“Phát sóng trực tiếp chơi trò chơi?” Tô Tái Tái lặp lại, sau đó khó hiểu đáp: “Nhưng tôi không thích chơi trò chơi, nói đúng ra là hoàn toàn không hứng thú chút nào hết.”
A a a, nhưng em thích nè Tái Tái ơi!
Người giấy nhỏ lăn lộn trong mũ choàng.
Em muốn xem!
Tô Tái Tái vốn đã quay người bỏ đi thấy thế thì dừng lại, nhưng ngay khi cô định thở dài chiều theo ý của người giấy nhỏ nhà mình thì lại nghe Đại Khôn Hào nói: “Nhưng mà có tiền công á cô Tô.”
Gì?
Tô Tái Tái lập tức quay đầu lại dùng đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Đại Khôn Hào, ánh mắt chăm chú tới mức khiến cậu ta còn tưởng là mình đã làm sai chuyện gì.
Sau khi nhanh chóng tự kiểm điểm lại hành vi của bản thân một lần xong, cậu ta như nhớ tới chuyện gì, thế là vội xin lỗi Tô Tái Tái: “Em xin lỗi cô Tô, đáng lẽ em không nên nhắc tới tiền công mới đúng, em nông cạn quá, để em về từ chối bọn họ ngay!”
Cô Tô giỏi như vậy, sao có thể vì mấy đồng bạc đó mà bán mình cho tư bản chứ…
“Tự nhiên tôi rảnh rồi, giờ mình đi liền chưa?” Tô Tái Tái nhìn Đại Khôn Hào, hỏi một cách vô cùng chân thành.
“...” Đại Khôn Hào ngớ người trong chốc lát, sau đó mới vươn tay xoa xoa mặt mình, chờ đến khi buông tay ra thì cậu ta cũng nghiêm túc hẳn lên, sau đó mỉm cười với Tô Tái Tái: “À vâng, giờ chúng ta đi ngay đây ạ.”
Thế thì tốt rồi.
Trong tiếng hoan hô của người giấy nhỏ, Tô Tái Tái nhún vai đưa hai quả dưa hấu cho cậu ta: “Cảm ơn cậu đã giới thiệu công việc cho tôi, tôi mời cậu ăn dưa hấu nè.”
Cô dừng một chút rồi lại bổ sung: “Hai quả dưa hấu còn lại tôi phải mang về chia ra cho ba người là tôi, chị cậu và bạn của chị ấy cùng ăn.”
Cho nên tôi chỉ có thể cho cậu hai quả thôi.
Cậu sẽ không để ý đâu đúng không?
Đại Khôn Hào: “???”
Đại Khôn Hào ngẩn người một lát rồi mới duỗi tay nhận lấy, nhưng chờ Tô Tái Tái vừa thả tay ra thì cậu ta suýt nữa đã trẹo eo vì sức nặng của hai quả dưa hấu.
Đại Khôn Hào vội đưa một tay khác ra cầm phụ, sau đó cố gắng nhoẻn miệng cười với Tô Tái Tái: “Em cảm ơn cô Tô.”
Tô Tái Tái gật đầu: “Đi thôi.”
Trên đường đi, nghe Đại Khôn Hào giải thích xong Tô Tái Tái mới biết được thì ra cái trò chơi phát sóng trực tiếp này là do cậu ta tài trợ.
Sau khi tham gia chương trình Huyền Linh Sư lần trước, Đại Khôn Hào phải mất chừng một tuần thì mới có thể miễn cưỡng bình tĩnh lại.
Đương nhiên trong khoảng thời gian này cậu ta cũng đã nghĩ thông suốt một ít việc, quyết định từ nay về sau sẽ làm “một cậu ấm nhà giàu tuy vẫn không có lòng cầu tiến nhưng ít ra sẽ tích cực tiến về phía trước”.
Sau đó, Đại Khôn Hào dựa theo sở thích của mình, quyết định đầu tư vào một đội tuyển esports.
Ngặt nỗi thời buổi bây giờ không chỉ có minh tinh cần fans và sự nổi tiếng mà tuyển thủ esports cũng thế.
Cho nên hôm nay ban tổ chức có mời đội tuyển do Đại Khôn Hào đầu tư đến thi đấu hữu nghị với một đội tuyển khác.
Đương nhiên, đây cũng xem như là một buổi họp mặt fans, chủ yếu là để hâm nóng bầu không khí cho trận thi đấu chính thức sắp tới, còn trận thi đấu hữu nghị này chỉ là việc thứ yếu mà thôi.
Đây là cơ hội tốt để kéo thêm fans mới về cho mỗi đội đấy.
Đội tuyển mà Đại Khôn Hào đầu tư tuy không có danh tiếng gì nhưng thực lực của họ lại rất không tồi.
Cậu ta vốn nghĩ bản thân khi trước ít nhiều gì cũng từng lên hot search, lại thêm thân phận ông chủ của đội tuyển nữa thì hẳn sẽ có thể chèo kéo thêm một ít fans cho đội tuyển.
Nhưng đời người không ai biết trước chữ ngờ, chờ đến khi sắp bắt đầu quay chụp, cậu ta lại nghe tin đội tuyển của đối phương đã mời được Kim Mẫn Nhi - nữ diễn viên đang hot nhờ dựa hơi bộ phim điện ảnh mới chiếu gần đây.
Chậc, có gì ghê gớm hơn người đâu cơ chứ, chỉ là đóng một bộ phim ma siêu đáng sợ, sau đó nhân lúc phim còn chưa chiếu chạy đến chương trình Huyền Linh Sư để làm công tác tuyên truyền thôi mà?
Cậu ta cũng là người có “chỗ dựa” đàng hoàng đấy nhé!
“Cho nên đó là lý do cậu mời tôi tới à?” Đại Khôn Hào kể xong thì họ cũng vừa tới hội trường phát sóng trực tiếp.
Tô Tái Tái dừng bước nhìn về phía Đại Khôn Hào, nửa đùa nửa thật bảo: “Xin lỗi cậu, trong tình huống bình thường thì công tác của tôi không bao gồm người sống.”