Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi ( Dịch Full )

Chương 306

Unknown Chương 306

Anh ta lại tiếp tục dùng sức một lúc lâu, vẻ mặt càng lúc càng dữ tợn hơn, nhưng cuối cùng anh ta bỗng nhiên bỏ cuộc, mở mắt ra, dáng vẻ kiệt sức lắc đầu với nhân viên công tác, như đang nói “Tôi đã cố gắng hết sức rồi”.

“Không được rồi, tôi chỉ nhìn ra được bấy nhiêu đây thôi, không thể thấy thêm được gì nữa.”

Dừng một lát, anh ta tràn đầy mong chờ hỏi: “Tôi đoán đúng rồi phải không?!”

Nhân viên công tác không hề trả lời anh ta, ngay cả nụ cười trên mặt cũng không hề thay đổi: “Xin lỗi, tạm thời vẫn chưa thể nói cho anh biết được. Kết quả sẽ được công bố sau khi thí sinh cuối cùng diễn giải xong.”

Cô ấy dừng vài giây, nhìn Đồng Nhược Thiến, nói: “Cô Đồng, đến lượt cô rồi.”

“Được.” Đồng Nhược Thiến gật đầu, lấy một đôi găng tay mỏng như cánh ve sầu từ trong túi xách ra rồi đeo vào.

Sau đó, dưới cái nhìn tò mò của mọi người cùng với sự tác động của ống kính, chỉ thấy cô ta lại lấy một bộ bài Tarot có thiết kế đặc biệt ra.

Đồng Nhược Thiến không hề làm ra mấy cử chỉ thần bí như những người khác, cô ta chỉ nghiêm túc cụp mắt xuống xào bài, chia bài, rồi lại xào bài, chia bài.

Sau khi lặp lại sáu lần, cô ta mới lần lượt rút ba lá từ trong đó ra.

Mọi người đều tò mò nhìn chằm chằm mấy lá bài, nhưng lại không hiểu chúng có ý nghĩa gì.

Họ lần lượt nhìn về phía nhân viên công tác, mong cô ấy có thể hỏi giúp họ.

Nhân viên công tác cũng không làm mọi người thất vọng, thật ra bản thân cô ấy cũng vô cùng thắc mắc: “Cô Đồng à, xong rồi chứ?”

“Ừ.” Đồng Nhược Thiến cất gom bài lại, ngẩng đầu nhìn đối phương rồi cười nói: “Là một người đàn ông mặc đồ màu đỏ đang may quần áo.”

Cô ta vừa dứt lời, nhân viên công tác không thể nào che giấu nổi biểu cảm trên gương mặt, vô cùng kinh ngạc nhìn cô ta.

Đồng Nhược Thiến thấy thế thì biết mình đã đoán đúng rồi.

Giữa sự bàng hoàng của mọi người, cô ta cất bộ bài Tarot đi, tháo găng tay ra bỏ vào túi, sau đó đứng dậy nhìn về phía nhân viên công tác, mỉm cười một cách đầy tự tin và ung dung: “Kết thúc rồi phải không? Tôi có thể đi được chưa?”

Lúc Đồng Nhược Thiến đứng dậy, chiếc vòng tay mà cô ta đang đeo phát ra tiếng chuông nhẹ nhàng mà êm tai.

Nếu để ý kỹ sẽ thấy trên chiếc vòng tay được xâu từ nhiều viên đá pha lê của Đồng Nhược Thiến, còn được buộc một cái chuông tròn trịa màu đồng cổ.

 m thanh vừa rồi chính là phát ra từ chiếc vòng tay đó.

------

Đồng Nhược Thiến được đạo diễn tự mình đưa ra ngoài.

Loại đãi ngộ như thế này chắc hẳn là đã được chọn rồi.

Xem ra cái cô "Tataro" này thật sự có năng lực đây.

Đương nhiên Đồng Nhược Thiến không thèm để ý tới ánh mắt ngưỡng mộ của những người xung quanh, sau khi đi đến cạnh xe của mình, cô ta quay đầu nhìn đạo diễn rồi mỉm cười nói: "Đạo diễn, đưa tới đây là được rồi."

"Được, được." Đạo diễn liên tục gật đầu, xoa xoa tay, cười ha hả nói với Đồng Nhược Thiến: "Cô Đồng à, đợi khi nào có kết quả thì chúng tôi sẽ thông báo cho cô ngay."

"Được, làm phiền đạo diễn rồi, tạm biệt." Đồng Nhược Thiến gật đầu cười, đang chuẩn bị lên xe thì tầm mắt vô tình lướt sang bên cạnh rồi chợt khựng lại tại chỗ.

Tô Tái Tái?!

Tại sao cô ta lại ở đây?

Đồng Nhược Thiến nhìn thấy ở cách đó không xa Tô Tái Tái đang đi ra cùng với Bách Trúc thì rất đỗi ngạc nhiên.

Cử động của cô ta khiến đạo diễn cũng tò mò ngó qua coi, ông ấy “Hả?” một tiếng rồi nói thầm: “Chị Hà và đạo diễn La sao?”

“?” Đồng Nhược Thiến giật mình, cô ta chuyển tầm mắt, nhìn theo hướng của đạo diễn, lập tức nhìn thấy có một nam một nữ đang đưa Tô Tái Tái ra ngoài.

Tuy rằng chỗ bọn họ đang đứng không nghe thấy đằng kia nói gì, nhưng nhìn vẻ mặt thôi, Đồng Nhược Thiến cũng có thể đoán được một hai.

Chẳng lẽ… Cuối cùng Tô Tái Tái cũng quyết định tham gia Huyền Linh Sư sao?

Hừ… “Cấp thấp” thì làm gì được chứ? Một người cấp thấp chưa từng được học hành bài bản gì, căn bản chẳng có tác dụng nào cả.

Không đủ khả năng uy hiếp tới cô ta.


Bình Luận (0)
Comment