"Danh sư lục tinh?
Lông mày nhíu một cái, Trương Huyền giật nảy mình.
Không phải nói người lợi hại nhất trong Vạn Quốc liên minh chỉ có Danh sư tứ tinh hay sao? Lục tinh đỉnh phong. . . Từ nơi nào xuất hiện vậy?
Tiêu chuẩn trở thành Danh sư lục tinh là tu vi đạt tới Hóa Phàm cửu trọng, mà đỉnh phong. . . Chỉ sợ là Thánh giả chân chính!
Một vị Thánh giả muốn tới thăm hỏi. . .
Cảm thấy da đầu run lên, Trương Huyền có cảm giác muốn thổ huyết.
Ngụy trang trước mặt nửa bước Danh sư ngũ tinh hắn cũng đã cảm thấy áp lực như núi, lúc nào cũng có thể bị lộ tẩy. Ngụy trang trước mặt Thánh giả chính thức. . . Chỉ cần hơi không cẩn thận thì sẽ lộ ra chân ngựa!
Quan trọng hơn là, nếu bị vạch trần thì cũng thôi đi. Ngụy trang Danh sư cấp cao, lấy thân phận dọa người, vi phạm sư đức, đối phương hoàn toàn có thể động thủ, chém giết hắn tại chỗ!
Nói cách khác. . . Một khi bị phát hiện ra là giả, nhất định sẽ phải chết!
"Nhất định là tin tức Dương sư xuất hiện đã bị tiết lộ...
Xoa xoa mi tâm, ưu sầu một lúc.
Danh sư lợi hại như vậy chạy tới, lại còn nói muốn bái kiến Dương sư, chỉ có một khả năng, đó chính là. . . Chuyện ngày đó đã có người truyền đến Hồng Viễn nhất đẳng đế quốc.
Nếu như thực lực của hắn mạnh hơn một chút, có khả năng còn không nhìn ra khi ngụy trang. Thế nhưng bây giờ người ta đã vây cửa lại, cũng không khả năng không thấy a.
Nên làm cái gì?
"Không được thì nói lão sư không có mặt...
Vừa cắn răng, đang muốn mở miệng thì đã nghe bên người có một đạo thanh âm vang lên: "Nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo, thể hiện giọng ngươi lớn hay là có ý gì? Một chút quy củ cũng không có, đứng trước cửa ra vào chờ ta, ta đi bẩm báo lão gia!
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Tôn Cường ở bên cạnh đã mang theo vẻ mặt ghét bỏ, nói: "Có gì mà kiêu căng, còn nói Danh sư lục tinh, ngươi biết truyền âm không? Quản ngươi cái gì mà lục tinh đỉnh phong, cái gì mà đường chủ, muốn gặp lão gia nhà ta cũng phải ngoan ngoãn đưa lên bái thiếp. Lại đứng ở ngoài cửa chờ, vừa tới đã lớn lối, muốn tạo phản sao?
Phịch Phịch!
Thân thể Trương Huyền nhoáng một cái, toàn thân mềm nhũn, thiếu chút đã tắc thở.
Hắn đang rầu, không biết nên đối phó với Danh sư lục tinh bên ngoài như thế nào thì đã nhận được một câu như vậy. . .
Lần này coi như muốn tìm lý do cũng không tìm được!
Quan trọng nhất là. . . Mặc kệ nói thế nào thì người ta cũng là Danh sư lục tinh đỉnh phong, tồn tại siêu cấp đỉnh phong nhất trong nhất đẳng đế quốc. Trong lời nói ngay cả một chút mặt mũi cũng không cho. . . Tôn Cường, Cường ca của ta, ngươi muốn nghịch thiên hay sao!
Nước mắt lưng tròng, trong lòng không biết nên làm sao bây giờ thì đã thấy Tôn Cường mang theo vẻ mặt kỳ vọng nhìn qua: "Thiếu gia, không phải lão gia đang ở cùng một chỗ với người, thương nghị chuyện cứu chữa Lộ Xung tiểu thiếu gia hay sao? Hiện giờ Tiểu thiếu gia sắp tỉnh, lão gia đâu rồi?
Linh hồn của Lộ Xung quá mức mạnh mẽ, mặc dù đã đánh thức, thế nhưng muốn hoàn toàn dung hợp thân thể vẫn còn cần một đoạn thời gian. Chỉ có điều, trải qua nửa tháng điều chỉnh cũng đã không kém nhiều nữa, sắp tỉnh lại.
"Ta...
Nghe thấy câu hỏi của hắn, Trương Huyền không nói ra lời.
Trước đó hắn từng nói qua với Vương Dĩnh, đang thương nghị với Dương sư về chuyện cứu chữa Lộ Xung, sau đó. . . Sẽ không có sau đó, hiện tại Lộ Xung sắp tỉnh, Dương sư cũng không có nhìn thấy tung tích, chuyện này khó tránh khỏi sẽ có người hoài nghi.
"Có phải đang ở nội viện hay không, ta đi qua xin phép một chút. Hỏi người có muốn gặp Danh sư lục tinh gì đó này hay không? Thấy thiếu gia không nói lời nào, Tôn Cường tiếp tục nói.
"Khụ khụ, không cần, để ta đi xin phép đi, ngươi cứ đưa vị Mạc đường chủ này đến phòng khách...
Thấy hắn càng hỏi càng nhiều, biết cũng không còn cách nào né tránh nữa. Trương Huyền đành phải cắt ngang lời của hắn.
"Vâng!
Tôn Cường lên tiếng rồi đi ra ngoài.
Thấy hắn đã đi xa, đi đến phía trong nội viện, Trương Huyền vừa đi vừa nhíu mày.
Có tiểu tử này quấy rầy, "Dương sư" muốn không lộ diện cũng không được. Chỉ có điều, cẩn thận mà nói, coi như tiểu tử này không chen vào, đối phương chuyên môn vì "Dương sư" mà tới. Nếu như không xuất hiện, tất nhiên sẽ bị người ta hoài nghi.
Cho nên, coi như hắn không nói thì sớm muộn gì " Dương sư" cũng phải đi ra ngoài, chỉ bất quá trước thời hạn một chút mà thôi.
Chỉ là. . . Đối mặt với một vị Danh sư lục tinh đỉnh phong, ngụy trang nên như thế nào mới có thể khiến cho người ta tin tưởng chứ?
Loại cường giả cấp bậc này, rất có khả năng đã ngưng luyện ra Minh Lý Chi Nhãn, có thể nhìn thấu tất cả hư ảo, có ngụy trang cũng vô dụng!
Cũng giống như hắn mượn nhờ khí thế của Mặc Hồn Sinh, khiến cho người ta tưởng lầm là Thánh giả vậy. Nếu như lại dùng loại khí thế này để xuất hiện, đối phương có thể tuỳ tiện phát hiện ra là giả!
Còn nữa, phi hành là lợi dụng Hồng Trần Đạp Thiên bộ, giấu diếm đám người Danh sư tứ tinh, ngũ tinh không biết phi hành thì coi như còn được. Nếu muốn lừa Thánh giả đã biết bay. . . Nhất định không có khả năng!
Phương thức phi hành của võ kỹ và phương thức phi hành của Thánh giả, nhất định là không giống nhau.
"Đã. . . giả bộ thế nào cũng sẽ bị phát hiện, không bằng không giả bộ thì hơn!
Đi tới gian phòng trong nội viện, mắt đảo hai vòng, đột nhiên hắn cắn răng một cái.
Khí thế không thể mượn dùng, phi hành cũng không thể thi triển, đã như vậy. . . Vậy thì không giả vờ vậy.
Nghĩ đến điểm này, không do dự nữa hắn, thuần thục thay quần áo của "Dương sư" vào, lúc này mới chậm rãi đi đến phòng khách.
. . .
Mạc Cao Viễn ngồi ở trên chỗ ngồi trong phòng khách, Mạch Trần, Hồng Thiển ngoan ngoãn đứng ở phía sau.
Sau khi đi tới Vạn Quốc thành, hắn không có ngừng lại chút nào mà trực tiếp tìm tới Hồng Thiển, lại hỏi thăm tình huống ngày đó kỹ càng một phen.
Nghe tới vị Dương sư này đạp trời mà đến, một chỉ đã khiến cho Yêu Thần thú phá cảnh, giống như đúc tin tức được truyền về, trong lòng hắn cũng tràn ngập rung động.
Bởi vì không có cách nào xác định cấp bậc của đối phương cho nên lúc này mới mang theo hai người đến đây bái kiến, dự định tận mắt chứng kiến một phen.
Ngồi ở trong gian phòng, nhìn bốn phía, nhìn một hồi, hai hàng lông mày không khỏi nhíu lại.
Tất cả bố cục ở nơi này đều rất bình thường, không giống như vị trí mà một Danh sư cấp cao ở lại. Quan trọng nhất là, linh khí mỏng manh, không khác gì nơi mà hắn ở.
Dựa theo tình huống bình thường, chỗ ở của một vị Danh sư bát tinh, coi như không có bố trí trận pháp thì dùng lực lượng của bản thân cường giả cũng đã có thể để khiến cho hoang nguyên biến thành Tịnh thổ.
Danh sư cường đại phù hợp với tự nhiên, đi đến nơi nào đều sẽ lấy hắn làm trung tâm, không tự chủ được mà hình thành một cái tụ linh trận. Thoải mái cải thiện hoàn cảnh ở chung quanh.
Chính vì vậy, tổng bộ của Danh sư đường, linh khí bức người, người tu luyện bình thường tiến vào bên trong đều sẽ trở thành thiên tài tu luyện, tiến bộ kinh người.
Hoàn cảnh trước mắt này không có biến hóa chút nào, như Danh sư bát tinh chưa từng tới vậy, rốt cuộc là sao?
Ngay khi bọn hắn đang cảm thấy kỳ quái thì chỉ thấy một người trung niên chậm rãi đi tới.
Người này bước chân lỗ mãng, trong cơ thể không có chút chân khí ba động nào, không khác gì người bình thường. Chợt nhìn qua còn tưởng rằng là nhân viên quét dọn tới quét dọn vệ sinh.
Vừa định hỏi thăm tên này từ đâu xuất hiện thì đã thấy Tôn quản gia ở bên cạnh vội vàng nghênh đón, miệng nói: "Lão gia!
Hồng Thiển Danh sư ở bên người hắn cũng rụt người lại, truyền âm nói: "Mạc đường chủ, vị này chính là Dương sư...
"Hắn?
Mạc Cao Viễn sững sờ tại nguyên.
Mặc dù hắn chưa từng thấy qua Danh sư bát tinh, nhưng đã gặp qua cường giả thất tinh. Nhất cử nhất động đều dung hợp tự nhiên, khiến cho người ta có một loại áp bách khác nhau. . . Thế nhưng người trước mắt này, nếu như không nói là Danh sư hắn còn tưởng rằng là người bình thường. . .
Bát tinh?
Nhìn lầm hay sao?
Nhướng mày, không nhịn được nhìn qua Hồng Thiển một chút, thấy hắn xác nhận đúng là Dương sư không sai, lúc này hắn mới đứng dậy, ôm quyền nói: "Tại hạ đường chủ Danh sư đường Hồng Viễn nhất đẳng đế quốc, Danh sư lục tinh đỉnh phong Mạc Cao Viễn bái kiến Dương sư!
Nói xong hắn lặng lẽ quan sát.
"Ừm!
Nghe thấy tên tuổi của hắn, dường như Dương sư cũng không thèm để ý mà là quay người lại ngồi ở phía chủ vị, nhàn nhạt nhìn qua: "Tìm ta có chuyện gì?
"Ta... Không nghĩ tới đối phương hỏi trực tiếp như vậy, Mạc Cao Viễn không biết nên trả lời như thế nào.
Cũng không thể nói, không có tra được tên của ngươi ở trên Danh sư bạc cho nên muốn tới đây nhìn xem có phải thật vậy hay không a!
"Nghe nói Dương sư đi tới Vạn Quốc liên minh, tại hạ lo lắng không chiếu cố chu toàn cho nên đến đây nhìn xem...
Xấu hổ qua đi, Mạc Cao Viễn nói.
Còn chưa dứt lời thì đã nghe thanh âm nhàn nhạt của người trung niên phía đối diện vang lên: "Nhìn xong chưa?
"À. . . Nhìn xong rồi!
"Vậy thì đi đi!
Nói xong, Dương sư khoát tay áo, hai tay chắp ra sau lưng chậm rãi đi ra ngoài.
"...
Khóe miệng Mạc Cao Viễn giật một cái.
Cái này. . . Tình huống gì đây chứ?
C thể vui vẻ nói chuyện phiếm một chút hay không?
Coi như ngươi là Danh sư bát tinh thì cũng không thể miệt thị người ta như thế chứ?
Bất kể nói thế nào thì ta cũng là đường chủ Danh sư đường Hồng Viễn nhất đẳng đế quốc, địa vị tôn sùng. Lần này tới đây là để bái kiến, thế nhưng ngươi lại trực tiếp đuổi người. . . Như vậy không khỏi quá không lễ phép!
"Thực không dám giấu, tại hạ không chỉ lo lắng chiếu cố không chu toàn mà còn có chút nghi hoặc trên việc tu luyện, muốn thỉnh giáo Dương sư...
Hắn cắn răng một cái rồi đứng dậy.
Hắn đặc biệt tới đây là để nhìn xem vị Dương sư này có phải là thật hay không. Lúc này cái gì cũng không có nhìn ra mà đã rời đi, quả thực trong lòng có chút băn khoăn!
So với việc thăm dò còn không bằng trực tiếp thỉnh giáo, nếu như vấn đề mà hắn cho rằng rất khó mà đối phương có thể nhẹ nhõm giải quyết, như vậy sẽ là Danh sư vượt qua hắn.
Không giải quyết được thì cái gọi là bát tinh cũng chỉ là ý vị sâu xa mà thôi.
"Nói đi!
Dương sư cũng không quay đầu, thanh âm thản nhiên vang lên.
"Được. . . Về mặt tu luyện Thánh giả nhất trọng xuất hiện vấn đề... Mạc Cao Viễn vội nói.
"Thánh giả nhất trọng?
Trương Huyền ngụy trang Dương sư nhíu mày một cái, thiếu chút nữa đã ngất đi.
Ngươi bảo ta giải thích một chút về tu vi Hóa Phàm nhất, nhị trọng thì tacòn có thể nói được đạo lý rõ ràng. . . Thánh giả?
Loại cấp bậc này ta cũng chỉ mới nghe nói không lâu trước đó. Trước đó ngay cả Bán Thánh cũng không biết, loại cường giả này tu luyện sao ta có thể biết được chứ?
Đừng nói là chỉ điểm, ngay cả bí tịch như thế nào cũng không có nhìn qua. . .
Một khi mở miệng, nhất định sẽ lộ tẩy ngay!
". . . Làm thế nào mới có thể mở ra trục không huyệt, có thể làm cho lực lượng người tu luyện không tiết lộ ra ngoài, còn có thể khiến cho tu vi không ngừng gia tăng...
Không biết "Dương sư" đang xoắn xuýt trong lòng, Mạc Cao Viễn vẫn nói nghi ngờ của mình ra.
Vấn đề này từng vây khốn hắn rất lâu, hắn đã tra qua vô số thư tịch, cuối cùng mới tìm được đáp án. Nếu như đối phương nói ra đáp án giống như hắn biết, như vậy đó chính là Danh sư cấp cao, mà không nói giống, như vậy cũng không cần phải nghiệm chứng nữa.
"Không biết. . . Dương sư có biện pháp gì tốt hay không?
Nói xong, vẻ mặt hắn tràn ngập mong đợi nhìn lại.
"Trục không huyệt? Lực lượng không tiết lộ ra ngoài? Tu vi gia tăng?
Trương Huyền to đầu, thiếu chút đã thổ huyết.
Cái huyệt đạo ngay cả nghe hắn cũng không có nghe qua, làm sao biết được lực lượng không tiết lộ, tu vi gia tăng cơ chứ? Nghe qua đã không hiểu, làm thế nào mới có biện pháp tốt chứ?
Lần này thì hết rồi!
"Dương sư...
Thấy hắn chậm chạp không nói chuyện mà chỉ đứng tại chỗ không nhúc nhích, Mạc Cao Viễn có chút nghi ngờ nhìn qua. Hắn đang muốn hỏi thăm thì đã nghe được một tiếng hừ lạnh vang lên.
"Ngươi thật sự là Danh sư lục tinh đỉnh phong hay sao?
Dương sư quay mặt lại, ánh mắt lạnh lùng, mang theo vẻ không vui.
"Ta. . . Đúng a!
Mạc Cao Viễn sững sờ.
Hắn đường đường là Danh sư lục tinh đỉnh phong, đệ nhất nhân trong Hồng Viễn nhất đẳng đế quốc. Chuyện này không thể giả được, làm sao có thể không phải cơ chứ?
"Đúng sao? Vậy mà ngay cả loại vấn đề đơn giản này cũng không biết, còn cần thỉnh giáo hay sao?
Hai tay chắp ra sau lưng, trong mắt Dương sư hiện lên vẻ thất vọng nồng đậm: "Xem ra nhiều năm không có đi dạo bốn phía, Danh sư lục tinh cũng đã có chút hữu danh vô thực!