Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi ( Dịch Full )

Chương 474

Unknown Chương 474

“...” Chị vẫn thấy khá tự hào à?!

Chung Tử Ngang không nói nên lời, chỉ có thể trừng mắt nhìn cô.

Còn cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp thì bị lời nói này của Tô Tái Tái chọc đến bật cười ha hả.

Thậm chí cảm thấy đám “thây ma” ở hai bên đang nhìn chằm chằm vào hai người họ như thể không còn đáng sợ đến thế nữa.

Nhưng đây chỉ là “ảo giác” nhất thời mà thôi.

Khi [0.] vừa dứt lời thì đám “thây ma” kêu gào tranh nhau chạy ra khỏi phòng bệnh, khi chúng giương nanh múa vuốt xông về phía Tô Tái Tái và người còn lại, đừng nói là cư dân mạng, ngay cả đám người Miêu Đại Yên cũng phải hít hà một hơi.

[Á á á, đáng sợ quá!]

[Chị Tái Tái!!!]

Chung Tử Ngang sợ hãi đến mức chân trái vấp chân phải, khi cậu ấy lại sắp ngã——

—— “Chậc.”

Tô Tái Tái chậc một tiếng, dừng lại rồi hơi cúi người sang một bên, nắm lấy tay của Chung Tử Ngang rồi lại kéo cậu ấy dậy, sau khi xoay người thì cô đã cõng Chung Tử Ngang trên lưng.

Động tác lưu loát gọn gàng, ngầu vô cùng. Khiến cư dân mạng đều khâm phục [wow…] lên.

Ngay cả đám diễn viên quần chúng cũng sửng sốt, chớp mắt nhìn Tô Tái Tái ngầu quá mức, hồi lâu chưa định thần lại.

Nhưng Tô Tái Tái không hề lơ là, nhân lúc đám thây ma chưa hoàn toàn bao vây mình thì cô đã cõng Chung Tử Ngang bỏ chạy, thậm chí khi gặp bức tường thây ma ngăn ở phía trước, cô giẫm thẳng lên ghế lấy trợ lực để nhảy, sau đó vươn tay trèo lên cửa sổ thông gió phía trên, trực tiếp từ đỉnh đầu của bức tường thây ma nhảy qua.

Các động tác uyển chuyển mượt mà, thậm chí còn hay hơn cả cảnh đấu võ tỷ thí! Điều này khiến cư dân mạng ai nấy cũng phấn khích đến la lét liên tục trong khu bình luận nổi.

[A a a chị Tái Tái đang đối mặt trực diện với tôi!]

[Mẹ ơi, con nhất định phải gả cho cô ấy! Dù có lăn lộn dưới đất thì con cũng phải gả cho cô ấy!]

“... Không đúng. Đạo diễn Bách à.” Phó đạo diễn La ở trường quay tỏ ra bối rối, giọng điệu sâu xa nhìn vào hình ảnh phát sóng trực tiếp, chậm rãi quay lại nhìn Bách Trúc rồi nói: “Anh mở hack cho cô Tô sao?”

“Hack kiểu như này tôi mở không nổi.” Bách Trúc cũng kinh ngạc lẩm bẩm.

Tuy nhiên, sau khi định thần lại thì anh ấy lập tức cảm thấy hăng máu, quay lại phấn khích hét lên với đám người chị Hà: “Đừng ngây ra đó nữa! Đưa lên hot search!”

“À ừ ừ!” Đám người chị Hà định thần lại, kìm nén cơn kích động trong lòng rồi nhanh chóng cắt đoạn đó thành một video ngắn và đăng lên weibo.

#Chị Tái Tái bảnh bao cứu người!# hot search xuất hiện!

Ở bên kia, Tô Tái Tái đang cõng Chung Tử Ngang chạy về phía thang máy thấy Miêu Đại Yên đang trợn mắt nhìn mình, thế là cô vội vàng kêu lên: “Mau vào thang máy!”

Một lời nói khiến mọi người bừng tỉnh, Miêu Đại Yên vội vàng nhấn mở thang máy để mọi người bước vào, sau đó sốt ruột thúc giục Tô Tái Tái: “Mau mau mau!”

Những người cũng bừng tỉnh bởi lời nói của Tô Tái Tái còn có đám diễn viên quần chúng thây ma, sau khi định thần lại thì chúng mau chóng vừa kêu gào “gừ gừ gừ!” vừa lao về phía hai người họ.

Nhưng dáng vẻ giương nanh múa vuốt cũng chỉ dừng lại ở khoảnh khắc thang máy từ từ đóng cửa lại.

Sau khi cảm nhận được thang máy bắt đầu đi lên thì mọi người mới đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.

Miêu Đại Yên thậm chí còn trượt xuống ngồi dưới đất, vừa thở hổn hển vừa khâm phục nhìn Tô Tái Tái, chú ấy lắc đầu nói: “Tiểu Tái, rốt cuộc cô còn có thể mang đến bao nhiêu điều bất ngờ nữa?”

Vừa nãy thế mà... nhảy qua đám đông như thế?!

Ghê gớm quá rồi đấy, đúng không?!

“Đỉnh chứ?” Tô Tái Tái cười, dừng một chút, cô nhớ lại hồi nãy rồi gật đầu nói: “Tôi cũng không ngờ mình có thể giỏi như vậy, có lẽ... đây chính là ‘tiềm năng của con người’ trong truyền thuyết chăng?”

“...” Chúng tôi nghe cô nói nhảm.

Mọi người đều đồng loạt lắc đầu cười, tỏ vẻ không tin.

Cư dân mạng cũng vậy, bắt đầu bàn tán sôi nổi về cảnh tượng ban nãy.

Thậm chí có một số cư dân mạng còn nghi ngờ trí nhớ của chính mình, không dám chắc đó có phải là thật hay không.

Mà lúc này Trác Mai lại nêu ra một thắc mắc mà cư dân mạng đang vô cùng muốn hỏi nhưng lại không có cơ hội để hỏi: “Tiểu Tái, em có học võ à?”

“Em á?” Tô Tái Tái nhìn về phía Trác Mai, lại thấy những người khác cũng đang nhìn mình bằng ánh mắt nóng rực, cô nửa đùa nửa thật đáp: “Có phải võ hay không thì em không chắc, nhưng em có thể nhảy cao như vậy hoàn toàn là do khi còn nhỏ thường bị rượt đánh, nhảy qua hàng rào riết mà nhảy cao và xa được như vậy đó.”


Bình Luận (0)
Comment