Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi ( Dịch Full )

Chương 544

Unknown Chương 544

Tô Tái Tái cười, ngón tay đặt ở trên môi: "Đợi lát nữa mọi người sẽ biết thôi."

... Được thôi.

Đại Vi và Khúc Nhiên nhìn lẫn nhau, nhún nhún vai.

"Ai? Sao cậu chủ nhỏ vẫn chưa quay về nhỉ?" Tô Tái Tái vừa mới nói dứt câu với bọn họ, quay đầu nhìn về hướng Chung Tử Ngang đã đi thì vừa lúc trông thấy cậu ấy vừa nghe điện thoại vừa đi về phía mình.

Rõ ràng trên mặt đầy vẻ không kiên nhẫn, nhưng giọng điệu lại rất nhẫn nại.

Tô Tái Tái thấy vậy thì rất ngạc nhiên.

… không ngờ vẫn còn có người khiến cậu chủ nhỏ không thể bộc lộ sự tức giận của mình?

Quả nhiên núi cao còn có núi cao hơn. Một con gấu còn có một con gấu nhỏ hơn.

"Vậy cũng được, chờ em về rồi nói sau... . Ừ, gặp lại sau." Chung Tử Ngang nói xong, cúp điện thoại một cách dứt khoát, trên mặt còn lộ ra vẻ thở phào, khiến cho Đại Vi ở một bên cực kỳ tò mò.

"Cậu chủ nhỏ, ai vậy?"

Chung Tử Ngang rất phiền não lắc đầu, dáng vẻ chẳng buồn nói bất cứ chuyện gì.

Chỉ đưa dao gọt trái cây cho Tô Tái Tái: "Chị Tái Tái."

"Ừm." Tô Tái Tái gật đầu, sau khi nhận lấy thì để qua một bên.

Đúng lúc Thẩm An cũng đã lấy được một chậu nước bê vào đây, theo lời Tô Tái Tái nói để cho Chu Phổ rửa sạch sẽ tay.

"Tiểu Tái, sau đó thì sao?" Sau khi Chu Phổ lau khô tay mình xong thì cũng không biết phải làm gì tiếp.

Tô Tái Tái chỉ chỉ dưa hấu một bên, nói vô cùng nhẹ bâng: "Đương nhiên là cắt dưa hấu rồi."

Dừng một chút rồi lại nói cười an ủi Chu Phổ: "Thầy, không có việc gì, thầy chỉ cần cắt giống như bình thường là được rồi."

Chu Phổ thấy Tô Tái Tái cũng không có lời dặn dò nào khác nên nhìn về phía Nghiêm Thanh, đối phương cũng chỉ gật đầu với ông ấy. Thấy vậy ông ấy mới cầm lấy dao gọt trái cây, chuẩn bị cắt dưa hấu.

Khi con dao sắp cắt trái dưa hấu, Phụng Cảnh cầm điện thoại nhìn về ánh mắt sáng rực của Phụng Hồng Bác: "Ông ba, anh Tử Ngang bảo bọn họ đang ở sân biệt thự."

Sân biệt thự?

Phụng Hồng Bác nhắm lại mắt, sau khi gật đầu mới ra lệnh cho người lái xe: "Lái xe nhanh một chút, chúng ta lập tức quay về Thủ Đô!"

"Vâng."

Cùng lúc đó, Tô Tái Tái tiện tay cầm một miếng dưa hấu đã được cắt gọn, nhìn những hạt dưa hấu rải rác trên bàn, vừa lặng lẽ gật đầu vừa cắn một miếng dưa hấu.

Sau khi nuốt xuống mới nói với đám người Chu Phổ: "Đừng chờ thêm hai ngày nữa chi, Tiêu Mễ bây giờ thu hoạch được rồi, mặt khác..."

"Mặt khác?" Nghiêm Thanh hỏi lại.

Tô Tái Tái nhìn về phía ông ấy và Đại Vi: "Đàn chị Đại, hôm nay lập tức bắt đầu luyện kim châm của thầy Nghiêm thôi."

"À? Gấp như thế sao?" Đại Vi nghe vậy thì hoảng hốt: "Nhưng.. Nhưng mà bây giờ chị còn chưa có chuẩn bị gì hết đó."

"Không sao." Tô Tái Tái cười: "Lần này em sẽ ở bên cạnh để quan sát."

Đại Vi nghe cô nói thế mới hơi yên lòng.

Tô Tái Tái nói xong lại nhìn về phía Khúc Nhiên: "Đàn chị, chị giúp tụi em xin nghỉ hai ngày nhé."

"Được." Khúc Nhiên gật đầu.

"Tiểu sư thúc, con cũng sẽ hỗ trợ." Tô Hồng Bảo nói.

Tô Tái Tái khẽ lắc đầu, nhìn Tô Hồng Bảo nói: "Bé ngỗng, con ở lại đây để hỗ trợ đi."

Tô Hồng Bảo muốn nhắc nhở Tô Tái Tái chuyện gì đó, nhưng vừa mới há mồm chưa kịp lên tiếng, Tô Tái Tái đã cười với cậu ấy một tiếng để trấn an: "Yên tâm, sư thúc nhớ rồi."

... Tiểu sư thúc, đừng tưởng là con không biết sư thúc là kiểu dù mỗi lần đều biết nhưng vẫn thích cố tình phạm phải.

Nhưng hiện tại Tô Hồng Bảo phải ở đây, cậu ấy cảm thấy mình cũng không thể nào trông nom Tô Tái Tái, chỉ có thể kìm nén bực bội nhắc nhở cô: "Sư thúc nhớ nhớ lấy lời mình đã nói, nếu không tới lúc quay về con sẽ đi mách tội đấy."

"Biết rồi, nhóc mách lẻo." Tô Tái Tái cười, gõ nhẹ một cái lên đầu Tô Hồng Bảo.

... Hứ. Còn không phải do tiểu sư thúc ép con sao.

Tô Hồng Bảo sờ đầu, kiêu ngạo lẩm bẩm trong lòng.

Tô Tái Tái nói xong, nhìn về phía Chu Phổ: “Thầy Chu, có lẽ trong vài ngày tới thầy sẽ gặp phải một vài rắc rối, nhưng cũng không lớn. Cho nên cháu chỉ nhắc thầy Nghiêm tránh đi thôi.”

Chu Phổ gật đầu, nhớ đến mấy việc mà Tô Tái Tái vừa dặn dò thì lại mở miệng hỏi: “Là nhắm vào cỏ Vọng Bắc Đông sao?”

“Chắc là vậy.” Trên quẻ bói chỉ đồ vật.


Bình Luận (0)
Comment