Khúc Nhiên hơi mở to mắt, có chút kinh ngạc: “Dạ?”
Viện trưởng Lý thấy cô ấy phản ứng như thế này thì biết ngay là mình đoán đúng rồi, ông ấy vỗ đùi cái “đét”, hai mắt tỏa ánh sáng, cả người hơi nghiêng về phía của Khúc Nhiên: “Thật sự có liên quan đến bạn học Tô ư?!”
Khúc Nhiên thấy viện trưởng Lý đã đoán được thì chỉ có thể cười gượng: “Thật ra... Trước đây em cũng tính nói chuyện này với thầy, nhưng có vẻ như đàn em...”
Cô ấy còn chưa nói xong thì viện trưởng Lý đã khoát tay liên tục, tỏ vẻ “không sao hết”, sau đó lại đột nhiên vỗ tay vịn đứng bật dậy, vui vẻ chắp tay sau lưng đi lòng vòng trong phòng.
Lý do viện trưởng Lý phát hiện chuyện này là vì con gái của ông ấy cũng là fan ruột của chương trình Huyền Linh Sư.
Bởi vì có viện trưởng Lý nên cô ấy cũng biết Khúc Nhiên là học sinh của Huyền Học Viện.
Mà Khúc Nhiên và Tô Tái Tái lại xưng hô lẫn nhau là “đàn chị” và “đàn em”, cho nên cũng không khó đoán ra thân phận của Tô Tái Tái.
Buổi phát sóng trực tiếp ngày hôm qua đã thu hút rất nhiều fans cho Tô Tái Tái, trong đó cũng có con gái của viện trưởng Lý.
Sau khi chương trình kết thúc, cô ấy lập tức chạy đi tìm viện trưởng Lý, muốn ông ấy đi xin chữ ký cho mình, miệng thì cứ liến thoắng “chị Tái Tái của bọn con ngầu đét luôn ba ạ”.
Cô ấy nói nhiều đến mức khiến viện trưởng Lý đần mặt luôn, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Con gái của viện trưởng Lý thấy thế thì đưa hẳn video về buổi phát sóng trực tiếp cho ông ấy xem, lúc này ông ấy mới khiếp sợ phát hiện sự thật.
Hơn nữa ông ấy còn chú ý đến một chuyện, khi Tô Tái Tái đẩy “Đại Nhị Hào” ra đút cho ác quỷ ăn, chuỗi hạt trên tay cô lúc trước đã biến mất không còn tăm hơi.
Lại liên tưởng đến trước đó Tô Tái Tái có nói là “đút ăn”...
Tuy không thể đoán trúng toàn bộ nhưng chỉ với bấy nhiêu cũng đủ biết là thứ đó mạnh hơn đám ác quỷ kia nhiều.
Kết hợp với thân phận “cấp thấp” của Tô Tái Tái, nhất định là người lớn trong nhà của cô không phải hạng người tầm thường rồi!
“Em xin lỗi viện trưởng, không phải em cố ý muốn giấu thầy đâu.” Khúc Nhiên thấy viện trưởng Lý chắp tay sau lưng đi qua đi lại thì tưởng là ông ấy đang tức giận vì cô ấy không chịu nói thật.
Khúc Nhiên dừng một chút rồi mở miệng: “Hay là bây giờ để em trở về xin lỗi đàn em ngay trước mặt thầy và viện trưởng Ngô nhé?”
Khúc Nhiên vừa dứt lời thì viện trưởng Lý đột nhiên “hả” một tiếng, sau đó quay đầu lại nhìn về phía cô ấy, khi thấy vẻ mặt áy náy của Khúc Nhiên thì ông ấy vội vàng khoát tay: “Không cần không cần, bạn học Khúc à, thầy không có giận gì trò…”.
Viện trưởng Lý đang nói dở thì đột nhiên khựng lại, bởi vì lúc này ông ấy mới để ý tới một câu khác của Khúc Nhiên.
“Bạn học Khúc nè.” Viện trưởng Lý vẫn giữ nguyên biểu cảm hoang mang nhìn về phía Khúc Nhiên: “Sao ban nãy trò lại bảo là mình muốn xin lỗi ngay trước mặt của viện trưởng Ngô?”
“À, thì do... lúc em tới gặp thầy thì có thấy đám người viện trưởng Ngô đó ạ.”
Khúc Nhiên thành thật đáp, cô ấy dừng một chút rồi bổ sung: “Hình như là tới tìm đàn em hay sao ấy.”
Cô ấy mới nói tới đây thì viện trưởng Lý đột nhiên tỉnh ngộ, ông ấy vỗ đùi mắng to: “Lão Ngô thối tha! Không ngờ ông lại dám cướp học trò của tôi!”
Nói xong ông ấy lập tức lao ra khỏi cửa, để mặc Khúc Nhiên ngồi ở đó nhìn cánh cửa đang không ngừng lung lay, cô ấy đờ người ra một lát rồi mới “ớ” một tiếng.
Nếu viện trưởng đã đi mất rồi thì cô ấy cũng đâu thể ở lại đây một mình đúng không?
Khúc Nhiên nghĩ thế xong cũng vội vàng đứng dậy đuổi theo viện trưởng Lý.
Chờ trở lại ký túc xá, còn chưa kịp lại gần thì cô ấy đã nghe thấy viện trưởng Ngô không ngừng quảng cáo về các chỗ tốt của Phù Lục Viện: “Bạn học Tiểu Tái, em hãy đến Phù Lục Viện đi, nơi này có hoàn cảnh yên tĩnh và đẹp đẽ, độ bao phủ của cây xanh cũng lớn, không khí tươi mát trong lành, hơn nữa em còn có thể tự chọn ký túc xá theo ý thích, nếu em không hài lòng thì bọn thầy có thể sửa phòng thành kiểu ba phòng ngủ một phòng khách cho em ở nữa!”