“Ừm.” Tô Tái Tái rời mắt khỏi vẻ mặt u ám của Khúc Nhiên, cô cười nói với Khúc Nhiên: “Vậy nếu em có gì đó không hiểu thì em có thể gọi điện cho chị bất cứ lúc nào không?”
Dừng lại một chút, cô nói tiếp: “Chẳng hạn như đêm nay.”
“Được.” Khúc Nhiên mỉm cười gật đầu: “Chắc chị sẽ phải làm việc đến 5 giờ sáng, nên chị có thể trả lời cuộc gọi của em bất cứ lúc nào.”
“Vậy thì tốt quá.” Tô Tái Tái tránh sang một bên, cười tủm tỉm chào tạm biệt Khúc Nhiên: “Em gọi chị sau nhé?”
“Được.” Khúc Nhiên gật đầu rồi nhanh chân rời đi sau khi tạm biệt Tô Tái Tái.
Đến khi cô ấy rẽ góc thì Tô Tái Tái mới dời mắt đi chỗ khác, cô lại nhìn quả cầu máy trên tay.
Sau khi tuỳ ý tung lên ném xuống thì thứ trên tay khẽ nhúc nhích, quả cầu máy hơi khó mở này lập tức phát ra tiếng “lách cách” rồi tách ra làm hai.
Tô Tái Tái cầm trên tay lật xem một hồi, cảm thấy tạo hình này khá độc đáo nên cô đã cầm quả cầu máy đi về.
Vừa bước vào cửa thì cô lập tức ngây người.
Người giấy nhỏ và đám lệ quỷ đang ngoan ngoãn ngồi ở một bên, khi thấy cô đi vào thì chúng nó cùng nhau quay đầu lại nhìn và đáng yêu khẽ nghiêng đầu.
Chúng nó như thể đang nói “Chị về rồi à?”
Nhưng đáng tiếc thay, cho dù có đáng yêu đến mấy thì cũng không thể che giấu được thùng đồ ăn vặt đã mất hơn phân nửa.
“Chị chỉ mới ra ngoài có một lát…” Tô Tái Tái dở khóc dở cười.
Sao nào?
Bọn em cũng chỉ ăn có một chút thôi mà!
Người giấy nhỏ chống nạnh, lẽ thẳng khí hùng.
Còn đám lệ quỷ ở sau lưng nó cũng đồng ý gật đầu, như một đàn gà con phụ họa vậy.
“…”
Tô Tái Tái ngây người, chậm rãi lau mặt.
Chị đúng là đã tin vào đám quỷ bọn em mà…
Khi Khúc Nhiên tới tổ chương trình Huyền Linh sư thì ba người còn lại đã tới rồi.
Chị Hà đang nói gì đó với nhân viên công tác bên cạnh, sau khi thấy Khúc Nhiên thì nhanh chóng vẫy vẫy tay với cô ấy, cũng quay qua một hướng khác nói: “Chuyên viên trang điểm tới làm cho Khúc Nhiên đi!”
Nói xong, chị ấy đi tới chỗ Khúc Nhiên, vẻ mặt hiền lành nói: “Vất vả rồi, em ăn cơm tối chưa? Có muốn ăn chút gì đó rồi mới trang điểm không?”
“Em ăn rồi.” Khúc Nhiên đặt túi xách và một thứ trông giống như cái ô xuống bên cạnh, vừa ngồi xuống vừa nói với chị Hà: “Ngại quá, em tới trễ.”
Chị Hà cười, chuẩn bị nói: “Không việc gì hết, cũng vừa kịp thời gian”, thì Phương Hiểu Tuyết ngồi bên cạnh đang chụp ảnh tự sướng bằng điện thoại, giọng điệu quái gở nói: “Nhanh lên đi, chờ mỗi cô thôi.”
Cô ta dừng lại một chút, liếc mắt nhìn Khúc Nhiên một cái rồi nói: “Tôi còn tưởng có thể xong việc sớm một chút, rồi về mở phát sóng trực tiếp hai tiếng.”
Phương Hiểu Tuyết cũng là một người nổi tiếng trên mạng có chút danh tiếng về huyền học trên weibo, tên tài khoản là “Búp Bê Mặt Quỷ”.
Nghe nói cô ta biết một ít về thuật điều khiển con rối.
Cô ta tới tham gia chương trình Huyền Linh sư này, nói thẳng ra là vì muốn mượn cơ hội này để gia nhập giới giải trí.
Sự thật cũng chứng minh Phương Hiểu Tuyết đã đi đúng hướng rồi. Cô ta vốn trông khá xinh đẹp, nhờ trang điểm theo hình tượng ngựa quỷ của chương trình mà hiện tại đã có hơn một triệu người hâm mộ.
Không chỉ như thế, có một ít phim huyền học có chi phí sản xuất thấp mời cô ta làm khách mời, cũng thường tham gia làm khách mời của một vài chương trình giải trí, thậm chí còn phát sóng trực tiếp bán hàng.
Cuộc sống khá là vui vẻ sung sướng.
Có thể nói trong số bốn người mà lần này chị Hà mời tới giúp đỡ quay số đầu tiên, cô ta là người có nhiều người hâm mộ nhất, có tiếng tăm nhất.
Nhưng người được yêu thích nhất lại là Khúc Nhiên thoải mái tươi mới với vẻ đẹp trung tính.
Đây cũng là nguyên nhân Phương Hiểu Tuyết lại trong tối ngoài sáng nhắm vào Khúc Nhiên.
Đương nhiên trong lòng chị Hà cũng hiểu rõ chuyện này. Đây cũng là chuyện thường thấy trong giới giải trí, cho nên chị ấy giả vờ như không nghe thấy Phương Hiểu Tuyết nói, cười cười nói với Khúc Nhiên: “Vậy em chuẩn bị trước đi, chị bận việc khác.”