Nói xong câu này cô ấy lại cười ngại ngùng rồi nói tiếp: “Lần này là nhờ vía của mọi người rồi, tôi cũng chưa vào phòng ký túc của đàn em bao giờ đâu.”
“Hả? Cô cũng chưa từng vào?” Trợ lý ngạc nhiên nhìn Khúc Nhiên, đột nhiên có hơi sợ hãi: “Trong đó… sẽ không có thứ gì kỳ lạ đó chứ?”
Lời còn chưa dứt, cư dân mạng cũng hợp cảnh phát ra tiếng kêu [á á á].
Đến nhạc nền cũng trở nên u ám trong nháy mắt.
“Chắc là… sẽ không đâu?”Khúc Nhiên không chắc chắn, trả lời.
“...” Tổ quay chụp.
“...” Cư dân mạng.
…Không phải, chị đại Khúc, khi chị nói câu này không thể tự tin hơn chút hả?
Cho dù là tự tin mù quáng?
Khi đang nói đến chuyện này, thang máy “ting—” lên một tiếng.
Khúc Nhiên quay đầu cười: “Đến rồi.”
Mọi người vừa nãy còn run sợ trong lòng lập tức lấy lại tinh thần, mang theo dáng vẻ anh dũng quả cảm “chết thì chết thôi!” cứng rắn đi theo Khúc Nhiên.
Trên đường đi, trợ lý lại tò mò hỏi: “Khúc Nhiên, hình như phòng ký túc xá trong tòa nhà này cũng không nhiều nhỉ. Có phải không gian trong phòng rất thoáng đúng không?”
“Ừm, có phòng ngủ, phòng khách nhỏ và bàn thí nghiệm,” Khúc Nhiên gật đầu: “Chỗ tôi ở là phòng ký túc xá bình thường, hai người một phòng.”
“???”
[???!]
Cái gì vậy trời?!
Khúc Nhiên, cô nói lại một lần lời nói khi nãy?!
Cư dân mạng kinh hoàng rồi, đến khuôn mặt của trợ lý cũng mang vẻ “ngàn vạn lần không ngờ tới”: “Khúc Nhiên, cô nói cô ở phòng bình thường? Vậy còn phòng không bình thường?”
“Đàn em ấy.” Khúc Nhiên nói cực kỳ tự nhiên: “Em ấy là sinh viên cấp thấp cực kỳ hiếm hoi của năm nhất Luyện Khí Viện, thế nên ở phòng đơn.”
Sau khi cô ấy ngừng lại, còn sợ chưa đủ chấn động vậy, cô ấy “ồ” một tiếng rồi lại nói: “Hình như đàn em ở bên Phù Lục Viện cũng ở phòng đơn, Luyện Đan Viên nói muốn chuẩn bị cho em ấy một phòng, em ấy chê phiền nên không cần.”
“???!”
Khúc Nhiên nói xong, đi về phía trước hai bước rồi mới cảm thấy có gì không đúng, dừng chân quay đầu nhìn một cái, phát hiện mọi người đều sững ở tại chỗ, vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc: “...”
“...Khúc Nhiên.” Trợ lý đi theo quay chụp chậm mất mấy giây mới nói được rõ ràng: “Tại sao ở những viện khác cô Tô cũng có phòng ký túc?”
“Ồ, bởi vì ngoại trừ là học sinh của Luyện Khí Viện, em ấy còn là học sinh dự thính của Luyện Đan Viện và Phù Lục Viện.”
Khúc Nhiên dùng dáng vẻ đương nhiên “hóa ra là chuyện này à”, xoay người tiếp tục đi lên phía trước, sau khi tổ quay chụp đi theo thì lại nói thêm một câu.
“Cổ Võ Viện cũng muốn sắp xếp phòng ký túc cho em ấy, nhưng bây giờ viện trưởng Lý đề phòng gắt gao lắm bọn họ còn chưa tìm được cơ hội.”
???!
Có ý gì cơ?!
Là đang nói bốn viện của Huyền Học Viện đều tranh giành học sinh Tô Tái Tái này hả?!
[Tôi đột nhiên hiểu ra… tại sao hôm đó Viện Bác Cổ Võ Viện lại nhảy ra rồi.]
Cư dân mạng kêu ngào, vẻ mặt đờ ra.
[Tôi cũng thế…]
[+1]
Đừng nói cư dân mạng đang xem livestream đờ ra, đến tổ quay chụp cũng như vậy.
Ngốc nghếch đứng ở đó, cho đến khi Khúc Nhiên mở cửa phòng ký túc của Tô Tái Tái, bọn họ mới đột nhiên hoàn hồn, vội vàng đi theo.
Sau khi trải qua cơn kích động vừa nãy, cho dù có kích thích khác, bọn họ cũng sẽ không cảm thấy sợ hãi….hãi hãi hãi nữa???!
Anh quay phim bước vào phòng, cư dân mạng cũng mở to đôi mắt, ngừng thở theo dõi ống kính chuyển động, chuẩn bị nhìn xem phòng ngủ của chị đại Tô có dáng vẻ như thế nào.
Cứ tự nhiên như vậy, hai hình nhân giấy đứng dựa tường kia, cách một màn hình, bốn mắt nhìn nhau với mọi người.
[...] Cư dân mạng.
Có lẽ là anh quay phim cũng không nghĩ tới sẽ như vậy, tay vừa run là màn hình cũng hơi nghiêng sang bên cạnh một cái.
Tuy rằng rất nhanh đã ổn định lại, nhưng cư dân mạng vẫn tinh mắt nhìn được thứ ở trên bàn sách.
[Ừm, bốn hình nhân giấy, một tứ hợp viện nhỏ, còn có hai biệt thự nhỏ.]
Cư dân mạng yếu ớt nói: [Không hổ là chị Tái Tái nhà tôi…]
[....Không phải chứ, học sinh Huyền Học Viện mọi người đều như vậy hả?!] Cư dân mạng mê mang.
Cho dù mọi người là học sinh của Huyền Học Viện cũng không cần trang trí giống âm phủ như vậy chứ?!
Lời còn chưa dứt, lập tức có không ít bình luận nổi đủ mọi màu sắc bay qua: [Cậu nói linh tinh! Tôi không có! Tô Tái Tái là trường hợp đặc biệt!]