều, loại cơ quan này, giống như trận pháp, mỗi lần tiến vào, đều khác nhau. Kinh nghiệm lần trước, lần này hoàn toàn vô dụng. Bằng không, ta cũng sẽ không bị thương...
- Đi bốn ngày?
Trương Huyền không nói gì.
Bốn ngày mới đi qua khoảng ba trăm mét, quả thật quá khó khăn.
- Đúng vậy, nhưng không đi chậm một chút, thật sự không có cách nào. Cơ quan trong lối đi này ẩn chứa kiếm khí, ít nhất đều đạt tới Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong, thậm chí còn có đạt được ngũ trọng. Nếu như không thể sớm né tránh, một khi đụng với, sẽ bị lập tức cắt thành hai đoạn, chết cũng không biết chết như thế nào!
Lạc Trúc lắc đầu.
- Kiếm khí Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong?
Mọi người líu lưỡi.
Vừa rồi mới nhìn thấy khôi lỗi bị trực tiếp giết chết, chỉ biết xung quanh bắn ra kiếm khí rất đáng sợ, không nghĩ tới lợi hại như vậy.
Lối đi hẹp như vậy, không có cách nào chống đỡ, cũng không có cách nào phòng ngự. Nếu thật sự bị kiếm khí cường đại như thế đâm trúng, sợ rằng cường giả Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong, cũng khó có thể còn mạng sống.
- Chỉ có thể đi từng bước một tìm tòi, không có biện pháp nào khác?
Triệu Phi Vũ cũng nhăn mày lại.
- Không! Cơ quan do thiên công sư lưu lại, vô cùng phức tạp, hơn nữa không ngừng biến hóa. Nếu như không biết quy luật biến hóa, rất khó đi qua.
Lạc Trúc lắc đầu.
- Nghĩ biện pháp phá cơ quan trong cái lối đi này cũng không được sao?
Trương Huyền nhướng mày.
Trận pháp cũng có thể dừng. Nếu như có thể tìm được chốt mở cơ quan này, hoặc chỗ mấu chốt, chắc hẳn là có thể phá hủy nó.
- Phá hủy?
Lạc Trúc cười khổ:
- Làm gì có thể dễ dàng như vậy. Vật do thiên công sư lưu lại, giống như guồng nước, là luôn không ngừng chuyển động, cho dù ngươi nhìn thấy bản vẽ, không biết nguyên lý, cũng không có bất kỳ tác dụng nào. Dù sao cũng là một chức nghiệp rất lợi hại, giống như trận pháp, lại dễ dàng phá hủy như vậy, cũng không đến mức khiến người ta kiêng kỵ!
Cơ quan giống như trận pháp, cho dù xem qua bản vẽ, không biết nguyên lý vận chuyển, cũng đều vô dụng.
Bởi vì cơ quan là không ngừng chuyển động. Đối với nghề nghiệp này một điểm mấu chốt không hiểu, đừng nói phá hủy, có thể sống sót hay không cũng còn khó nói.
- Đúng vậy, thiên công sư, đáng sợ là đáng sợ ở chỗ này. Bọn họ có thể lợi dụng máy móc, tổ hợp thành một ít vật phẩm chém giết người. Hơn nữa loại vật phẩm này, không cần linh thạch phát động... Nếu như ta không nhìn nhầm, động lực khiến tất cả cơ quan trong lối đi này phát sinh, đều cung cấp từ thác nước phía trên, không biết nguyên lý, cho dù có la bàn, cũng không tìm được vị trí!
Tái các chủ gật đầu.
La bàn, có thể định vị được phương hướng của linh khí, điều tra trận pháp mạnh yếu, cùng với nghĩ biện pháp tìm được nhược điểm. Nhưng... cơ quan sử dụng không phải là linh thạch, mà là lực lượng vật lý. Ví dụ như: mượn thác nước phía trên cung cấp động lực...
Làm thế nào có thể phá được?
Thấy nghe được hai người lắc đầu, phân tích, biểu tình của tất cả mọi người ảm đạm, lại không có hưng phấn như lúc trước khi vừa đi tới. Thấy sĩ khí hạ xuống, Trương Huyền mở miệng nói.
- La bàn không tìm được, không có nghĩa là thủ đoạn khác cũng không tìm được. Đừng có gấp, ta thử một chút!
Nói xong, mọi người liền thấy hắn cười khẽ, bàn tay đặt ở trên mặt đất của lối đi, nhẹ nhàng xoa một chút.