Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí

Chương 60

Hôm sau, Lộ Tuệ Tuệ lộ mặt xuất hiện ở đoàn làm phim của Lộ Niên Niên.

Nhìn thấy cô, không ít nhân viên công tác kinh ngạc vô cùng, nhưng nghĩ tới chương trình tạp kỹ “Cuộc sống điền viên” mà cô và Lộ Niên Niên cùng ghi hình lại giống như hiểu ra chút gì đó.

...

Một bên khác, Bùi Chi Hành ở Lộc Thành xa xôi đã biết hành trình hai ngày này của vợ sắp cưới.

Tất nhiên hành trình này là Quý Minh Tân nói cho anh biết.

Quý Minh Tân là sếp của công ty giải trí, mỗi ngày không bận rộn làm việc thì thôi, còn thường xuyên tới chỗ Bùi Chi Hành tán gẫu, nhàn rỗi không giống sếp tí nào.

“A Hành.”

Anh ta đang ở phòng làm việc ké điều hòa của Bùi Chi Hành, liếc nhìn anh, hỏi.

“Ngày mai tôi đi thăm ban đoàn phim của Lộ Niên Niên, cậu có muốn đi chung không?”

Bùi Chi Hành: “Không đi.”

Quý Minh Tân: “Thật không?”

Anh ta đang chơi điện thoại, bắt chéo chân.

“Tuệ Tuệ cũng ở bên đó thăm ban cô ấy, cậu không muốn đi cùng tôi sao?”

Anh ta chủ động cho Bùi Chi Hành bậc thang.

“Bốn người chúng ta hình như chưa chính thức tụ tập lại cùng nhau ăn bữa cơm, thật không muốn đi chung à?”

Bùi Chi Hành hơi ngừng lại, ngước mắt nhìn anh ta.

 

“Lộ Tuệ Tuệ cũng ở bên đó?”

Quý Minh Tân: “Đúng rồi, cậu không biết à?”

Anh ta thấy vẻ mặt của Bùi Chi Hành, cười nhạo nói.

“Xem ra quan hệ của cậu với Lộ Tuệ Tuệ không được tốt lắm nhỉ.”

Bùi Chi Hành cảnh cáo nhìn anh ta.

“Đi hay không?”

Quý Minh Tân nói.

“Đi thì tôi bảo trợ lý đặt vé.”

Bùi Chi Hành liếc nhìn lịch làm việc bên cạnh, giọng lạnh nhạt.

“Không.”

 

Anh không đi được.

Quý Minh Tân nghẹn họng.

“Được thôi.”

Anh ta nhìn cái người điên cuồng làm việc này, lải nhải.

“Cậu cứ sống với công việc cả đời đi.”

Bùi Chi Hành: “...”

“Đúng rồi.”

Quý Minh Tân nhìn anh.

“Không bao lâu nữa hai người kia sẽ xuất hiện, tiếp theo phải xử lý thế nào?”

Hai người mà anh ta nói đến là bố mẹ nuôi của Lộ Tuệ Tuệ.

Lộ Cảnh Sơn sắp xếp hai người đi sòng bạc, nhưng ông không quá quen thuộc với sòng bạc nên chuyện sau đó giao cho Bùi Chi Hành.

Bùi Chi Hành bận rộn, đương nhiên giao cho người rảnh rỗi là Quý Minh Tân.

Nghe vậy, sắc mặt Bùi Chi Hành lạnh lẽo.

Anh nhìn chằm chằm Quý Minh Tân một lát, lạnh lùng nói.

“Không có cách nào nhốt lại lần nữa sao?”

Quý Minh Tân lắc đầu.

“Trừ khi bọn họ đi lại lần nữa, nhưng bọn họ không phải kẻ ngốc, sau khi ra nhất định có thể phát hiện điểm bất thường, tôi đoán trong khoảng thời gian ngắn bọn họ sẽ không vào sòng bạc nữa.”

Bùi Chi Hành nặng nề đáp lại, dặn dò.

“Sắp xếp người đi theo bọn họ, báo cáo bất cứ lúc nào.”

Quý Minh Tân: “Được.”

Anh ta nghĩ nghĩ.

“Cậu không hỏi Lộ Tuệ Tuệ muốn xử lý bọn họ như thế nào hả?”

Nhìn vẻ mặt của Bùi Chi Hành, anh ta nhắc nhở.

“Đừng làm chuyện phạm pháp.”

Bùi Chi Hành không nói gì.

“Cậu suy nghĩ nhiều rồi.”

Quý Minh Tân không ở bên này của anh lâu hơn nữa, sau khi anh ta rời đi, Bùi Chi Hành suy tư một hồi lâu, vẫn là gọi điện thoại cho Lộ Tuệ Tuệ.

Đây là bố mẹ nuôi của cô, quả thật nên nghe ý nghĩ và ý kiến của cô về phương pháp xử lý bọn họ.

Thấy cuộc gọi đến của Bùi Chi Hành, Lộ Niên Niên hơi thất thần.

“Alo.”

“Ở đoàn làm phim à?”

Bùi Chi Hành nghe thấy tiếng ồn ở bên phía cô.

Lộ Tuệ Tuệ kinh ngạc.

“Sao anh biết? Chị Hạ Lỵ nói với anh hả?”

Bùi Chi Hành: “... Không phải, Quý Minh Tân nói.”

“Hử?”

Bùi Chi Hành giải thích.

“Cậu ấy nói ngày mai tới chỗ các em thăm ban.”

Lộ Tuệ Tuệ hiểu.

Cô im lặng, kinh ngạc.

“Anh cũng đến?”

“Tôi không có thời gian.”

Bùi Chi Hành nói một câu như vậy, yên tĩnh hỏi.

“Tôi hỏi em một vấn đề.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Anh hỏi đi.”

“Không lâu nữa bố mẹ nuôi của em có thể sẽ xuất hiện, nếu họ lại tìm em, em muốn xử lý thế nào?”

Anh không vòng vo, hỏi trực tiếp.

Lộ Tuệ Tuệ sửng sốt, lúc này mới nhớ tới sự tồn tại của hai nhân vật này.

Cô mím môi, thấp giọng hỏi.

“Bây giờ họ ở đâu?”

Không thể nào vẫn đang ở sòng bạc được.

Bùi Chi Hành: “Nhà tù.”

Lộ Tuệ Tuệ: “...”

Cô nghĩ, đại khái biết tại sao bọn họ lại vào tù.

Lộ Tuệ Tuệ yên tĩnh một lát, hỏi mở hồ.

“Có thể phạm pháp không?”

Bùi Chi Hành xoa xoa huyệt thái dương, nghĩ tới lời nhắc nhở của Quý Minh Tân, cười khẽ.

“Em muốn phạm pháp thế nào?”

Lộ Tuệ Tuệ im lặng một lát, nói.

“Không muốn nhìn thấy bọn họ nữa.”

Bùi Chi Hành “Ừm” một tiếng.

“Còn gì nữa không?”

Lộ Tuệ Tuệ há miệng, sờ chóp mũi, không tự tin nói.

“Muốn bọn họ phải chịu một bài học xứng đáng.”

Bùi Chi Hành: “Hết rồi?”

Lộ Tuệ Tuệ: “... Hết rồi.”

Bùi Chi Hành lên tiếng.

“Được.”

Tác giả có lời muốn nói:

Sếp Bùi: Tôi sẽ cố gắng lấy lòng vợ.

Sếp Quý: A.

Niên Niên: A.

Tuệ Tuệ: ?

Bùi Chi Hành đồng ý dễ dàng đến mức Lộ Tuệ Tuệ không biết phải nói gì mới được.

Cô im lặng một lúc rồi nhẹ nhàng nói.

“Thôi.”

Bùi Chi Hành: “Cái gì?”

Anh không nghe rõ.

Lộ Tuệ Tuệ ngẩng đầu nhìn bầu trời trong xanh, ánh nắng chói chang, trời xanh mây trắng chồng lên nhau như một lâu đài bông đang chuyển động.

Ánh sáng từ trên cao chiếu xuống người cô.

Cô đang cố gắng hấp thu.

Những tia nắng mặt trời này, trước đây nguyên chủ không thể nhìn thấy được. Xung quanh cô ấy chỉ có bóng tối và ánh sáng lờ mờ, không có ánh sáng rực rỡ nào chiếu sáng cho cô ấy.

Lộ Tuệ Tuệ lẩm bẩm.

“Tôi phải làm một công dân tốt, tuân thủ pháp luật.”

Cô không muốn tiếp tục ở trong bóng tối nữa.

Bùi Chi Hành giật mình, bị giọng điệu nghiêm túc của cô chọc cười, không hiểu sao thấy hơi buồn cười.

Trước đây anh không biết Lộ Tuệ Tuệ lại có tính cách như vậy.

“Chắc chắn chứ?”

 

Bùi Chi Hành phục hồi tinh thần, hỏi lại cô.

Lộ Tuệ Tuệ nói “ừm”, gật đầu thật mạnh ở nơi anh không thể nhìn thấy.

“Chắc chắn. Anh cũng bảo bố tôi đừng làm nữa.”

Bùi Chi Hành lên tiếng.

“Yên tâm.”

Ngay cả khi không cần phạm tội hay làm trái pháp luật, vẫn có rất nhiều cách để dạy cho hai người đó một bài học xứng đáng.

Điều mà Bùi Chi Hành lo lắng bây giờ là nếu những người anh mời đến không thể luôn theo dõi nhất cử nhất động của bọn họ, để bọn họ tìm được Lộ Tuệ Tuệ, anh sợ sẽ xảy ra chuyện gì đó.

 

Nghĩ đến đây, anh nói.

“Hạ Lỵ đã tìm thêm trợ lý cho em chưa?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Chị ấy có đề nghị nhưng tôi từ chối.”

Cô bình tĩnh nói.

“Với địa vị hiện tại của tôi không thích hợp có hai trợ lý.”

Nghe vậy, Bùi Chi Hành hỏi.

“Cô nghĩ địa vị của mình đang ở đâu?”

Lộ Tuệ Tuệ chưa kịp trả lời, Bùi Chi Hành đã nói.

“Bây giờ cô là một nghệ sĩ được Tân Ảnh hết lòng nâng đỡ. Cho dù cô có một đoàn đội đi theo cũng không quá đáng.”

Lộ Tuệ Tuệ: “…”

Bùi Chi Hành hỏi ý kiến cô.

“Hay là tôi sắp xếp cho em một trợ lý nhé?”

Lộ Tuệ Tuệ theo bản năng muốn từ chối, nhưng nghĩ tới lời anh nói khi nãy, cô đoán.

“Anh lo lắng hai người kia sẽ làm gì sao?”

“Chó cùng dứt giậu.”

Bùi Chi Hành nói ngắn gọn.

“Đề phòng rủi ro.”

Anh đã nói vậy, Lộ Tuệ Tuệ có vẻ như không tìm được lý do gì để từ chối.

Cô im lặng một lúc rồi thỏa hiệp.

“Được, nhưng tôi muốn một trợ lý nam.”

Bùi Chi Hành: “?”

Lộ Tuệ Tuệ nói thật.

“Tôi không muốn trợ lý nữ phải làm việc nặng, tìm một trợ lý nam sẽ tốt hơn.”

Không phải cô kỳ thị giới tính, chỉ đơn giản là cô không nỡ để con gái nâng vật nặng, cô thấy sẽ đau lòng. Hành lý của nghệ sĩ rất nặng, đôi khi phải dãi nắng dầm mưa, khi có trợ lý nam, sau này cô có thể để Nhạc Nhạc làm những việc nhẹ nhàng hơn.

Cũng không còn cách nào, chỉ là cô hơi tiêu chuẩn kép.

Bùi Chi Hành do dự một chút, bất đắc dĩ đồng ý.

“Tôi biết rồi.”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu, suy nghĩ một lúc rồi nói.

“Nếu có thể, anh cố gắng chọn người đẹp trai nhé.”

Cô là người mê sắc đẹp, nên hy vọng trợ lý của mình cũng sẽ đẹp trai.

“...”

Sau khi cúp máy, Bùi Chi Hành nghĩ đến những yêu cầu về trợ lý mà Lộ Tuệ Tuệ đưa ra, tuy không quá đáng nhưng cũng không quá thoải mái, nhất thời thấy đau đầu.

Anh hơi hối hận vì đã đề nghị cô tìm thêm một trợ lý.

Đáng tiếc trên đời này không có thuốc hối hận, gọi điện thoại cũng không có cách nào rút lại chỉ bằng một cú bấm, anh vẫn phải làm những gì mình đã đồng ý với Lộ Tuệ Tuệ.

-

Ngày hôm sau, Quý Minh Tân mang theo trợ lý xuất hiện ở đoàn phim của Lộ Niên Niên một cách trang nghiêm.

Anh ta và Lộ Niên Niên quen nhau từ nhỏ, đây là điều mà hầu hết người trong giơií đều biết. Thậm chí trong giới còn có tin đồn rằng Quý Minh Tân thích Lộ Niên Niên. Bởi vì Lộ Niên Niên mà anh ta mới đầu tư vào công ty giải trí chỉ để mở đường cho cô ấy, giúp cô ấy nổi tiếng.

Quý Minh Tân vừa xuất hiện, nhân viên đoàn làm phim lại khơi lên những lời đồn thổi này.

Lúc trước Lộ Tuệ Tuệ không để ý nhiều, trong tiểu thuyết cũng không có nhắc đến, cho nên khi nghe được còn cảm thấy khá thú vị.

Cô đến gặp trực tiếp đương sự để xác minh.

Lộ Niên Niên nghe cô nói, khoa trương nói.

“Chị! Sao chị cũng tin vào những lời đồn thổi lung tung trên mạng thế!”

Lộ Tuệ Tuệ bật cười.

“Không phải hả?”

Lộ Niên Niên lắc đầu.

“Đương nhiên không phải.”

Cô ấy nói.

“Quý Minh Tân mở công ty giải trí đơn giản là để theo đuổi người khác chứ không phải để theo đuổi em.”

Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ nhướng mày, rất tò mò.

“Vậy theo đuổi ai?”

Lộ Niên Niên thì thầm nói vào tai cô.

“Chị có biết Dụ Hạ không?”

Lộ Tuệ Tuệ giật mình, nhớ đến tin tức mình nhìn thấy lúc trước, kinh ngạc hỏi.

“Là Dụ Hạ đang đóng phim ở nước ngoài sao?”

Dụ Hạ là một diễn viên nữ chuyên đóng phim điện ảnh, cô ấy lớn hơn Lộ Tuệ Tuệ hai tuổi, khi tốt nghiệp trung học phổ thông được một người tìm kiếm tài năng phát hiện, sau đó ra mắt.

Bình Luận (0)
Comment