“Đúng, đúng vậy.” Chị Hà nhìn màn hình di động của cậu ấy, đó chính là bài đăng tuyên truyền trên weibo chính thức của Huyền Linh Sư, trên đó có weibo của tất cả khách mời cố định.
Chị ấy không rõ cậu ấy hỏi thế có ý gì, chỉ có thể kiên trì trả lời.
Chung Tử Ngang ghét bỏ bĩu môi, sau khi đưa điện thoại cho bảo vệ đi cùng mình tới đây, chân cậu ấy đá trái đá phải nói: “Vậy tôi chung đội với ai mà chẳng giống nhau.”
Dù sao thì bọn họ cũng không bằng được chị gái Bé Giấy.
Nghĩ vậy, Chung Tử Ngang đột nhiên bật dậy, lấy lại điện thoại di động, nhanh chóng nhắn tin cho ai đó.
Chị Hà đụng phải cây đinh mềm không ăn cứng không chịu này, đành phải quay qua nhìn đạo diễn La, ánh mắt hỏi thăm xem giờ phải làm sao?
Có thể làm gì được chứ? Vẫn phải dỗ thôi chứ làm sao.
Đạo diễn La lại cho chị ấy một ánh mắt, sau đó quay qua nhìn Chung Tử Ngang, cười nói: “Cậu chủ nhỏ, bây giờ đã đủ người rồi, hay là chúng ta bắt đầu rút thăm, chuẩn bị bắt đầu trò chơi được không?”
Nói xong ông ấy dừng lại một chút, nhìn vào đồng hồ trên tay, nói: “Thời gian cũng đã khá muộn rồi ~”
“Ông gấp gáp cái gì, muộn thì cứ muộn thôi. Ông không thấy thôi còn đang nhắn tin à?” Chung Tử Ngang tức giận, ngẩng đầu nhìn đạo diễn La.
Cậu ấy hếch cằm lên nói: “Cùng lắm thì sau khi ghi hình xong tôi sẽ phát bao lì xì cho mọi người, thế là được rồi chứ gì?”
Cậu ấy nói xong, Trác Mai nhíu mày, ngay cả Bách Trúc cũng lẩm bẩm một câu: “Tên nhóc này…”
Anh ấy đi về hướng đạo diễn La, vừa đi vừa tức giận gọi: “Chung Tử Ngang!”
Chung Tử Ngang ngẩng đầu, nhìn thấy Bách Trúc thì vẻ mặt không còn kiêu ngạo như lúc nãy nữa, cậu ấy cầm điện thoại đứng dậy, gọi Bách Trúc một tiếng: “Chú Bách.”
“Được, còn biết gọi chú là được.” Bách Trúc chống nạnh đứng trước mặt Chung Tử Ngang, nhíu mày nói: “Chú là tổng đạo diễn, mọi người ở đây đều phải nghe lời chú, cháu cũng không ngoại lệ. Thế nên bây giờ cháu đừng làm loạn nữa. Nhanh chóng thu xếp một chút rồi chúng ta chuẩn bị phát sóng trực tiếp.”
Chung Tử Ngang không phục, lên tiếng cãi lại: “Cháu không hề làm loạn, cháu chỉ đang gửi tin nhắn cho chị gái mà cháu quen thôi mà.”
Dừng một chút, cậu ấy tiếp tục hếch cằm lên, khuôn mặt đầy kiêu ngạo nói: “Cháu thay chị của cháu tới xem thử trong Huyền Linh Sư có ai giỏi bằng chị ấy hay không thôi.”
“Chị ư?” Bách Trúc nghe thế, thắc mắc hỏi: “Cháu có chị gái từ khi nào vậy?”
“Cháu vừa nhận cách đây không lâu á!” Chung Tử Ngang cực kỳ tự hào, bắt đầu khoe khoang: “Chị của cháu giỏi lắm luôn, không những giúp cháu tránh khỏi nguy hiểm chỉ với vài câu nói, mà còn chơi game cực kỳ lợi hại nữa!”
Nói xong, cậu ấy lại nhìn xung quanh, tầm mắt lướt qua đám người Tô Tái Tái, nhưng không có ý định dừng lại mà nhìn thẳng về phía Bách Trúc rồi khẳng định:
“Chị ấy mạnh hơn tất cả những người ở đây cộng lại gấp trăm lần! Đáng tiếc là chị của cháu có hơi khiêm tốn, không thèm tham gia ba mấy cái chương trình giải trí nhàm chán này, nên cháu mới đến đây để trải nghiệm thay chị ấy.”
Nói ngắn gọn là: Tôi thay mặt chị tôi đến xem đám đồ bỏ đi nhà mấy người.
“Này...” Nhìn thấy dáng vẻ hống hách của Chung Tử Ngang, Bách Trúc thật sự không thể nhịn được nữa.
Anh ấy vươn tay giật tóc của cậu ấy, đến khi cậu ấy ăn đau rồi kêu lên “ y da, ây da” thì anh ấy mới dừng tay và cất lời: “Tuy chú không biết cái người chị gái mà cháu nói có lợi hại đến như vậy không, nhưng chú thật sự mong rằng cô ấy có thể xuất hiện ở đây vào lúc này.”
Ít nhất là có thể quản lý được cháu.
Chung Tử Ngang nghe vậy, chợt buông bàn tay đang vuốt tóc xuống, có hơi thất vọng đáp: “Đây cũng là điều mà cháu mong mỏi…”
Đáng tiếc là chị Bé Giấy không hề trả lời tin nhắn riêng mà cậu ấy đã gửi.
Lẽ nào chị ấy bỏ nick rồi? Nhưng lượng fans đã rất khách quan rồi mà! Suốt ngày cứ có những cao thủ trong giới esports than thở rằng họ đã bị bại dưới tay của bậc thầy “Bé Giấy”, rồi còn muốn bái sư học nghệ nữa!
Sau đó cậu ấy nghe tin Huyền Linh Sư tuyển khách mời mới, nên tưởng rằng chị Bé Giấy cũng sẽ đến.
Vì thế mà cậu ấy mới tới đây để thử vận may, cho dù chị ấy không tham gia, nhưng biết đâu có xem chương trình thì sao, đến lúc đó sẽ phát hiện ra cậu ấy cũng nên?