Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi ( Dịch Full )

Chương 708

Unknown Chương 708

Tần Trác Thắng bị cắt ngang lần nữa nên cũng dẹp luôn ý định giải thích một vài thứ với Thịnh Ngạo Tình, kể cả chuyện cô ta bảo phải đợi đến cuối buổi của Hội đấu giá cũng không hứng thú.

Ông ta dự định lấy được đồ là sẽ đi ngay, đừng để Thịnh Ngạo Tình liên luỵ tới ông ta là được.

Nhưng Tần Trác Thắng dường như đã quên mất một việc.

… Mã số đấu giá mà ông ta dùng để tham gia cuộc đấu giá là của Thịnh Ngạo Tình.

Sau khi đến lượt đấu giá của mảnh vỡ hạt ngọc quỷ, Tần Trác Thắng và những người đấu thầu khác từ từ nâng giá lên, từ thấp đến cao.

Lúc Tần Trác Thắng thấy số người tham gia ngày càng ít đi, chỉ còn bản thân mình và một người khác thì chỉ cảm thấy thắng lợi đã ở ngay trước mắt, kích động đến mức đứng ngồi không yên.

Thịnh Ngạo Tình ngồi ở một bên theo dõi, chuyển ánh mắt đến trên màn hình lớn, xem lại rất tỉ mỉ nhưng thật sự không thấy điểm khác biệt ở đâu nên cô ta nhún vai, tỏ ra khinh thường: "Một viên ngọc bể thôi mà cũng có thể hét giá đến mười hai triệu tệ."

"Đối với cô mà nói đây chỉ là một viên ngọc bể nhưng đối với những người như tôi thì ý nghĩa của nó lại không giống như thế." Tần Trác Thắng cũng chẳng thèm quay đầu lại mà trả lời Thịnh Ngạo Tình, đôi mắt dán chặt vào màn hình lớn không hề chớp lấy một lần.

Sau khi thấy đối phương lại tăng thêm một triệu tệ, Tần Trác Thắng lập tức cắn răng ra giá mười lăm triệu tệ.

Thịnh Ngạo Tình thấy Tần Trác Thắng tăng giá mà không chút chớp mắt, không khỏi liếc nhìn ông ta lâu hơn một chút. Nét mặt cũng thể hiện ra vẻ nhìn với cặp mắt khác xưa.

Cô ta vốn cho là Tần Trác Thắng cũng chỉ như vậy, không ngờ tới vẫn có vốn liếng riêng?

Nhưng Thịnh Ngạo Tình nào có biết thật ra Tần Trác Thắng đã lấy ra toàn bộ tài sản của chính mình.

Thay vì do dự ra giá với bọn họ, chi bằng nhanh chóng tiến thêm một bước, nói không chừng có thể thao túng đối thủ, khiến cho đối phương tưởng rằng mình còn khá dư dả, từ đó tâm lý bị dao động mà chùn bước.

Có đôi lúc Hội đấu giá cũng giống như trên bàn đánh cược, chính là cược tâm lý mà thôi.

Cũng may vận hên của Tần Trác Thắng không tệ, hoặc là đối phương cảm thấy bỏ số tiền đó ra để mua mảnh vỡ của một hạt ngọc quỷ không có lời, mặc dù là nguyên liệu luyện chế hiếm thấy nhưng cũng không có nghĩa có nó thì sẽ chắc chắn luyện ra thượng phẩm, thế nên đã bỏ đấu giá.

Mức giá cuối cùng đang dừng lại tại mức mười lăm triệu của Tần Trác Thắng, hai tay ông ta nắm lại thành quyền, đang vô cũng hồi hộp nhìn thời gian đếm ngược. Lúc chỉ còn lại ba giây cuối cùng, trên mặt ông ta cũng từ từ lộ vẻ vui mừng như điên.

Nhưng một giây sau, mức giá mới lại nhảy lên khiến nụ cười trên mặt ông ta đông cứng lại.

Hai mươi triệu!

Mà mã số đột nhiên xuất hiện không phải của đám người Tô Tái Tái sao?

"Chuyện này. . . ?!" Thịnh Ngạo Tình trừng lớn mắt, ngơ ngác vài giây mới quay đầu nhìn về phía Tần Trác Thắng.

Trên trán của Tần Trác Thắng lấm tấm những giọt mồ hôi, quai hàm co rút không kiểm soát, ông ta lại nghiến răng lại lên thêm một triệu.

Nhưng từ lúc đó trở đi, mỗi lần ông ta hô thêm một giá thì đối phương ngay lập tức tăng giá thêm một triệu, qua ba lần như thế, không ngờ mức giá đã vượt qua ba mươi triệu!

Tần Trác Thắng run tay muốn tăng giá nữa nhưng lại ngừng lại giữa không trung một hồi lâu, cuối cùng nản lòng cúi đầu.

"Tần Trác Thắng! Ông thất thần làm gì, mau lên đi!" Thịnh Ngạo Tình nhìn thấy bộ dạng này của ông ta thì lập tức lên tiếng thúc giục, ánh mắt liên tục đảo qua lại giữa ông ta và màn hình lớn.

Cô ta ngập ngừng một chút rồi lại giậm chân, lo lắng mở miệng: "Ông mà còn đờ người ra đó thì sẽ không kịp nữa đâu!"

Lúc bấy giờ, sau khi xác nhận không có mức giá mới nào được đưa ra nữa, trên màn hình lớn cũng vang lên tiếng búa gõ mười giây đếm ngược.

Thịnh Ngạo Tình thấy thế, lại hét lên một tiếng "Tần Trác Thắng!" chói tai.

Tần Trác Thắng cúi đầu, chậm rãi lắc đầu với vẻ mặt u ám, không chỉ cả người ông ta lộ vẻ uể oải mà ngay cả lời nói cũng trở nên thều thào.

"Không còn gì.." Ông ta cúi đầu, đăm đăm nhìn dưới chân, lặng thinh một hồi lâu lại mở miệng: "... Đã không còn gì để theo nổi nữa."

Những từ cuối cùng trong lời nói của Tần Trác Thắng trầm đến độ chẳng thể nghe được. Ông ta vừa dứt lời thì trên màn hình lớn đã thông báo phiên đấu giá kết thúc, mảnh vỡ hạt ngọc quỷ thuộc về Tô Tái Tái.


Bình Luận (0)
Comment