Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí

Chương 61

Khi ra mắt tài nguyên cô ấy nhận được đều là hàng đầu, cô ấy đóng một bộ phim điện ảnh, phòng vé lúc ấy lập tức bùng nổ.

Năm đó còn được gọi là năm của Dụ Hạ.

Nhưng sau bộ phim đó, Dụ Hạ không có tác phẩm gì đặc biệt.

Sau đó nữa, cô ấy đã ra nước ngoài.

Cô ấy đi theo con đường quốc tế, rất ít khi về nước.

Thỉnh thoảng thấy được tin tức cô ấy tham gia nhiều sự kiện liên hoan phim khác nhau. Bây giờ nói cô ấy nổi tiếng nhưng không quá nổi tiếng, nói không nổi tiếng lại càng không đúng.

Nhưng Lộ Tuệ Tuệ nghĩ rằng nếu cô ấy ở lại phát triển trong nước, có thể sẽ khá hơn ở nước ngoài. Tất nhiên đây chỉ là cảm nhận của cá nhân cô.

Lục Niên Niên gật đầu.

“Là cô ấy.”

Cô ấy tám phét với Lộ Tuệ Tuệ.

 

“Quý Minh Tân mở công ty điện ảnh vì cô ấy, nhưng cuối cùng cô ấy lại không ký hợp đồng với công ty của anh ta.”

Lộ Tuệ Tuệ nghe xong im lặng một hồi mới bình luận.

“Thật thảm quá.”

Lục Niên Niên: “Cho nên tin đồn trên mạng có phần đúng, cũng có phần sai.”

Quả thật Quý Minh Tân mở công ty vì một người phụ nữ, nhưng người phụ nữ đó không phải là cô ấy. Cô ấy đã gặp Dụ Hạ hai lần, cô ấy rất xinh đẹp, đó là vẻ đẹp sắc sảo.

Lúc đó Lộ Niên Niên khá là kinh ngạc, cô ấy vẫn luôn cho rằng Quý Minh Tân là một cậu ấm không làm việc đàng hoàng, ăn chơi đàn đúm như vậy sẽ thích kiểu con gái mềm mại ngọt ngào, thích làm nũng. Nhưng cô ấy không ngờ rằng anh ta lại thích kiểu phụ nữ sắc sảo, đầy tham vọng như Dụ Hạ.

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu, mỉm cười nhìn cô ấy.

 

“Vậy là em không thích sếp Quý?”

“Không thích, em không thích anh ta.”

Lộ Niên Niên lắc đầu dữ dội.

“Em không thích loại người như anh ta.”

Trong lời nói của cô ấy chứa sự ghét bỏ.

Vừa nói xong, trước khi Lộ Tuệ Tuệ kịp trả lời, Quý Minh Tân đã đứng ở cửa phòng nghỉ của cô ấy, hai tay đút túi quần nhìn cô ấy, hỏi.

“Niên Niên! Anh là loại người gì hả?”

Lộ Niên Niên khựng lại, cô ấy nhìn Lộ Tuệ Tuệ, sau đó thận trọng quay đầu lại nói.

“Anh là loại người đẹp trai, em không thể trèo cao được.”

Quý Minh Tân liếc cô ấy một cái, nói.

“Nhóc quỷ.”

Lộ Niên Niên biết anh ta không giận cô ấy, cong môi khen.

“Em nói thật đó, đúng không chị?”

Lộ Tuệ Tuệ mỉm cười đáp.

“Đúng vậy.”

Cô nhìn Quý Minh Tân, mỉm cười nói.

“Sếp Quý quả thực rất đẹp trai.”

Quý Minh Tân liếc nhìn hai người, đi vào phòng nghỉ ngồi xuống, nhưng không cho người đóng cửa lại.

Đóng cửa lại, có thể ảnh hưởng không tốt đến Lộ Niên Niên và Lộ Tuệ Tuệ.

“Hôm nay Niên Niên quay đến mấy giờ?”

Nhắc đến điều này, Lộ Niên Niên thở dài.

“Có thể sẽ phải quay đến bảy giờ, anh có muốn cùng ăn tối không?”

Quý Minh Tân “ừm” một tiếng, nói.

“Em muốn ăn gì?”

Lục Niên Niên nhìn Lộ Tuệ Tuệ.

“Chị em muốn ăn gì thì em ăn cái đó.”

“Chị, tối nay chị có muốn ăn tôm hùm đất không?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Em muốn ăn à?”

“Hơi thèm.”

Lộ Niên Niên thành thật nói.

“Nhưng chị Trân không cho em ăn nhiều.”

“Vậy thì ăn một ít đi.”

Lộ Tuệ Tuệ nói.

“Rồi ăn cái khác.”

Lộ Niên Niên: “Được ạ, được ạ.”

Cô ấy quay đầu lại nhìn Quý Minh tân.

“Sếp Quý, chúng ta ăn tôm hùm đất đi, sau đó ăn thức ăn ít calo nhưng đắt tiền được chứ? Chị em thích ăn tôm hùm, anh có thể sắp xếp được không?”

Cô ấy nhớ rằng Lộ Tuệ Tuệ nói rằng cô phải ăn hai con tôm hùm Úc mỗi ngày.

Quý Minh Tân: “…”

Trước đây anh ta đã từng nghe Uông Trân nói rằng Lộ Niên Niên rất thương chị gái nhưng không tin lắm, sau khi gặp cô ấy lần này, anh ta mới biết thật sự là như vậy.

“Yêu cầu cao như vậy hả?”

Lộ Niên Niên trả lời một cách đúng lý hợp tình.

“Nếu không cao thì em có thể tự mời chị em rồi, còn đi ăn cơm với anh làm gì?”

Nói hợp lý đến mức nhất thời Quý Minh Tân không thể phản bác được.

Anh ta bị nghẹn, kêu trợ lý đi sắp xếp.

Chuyện đã được thu xếp xong, Quý Minh Tân vẫn chưa đi.

Lộ Tuệ Tuệ đoán anh ta có chuyện muốn nói với Lộ Niên Niên nên kiếm cớ chuồn đi.

Sau khi người đi rồi, Lộ Niên Niên cầm một chiếc quạt nhỏ quạt gió, quay đầu nhìn người bên cạnh, chế nhạo nói.

“Anh Minh Tân, không có chuyện gì không đến điện Tam Bảo nha.”

Gia đình họ quen nhau từ nhỏ, Lộ Niên Niên cũng được coi là em gái được Quý Minh Tân và Bùi Chi Hành nhìn lớn lên. Chỉ là Bùi Chi Hành khá lạnh nhạt, từ nhỏ Lộ Niên Niên đã sợ anh, nhưng cô ấy không sợ Quý Minh Tân, anh ta khá dịu dàng với những người quen thuộc, không có ra vẻ.

Có lẽ bởi vì anh ta còn có một người anh trai, trước khi mở công ty giải trí, anh ta chỉ là cậu hai nhàn rỗi của nhà họ Quý.

Quý Minh Tân liếc nhìn cô ấy, vặn nắp chai nước khoáng ở bên cạnh, uống một ngụm, bình tĩnh nói.

“Gửi số điện thoại của cô ấy cho anh.”

Lộ Niên Niên giả ngốc.

“Số điện thoại của ai?”

Quý Minh Tân: “Biết rồi còn hỏi.”

Lộ Niên Niên phồng mặt, chọc vào điện thoại nói.

“Em còn chưa hỏi chị Dụ Hạ, không dám đưa cho anh.”

Vừa nói ra cái tên này, tâm trạng của Quý Minh Tân hiện rõ không ổn.

Anh ta im lặng một hồi mới hỏi.

“Niên Niên, vậy hỏi cô ấy xem anh xin số điện thoại của cô ấy, không biết cô ấy có chịu cho không.”

Quý Minh Tân biết mấy năm nay Dụ Hạ khi ra nước ngoài đã cắt đứt liên lạc với họ, chỉ có mình Lộ Niên Niên thỉnh thoảng sẽ liên lạc với cô ấy.

Nhìn thấy anh ta như vậy, Lộ Niên niên thực sự có cảm giác như đã lâu lắm rồi mới thấy.

Đã lâu lắm rồi mới thấy dáng vẻ Quý Minh Tân nhờ vả người khác, anh ta thường nở nụ cười trên mặt, cấu kết với Bùi Chi Hành làm chuyện xấu.

 

Mặc dù Bùi Chi Hành không sẵn lòng cấu kết với anh ta, nhưng không còn cách nào khác, ấn tượng của Lộ Niên Niên về hai người chỉ đến đây thôi.

Cô ấy mở to đôi mắt, lanh lợi hơn bình thường.

“Anh Minh Tân, có phải anh đã nghe được tin đồn gì rồi không?”

Quý Minh Tân không hé miệng.

Anh ta đứng dậy gõ nhẹ vào đầu Lộ Niên Niên.

“Hỏi cô ấy đi rồi nói cho anh biết.”

Lộ Niên Niên: “… Hừ. Anh đi đâu đó?”

“Đi tìm chị em.”

Lộ Niên Niên: “Ok.”

 

Khi thấy Quý Minh Tân đến gặp mình, Lộ Tuệ Tuệ hơi ngạc nhiên.

“Sếp Quý.”

Quý Minh Tân liếc nhìn cô, bình tĩnh nói.

“Không có ai thì cứ gọi tôi như Niên Niên đi.”

Nói xong, anh ta thấy có gì đó không đúng.

“Thôi.”

Quý Minh Tân lẩm bẩm nói.

“Cô là vị hôn thê của Bùi Chi Hành, gọi tôi là anh không hay lắm.”

Lộ Tuệ Tuệ: “…”

Sắc mặt cô vô cảm, không nói nên lời khi nghe Quý Minh Tân tự lẩm bẩm.

Quý Minh Tân nói mấy câu, xua tay nói.

“Cô muốn gọi thế nào cũng được.”

Anh ta nhìn Lộ Tuệ Tuệ từ trên xuống dưới rồi khẽ nói.

“Cô đến đây có truyền thông nào biết không?”

“Chắc là không biết.”

Lộ Tuệ Tuệ cũng không chắc lắm, nhưng cô rất cẩn thận.

Quý Minh Tân gật đầu.

“Biết thì cũng không sao, phòng quan hệ công chúng của Tân Ảnh sẽ giải quyết. Cô không cần phải trốn trốn tránh tránh như thế này với Niên Niên đâu.”

Anh ta dừng lại, nhìn cô nói.

“Hai cô đều là công chúa nhỏ của nhà họ Lộ, cũng có thân phận như nhau.”

Nghe anh ta nói vậy, Lộ Tuệ Tuệ cười.

Đôi mắt cô trong veo, đôi mắt phượng đỏ rực quyến rũ trong suốt, bên trong chứa đựng cảm xúc rõ ràng.

“Cảm ơn.”

Cô đang nghiêm túc nói lời cảm ơn với Quý Minh Tân.

Anh ta không hề coi thường cô, cũng không vì mối quan hệ m.á.u mủ với nhà họ Lộ mà coi thường Niên Niên.

Quý Minh Tân mỉm cười.

Anh ta thu lại vẻ mặt, nói.

“Nói thật khi cô quay lại, tôi hơi lo lắng không biết cô sẽ hòa hợp với Niên Niên thế nào.”

Trong cái vòng này của họ, không có gì là bí mật.

Là một người rảnh rỗi, đương nhiên Quý Minh Tân nghe được đủ loại lời bàn tán do người khác suy đoán.

Không phải anh ta nói đỡ cho Lộ Niên Niên, chỉ là dù thế nào Lộ Niên Niên cũng là cô em gái mà họ đã nhìn từ nhỏ đến lớn, nên đương nhiên không muốn cô ấy xảy ra chuyện gì.

Nhưng ở một góc độ khác, Lộ Tuệ Tuệ lại là con gái ruột của Lộ Cảnh Sơn, nếu cô không thích Niên Niên, muốn cô ấy rời khỏi nhà họ Lộ cũng không có gì sai.

Trong vài ngày nay, Quý Minh Tân vẫn cứ do dự, nghĩ xem mình nên giúp ai nếu hai chị em thực sự xảy ra mâu thuẫn.

Cũng may điều này không xảy ra.

Lộ Tuệ Tuệ mỉm cười nói.

“Chúng tôi không phải là học sinh trung học không hiểu chuyện.”

Quý Minh Tân nhướng mày, nói đùa.

“Nhiều người trong vòng bây giờ vẫn còn là học sinh tiểu học.”

Lộ Tuệ Tuệ bị chọc cười.

Quý Minh Tân nghiêm mặt nói.

“Tôi biết cô tham gia “Mật thất gan dạ”, quan hệ giữa Phùng Chỉ San và Niên Niên luôn không tốt, có thể cô ta vì Niên Niên mới cố ý nhắm vào cô.”

Anh nhìn cô nói.

“Sau này hãy tránh xa cô ta nhiều nhất có thể. Bây giờ danh tiếng của cô là quan trọng nhất.”

Lộ Tuệ Tuệ đồng ý.

“Tôi biết rồi.”

Quý Minh Tân không nói với cô về những chuyện liên quan đến công việc nữa, Hạ Lỵ sẽ giải quyết những chuyện này. Hai người trò chuyện một lát, trước khi rời đi, Quý Minh Tân đột nhiên ném một thứ gì đó cho cô.

“À phải rồi, Bùi Chi Hành nhờ tôi đưa cho cô.”

Lộ Tuệ nhận lấy, cúi đầu nhìn xuống, ánh mắt kinh ngạc.

“Đây là...”

“Bùi Chi Hành bảo mua cho cô một hộp kẹo.”

Quý Minh Cẩn ghét bỏ nói.

“Cô thích ăn kẹo à?”

Lộ Tuệ Tuệ không nói gì, cầm hộp kẹo nói.

“Cảm ơn.”

Quý Minh Tân nhìn cô nói.

“Cô thật sự thích kẹo à?”

“... Ừ.”

Lộ Tuệ Tuệ hơi xấu hổ thừa nhận, đã lớn như vậy rồi mà còn thích ăn kẹo.

Quý Minh Mân gật đầu.

“Chẳng trách.”

Anh ta tò mò.

“Kẹo này ăn ngon không?”

Bình Luận (0)
Comment