Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)

Chương 246

Chủ nhân bước chân nhanh chóng rẽ góc hành lang đi vào ánh sáng đèn dầu.

"Mùi này thực sự rất nặng a..." Phong Bất Giác nhìn thấy một sinh vật rất kinh tởm qua ánh sáng mờ ảo.

Thắt lưng của con quái vật tương tự như con người, vẫn còn sót lại một số quần áo ở nửa thân dưới, từ phần đùi trần đến chân dính máu. Lòng bàn chân của nó thực sự được gắn những miếng sắt như móng ngựa. Một vòng tròn kim sắt xuyên qua lòng bàn chân và nhô ra khỏi lòng bàn chân, nhìn là có thể tưởng tượng đau đến thế nào.

Và phần eo của con quái vật này còn mới lạ hơn nữa, bề mặt thân của nó được bao phủ bởi những chiếc lưỡi, bao phủ ở ngực trước, lưng và nách, lại còn lổm nhổm ...

Đầu nó được che bởi một chiếc mặt nạ sắt ôm chặt lấy đầu nó không chừa bất kỳ lỗ nào để thở hay quan sát


Hai cánh tay có cơ thắt nút buông thõng xuống từ hai bên. Nó không có lòng bàn tay và mười ngón tay. Các cựa xương mọc từ cổ tay, kích thước gần bằng ngà voi. Mỗi bàn tay có một cựa.

Phong Bất Giác ngay lập tức kích hoạt Chuông Kim Cương lên quái vật kia, nếu như con hàng này là NPC thì lệnh đầu tiên sẽ được kích hoạt; nếu hàng này là quái vật thì lệnh thứ hai sẽ tự nhiên có hiệu lực, tóm lại là có thể biết tình hình từ dữ liệu phản hồi từ menu.

【 Tên: Người hầu của Arthur

      Chủng tộc: Người tổng hợp

      Cấp: 26

      Cao: 190cm

      Nặng: 120kg

      Cách chiến đấu: Cận chiến, tấn công vật lý tầm trung

      Nhược điểm: Không có thính giác và thị giác, chỉ có thể dùng lưỡi trên thân để đánh hơi tìm mục tiêu, bản thân lưỡi tương đối mỏng manh


      Kỹ năng: Đâm sầm, húc đầu, trói lưỡi

      Mức độ nguy hiểm: Trung bình 】

"Chà... không có danh sách các nhiệm vụ liên quan, flag, danh tính và các thông tin khác... Quả nhiên là quái vật..." Phong Bất Giác nhanh chóng nhìn lướt qua thông tin trong menu, sau đó né người trở lại cửa, đóng cửa và lắp chốt khóa..

"Tên này rõ ràng cũng không có ngón tay. Ài..." Phong Bất Giác nói: "Vậy thì chắc là nó không vào được." Hắn thầm nghĩ: "Vừa rồi rõ ràng là một flag có thể chọn, nếu như ta không mở cửa, tên nửa người dưới là đốt ngón tay kia sẽ chết ở ngoài, mà giờ khắc này ta đã chọn mở cửa, hướng đi nội dung kịch bản nhất định sẽ biến thành... Sau khi ta cứu nó, nó sẽ trở thành NPC hỗ trợ ta hành động."

Rầm rầm rầm...

Một loạt tiếng đập cửa khác, và có vẻ như con quái vật bên ngoài đang đập cửa với chiếc mũ sắt trên đầu.


"Hừ... Không ngoài dự đoán." Phong Bất Giác cười nói, "Sau đó chỉ cần tên kia tự rời đi..."

Rầm.

Một cái cựa bằng xương dễ dàng xuyên qua tấm cửa, chọc một lỗ to bằng lòng bàn tay trên cửa. May là Phong Bất Giác sau khi đóng cửa lại có hơi lui lại mấy bước, nếu không ngực hắn đã bị xuyên thành donut rồi.

"Đùa hả..." Phong Bất Giác căng thẳng, theo bản năng lấy ra vũ khí chiến đấu chính, cờ lê, "Chẳng lẽ lựa chọn thực sự là ... Nếu ta đứng trốn trong nhà vệ sinh thì ta sẽ không bị phát hiện; mà nếu ta chọn cứu cái tên nửa người kia thì sẽ bị tấn công chung với nó?"

Nương theo âm thanh tấm gỗ dày bị xé toạc, cánh cửa của nhà vệ sinh đã bị phá hủy như cắt rau. Trong suốt quá trình này, Phong Bất Giác đã suy nghĩ về cách ứng đối với trận chiến tiếp theo.

Đánh giá từ dữ liệu được hiển thị bởi Chuông Kim Cương, con quái vật này thực sự không mạnh lắm. Nếu trong môi trường rộng một chút, người chơi chỉ cần cầm vũ khí tầm xa, nhắm vào những chiếc lưỡi đó và bắn ngoài tầm tấn công của nó, vừa đánh vừa lui, là có thể dễ dàng xử lý.
Thật tiếc vì môi trường của kịch bản này rất hẹp và nhà vệ sinh này là phòng nhỏ nhất trong số nhiều phòng, cho dù Phong Bất Giác lấy ra vũ khí tầm xa duy nhất【 Deadly Poker 】ra ứng chiến thì cũng không thi triển được mấy đòn đánh xa, cùng lắm cũng chỉ có thể dùng đặc hiệu【 Lá chắn 】đỡ hai đòn tấn công trí mạng.

Môi trường bản đồ hiểm ác khiến hắn chỉ có thể sử dụng lối đánh cận chiến mà con quái vật trước mặt giỏi nhất để đối phó, thêm vào đó hắn vẫn chưa hồi đầy điểm sinh tồn, hiển nhiên... tình huống tiếp theo sẽ dữ nhiều lành ít.

Sau một phút trôi qua, cửa nhà vệ sinh cuối cùng đã bị phá xong, chỉ để lại một vòng tròn quanh cửa, hoàn toàn đủ cho người qua lại. Con quái vật chồm tới, chui vào qua cái lỗ lớn ở giữa cánh cửa và tiến từng bước lại gần.
Phong Bất Giác chỉ có thể lùi lại phía sau, nhưng nơi này chỉ rộng vài mét vuông, lưng hắn nhanh chóng đập vào tường.

Không ngờ, sau khi con quái vật vào cửa, nó hoàn toàn không để ý tới Phong Bất Giác, đi vài bước, quay sang chỗ khác, tiến đến người tổng hợp ở góc tường bên kia.

Ư ... ư ... khụ ..." Gia hỏa không có lưỡi và hàm kia rêи ɾỉ, nhưng dù gầm lên như thế nào, nó vẫn là một âm thanh không thể tách rời.

Hai tiếng hét, máu bắn tung tóe.

Con quái vật đi vào cánh cửa phía sau dùng hai cái cựa xương đâm vào ngực của tên đang chạy trốn, sau đó nâng toàn bộ cơ thể của nó lên, sau đó dùng lưỡi trên thân mình hút đối phương dán vào ngực nó, cứ như đang ôm một xác chết nhưng không có tay ...

Phong Bất Giác không biết liệu người đến trước có bị gϊếŧ bởi một đòn tấn công như vậy hay không, nhưng hắn cảm thấy trong hoàn cảnh hiện tại, tốt nhất là không nên làm phiền mối quan hệ gần gũi giữa hai vị này.
"Người hầu của Arthur" tìm thấy thứ nó đang tìm liền quay người bước ra khỏi nhà vệ sinh, không nhanh cũng không chậm, đi như khi đến.

Một lúc sau, nó bước ra khỏi nhà vệ sinh. Từ khi xuất hiện cho đến nay, nó không hề phản ứng với sự tồn tại của Phong Bất Giác.

"Không thể cảm nhận được sự tồn tại của ta?" Phong Bất Giác nghĩ đến đây, lập tức đuổi theo, "Ta lại muốn nhìn ngươi mang hắn đi đâu."

Đổi thành người thường, e rằng hiện tại bọn họ vẫn đứng ở chỗ cũ, chờ tiếng bước chân quái vật biến mất. Nhưng Phong Bất Giác thì lại đưa ra phán đoán trong vài giây và hành động.

"Tại sao nó không thể phát hiện ra sự tồn tại của ta... Do không thể ngửi thấy mùi của ta? Hay là... Ta chỉ là một con ma?" Phong Bất Giác cứ như đang nhàn nhã dạo chơi ngoài vườn, giữ khoảng cách 1m đằng sau quái vật kia. Dù sao thứ này cũng không có thính lực, hắn cũng không cần phải rón rén, "Chà ... không rõ liệu cơ chế đánh hơi của nó có dựa trên mùi thông thường hay không, không có cơ sở nào để đoán thêm." Hắn suy tư nói: "Mà nếu ta là ma thì chân tướng của kịch bản này sẽ là... Sau cảnh CG giới thiệu, ta liền chết ở Số 0 trong nhà tù. Từ lúc tỉnh dậy, mọi thứ chỉ là ảo ảnh ma quái, chỉ có cảnh vừa rồi là thật. Hehe... Vậy thì ta là một con ma khá mạnh, ít ra ta vẫn có thể đóng mở cửa."
Lý do khiến Phong Bất Giác bật cười là vì hai suy luận này rõ ràng là sai, và hắn nghĩ được một nữa đã thấy hơi lố.

"Hả? Chẳng lẽ..." Phong Bất Giác nhìn theo bóng lưng của con quái vật nói, "Không phải nó không thể nhận thức được sự tồn tại của ta, chỉ là nó không muốn làm tổn thương ta." Ý nghĩ này xuất hiện liền dẫn tới một loạt câu hỏi: "Đúng vậy... Giả sử ta chính là Andrew thì làm gì có chuyện người hầu của Arthur tấn công anh em của chủ nhân? Không cần biết giữa hai anh em đã xảy ra chuyện gì, ít nhất từ ​​nguồn thông tin hạn hẹp, Arthur không muốn Andrew chết, nếu không hắn đã có thể chính mình động thủ ngay khi kịch bản bắt đầu."

Trong khi hắn đang suy nghĩ, con quái vật đã đi đến lối vào của cầu thang dẫn lên tầng 2. Kỳ lạ là bức tường thịt ở lối vào của cầu thang vẫn tồn tại, và hình dáng của nó không hề thay đổi.
"Này này này... Thế ngươi xuống đây kiểu gì vậy, rõ ràng tiếng bước chân hồi nãy là từ nơi này..." Phong Bất Giác vừa muốn châm biếm...

Lại thấy... Người được tạo thành từ thi thể này đi từng bước một lên bậc thang...

Hắn cứ thế mà "chen" vào trong bức tường thịt, như thể cho tay vào một đống chà là đỏ hoặc các chất đặc khác, chen vào chen vào, cứ thế mà chen vào...

Bức tường thịt dường như còn sống, bám chặt vào đường nét của cơ thể của người tổng hợp, hầu như không để lại khoảng trống, tiếp cận và thay đổi khi nó di chuyển... Sau khi xuyên qua, nó lại đóng lại thành một bức tường hoàn chỉnh.

"Ra đây là cách nó đi qua sao?" Phong Bất Giác thực hối hận khi nãy bản thân chỉ dùng ngón tay chọc vài cái, "Không đúng... Vậy tại sao sau khi ta tìm được ba cái cái chìa khóa mới kích hoạt màn nội dung kịch bản chó gặm này?" Hắn vỗ đầu, "A! Đoạn nội dung kịch bản kia chính là để gợi ý cho ta, có thể nói là cho ta xem... cách đi qua bức tường này."
Phong Bất Giác nghĩ đến đấy liền hít một hơi sâu, chuyển【 Mặt Nạ Phòng Độc Goblin 】thành hiển thị, cất bước tiến lên, dùng sức chen vào bức tường thịt này.

Nhưng mà... Hắn chen nửa ngày, vách tường cũng không đổi, lâu lâu lại có một ít máu từ khe thịt vắt ra, bắn tung tóe khắp người.

Thông báo của hệ thống cũng thường xuyên vang: 【 Kết giới được điều khiển bởi phép thuật, trông giống như được tạo thành từ một đống xác chết chồng lên nhau 】

"Ý ngươi là gì?" Phong Bất Giác bất mãn nói, "Quái vật có thể qua nhưng ta không thể qua? Thầy tu được chạm nhưng ta thì không?" Trong cơn tức giận, hắn buộc miệng nói ra một câu trong "AQ chính truyện".

"Con mẹ nó, hổ không gầm lại tưởng Hello Kitty..." Hắn quơ cờ-lê, lại sử dụng nhất thức【 Xem chiêu 】lên tường thịt.
Ai ngờ, khi bức tường thịt này gặp phải công kích cường độ cao, mặt ngoài hiện ra một tầng ma pháp lực trường. Chiêu thức của Phong Bất Giác chạm vào trường lực vô hình, một phần còn bị bắn ngược trở về. Hắn lộn ngược bay ra ngoài, thân thể đập vào bức tường hành lang phía sau, điểm sinh tồn trực tiếp rớt xuống 10%, lại còn lãng phí rất nhiều thể lực.

"Hảo, hảo... Nhà ngươi..." Phong Bất Giác đưa ngón tay, cứ như chuẩn bị mắng chửi sau khi đánh nhau thua với bức tường kia: "Chờ đấy, ca sẽ lập tức qua xử nhà ngươi."

Đương nhiên, cho dù hắn không nói "chờ", kia bức tường kia cũng không thể chạy đi đâu...

Sau cú va chạm, tậm trạng của Phong Bất Giác cũng được giải tỏa, vì vậy, linh cảm lại đến. Hắn quay trở lại nhà vệ sinh và đi về phía góc. Cuối cùng, tầm mắt của hắn dừng lại trên tường.
Hóa ra vừa rồi khi con quái vật gϊếŧ chết một con quái vật khác một cách tàn nhẫn, nó đã để lại hai lỗ hổng trên tường.

Bình Luận (0)
Comment