Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi ( Dịch Full )

Chương 295

Unknown Chương 295

Cô muốn mở đầu bọn họ ra xem bên trong chứa cái quỷ gì.

Tư duy của bọn họ thật thần kỳ, cô chẳng thể nào theo kịp tiết tấu này.

“Cái gì cơ?”

Trình Ngạn Xương nhíu mày, nhưng anh ta cũng không tính nghe Tô Tái Tái giải thích, vẻ mặt anh ta hoàn toàn thể hiện rằng “Đừng có nói nhảm nữa”, sau đó nói tiếp với Tô Tái Tái: “Nếu cô đã cầm chi phiếu thì cũng biết bản thân nên làm gì rồi đấy!”

Nói xong, anh ta không để Tô Tái Tái trả lời, xoay người muốn rời đi.

Trình Ngạn Xương còn chưa kịp rời đi đã bị Tô Tái Tái gọi lại.

“Cái gì nữa!”

Tô Tái Tái chờ Trình Ngạn Xương quay đầu lại, cô sờ vào túi của mình, lấy cái bùa trắng mà lúc nãy cô vừa mới kẹp vào trong quyển , đưa cho anh ta: “Lá bùa, anh cầm lấy.”

Trình Ngạn Xương nghi ngờ, anh ta nhận lấy nó, Tô Tái Tái không đợi anh ta hỏi thăm chi tiết đã nói: “Tôi không phải người khi không nhận tiền của người khác, cái này bán cho anh đấy.”

Tô Tái Tái hơi hất cằm, chỉ vào lá bùa trắng trên tay Trình Ngạn Xương, rồi giơ giơ cái chi phiếu lên nói: “Thanh toán xong rồi.”

Nói xong, cô xoay người đi về hướng Bách Trúc.

Sau khi cô ngồi vào ghế lái phụ, kẹp chi phiếu vào trong quyển , Bách Trúc tò mò nhìn một chút rồi hỏi thăm: “Cái gì đấy?”

Tô Tái Tái hơi nghiêng tay để Bách Trúc nhìn.

Khi Bách Trúc nhìn rõ đó là một tấm chi phiếu hai trăm ngàn tệ, anh ấy liếc nhìn nó đầy ghét bỏ.

Bỗng nhiên anh ấy nghĩ tới chuyện gì đó, quay qua nhìn Tô Tái Tái rồi hỏi: “Hình như chú còn chưa tặng cháu quà gặp mặt nhỉ?”

Không để Tô Tái Tái nói thêm câu nào, Bách Trúc lập tức lấy một tờ chi phiếu mỏng ra, vung bút lên viết viết rồi vô cùng khí phách đưa cho Tô Tái Tái: “Đây này!”

Tô Tái Tái nhận lấy, cô nhìn con số trên đó nhiều gấp ba lần so với con số của Trình Ngạn Xương, mắt mở to, ngẩng đầu nhìn Bách Trúc, vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa chân thành, hỏi: “Cảm ơn chú hai Bách, nhưng mà… Có thể chuyển khoản trực tiếp luôn được không?”

Chi phiếu thật sự rất phiền phức. Mấy người có tiền không thể cứ thể chuyển khoản hoặc đưa thẻ luôn sao?

Đứa nhỏ ở trên núi như cô đây còn biết các tiện ích của điện thoại di động, vì sao những người rất, rất có tiền này lại tụt hậu như thế hả!

Chẳng lẽ… Là vì lúc ký chi phiếu trông rất khí phách, rất đẹp trai sao. Chỉ có cách này mới thể hiện được thân phận của người có tiền sao?

Cô thật sự muốn chửi thề rồi!

Hoặc là bọn họ cứ dùng tiền mặt quăng vào người cô cũng được.

Cô lại lần nữa thở dài, rồi yên lặng nhìn Bách Trúc, giống như đang nhìn một đứa ngốc vậy.

Con mẹ nó…

Bách Trúc trừng mắt nhìn Tô Tái Tái, anh ấy tức giận đến mức chẳng biết phải nói lại như thế nào.

Một lúc sau anh ấy mới rút tấm chi phiếu ở trên tay cô, tức giận mà nói: "Được, tôi sẽ chuyển khoản cho cháu!"

Thế này mới đúng nha...

Tô Tái Tái hài lòng gật đầu, lại thấy Bách Trúc không nhịn được mà tỏ vẻ khinh thường.

Đáng tiếc đã bị kính râm che mất, không để anh ấy thể hiện ra.

Mà ở phía bên kia, Trình Ngạn Xương bày ra vẻ mặt không thể tin nổi nhìn theo Tô Tái Tái rời đi, một lúc sau mới hoàn hồn nhớ tới lời cô nói "thanh toán xong".

Sau khi cúi đầu nhìn thấy rõ món đồ trên tay, anh ta mới cười khẩy một tiếng.

Chỉ là một tấm giấy trắng, lại có mặt mũi dám bảo là bùa chú?!

Chẳng lẽ là do hôm qua kiểm tra được trình độ "sơ cấp" nên lập tức ngông nghênh dùng thứ này gạt người à?

... Thật sự là hết đường cứu chữa .

Sau khi Trình Ngạn Xương lại nhìn lướt qua về hướng của Tô Tái Tái, anh ta vừa xoay người rời đi vừa vo tròn tờ giấy trong tay thành một cục rồi vứt trên mặt đất.

Nhưng nếu anh ta quay đầu lại nhìn thì sẽ phát hiện một chuyện đầy ngạc nhiên rằng tờ giấy trắng bị vo viên vừa bị anh ta vứt bỏ động đậy đầy khó khăn.

Sau đó nó lăn trên đất đi về phía Tô Tái Tái như bị gió nhẹ thổi bay.

"Hửm?" Tô Tái Tái phát hiện, cô vừa nói xong một câu "đợi một chút" thì hạ cửa sổ xe xuống ngay lập tức.


Bình Luận (0)
Comment