Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi ( Dịch Full )

Chương 79

Unknown Chương 79

Nói chưa dứt lời, Hứa Tần Nhã vừa nghe không khỏi hừ lạnh một tiếng: "Việc này chị còn chưa kịp nói với mọi người đây, đứa nhỏ này không có phép tắc đã đành, thế mà còn có thói sĩ diện nói láo."

Ông Hứa nghe đến đây thì hàng lông mày cau lại, sau khi nghe Hứa Tần Nhã thuật lại toàn bộ nội dung cuộc trò chuyện của bà ta với Tô Tái Tái, mặt cũng trầm xuống.

"Được rồi, không ở thì không thấy, cũng bớt việc." Ông Hứa bỗng nhiên lại liếc nhìn con gái nói: "Thật ra nó không có mặt, thậm chí bỏ lỡ buổi tiệc cũng tốt. Hôm nay là ngày lành của Ngữ Dung, nó có thể khiến cho Ngữ Dung cảm thấy khó chịu."

Hứa Tần Hán ở một bên gật đầu: "Chị, ba nói đúng đó. Không ở thì không ở thôi."

Ý kiến này không hẹn mà lại trùng với suy nghĩ trước đó của Hứa Tần Nhã, vẻ mặt bà ta cũng hòa hoãn hơn, ngay lúc đang định nói gì đó thì giọng nói của Bạch Ngữ Dung phát ra từ trên lầu…

"Ông ngoại, cậu, mọi người tới rồi."

Vốn dĩ đang nhắc đến Tô Tái Tái, nét mặt ba người không mấy vui vẻ. nhưng khi nghe thấy giọng nói của Bạch Ngữ Dung thì lập tức trở nên rạng rỡ hơn rất nhiều.

Bọn họ lần lượt ngẩng đầu nhìn cô ta, thấy Bạch Ngữ Dung đang xuống lầu cùng Đồng Nhược Thiến, vẫy tay vô cùng thân thiết.

"Ngữ Dung mau lại đây, để ông ngoại gặp con một chút."

Dáng vẻ thân thiết như thế, không khác gì con cháu ruột thịt cả.

Một bên khác, Tô Tái Tái nhìn những tên côn đồ vừa gặp ở khoảng thời gian trước, ôn tồn mở miệng: "Xin chào, tôi lại tới rồi."

"???"

Cô còn dám tới?!

-----------

Lần trước chính cô là con nhóc đánh anh Tiền nhà bọn họ một trận rồi bỏ chạy, lần này lại tự đến tận cửa rồi!

Các anh em sao thế, xông lên đi chứ!

Đương nhiên đây chỉ là giả tưởng của một số tên côn đồ.

Trên thực tế,Tô Tái Tái không chỉ đến đây một cách công khai mà còn rất lịch sự đợi bọn họ đi báo với anh Tiền, nói cô muốn gặp anh ta.

Điều khó hiểu nhất là anh Tiền thực sự đồng ý gặp cô gái này?!

… Thế giới của đại ca, bọn họ không thể hiểu được.

Tên côn đồ cắc ké dắt Tô Tái Tái đi gặp Tiền Nguyên Nguyên lần thứ hai, vừa đi vào trong vừa sờ ót mình.

Nhìn anh ta như có vấn đề nan giải gì đó của thế giới không giải quyết được.

Tô Tái Tái thì ngược lại, trên đường đi cô rất thản nhiên, nhanh nhẹ đi theo sau lưng bọn côn đồ, vẫn có thời gian để quan sát xung quanh.

Bộ dáng kia không giống như là chuẩn bị đi đánh quyền anh bất hợp pháp, mà giống như là đi dạo trong công viên hơn.

Đừng nói cô gái nhỏ, ở chỗ này của bọn họ, cho dù có là đàn ông thì lần đầu tiên tới đây trong lòng cũng có chút sợ hãi?

Như thế nào mà trên mặt con nhóc này lại không hề thấy chút sợ sệt nào thế?

Một đám đàn ông đứng tụm thành tốp năm tốp ba trên con đường Tô Tái Tái phải đi, quan sát cô từ xa, rất hiếu kỳ.

Đương nhiên bọn họ tuyệt đối không phải vì nghe cô gái từng đánh anh Tiền trước đó lại ghé thăm cho nên mới đứng ở đây. Chỉ là... đúng lúc đi ngang qua?

Tóm lại, Tô Tái Tái đi vào phòng nghỉ của Tiền Nguyên Nguyên trong cái nhìn chăm chú của mọi người.

Đến khi cửa đóng lại mới có thể cắt ngang những ánh mắt kia.

"Ồ? Phong cách trang trí ở đây của anh đổi rồi à?" Tô Tái Tái nhìn hai bên phòng nghỉ một chút, sau khi gật đầu tán thưởng còn nói: "Lần này trông đẹp hơn lần trước."

"..." Tại sao lại thay đổi phong cách trang trí chẳng lẽ trong lòng cô không biết sao?!

Tiền Nguyên Nguyên không nói gì, tức giận ngồi ở trên ghế sa lon nhíu mày nhìn Tô Tái Tái.


Bình Luận (0)
Comment