- Nhất Nguyên Trọng Thủy, mười viên linh thạch thượng phẩm mới có thể mua một bình, ta cần mười bình, nói cách khác, cần 100 viên linh thạch thượng phẩm!
- Linh hồn từ Kiều Thiên cảnh đỉnh phong tu luyện tới Quy Nhất cảnh hậu kỳ, liền tiêu hao bốn viên, tu luyện tới đỉnh phong, chỉ sợ hai viên chưa hẳn đủ, phía sau Đạp Hư cảnh, Tằm Phong cảnh, Bán Thánh... Muốn càng nhiều, không có một trăm viên, cũng khó có thể làm được...
Càng nghĩ càng đau đầu.
Xem ra nguyện vọng mười ngày liền xung kích Thánh giả, là không thể nào thực hiện.
Không nói cái khác, chỉ linh thạch liền không đủ dùng.
- Phải nghĩ biện pháp kiếm tiền...
Hắn xoa xoa mi tâm, miệng ăn núi lở khẳng định không được.
Nhưng mấy trăm viên linh thạch thượng phẩm, cũng không phải số lượng nhỏ, xem như hắn cũng nghĩ không ra phương pháp.
- Trước xem tình huống tu vi tăng trưởng a!
Biết giờ phút này không phải thời điểm xoắn xuýt chuyện kia, cúi đầu xem xét thực lực.
Hồn phách đạt tới Quy Nhất cảnh hậu kỳ, lực lượng lần nữa tăng vọt, trực tiếp từ 320 vạn đỉnh, vượt qua hai cấp bậc, đạt tới 1000 vạn đỉnh!
Nếu như phối hợp thân thể, chân khí từng người 800 vạn đỉnh, đã có thể phát huy 2600 vạn đỉnh, có thể so với Tằm Phong cảnh sơ kỳ!
(*Tằm Phong cảnh: Sơ kỳ 25 triệu đỉnh, trung kỳ 28 triệu đỉnh, hậu kỳ 31 triệu đỉnh, đỉnh phong 34 triệu đỉnh! )
Không thể không nói, tiến bộ lớn có thể nói kinh khủng.
Quay đầu nhìn về phía phân thân cách đó không xa, tên này giống như hắn, cũng đạt tới Quy Nhất cảnh hậu kỳ liền ngừng lại.
- Có muốn so một chút hay không?
Thấy hắn nhìn đến, hai mắt phân thân tỏa ánh sáng, kích động nói.
- Ây... Thôi được rồi!
Hắn xấu hổ lắc đầu.
Mặc dù phân thân tu vi chủ yếu đến từ Vu hồn, nhưng thân thể tên này thực quá cường đại, như có xu thế hồn lực càng mạnh, năng lực càng mạnh.
Hiện tại hắn tiến bộ rất nhiều, phối hợp thân thể, có thể nhẹ nhõm vượt cấp chiến đấu, nhưng so với tên này, còn kém một đoạn rất lớn.
Nói cách khác, thật so với đối phương, khẳng định sẽ bị ngược đãi.
Bản tôn đánh không lại phân thân, vốn đã rất mất mặt, liên tục tìm tai vạ, hắn cũng không có đam mê này.
Lần nữa thu phân thân vào trữ vật giới chỉ, đẩy cửa ra khỏi phòng.
Lạc Thất Thất tiến lên đón.
Lúc này Trương Huyền đã đổi quần áo sạch, hồn lực tấn cấp, ánh mắt mượt mà, khí tức càng thêm nội liễm, cho người ta một loại cảm giác cao thâm khó lường.
- Lão sư, vừa rồi Hồ Yêu Yêu học trưởng, phái người truyền tin tới, nói muốn mời ngươi đi tham gia tiệc tối...
Mang theo nghi ngờ nhìn đến, Lạc Thất Thất có chút kỳ quái.
Tối hôm qua lão sư nói muốn đi tìm Hồ Yêu Yêu tìm hiểu tung tích của Ngô Dương Tử tiền bối, kết quả buổi chiều bị thương quay về... Vốn cho rằng là cùng vị niên trưởng này náo loạn mâu thuẫn, nhìn thấy đối phương đưa tới thiệp mời mới biết, hẳn là không phải.
Hôm qua lão sư cùng Hồ Yêu Yêu, căn bản không có gặp nhau.
Như vậy cả đêm đi làm gì?
Là ai đả thương hắn?
- Tiệc tối? Tiệc tối gì?
Trương Huyền sững sờ.
Chẳng lẽ Hồ Yêu Yêu đã chuẩn bị kỹ càng hạ thủ với mình?
- Ngươi nhìn!
Lạc Thất Thất đưa tới một thiệp mời.
Trương Huyền mở ra.
Phía trên thiệp mời hàn huyên vài câu, ý tứ rất đơn giản, hôm qua gặp hai người, cảm thấy mới quen đã thân, hôm nay cố ý mời đi tham gia tiệc tối, hi vọng không nên từ chối...
Địa chỉ, Kinh Hồng học viện Vân Tước cư.
- Vân Tước cư?
Trương Huyền nhìn qua.
- Đây là chỗ ở tư nhân của Hồ Yêu Yêu học trưởng, ngay ở trong Kinh Hồng viện!
Lạc Thất Thất giải thích một chút, sợ lão sư không hiểu, nói tiếp:
- Khu tinh anh, chia làm Giáp, Ất, Bính, Đinh, đối ứng bốn niên cấp một, hai, ba, bốn, học viên ưu tú năm thứ năm, đều không ở nơi này. Mà ở chức nghiệp phụ tu đệ nhất, đối ứng trong học viện. Học viện vì chú trọng, vì bọn hắn xây dựng biệt viện đặc thù, còn tốt hơn khu tinh anh.
Trương Huyền gật đầu.
Trước đó thời điểm đến khu tinh anh, đám người Hoàng Hưng liền nói với hắn.
Nơi này chỉ có bốn khu vực, hắn ở Đinh khu.
- Lão sư, hôm qua đối phương không có đáp ứng, hôm nay lại đột nhiên mời, ta sợ không có lòng tốt...
Cũng cảm giác được không đúng, Lạc Thất Thất có chút nhíu mày.
- Là không có lòng tốt ! Nhưng không đi, ngươi có biện pháp khác biết được vị trí chỗ ở cũ của Ngô Dương Tử sao?
Trương Huyền nhìn qua.
Lạc Thất Thất cười khổ lắc đầu.
Nếu có những biện pháp khác, đã sớm động thủ, cũng không bị động như hiện tại.
- Đã vậy, xoắn xuýt nhiều như vậy làm gì! Nàng đã mời tiệc tối, vậy liền trải qua nhìn một chút!
Trương Huyền nói.
Hôm qua đi tìm hiểu tin tức, kết quả bởi vì cởi quần áo, không tiện quan sát mà bị ép từ bỏ, hôm nay đã mời, đương nhiên sẽ không buông tha cơ hội.
Mời mình cùng Lạc Thất Thất tham gia tiệc tối, cũng không thể cởi quần áo ở trước mặt hai người a!
Chỉ cần không như vậy, liền có biện pháp, để nàng ngoan ngoãn nói ra tin tức nàng biết.
Hiện tại một nghèo hai trắng, tìm được bảo tàng của Ngô Dương Tử, có lẽ liền có thể thay đổi cục diện, không đến mức thê thảm như vậy.
- Hiện tại liền xuất phát sao?
Thấy lão sư đáp ứng muốn đi, Lạc Thất Thất không còn xoắn xuýt nữa, hỏi.
- Hiện tại?
Trương Huyền nhìn ra ngoài, lúc này mới nhớ tới thời điểm từ Kinh Hồng viện trở về, cũng đã là xế chiều, lại thêm chữa thương, tu luyện, chơi đùa hai ba canh giờ, bên ngoài đã đen như mực.
- Lên đường đi!
Tiệc tối quy định thời gian, nhìn thời gian, đã không sai biệt lắm, không có gì có thể xoắn xuýt.
Đi ra biệt viện, hai người đi về phía Kinh Hồng học viện.
Kinh Hồng học viện không có bao la như Luyện Khí học viện, nhưng cũng chiếm diện tích cực kỳ rộng lớn, không lâu sau, liền đến tiểu viện hôm qua Hồ Yêu Yêu thay quần áo.
- Nguyên lai Vân Tước cư chính là nơi này...
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Hôm qua theo dõi Hồ Yêu Yêu, đã tới qua một lần, xem như kiến trúc chung quanh cực kỳ phồn hoa, quả thực rộng rãi hơn khu tinh anh nhiều.
- Nơi này vốn không phải tên như vậy, truyền thuyết thời điểm Hồ Yêu Yêu học trưởng khảo hạch Kinh Hồng sư lục tinh, thân mang trang phục lộng lẫy, nhảy một khúc Nghê Thường Liên Y Vũ, dẫn tới chim sơn ca quan sát, không ngừng kêu to, kéo dài không ngừng... Mới đổi tên thành Vân Tước cư.
Lạc Thất Thất biết điển cổ của danh tự, truyền âm tới.
Trương Huyền gật đầu.
Nghê Thường Liên Y Vũ, phối hợp hoa phục quả thực có năng lực kinh người, có thể nhất niệm công kích, để cho người ta vội vàng không kịp chuẩn bị, cũng có thể để chim thú vì đó hòa ca.
Chim sơn ca là một loại Man thú kích thước không lớn, không có lực công kích gì, nhưng tiếng hót say đắm lòng người, dưới một khúc, có thể để cho loại vật này hòa ca, luẩn quẩn không đi, tuyệt đối là ca ngợi lớn nhất đối với vũ giả.
- Đúng vậy, từ khi chuyện này phát sinh, Kinh Hồng viện cũng xác lập địa vị của Hồ Yêu Yêu học trưởng, không thể thay thế! Thậm chí được Kinh Hồng viện viện trưởng tự mình thu làm thân truyền!
Lạc Thất Thất nói.
Có thể trở thành viện trưởng, tự nhiên cũng đứng hàng thập đại trường lão, nhân vật như vậy, tự mình thu đồ, đủ thấy địa vị của Hồ Yêu Yêu.
Chính vì vậy, Yêu Nghiệt hội mới có thể là học hội lớn của toàn bộ học viện, để vô số người theo đuổi.
- Hai vị là Trương Huyền Trương sư cùng Lạc Thất Thất Lạc sư?
Đang truyền âm trò chuyện, chỉ thấy Vân Tước cư trước mắt mở ra, nữ tử tên Tâm Như đi tới, cung kính ôm quyền.
Tâm Như này, hôm qua không nhìn kỹ, hôm nay nhìn khoảng cách gần mới phát hiện, thực lực thế mà cũng không yếu.
Đã đạt đến Hóa Phàm bát trọng, tuyệt đối được cho cao thủ nổi danh năm thứ tư.
Nhân vật như vậy, ở phủ đệ của Hồ Yêu Yêu làm hạ nhân sai bảo, không hổ là Yêu Nghiệt hội hội trưởng, quả nhiên không đơn giản.
- Đúng vậy!
Lạc Thất Thất gật đầu.
- Yêu Yêu hội trưởng đã bàn giao, chỉ cần hai vị đến, lập tức mời vào!
Tâm Như cười cười, đi đầu dẫn đường.
Hai người theo ở phía sau đi vào tiểu viện.
Hôm qua từ không trung bay vào, không cảm thấy viện này có bao lớn, đi bộ tiến vào bên trong, lúc này mới phát hiện, là lớn gấp bảy tám lần khu tinh anh.
Trong hồ nước, không ít cá chép bơi qua bơi lại, vườn hoa bốn phía, cánh hoa nở rộ, tản mát ra hương thơm.
Hơn nữa, nơi này rõ ràng cũng có Tụ Linh trận, linh khí nồng đậm hơn khu tinh anh rất nhiều, ở chỗ này, xem như người bình thường, cũng sẽ tinh lực dồi dào, bách bệnh không sinh.
- Mời vào bên trong!
Vòng qua một hành lang, hai cầu nhỏ, đi tới một đại điện.
Đèn đuốc sáng trưng, tựa như ban ngày.
- Không có người?
Đi vào đại điện, Trương Huyền nhìn một vòng, tràn đầy nghi hoặc.
Gian phòng rộng lớn, trên mặt bàn chủ khách bày đầy thịt rượu, có điều gian phòng không có một ai, Hồ Yêu Yêu mời bọn họ tới kia cũng không hiện thân.
- Yêu Yêu hội trưởng có một số việc phải xử lý, vừa đi ra ngoài, để cho ta bàn giao hai vị ở đây chờ một chút, chẳng mấy chốc sẽ trở về...
Tâm Như cười giải thích.
- Được!
Hôm qua liền biết Hồ Yêu Yêu này, khẳng định sẽ nghĩ biện pháp đối phó mình, giờ phút này không xuất hiện, hẳn là đã chuẩn bị xong, Trương Huyền cũng không hỏi nhiều, nhẹ nhàng cười một tiếng.
Cùng Lạc Thất Thất ngồi ở vị trí khách quan.
Không thể không nói, đối phương chuẩn bị vẫn rất đầy đủ, trên mặt bàn hầu như đều là thịt Linh thú trân quý, sắc hương vị đều đủ, để cho người ta khẽ ngửi, liền thèm ăn nhỏ dãi.
- Một bàn này, chỉ sợ cũng phải trăm linh thạch trung phẩm, không hổ là Yêu Nghiệt hội hội trưởng, quả nhiên có tiền... nếu không quay đầu lại làm thịt nàng a...
Nhìn lướt qua, biết bàn thịt rượu này có giá trị không nhỏ, Trương Huyền vuốt cằm.
Hiện tại hắn một nghèo hai trắng, nhìn ai có tiền đều đỏ mắt.
Nàng này ăn một bữa cơm liền mấy trăm linh thạch trung phẩm, có thể tiếp tế người nghèo như hắn một chút hay không?
- Hai vị cứ tự nhiên chậm, ta đi xem một chút hội trưởng...
Thấy hai người ngồi xuống, Tâm Như tại chén rượu bên trong đổ đầy rượu ngon, nhẹ nhàng cười một tiếng, lui ra ngoài.
- Lão sư, trong hồ lô của nàng bán thuốc gì?
Nhìn mỹ thực trước mắt rực rỡ muôn màu, cùng đại sảnh đèn đuốc sáng trưng, vẻ mặt Lạc Thất Thất kỳ quái.
- Mặc kệ nàng bán thuốc gì, hôm nay khẳng định sẽ nói ra vị trí chỗ ở cũ của Ngô Dương Tử, yên tâm đi!
Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng.
Nếu như là hôm qua, hắn còn không dám có tự tin này, thân là Kinh Hồng sư lục tinh, ngay cả Vệ Nhiễm Tuyết cũng bội phục không thôi, coi như Hồ Yêu Yêu chơi trò gì, cũng có thể nhẹ nhõm ứng đối, thậm chí dùng lực phá vạn pháp!
Cùng lắm thì dùng vũ kỹ, trước tiên mê hoặc nàng lại nói.
- Nha...
Dù có chút lo lắng, nhưng Lạc Thất Thất vẫn gật đầu.
Mặc dù không biết lão sư tự tin đến từ nơi đâu, nhưng đã dám nói như vậy, có lẽ đã nghĩ kỹ biện pháp.