Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi ( Dịch Full )

Chương 660

Unknown Chương 660

[... Không phải chứ, cho dù là đùa thôi cũng đừng có quá đáng như vậy chứ? Tôi là fan của chiến đội ‘hai sáu’, có cảm giác như đang bị xúc phạm.]

[Thật không dám giấu gì, thực chất tôi cũng…]

[Đúng vậy, Tô Tái Tái có ý gì? Không phải là thấy chiến đội mình huấn luyện thua cuộc thì lên đây nói kháy chiến đội ‘hai sáu’ chứ?]

Fans của chiến đội ‘hai sáu’ càng nói càng cảm thấy đúng, càng nghĩ càng tức giận, cộng thêm Thủy Quân ở bên trong châm ngòi thổi gió gây sự, rất nhanh đã quấy đục bãi nước này.

Người phụ trách Thủy Quân thấy thời cơ đã chín muồi, lập tức sắp xếp hot search.

Không lâu sau, đề tài #Tô Tái Tái cảm thấy chiến đội ‘hai sáu’ thắng không đáng# đã lên hot search.

Khiến người qua đường cũng phải tò mò nhấn vào, vừa hóng hớt vừa bày tỏ ngứa mắt Tô Tái Tái lòng dạ hẹp hòi.

Thậm chí có những fan cực đoan của chiến đội ‘hai sáu’ đã nhảy đến bài đăng của Tô Tái Tái và lăng mạ cô.

[Tô Tái Tái! Cô bị điên hả?! Đám Đại Khôn Hào thua là vì kỹ năng kém hơn người ta, không chịu thua được thì đừng chơi thể thao điện tử nữa! A, phụ nữ thật nhỏ mọn.]

Lời này vừa ra khiến nhiều người không còn giữ ý nữa, cuộc đấu khẩu đã nổ ra như vậy.

Thậm chí, có không ít người bắt đầu công kích Tô Tái Tái.

[Chơi game biết Huyền học thì có ích gì? Với cái nhân phẩm như này mà cứ suốt ngày la ó Tái Tái là thần tượng của mình, tao nghe xong còn thấy ngại dùm! Nếu tao là bọn mày, chắc chắn sẽ không thừa nhận bản thân từng là fan của loại người này.]

[Đúng vậy, tao đang muốn nói cô ta thích khoe khoang từ lâu rồi. Lần nào có điểm gì hơn người ta cũng mang ra khoe.

Nhưng mà có một chuyện tao thấy rất lạ là loại người thích khoe khoang như cô ta sao lại chưa từng đăng thành tích và trường học của mình lên?]

[Này tao biết! Nghe nói Tô Tái Tái chưa từng đi học, là một đứa con gái quê mùa từ trên núi xuống.]

[Ồ, chẳng trách, trước kia tưởng là người ta khiêm tốn, bây giờ hóa ra… là bởi vì không lấy ra được, không khoe được. Đã hiểu đã hiểu (vỗ tay vỗ tay)]

Đương nhiên, kiểu chế nhạo trình độ học vấn này ngay lập tức khiến nhiều người qua đường ngứa mắt, tất cả đều nói thay Tô Tái Tái.

Mãi đến lúc này, Đại Khôn Hào mới nhận được cuộc gọi, cùng với giọng nói phát ra từ đầu dây bên kia điện thoại, vẻ mặt cậu ấy dần trở nên nghiêm túc hơn so với vẻ mặt thoải mái lúc trước.

“... Tôi biết rồi.”

“Đội trưởng, làm sao vậy?” Thành viên trong đội nhìn Đại Khôn Hào, mãi đến khi cậu ấy cúp máy mới mở miệng hỏi.

Đại Khôn Hào không trả lời câu hỏi của cậu ấy mà ngẩng đầu nhìn về phía Tô Tái Tái, nhíu mày mở miệng: “Cô ơi, không tốt rồi.”

Tô Tái Tái khó hiểu, cùng hai người Đại Vi nhìn cậu ấy.

Có chuyện gì không tốt? Cô cảm thấy mình khá tốt mà.

Nhưng sau khi Đại Khôn Hào kể lại khái quát chuyện vừa nói, cô lại nhíu mày, cầm điện thoại di động lên.

“... Cô ơi?!” Đại Khôn Hào thấy cô như vậy liền đoán được có điều không ổn.

Quả nhiên, hai phút sau, Tô Tái Tái đã tag fan của chiến đội ‘hai sáu’ tới lăng mạ mình trong bài đăng của cô.

[Không biết người thua không chịu nổi là ai, hai ngày sau xem ai bị vả mặt.]

Đăng xong, cô lại chụp màn hình những bình luận nói cô từ trên núi xuống, không có văn hóa, lại đăng thêm một bài nữa.

[Tôi quả thật không có văn hóa, nhưng mà cũng tốt hơn đại đa số những người ngồi ở đây một chút ít thôi.]

Đăng xong, cô ném điện thoại vào trong mũ choàng, còn về phần hai bài đăng của cô trên mạng đã tạo ra gió tanh mưa máu như thế nào…

Tô Tái Tái tỏ vẻ mình không quan tâm.

Chỉ cần cô không xem, cô có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra.

Mấy người tự mình dậm chân chơi đi nhá.

()

----

Nhà họ Phụng.

“Ông ba.”

Phụng Hồng Bác và Bạch Ngữ Dung đang nói chuyện với nhau đồng thời quay đầu nhìn về phía Nhị quản gia, khi ông ta đến gần, tầm mắt rơi vào hộp gấm trong tay ông ta.

Nhị quản gia khom người cười nói, sau đó đưa hộp gấm qua: “Đây là đan dược của cô Ngữ Dung, hội đánh giá đan dược tự mình phái người đưa tới. Nói là mời cô Ngữ Dung kiểm tra qua, nếu không có vấn đề gì thì ký nhận hàng, bọn họ cũng trở về để báo cáo kết quả.”

Bạch Ngữ Dung nghe xong thì quay sang nhìn Phụng Hồng bác trước, khi thấy ông ta gật đầu mới đứng dậy nhận lấy hộp gấm, mở ra quan sát rồi gật đầu với quản gia: “Quản gia, không có vấn đề gì.”


Bình Luận (0)
Comment