Thiên Đạo Đồ Thư Quán -(Dịch Full)

Chương 822 - Lạc Thất Thất Té Xỉu

Lạc Thất Thất té xỉu Lạc Thất Thất té xỉu vipTruyenGG.com

Tùy tiện hàn huyên hai câu, gian phòng an tĩnh lại, Trương Huyền bưng chén rượu lên, Minh Lý Chi Nhãn nhúc nhích, lặng lẽ nhìn bốn phía.

Một lát sau, hắn lộ ra vẻ kỳ quái.

Chung quanh trừ Tụ Linh trận, cũng không có cơ quan cùng trận pháp gì.

Hồ Yêu Yêu không phải muốn tìm bản thân phiền phức sao?

Vì cái gì không chuẩn bị ở sau?

Thật chẳng lẽ cho rằng, cái gì đều không có, liền có thể làm cho mình xui xẻo?

- Lão sư, ngươi nhìn bên kia!

Đang nghi ngờ, thanh âm của Lạc Thất Thất vang lên.

Thuận ngón tay của nàng nhìn lại, ở góc đại sảnh, bày một giá binh khí cao hơn hai mét, phía trên treo một lá chắn màu vàng nhạt, khí tức xa xưa, vừa nhìn liền biết là vật có niên đại rất lâu.

- Đoán chừng là vật phẩm trang sức!

Nhìn giá binh khí, hẳn là dùng để làm đẹp, phòng khách của rất nhiều đại gia tộc đều có, dùng để hiển lộ võ lực, không tính là gì.

- Ta nghiên cứu qua thư tịch liên quan tới Ngô Dương Tử lão sư, căn cứ tư liệu lịch sử ghi chép, hắn một đời từng luyện chế 124 kiện vũ khí, vũ khí bộ dáng lá chắn mười bảy kiện, trong đó có một cái Thanh Đồng Viêm Nguyệt thuẫn, phía trên điêu khắc viêm nguyệt kỳ quái, tạo dáng kỳ lạ, tương tự cái trước mắt này...

Lạc Thất Thất nhíu mày nói.

- Viêm Nguyệt thuẫn?

Trương Huyền nhìn sang.

Mặc dù khoảng cách hai người xa xôi, nhưng mượn nhãn lực của bọn hắn, có thể nhẹ nhõm nhìn thấy, cách đó không xa trên tấm chắn, quả thực điêu khắc một viêm nguyệt như mặt trời chói chang, tạo dáng khác biệt lá chắn bình thường, tựa như một hình sáu cạnh không theo quy tắc, để lộ ra khí tức cổ quái.

- Ngươi nói đây là Thanh Đồng Viêm Nguyệt thuẫn?

Trong lòng Trương Huyền hơi động, hỏi.

- Ân!

Lạc Thất Thất gật đầu, đứng lên, đi đến góc đại sảnh, đến bên cạnh lá chắn, nhìn kỹ.

Càng xem thần sắc càng ngưng trọng.

Trương Huyền cũng nhìn qua, không thể không nói, mặc dù lá chắn này thoạt nhìn cũ kỹ, nhưng công nghệ cực kỳ phức tạp, dựa theo hắn lý giải luyện khí, thủ pháp luyện chế, quả thực rất tương tự Phủ Cầm Luyện Khí pháp.

- Minh Lý Chi Nhãn!

Hoa văn nhúc nhích, tình huống cụ thể của lá chắn lập tức xuất hiện ở trước mắt.

- Thật là Ngô Dương Tử lưu lại...

Trương Huyền sững sờ.

Vốn cho rằng là hàng giả, không nghĩ tới lại thật.

- Nghe nói Thanh Đồng Viêm Nguyệt thuẫn là Ngô Dương Tử lão sư, vì kỷ niệm vong thê luyện chế thành, chưa hề bán ra, vốn cho rằng đã nương theo nhà cũ của hắn biến mất, không nghĩ tới xuất hiện ở đây...

Lạc Thất Thất cũng xác nhận, nhịn không được cảm khái, còn chưa nói xong, tú quyền xiết chặt:

- Xem ra, Yêu Yêu học trưởng nhất định biết vị trí nhà cũ, thậm chí thứ này cũng có thể là từ nơi đó lấy được!

Trương Huyền gật đầu.

Nếu như thứ này thật không có bán ra, vô cùng có khả năng giấu ở nhà cũ, hơn nữa Hồ Yêu Yêu còn đi qua lấy được.

- Còn một chuôi kiếm!

Xem xong lá chắn, đang định đi về, Lạc Thất Thất sửng sốt lần nữa.

Chỉ thấy trên vách tường cách đó không xa, còn treo một thanh trường kiếm, mới vừa rồi bị giá binh khí che chắn, không trông thấy, đến lúc này mới phát hiện.

Chuôi kiếm này giống như lá chắn, mang theo khí tức cổ xưa, mấy bước đi tới gần, Lạc Thất Thất càng xem mày nhíu càng chặt, đưa tay lấy nó xuống.

- Làm sao vậy, chẳng lẽ chuôi kiếm này cũng là Ngô Dương Tử luyện chế?

Biết học sinh này của mình, dưới tình huống bình thường sẽ không loạn động đồ vật người khác, chủ động lấy xuống, khẳng định là phát hiện cái gì, Trương Huyền nhịn không được hỏi.

- Ân, nếu như ta không nhận lầm, đây là Viêm Nguyệt kiếm mà Ngô Dương Tử tiền bối lưu cho nữ nhi của hắn, chuôi kiếm này, cũng chưa hề bán ra, nếu như trên thân kiếm cũng có hình vẽ viêm nguyệt, đã nói lên thật sự...

Giải thích một câu, nắm chặt chuôi kiếm, Lạc Thất Thất nhẹ nhàng kéo một phát.

Soạt!

Hàn mang bắn ra bốn phía, một đạo hàn khí kéo lấy làn da, để cho toàn thân người ta trở nên băng cứng.

- Kiếm tốt!

Trương Huyền âm thầm gật đầu, mặc dù chuôi kiếm này không bằng Băng Vũ kiếm của hắn, nhưng cũng đạt tới tuyệt phẩm, quả nhiên bất phàm.

- Quả nhiên có viêm nguyệt...

Ánh mắt tập trung ở trên thân kiếm, khuôn mặt Lạc Thất Thất có vẻ mừng rỡ.

Nhưng vẻ mừng rỡ vẫn chưa hoàn toàn nở rộ, liền nghe trường kiếm kêu khẽ một tiếng.

Ông!

Tựa như có linh tính nhúc nhích, phát ra gào thét nổi giận.

- Nguy rồi!

Nghe được thanh âm này, con ngươi của Trương Huyền co rụt lại, vội vàng đứng lên, thân thể nhoáng một cái liền đến gần, có điều mặc dù tốc độ của hắn nhanh, nhưng vẫn chậm một nhịp.

Thân thể mềm mại của Lạc Thất Thất nhoáng một cái, té ngã trên đất.

Chân khí xao động, ngón tay của Trương Huyền đáp tới mạch môn của nàng, lập tức thở phào nhẹ nhõm.

- Còn tốt, chỉ là hôn mê bình thường...

Sau khi hắn đi tới, sợ Hồ Yêu Yêu làm ra thủ đoạn gì, một mực ngồi tại nguyên chỗ, dùng bất biến ứng vạn biến, vốn cho rằng đối phương khẳng định sẽ kích hoạt trận pháp, cơ quan gì đó, nằm mơ cũng không nghĩ tới, không biết thả cái gì ở trong kiếm, để Lạc Thất Thất hôn mê.

Biết nàng không bị gì nghiêm trọng, ngón tay của Trương Huyền nhẹ nhàng đặt lên trường kiếm mấy lần, lúc này mới cầm Viêm Nguyệt kiếm ở trong lòng bàn tay, nhìn sang.

- Không có độc, mà là bị linh tính trong đó công kích, không nghĩ tới kiếm này, lại có công hiệu chấn động linh hồn!

Pháp bảo lợi hại, đều có công hiệu đặc thù, thật giống như trước đó ở Linh Tài các nhìn thấy Thanh Đồng giản, nắm giữ hiệu quả diệt hồn.

Một giản đánh xuống, bất kể thân thể hay linh hồn, đều bị tổn thương cực lớn.

Chuôi Viêm Nguyệt kiếm này, thì có năng lực xao động hồn phách, Lạc Thất Thất lấy tay sờ, bị linh tính trong đó công kích, bất ngờ không kịp chuẩn bị mới ngất đi.

- Ra đi!

Nhìn ra là chuyện gì, bàn tay Trương Huyền di động, đặt Lạc Thất Thất nằm ở cách đó không xa, lúc này mới hừ lạnh một tiếng.

Pháp bảo vô chủ cho dù có lực công kích, cũng không quá mạnh, thật giống như trước đó, hắn để vô số bảo vật của Linh Tài các nhận chủ, nhưng vẫn khó có thể chống chọi Ngụy Trường Phong.

Chuôi Viêm Nguyệt kiếm này, mặc dù đạt đến tuyệt phẩm, linh tính bên trong là Hóa Phàm cửu trọng, muốn hàng phục cũng khó khăn, nhưng muốn tuỳ tiện chấn choáng Lạc Thất Thất, rõ ràng làm không được.

Chỉ sợ là Hồ Yêu Yêu lấy thủ đoạn không muốn người biết gì đó làm ra.

Đối phương mượn nhờ tâm lý hai người muốn tìm được chỗ ở cũ của Ngô Dương Tử, cố ý dùng lá chắn thu hút, dưới tâm cảnh rung động lại tiến hành công kích, lúc này mới một lần hành động được như ý!

Xem ra, nàng là muốn bản thân trúng kế, kết quả lại bị Lạc Thất Thất phát hiện ra trước.

Đã chuyên môn thiết kế, chắc chắn sẽ ở chung quanh cất giấu, lặng lẽ quan sát, nếu không, chẳng phải không có một chút hiệu quả?

- Khó trách có thể để rất nhiều học hội của chúng ta bị thiệt lớn, Trương sư quả nhiên mắt sáng như đuốc!

Không có chờ quá lâu, liền nghe một cười tiếng nhàn nhạt vang lên, cửa phòng mở ra, thân ảnh của Hồ Yêu Yêu đi tới.

Váy dài màu đỏ tím, phác hoạ ra dáng người sung mãn hoàn mỹ.

Bất kể là quần áo hay khuôn mặt, tựa hồ đều tỉ mỉ ăn mặc qua, so với đêm qua nhìn thấy, càng thêm tươi đẹp, cũng càng thêm vũ mị.

- Đường đường học viên năm thứ năm, đối phó một tân sinh, truyền đi, chỉ sợ thanh danh cũng không tốt lắm đâu?

Trương Huyền nhướng mày.

- Thanh danh? Ta hảo tâm mời các ngươi đến dự tiệc, nhưng các ngươi tùy ý cầm bảo kiếm của ta, thật muốn truyền đi, thanh danh bất hảo chỉ sợ là các ngươi!

Mấy bước đi tới gần, một mùi thơm nhàn nhạt truyền vào mũi, Hồ Yêu Yêu cười khanh khách nói.

Khó trách xưng hô nàng là yêu nghiệt, nhất cử nhất động, tự mang ý vị, giống như một con hồ ly, vẩy tâm hồn người, câu hồn đoạt phách.

Có thể đoán được, chỉ cần nàng ra lệnh một tiếng, khẳng định có không ít Danh Sư học viện, nguyện ý vì đó ném đầu lâu tung nhiệt huyết, mắt không nháy một cái.

Nhưng loại mị hoặc này, hữu dụng với những khác người, nhưng đối với Trương Huyền, không bị ảnh hưởng chút nào, lắc đầu, thần sắc lạnh nhạt nhìn qua.

- Học đệ nhìn thấy đồ tốt nóng lòng không đợi được, quan sát một chút cũng không có gì? Ngược lại là ngươi, mời người đến đây, nhưng cố ý giấu ở một bên, vừa nhìn liền biết không có lòng tốt! Được rồi, cũng không nói nhảm với ngươi, hôm nay sở dĩ đáp ứng đến, chính là muốn hỏi ngươi, chỗ ở cũ của Ngô Dương Tử tiền bối ở đâu?

- Ân?

Vốn cho rằng mặc hoa phục tới, lại thêm nói mê hoặc, một Kiều Thiên cảnh, coi như không say mê, cũng gần như tinh thần tan rã, không nghĩ tới không những không có việc gì, còn chất vấn lại nàng, Hồ Yêu Yêu nhíu mày một cái.

Nàng không chỉ có chức nghiệp Kinh Hồng sư, còn có chức nghiệp Ma âm sư, nói như đàn, thanh âm như hát, cả hai phối hợp, coi như Hóa Phàm cửu trọng cũng khó chống chọi, tên này làm sao một chút việc cũng không có?

- Sự tình chỗ ở cũ, chỉ cần ngươi đáp ứng điều kiện, ta tự nhiên sẽ nói!

Trong lòng nghi hoặc, nhưng trên mặt nhẹ nhàng cười một tiếng, mang theo vẻ rung động lòng người:

- Gia nhập Yêu Nghiệt hội, ngoan ngoãn nghe lời ta, ta chẳng những sẽ nói vị trí ở đâu, còn sẽ đích thân mang các ngươi đi qua!

- Ngoan ngoãn nghe lời?

Trương Huyền nhìn qua, trong mắt mang theo nghiền ngẫm:

- Chỉ bằng ngươi? Chỉ bằng thủ đoạn Kinh Hồng sư của ngươi?

- Trương sư có thể để cho Mi viện trưởng, Triệu viện trưởng tranh nhau thu đồ, một hơi thuần phục mấy trăm con Linh thú, hồn lực khẳng định rất cường đại, coi như ta dùng toàn bộ thủ đoạn, cũng không cách nào làm được... thủ đoạn Kinh Hồng sư, liền muốn để ngươi ngoan ngoãn nghe lời, khẳng định làm không được! Điểm ấy, ta vẫn có tự biết rõ.

Hồ Yêu Yêu cười khanh khách nhìn qua, môi đỏ có chút nhếch lên:

- ... Nếu như thêm vào Lạc Thất Thất thì sao?

- Thất Thất? Có ý tứ gì?

Trương Huyền nhíu mày.

- Lạc Thất Thất bị linh tính của Viêm Nguyệt kiếm công kích, nếu như không nhanh cứu tỉnh, rất có thể thương tới căn bản, dẫn đến về sau tu luyện khó tiến bộ! Trương sư, làm lão sư của nàng, cũng không thể không để ý học sinh a!

Hồ Yêu Yêu cười nói.

- Thương tới căn bản?

Trương Huyền sững sờ.

Chỉ là linh tính chấn động, để cho người ta bất tỉnh mà thôi, tu vi không cách nào tiến bộ, còn thương tới căn bản, nàng này nói hùng hồn như thế, tự tin từ đâu đến?

Nghi ngờ một cái, ngay sau đó cũng là giật mình.

Đối phương khẳng định là cảm thấy hắn hiểu biết linh hồn cực ít, lại thêm quan tâm sẽ bị loạn, chỉ cần nói nghiêm trọng một chút, liền sẽ ngoan ngoãn nghe lời, đáp ứng điều kiện.

Một khi không đáp ứng, khẳng định cũng sẽ dùng thủy tinh ghi chép, đến lúc đó, cho Lạc Thất Thất tỉnh lại quan sát, rất dễ dàng để nàng lòng sinh oán hận, quan hệ sư đồ không hòa thuận giống như bây giờ.

Có thể nói, một chiêu này, để hắn vô luận lựa chọn như thế nào, cũng cực kỳ gian nan.

Lựa chọn cứu người, liền phải đáp ứng điều kiện của nàng, không đồng ý, sẽ để Lạc Thất Thất thương tâm, quan hệ thầy trò không hòa thuận.

Dù như thế nào, đều là nàng thắng!

Không hổ là Yêu Nghiệt hội hội trưởng, quả nhiên lợi hại.

Bình Luận (0)
Comment