Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi ( Dịch Full )

Chương 352 - Chương 351

Unknown Chương 351

Nhưng không đợi cậu ta hèn mọn đặt câu hỏi, Tô Tái Tái đã đi trước, giải đáp thắc mắc trong lòng mọi người.

“Cậu Đại này là khách hàng của tôi, người ta nói muốn chơi cái gì đó kích thích.” Tô Tái Tái cười tủm tỉm nói.

Khi vẻ mặt đờ đẫn của Đại Khôn Hào dần dần mất đi linh hồn, cô nói với đám ác quỷ: “Cho nên, lúc nãy bọn mày đã ăn bánh bao ngọt của tôi đến no bụng rồi, cứ coi đó như tiền công. Chuyện tiếp theo... Biết phải làm gì rồi chứ?”

Đám ác quỷ nhìn nhau, yên lặng gật đầu.

“Tốt lắm!” Tô Tái Tái hài lòng gật đầu, quay qua nhìn Đại Khôn Hào, còn nói: “Cậu nhìn đi, tôi nói không sai đúng không? Chỉ cần cậu đi theo tôi, tôi nhất định có thể cho cậu kích thích.”

“... Bây giờ tôi hối hận còn kịp không?" Đại Khôn Hào yếu ớt nói, cuộc sống không còn gì luyến tiếc nữa rồi.

“Sao mà được chứ!” Tô Tái Tái nhíu mày: “Cậu Đại của chúng ta từ nhỏ tới lớn chưa từng biết sợ là gì mà! Cố lên! Cậu có thể!”

Tô Tái Tái nắm chặt tay Đại Khôn Hào, động viên cậu ta.

Một lúc sau, cô bổ sung thêm: “Hơn nữa, tổ chương trình trả tiền công cho tôi cao như thế, tôi phải thể hiện tốt một chút mới được.”

“...” Đại Khôn Hào.

[...] Đám bình luận.

Tô Tái Tái nhìn về phía máy quay, cười tủm tỉm: “Để tôi giới thiệu về bản thân mình một chút. Chào mọi người, tôi là một người làm công.”

“Sau này nếu có ai muốn tìm kích thích thì đều có thể tới tìm tôi. Cam đoan phục vụ chu đáo, khiến khách hàng hài lòng, chơi vui vẻ thỏa thích.”

Cô vừa nói, còn hơi nghiêng người, để cư dân mạng nhìn thấy đám ác quỷ sau lưng cô.

Đám cư dân mạng nghe xong, cùng nhau dời ánh mắt lên vẻ mặt “Linh hồn đã không còn ở đây” của Đại Khôn Hào, bọn họ giật cả mình, sau đó nháo nhào nói cảm ơn.

[Không được, không được. Cảm ơn ý tốt của siêu đỉnh.]

Cái này chơi có hơi lớn quá rồi!

Đây rõ ràng là chơi tới chết luôn mà!

Nghĩ thế, ánh mắt đám cư dân mạng nhìn Đại Khôn Hào đều đầy vẻ thương hại.

Anh Hào... Cố lên.

Đại Khôn Hào?

Đại Khôn Hào: ... Cười sống sót :)

...

Sau đó sao?

Sau đó dám cư dân mạng chỉ có thể trợn mắt há mồm thưởng thức trọn vẹn hai mươi phút cảnh Đại Khôn Hào bị ác quỷ đuổi theo, thả ra, rồi lại đuổi theo trên màn hình.

Cuối cùng, khi Đại Khôn Hào lại lần nữa bị đám ác quỷ ấn xuống đất, cậu Đại trực tiếp nằm co quắp ở đó, bất động.

“... Tao mệt rồi, chạy không được nữa. Bọn mày muốn làm thế nào thì làm thế đó đi!”

Hủy diệt đi.

[Không được, bây giờ bọn này đang là quỷ làm công cho đại ca, lúc nãy cũng đã thu “tiền công” rồi, phải làm việc thật tốt!

Cậu đừng làm ảnh hưởng tới công việc của bọn tôi, nhanh đứng dậy, chạy đi!]

Đám ác quỷ hung dữ chọc chọc Đại Khôn Hào đang nằm trên đất như một con cá ướp muối.

“...Tới đi!” Đại Khôn Hào thành thật nói: “Nhanh chóng cho một nhát đi!”

???

Cái người này làm sao thế?

Đám ác quỷ cảm thấy Đại Khôn Hào không hề tôn trọng công việc của bọn nó chút nào.

Tức giận!

Còn đám cư dân mạng thì cười sắp điên luôn rồi.

Đại khái là bầu không khí vui sướng này đã chệch hướng quá xa với chủ đề của Huyền Linh Sư rồi.

Lúc này, Tô Tái Tái vẫn luôn đi ở đằng sau chậm rãi đi tới, cúi đầu nhìn Đại Khôn Hào đang nằm bẹp một chỗ, sống chết cũng không chịu động đậy.

Chân cô đá nhẹ vào bắp chân và bụng của cậu ta, lúc này mới gật gật đầu.

Sau đó, cô ngồi xổm xuống bên cạnh cậu ta hai tay ôm lấy má, cười tủm tỉm hỏi: “Sau này có biết nghe lời không?”

“...” Đại Khôn Hào rưng rưng nước mắt, yên lặng gật đầu.

“Không được kiêu ngạo như vậy nữa, còn phải nghe lời chị cậu nữa, biết chứ?”

Cậu ta lại gật đầu... Ủa???

Đại Khôn Hào gật đầu được một nửa thì “Hả” một tiếng, đứng bật dậy, mở to mắt nhìn Tô Tái Tái. Rốt cuộc cậu ta cũng nhớ ra vì sao trông cô khá quen mắt.

“Cô... Cô là???”

“Đúng vậy. Đàn chị Đại đối xử với tôi rất tốt.” Tô Tái Tái tiếp tục ôm mặt, cười tủm tỉm nói: “Cho nên tôi chăm sóc em trai chị ấy một chút cũng là chuyện nên làm mà.”


Bình Luận (0)
Comment