Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí

Chương 202

Hạ Lỵ nhìn vẻ mặt khó xử của Lộ Tuệ Tuệ, chế nhạo cô: 

“Sao vậy, sợ sếp Bùi ghen hả?”

“Không phải em sợ.”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn chị ấy, nghiêm túc nói:

“Mà anh ấy chắc chắn sẽ ghen.”

Hạ Lỵ: “…”

Sao cứ có cảm giác như cơm chó từ trên trời giáng xuống đầu vậy nhỉ.

-

Ngày hôm sau, Lộ Tuệ Tuệ và Lộ Niên Niên làm kiểm tra toàn diện, xong xuôi liền xuất viện.

Cả hai người đều không có gì đáng ngại.

Đoàn người Bùi Chi Hành, Hứa Lễ, Lộ Cảnh Sơn đều có mặt để đảm bảo hai người không có vấn đề gì rồi mới dẫn về nhà đón gió tẩy trần.

“Xuất viện là tốt rồi.”

Dì Dương ôm hai chị em:

“Rồi sau này sẽ ổn thôi.”

 

Lộ Tuệ Tuệ cười nói:

“Dì Dương, bọn con không sao.”

“Đúng đó.”

Lộ Niên Niên xoay một vòng trước mặt dì Dương:

“Dì nhìn xem, con vẫn tung tăng nhảy nhót được này, siêu khoẻ luôn.”

Dì Dương tức giận lườm cô ấy một cái:

“Đừng xoay nữa, xíu con lại chóng mặt thì dì biết phải làm sao?”

Lộ Niên Niên còn muốn xoay thêm một vòng, đưa ra bằng chứng thuyết phục rằng mình sẽ không bị chóng mặt.

Bỗng cô ấy cảm thấy có một ánh mắt đang hướng về mình.

 

Lộ Niên Niên ngẩng đầu, đối mắt với người đàn ông cách đó không xa, rồi lại yên lặng cúi đầu xuống, thu tâm tư nóng lòng muốn thử của mình.

Thôi.

Lần tới lại thử vậy.

Lộ Tuệ Tuệ đứng bên quan sát, chọc vào tay người đứng cạnh mình.

Bùi Chi Hành: “Hửm?”

Giọng nói đầy từ tính của anh vang lên bên tai Lộ Tuệ Tuệ.

Lộ Tuệ Tuệ lúc này đã bị kéo đến sofa ngồi cạnh anh.

Cô nhỏ giọng nói:

“Niên Niên hơi sợ Hứa Lễ.”

Bùi Chi Hành: “…”

Anh ngẩng đầu nhìn hai người họ:

“Cứ kệ hai đứa nó đi.”

Lộ Tuệ Tuệ: “?”

Cô nhìn Bùi Chi Hành với ánh mắt đầy khó hiểu:

"Chẳng lẽ chuyện này mà anh cũng...”

Câu kế tiếp chưa kịp thốt ra khỏi miệng, cô đã bị Bùi Chi Hành tặng cho một cái ánh nhìn.

Lộ Tuệ Tuệ nhịn cười, nhỏ giọng nói thầm:

“Sếp Bùi à, anh rộng lượng một chút đi mà.”

Bùi Chi Hành không làm được.

Anh bắt lấy cánh tay đang làm càn của cô, cố gắng đè giọng xuống:

“Ăn xong em sẽ quay lại thị trấn Khê Thủy à?”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

Cô nhìn Bùi Chi Hành:

“Bây giờ em không sao rồi, anh cứ yên tâm.”

Bùi Chi Hành im lặng mấy giây:

“Để anh tiễn em.”

“Không cần đâu.”

Lộ Tuệ Tuệ bất đắc dĩ nói:

“Em có Nhạc Nhạc với Lý Mặc mà, hơn nữa bây giờ trời cũng không mưa, đám người kia đều đã bị tống vào tù hết rồi, em có thể xảy ra chuyện gì được nữa.”

Hôm nay là ngày đi làm, Bùi Chi Hành và Lộ Cảnh Sơn có thể đến bệnh viện kiểm tra với hai cô, tiếp đó lại về nhà ăn một bữa cơm, Lộ Tuệ Tuệ đã thấy rất khó rồi.

Cô là người sống khá tự lập, nếu như có người quan tâm đến mình đương nhiên sẽ vui vẻ, nhưng cô không muốn vì mình mà tạo thêm áp lực cho Bùi Chi Hành lẫn Lộ Cảnh Sơn.

Hôm nay Bùi Chi Hành đến tiễn cô rồi lại vòng về, chắc hẳn anh sẽ phải tăng ca cả một tuần sau đó.

Vả lại vì ở lại bệnh viện chăm sóc cô mà anh trì hoãn rất nhiều việc.

Bùi Chi Hành không nói, trợ lý của anh không nói, nhưng Lộ Tuệ Tuệ biết.

Bùi Chi Hành im lặng không đáp.

Lộ Tuệ Tuệ mím môi, nói khẽ:

“Tất nhiên em không cần anh tiễn đến thị trấn Khê Thủy rồi, nhưng em muốn nhờ anh đưa đến sân bay, được chứ?”

Bùi Chi Hành nhìn cô.

Lộ Tuệ Tuệ cười tươi, trong mắt phản chiếu khuôn mặt lạnh lùng của anh:

“Sếp Bùi ơi, có được không?”

Cô làm nũng nói:

“Đưa bạn gái anh ra sân bay nhé.”

“…”

Bùi Chi Hành hoàn toàn hết cách với cô, anh nhìn ngón tay của cô, nắm vào lòng bàn tay, xoa xoa:

“Được.”

Anh nói:

“Anh tìm giúp em thêm một trợ lý nữa nhé?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Thôi đừng, hai người là đủ rồi.”

Cô nghiêm túc nói:

“Những chuyện như vậy sẽ không xảy ra lần nào nữa, tuyệt đối không. Anh yên tâm đi.”

Đúng là Bùi Chi Hành đang không yên lòng.

Anh không muốn phải trải qua sự kiện như vậy lần thứ hai.

Lúc hai người đang lặng lẽ ngồi bên sofa trò chuyện, dì Dương và dì Trần đã bưng đồ ăn từ bếp ra, gọi:

“Lại đây ăn cơm trước đi này.”

Đoàn người đứng dậy hỗ trợ.

Trên bàn ăn, ai nấy đều hòa thuận vui vẻ.

Lộ Niên Niên và Lộ Tuệ Tuệ là hai đối tượng cần được chăm sóc đặc biệt, đồ ăn trong bát gần như đầy ụ, hết Lộ Cảnh Sơn, bạn trai, lại đến dì Dương và dì Trần thi nhau gắp.

Vì để không phụ lòng tốt của mọi người, Lộ Tuệ Tuệ và Lộ Niên Niên ép mình phải ăn hết, ăn đến mức no căng.

Ăn cơm xong, biết Bùi Chi Hành muốn đưa Lộ Tuệ Tuệ ra sân bay, Lộ Cảnh Sơn mới định quay về công ty, ông còn công việc phải giải quyết gấp. Trước khi đi, Lộ Tuệ Tuệ theo ông đến thư phòng.

“Bố, bố muốn nói gì với con?”

Lộ Cảnh Sơn trầm ngâm, thấp giọng gọi:

“Tuệ Tuệ.”

“Dạ?”

“Bố xin lỗi con.”

Lộ Cảnh Sơn nhìn cô:

“Tất cả là lỗi tại bố.”

Lộ Tuệ Tuệ ngẩn người, bất đắc dĩ nói:

“Bố, chuyện này không phải lỗi của bố, bố đừng cứ ôm khư khư trách nhiệm về mình chứ, con chưa hề trách bố lần nào cả.”

Có rất nhiều chuyện, từ lúc sinh ra đã được định sẵn.

Nguyên chủ Tuệ Tuệ đầu thai vào nhà tốt, được bố mẹ hết mực yêu thương, chỉ tiếc bị người khác nảy sinh lòng đố kỵ mới khiến cho cả nhà họ phải chịu cảnh đau khổ, chia ly.

Lộ Tuệ Tuệ tin rằng nguyên chủ sẽ không trách Lộ Cảnh Sơn và Tô Từ.

Họ chưa từng có ý định làm thất lạc con gái, mọi chuyện đều do số phận trêu ngươi.

Lộ Tuệ Tuệ không biết nên an ủi Lộ Cảnh Sơn thế nào, chỉ có thể thuật lại suy nghĩ từ tận đáy lòng mình cho ông.

Thật sự là cô không trách họ, cô hy vọng Lộ Cảnh Sơn không bị sự thật của vụ việc lần này đánh gục, bởi vì nếu ông thật sự ngã xuống, những người có tâm tư xấu xa sẽ được ý muốn.

Rời khỏi thư phòng, Lộ Tuệ Tuệ về phòng mình thu dọn hành lí.

 

Thật ra cô chẳng thiếu thứ gì, nhưng tiết trời khô nóng, sau khi cân nhắc, cô nhét vài bộ quần áo mùa hè vào vali.

Lộ Niên Niên vốn định đưa chị gái đến sân bay, nhưng bị Lộ Tuệ Tuệ, Hứa Lễ và Bùi Chi Hành nhìn đến cháy mắt, cuối cùng đành phải lặng lẽ gạt bỏ ý định này.

“Chị chú ý an toàn nhé, đến nơi nhớ phải liên lạc với em ngay.”

Cô ấy nhắc nhở:

“Muộn cũng phải nhắn.”

 

Lộ Tuệ Tuệ: “Biết rồi.”

Cô xoa đầu Lộ Niên Niên:

“Em ở nhà ngoan, đọc kỹ kịch bản nhé.”

Lộ Niên Niên: “Dạ.”

Lộ Tuệ Tuệ dừng lại, nhìn Hứa Lễ bên cạnh, mơ hồ nói:

“Nếu đạo diễn Hứa có thời gian rảnh thì thỉnh thoảng đến thăm em gái tôi nhé.”

Hứa Lễ giật mình, sau đó gật đầu nói:

“Chắc chắn rồi.”

-

Lúc này ở sân bay có không ít người đang chờ.

Từ lúc gặp chuyện cho đến nay, trừ một bài đăng báo bình an cho fan ra, Lộ Tuệ Tuệ chưa chính thức lộ mặt lần nào.

Nhưng hôm nay, có người chẳng biết từ đâu lấy được tin tình báo bảo rằng cô đã xuất viện.

Thế là cả đám người ồ ạt đổ đến bệnh viện. Những tưởng mình sắp câu được tin nóng, lại thuận tiện nháy thêm vài tấm, kết quả chính chủ sớm đã xuống bãi đỗ xe của bệnh viện rồi, mà bãi đỗ xe tư nhân của bệnh viện không cho phép người ngoài tự ý ra vào.

Một nhóm tay săn ảnh có thử cải trang để tiến vào nhưng đều bị ngăn lại.

Ngay lúc đó, có người tuồn tin Lộ Tuệ Tuệ và trợ lý mua vé ba giờ chiều đến thị trấn Khê Thủy, thành phố Thái Bình.

Nhận được tin, phóng viên và fan cấp tốc chạy tới sân bay.

“Hôm nay Lộ Tuệ Tuệ về đoàn phim thật à?”

Có người hỏi:

“Định lừa tụi này hả ta? Hình như cô ấy vừa xuất viện thôi mà? Nhanh như thế đã về rồi?”

“Tại người ta kính nghiệp đấy chứ, dựa theo tính cách của cổ thì chắc sẽ chọn về sớm.”

"""Nói trước rồi đấy."""

Có người lên tiếng:

“Đúng là chúng ta muốn bắt tin sốt dẻo thật nhưng không nên chen chúc. Lộ Tuệ Tuệ chỉ mới xuất viện thôi, mọi người nhớ phải hành xử khép nép một chút.”

Toàn bộ nhóm người ở đây đều là quần chúng ăn dưa, họ biết sức khoẻ Lộ Tuệ Tuệ không ổn, biết cô đã trải qua những gì, ai cũng thấy thương xót.

Nhưng họ không thể không tới được, đây vốn là công việc kiếm cơm của họ, họ vẫn muốn có cơm ăn.

Vậy nên họ chỉ có thể ghi tạc trong đầu, phỏng vấn thì được nhưng tránh không nên đụng vào người ta.

Ngay lúc mọi người đang thảo luận lát nữa gặp cô phải hỏi thế nào, có người bỗng hét lên:

“Đến rồi, đến thật rồi.”

Mọi người ngước lên thì thấy Lộ Tuệ Tuệ đội mũ đeo khẩu trang xuất hiện ở khu vực lối vào.

Bên cạnh cô là hai trợ lý quen thuộc Nhạc Nhạc và Lý Mặc, ngoài ra còn có một nhóm vệ sĩ.

Ngay tức thì, mắt phóng viên lập lòe ánh hào quang hóng drama, đẩy micro lên trước mặt cô.

“Tuệ Tuệ ơi, cô đã khỏe hơn chưa?”

“Tuệ Tuệ, hôm nay cô vừa xuất viện đã về trường quay ngay, có phải là do đạo diễn Khổng thúc giục hay không?”

“Tuệ Tuệ, chia sẻ bí quyết giúp cô lấy được vai diễn của đạo diễn Khổng được chứ?”

“Tuệ Tuệ, đối với vụ tai nạn này cô có gì muốn nói không?”

“…”

Gần như ngay tức thì, hàng tá câu hỏi nhảy đến dồn dập, toàn bộ micro đều hướng về phía cô.

Trước khi tới sân bay, Hạ Lỵ đã bàn trước với Lộ Tuệ Tuệ về chuyện này. Ban đầu chị ấy muốn để Lộ Tuệ Tuệ đi bằng lối VIP để tránh phóng viên chờ sẵn, nhưng sân bay không chỉ có phóng viên mà còn những fan quan tâm đến Lộ Tuệ Tuệ, muốn đến để xem tình hình của thần tượng mình có ổn hay không.

Thế là nghĩ tới nghĩ lui, Lộ Tuệ Tuệ vẫn quyết định chọn lối đi thường. Cô muốn chào fan một câu, đích thân nói với fan rằng mình rất khoẻ, đã không sao rồi, muốn tự báo bình an cho mọi người.

Còn về phần phóng viên, giả sử như hôm nay cô thoát khỏi sân bay được, nhưng lần sau vẫn gặp phải trả lời mấy câu hỏi kiểu vậy, thôi thì tốt nhất nên trả lời trực tiếp một lần luôn.

Bình Luận (0)
Comment