Lý Phong ngẩn người: “Huyền Long, ngươi biết đây là cơ duyên gì chứ?”
Huyền Long hơi nhíu mày: “Hình như ta đã từng gặp loại tương tự, nhưng cũng không dám xác định.”
Nghe thấy Huyền Long nói vậy, Lý Phong hơi suy nghĩ một chút, sau đó nhìn về phía nhóm yêu thú Đan Nguyên cảnh bị khống chế.
“Các ngươi tiến lên thăm dò con đường kia cho ta.” Hắn trực tiếp phân phó.
“Vâng, chủ nhân.”
Những yêu thú Đan Nguyên cảnh này không chút do dự, tất cả cung kính đáp lại.
Lúc này bọn chúng đã bị Lý Phong hoàn toàn khống chế, cho dù Lý Phong bảo bọn chúng đi chết thì bọn chúng cũng không hề phản kháng.
Một con yêu thú tê giác tiến lên, đi dọc về phía trước.
Ầm!
Nó vừa đi được mười mét thì đột nhiên có một dao động khủng bố phát ra.
Ngay khi dao động khủng bố này tản ra thì Lý Phong lập tức vung trường kiếm trong tay lên, kiếm quang nhanh chóng bay ra.
Một luồng sáng màu đen từ trong con đường đó bay ra, sắp đánh lên người yêu thú tê giác. Nhưng đúng lúc này, kiếm quang bay ra, đánh nát luồng sáng màu đen đó. Tuy là như vậy, nhưng luồng sáng đó vẫn tiếp xúc với thân thể yêu thú tê giác.
Ngay lập tức, dao động khí thế trên người yêu thú tê giác giảm đi một nửa.
“Công kích này quỷ dị như vậy?”
Lý Phong nghĩ thầm, vừa rồi hắn cảm nhận thấy luồng sáng màu đen kia chẳng khác nào nước. Mặc dù đã bị đánh nát, nhưng lại chỉ khiến cho uy năng giảm đi một chút, chứ không thể nào hoàn toàn triệt tiêu được.
Con yêu thú tê giác kia lại tiếp tục đi về phía trước.
Nó lại đi thêm mấy mét nữa, lại có một luồng sáng màu đen đánh úp lại. Lần này mặc dù Lý Phong đã phản ứng lại nhanh, đánh nát nó, nhưng yêu thú tê giác vẫn tử vong.
Lý Phong nhìn thấy yêu thú tê giác tử vong thì cũng chẳng có cảm giác gì, hắn lại tiếp tục phân phó con yêu thú thứ hai tiến lên.
“Đây là từng cánh cửa sao?”
Lý Phong dò xét tỉ mỉ, sau khi những luồng sáng màu đen kia bị đánh nát thì linh hồn của hắn có thể dò xét được thêm một chút nữa.
“Tiếp tục!”
Lý Phong phân phó yêu thú đi tới.
Tiếp theo đó, cánh cửa thứ bảy, cánh cửa thứ tám, cánh cửa thứ chín đã bị hắn mở ra.
“Uy năng của luồng sáng màu đen này càng lúc càng mạnh.”
Trên mặt Lý Phong cũng lộ ra vẻ thận trọng.
Trên thực tế, con đường mà hắn thăm dò được cũng chỉ vài cây số, thế nhưng bên trong đó lại ẩn chứa những sát khí nồng đậm. Vừa rồi, khi cánh cửa thứ chín mở ra, luồng sáng màu đen đó mặc dù Lý Phong vẫn có thể đánh tan, nhưng những cường giả Đan Nguyên cảnh chắc chắn không thể thừa nhận được, những luồng sáng đó gần đạt tới Thất Phách cảnh!
“Hơn nữa, những luồng sáng màu đen đó cần phải dùng những sinh mệnh tương ứng để ngăn cản!”
Nếu như không có sinh mệnh chủ động tiến lên thì những luồng sáng màu đen đó sẽ không biến mất, cho dù có bị đánh nát thì cũng sẽ lại một lần nữa ngưng tụ, khôi phục uy năng của nó.
“Chẳng trách nhóm yêu thú Thất Phách cảnh kia lại bắt giữ nhân loại, làm con tốt thí mạng đi dò đường cho bọn chúng.”
Chắc là đám yêu thú Hắc Vẫn đã sớm phát hiện ra nơi này có cơ duyên, thế nhưng bởi vì không có “pháo hồi”, thế nên bọn chúng mới bắt các cường giả nhân loại, sau đó mới bắt đầu tiến hành thăm dò.
Chương 378: Suối Linh hồn 1 Lý Phong suy nghĩ như vậy, sau đó lại tiếp tục phân phó một con yêu thú tiến lên.Ầm!
Yêu thú đi được mấy chục mét, bỗng nhiên có một dao động khí tức chợt xuất hiện. Dao động này vô cùng mãnh liệt, rực tiếp lan ra xung quanh.
Lý Phong thấy thế thì sắc mặt hơi biến hóa.
Kiếm quang trong tay hắn vung lên, trong nháy mắt vô số kiếm quang lóe lên, tạo thành một cái phòng ngự trước mặt hắn.
Những dao động đó tiếp xúc với hàng phòng ngự của Lý Phong, kiên trì được vài giây, sau đó tiêu tan.
Tiếp theo đó, tất cả dao động đều biến mất, thông đạo cuối cùng hiện ra đầy đủ trước mặt Lý Phong.
“Thông đạo đó mở ra rồi?”
Lý Phong trong lòng vừa động, dưới linh hồn của hắn, cuối cùng thông đạo kéo dài mấy ngàn mét, không có bất kỳ trở ngại nào.
Nhưng không đến một giây, Lý Phong sắc mặt lại thay đổi.
Lúc này, hắn cảm giác thông đạo đã đi đến cuối cùng, nhưng lại có một đồ án kỳ quái xuất hiện. Đồ văn này vô cùng lộn xộn, giống như một cái ổ khóa, ngăn cách mọi tra xét bên ngoài.
“Đây là…”
Lý Phong khẽ nhíu mày, linh hồn của hắn tiếp xúc với đồ án này, nhưng lại chịu phải trở ngại, căn bản không có cách nào xuyên thấu.
“Phải phá giải đồ án mới có thể đi vào sao?” Lý Phong nghĩ thầm.
“Điểm sáng thần bí!”
Trong lòng vừa động, hắn bắt đầu cố thủ gọi điểm sáng thần bí ở trái tim mình.
Điểm sáng thần bí kia rất am hiểu những chuyện như phá giải đồ án này, nếu như hắn từ từ tìm hiểu bí ẩn, không biết cần bao lâu.
Ong…
Cảm nhận được Lý Phong kêu gọi, điểm sáng thần bí trong trái tim hắn khẽ dao động, sau đó một số khu vực đồ văn kia cũng hơi dao động.
Lý Phong cẩn thận quan sát, ước chừng ba phút đồng hồ sau, hai mắt hắn sáng lên.
“Quả nhiên có quy luật, ta biết như thế nào phá giải nó rồi!”
Linh hồn của hắn giống như có thể khống chế được bức đồ án kia, sau đó không ngừng khắc họa nó. Những vị trí của đồ án không ngừng biến hóa, cuối cùng, tất cả những đồ án vụn vặt biến thành một bức đồ án vô cùng quái gở.
Đồ án này nhìn qua trông vô cùng hoàn hảo, không có bất kỳ sai sót nào. Lý Phong cảm giác như mình có thể tùy thời đánh nát nó, sau đó tiến vào trong thông đạo kia.
“Đồ án này là…”
Lúc này, Huyền Long cũng vẫn luôn chú ý đến nhất cử nhất động của Lý Phong. Nhìn thấy đồ án này, sắc mặt ông ta đột nhiên thay đổi, vội vàng nói: “Lý Phong, đừng mở thông đạo này.”
Nghe thấy Huyền Long nói vậy, Lý Phong ngẩn người, nhanh chóng dừng động tác của mình: “Làm sao thế?”
Trong mắt Huyền Long lộ ra một tia trịnh trọng. Ông ta trầm giọng nói: “Nếu như ta đoán không lầm thì thông đạo này chính là Ma.”
“Ma?” Lý Phong nghe thế thì biến sắc.
Trước kia, đại lục Hắc U đã từng trải qua một trận Ma họa, lan rộng ra một mảng khu vực rộng lớn, không biết đã có bao nhiêu người chết đi.
Không chỉ ở đại lục Hắc U, mà những đại lục khác cũng đã từng gặp phải Ma họa này rồi, đây chính là một kiếp nạn của đế quốc Thiên Vũ.
Vào thời điểm đó, Thần Thủ hộ của đế quốc Thiên Vũ, thế hệ Thiên Vũ vương đời đời đầu- cường giả phía trên Tam Hồn cảnh đã ngã xuống!
Cuối cùng, thế hệ Thiên Vũ vương mới đột phá, chém giết rất nhiều cường giả sinh mệnh Ma loại, như vậy mới khiến cho đại lục Hắc U dần dần khôi phục lại được sự bình tĩnh.
Chuyện đó đã trôi qua cả hàng triệu năm rồi, nhưng bởi vì thảm họa mà nó gây ra quá lớn, thế nên mãi đến tận bây giờ, vẫn còn có rất nhiều người nghe nhắc đến Ma là biến sắc.
“Trăm triệu năm trước, những cường giả sinh mệnh Ma loại đỉnh cấp đó đã bị Thiên Vũ vương đời đó đánh chết. Nhưng trên thực tế, Thiên Vũ vương cũng không hoàn toàn đánh chết được bọn chúng, vẫn còn một số chạy trốn, không biết đã chạy tới những đâu. Mà ký hiệu của những sinh mệnh đó chính là bức đồ án này.”
Huyền Long trầm giọng nói, sau đó nhìn về phía thông đạo trước mặt: “Nếu như ta đoán không lầm thì những thông đạo này chính là nơi bí ẩn mà những sinh mệnh Ma loại kia đang ẩn nấp.”
“Nơi bí ẩn?”
Lý Phong nghe Huyền Long nói như thế thì trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng.
“Nhưng ngươi cũng không cần lo lắng, những sinh mệnh Ma loại này vô cùng thô bạo, không chấp nhận bất cứ khiêu khích nào. Nếu như thực lực của bọn chúng không thấp, biết được các ngươi ở bên ngoài thì chắc chắn không có khả năng không ra tay.”
Bọn họ không ngừng mở từng cánh cửa, tiến về phía trước, tạo ra những dao động khủng bố, giống như hủy trời diệt đất, tương đương với chuyện phá hủy chỗ ở của những sinh mệnh Ma loại này.
Nhưng bọn chúng lại chẳng có chút phản ứng nào cả.
“Thế nên chắc là vì mấy khả năng này, một là thực lực của sinh mệnh Ma loại này không đủ, hai là vì lý do gì đó mà bọn chúng đang ngủ say, ba là không thể ra tay.”
“Tất nhiên cũng có một khả năng nữa, đó là nơi này chẳng có bất cứ sinh mệnh Ma loại nào tồn tại cả.”
Hắn nhìn Lý Phong, nói: “Bên trong chắc sẽ có một chút cơ duyên, nhưng nếu như ngươi mở ra thì phải chuẩn bị sẵn tinh thần gánh hậu quả.”
Chương 379: Suối Linh hồn 2 Không phá vỡ đồ án thì không ai biết được bên trong đó là gì, có thể là cơ duyên, cũng có thể là một sinh mệnh Ma loại cường đại đang chờ đợi bọn họ.Nếu như là vế thứ hai, thì thứ chờ đợi Lý Phong chỉ có thể là cái chết.
Ánh mắt Lý Phong hơi trầm xuống, hắn suy nghĩ một chút rồi nói: “Sinh mệnh Ma loại đó có thủ đoạn gì không?”
“Xem ra là ngươi chuẩn bị tiến vào bên trong à?”
Huyền Long nghe Lý Phong nói như vậy thì gương mặt lộ ra vẻ tán thưởng: “Sức chiến đấu chân chính của sinh mệnh Ma loại đó thực ra cũng không tính là mạnh, thậm chí còn không bằng Nhân loại các ngươi. Nhưng mà bọn chúng lại am hiểu đồng hóa. Nói cách khác, nếu như bọn chúng tiếp xúc với những người yếu hơn mình thì sẽ ảnh hưởng tới những người đó, sau đó có thể biến bọn họ thành những con Ma chỉ biết giết chóc.”
“Trong thảm cảnh triệu năm về trước, đã có rất nhiều cường giả biến thành những cố máy giết chóc, điên cuồng công kích chủng tộc của mình.”
Lý Phong nghĩ vậy thì hơi suy nghĩ một chút, sau đó trầm giọng nói: “Nếu như sức chiến đấu không mạnh, vậy thì nếu ta gặp phải nguy hiểm thì cũng có thể rời đi.”
Hiện tại, nếu như muốn hoàn toàn áp chế hắn thì chỉ có thể là cường giả Tam Hồn cảnh.
Mà cường giả Tam Hồn cảnh lại vô cùng thưa thớt, những sinh mệnh Ma loại Tam Hồn cảnh hàng triệu năm trước đã bị Thiên Vũ vương chém giết rồi, nếu Lý Phong gặp được ở chỗ này thì cũng coi như vậy may của hắn không tồi.
“Mở ra!”
Lý Phong chuẩn bị tốt mọi công tác chuẩn bị, thậm chí còn cầm cả Ngọc bài Thần văn Thuấn di.
“Răng rắc!”
Đồ án trực tiếp rách nát, sau đó một không gian kỳ dị xuất hiện trước mặt Lý Phong.
Không gian này không có những người khác, chỉ có một chiếc hồ sâu.
Nước trong hồ đều là màu đen.
“Dao động linh hồn nồng đậm quá.”
Lý Phong cảm nhận một chút, trong mắt hơi lóe lên.
Hắn có thể cảm nhận được dao động linh hồn vô cùng nồng đậm trong hồ nước này, thậm chí còn cảm giác hồ nước này chính là một sinh mệnh.
“Đây là… Suối Linh hồn?”
Đột nhiên, giọng nói sửng sốt của Huyền Long truyền đến.
“Suối Linh hồn?”
Lý Phong nghe vậy cũng ngẩn người, sau đó ánh mắt lộ ra vẻ kinh hỉ.
Trước Thất Phách cảnh là tu luyện thân thể, sau Thất Phách cảnh là tu luyện linh hồn.
Linh hồn của mỗi người gần như đều là trời sinh, linh hồn cường đại thì thiên phú tu luyện càng cường đại, hai thứ này chung một nhịp thở.
Mỗi một vị thiên tài thì linh hồn đều sẽ không quá yếu, như vậy với có khả năng đột phá đến Thất Phách cảnh, thậm chí là Tam Hồn cảnh!
Mà sau khi đạt tới Thất Phách cảnh, nếu linh hồn cường đại có thể lập tức ngưng tụ được hai phách!
Linh hồn yếu thì có khả năng không ngưng tụ được phách nào.
Linh hồn bộc lộ sự tiến bộ của mỗi người.
Suối Linh hồn chính là một loại bảo vật trân quý có thể dùng để rèn luyện linh hồn. Sau khi rèn luyện linh hồn xong thì linh hồn sẽ càng thêm cường đại! Linh hồn cường đại thì tốc độ tiến bộ sẽ càng nhanh!
“Không ngờ nơi này lại có một dòng suối Linh hồn, loại bảo vật này đã mất tích cả triệu năm rồi.” Huyền Long kinh ngạc nói.
Lý Phong cũng tràn đầy ý cười, linh hồn của hắn nhanh chóng tiến nhập vào trong suối Linh hồn.
“Hả?”
Ngay sau khi tiến vào trong suối Linh hồn, sắc mặt của Lý Phong lập tức biến sắc. Lúc này hắn cảm nhận được bên trong suối Linh hồn có tồn tại một luồng linh hồn. Linh hồn này hình như đang lâm vào ngủ say.
“Đây là… Linh hồn của sinh vật Ma loại kia?” Lý Phong cảm nhận một chút, sắc mặt hơi biến hóa, hắn cảm nhận được trong linh hồn này có một luồng dao động tà ác.
Dường như cảm ứng được tra xét linh hồn của Lý Phong, linh hồn đang ngủ say đột nhiên dao động một chút, một âm thanh vô cùng uy nghiêm vang lên: “Đã đến lúc tái chiến với đế quốc Thiên Vũ lần nữa rồi cơ à? Kẻ nào bảo ngươi đánh thức ta? Bạch Tuyền hay là Vô Hằng?”
Một giọng nói vang lên trong đầu Lý Phong.
Nghe được âm thanh này, trong đầu Lý Phong lập tức xuất hiện rất nhiều ý tưởng.
“Linh hồn này sau khi tỉnh dậy thì hình như đã nghĩ ta là người của phe mình.”
Đồ án kia nếu như không có điểm sáng thần bí thì hắn cũng không có mấy khả năng tiến vào.
“Ta là Bạch Tuyền…” Lý Phong đáp lại.
Hắn còn chưa nói xong thì vẻ mặt đột nhiên lộ ra vẻ tàn khốc.
“Chết đi!!!”
Lúc này, linh hồn của hắn hoàn toàn ngưng tụ lại, sau đó biến thành một mũi tên, đánh về phía linh hồn vừa mới tỉnh dậy kia.
Linh hồn đó không tính là mạnh, nhưng Lý Phong lại mơ hồ cảm giác được một luồng uy áp. Thế nên, căn cứ theo như suy đoán của hắn thì cường giả đang ngủ say này chắc chắn đạt tới Tam Hồn cảnh.
Tất nhiên, hiện tại Lý Phong cũng không hề cảm thấy sợ hãi.
Cũng giống như Huyền Long, mặc dù Huyền Long là cường giả Tam Hồn cảnh đỉnh phong, nhưng bây giờ chỉ còn lại một sợi tàn hồn, ông ta cùng lắm chỉ phát huy được thực lực Thất Phách cảnh mà thôi.
“Chi!”
Đột nhiên lại gặp phải đòn công kích này của Lý Phong, tàn hồn kia lập tức gào lên một tiếng bén nhọn.
“Ngươi không phải người Bạch Tuyền phái đến?”
Lúc này tàn hồn này cũng đã ý thức được thân phận của Lý Phong, nổi giận gầm lên: “Ngươi là Nhân loại?”
Ầm!
Dao động linh hồn khủng khiếp tản ra. Mặc dù đã suy yếu, nhưng vẫn khiến cho Lý Phong cảm nhận được một tia áp bách.
Chương 380: Tàn hồn Tam Hồn cảnh Sau đó, ở trên hư không của suối Linh hồn, một hư ảnh nhanh chóng ngưng tụ. Hư ảnh này nhìn vô cùng dữ tợn, thân hình hơi giống Nhân loại, nhưng trên người lại đầy gai ngược bén nhọn, trên trán có sừng, lúc này trong mắt đang tràn ngập phẫn nộ.“Ngươi nói đúng rồi!”
Lý Phong cười lạnh, thân ảnh vừa động, trực tiếp bay vào trong không gian này.
Tiếp theo đó, những ngọn lửa màu tím trên người hắn nhanh chóng bay ra. Những ngọn lửa vừa xuất hiện thì lập tức ngưng tụ lại thành một con cự thú hỏa diễm.
“Gào!!!”
Cự thú hỏa diễm vừa xuất hiện thì đã lập tức đánh về phía sinh vật dữ tợn kia.
Từ xưa đến nay, lửa luôn là khắc tinh của linh hồn! Cho dù linh hồn có cường đại như thế nào đi nữa thì cũng đều sẽ sợ hãi bị lửa thiêu đốt.
“Tử Hồn hòa?” Sinh vật dữ tợn nhìn thấy ngọn lửa này thì lập tức biến sắc, trong mắt thậm chí còn lộ ra vẻ kinh hãi.
Linh hồn của ông ta quá yếu ớt, không ngăn cản nổi sự thiêu đốt của Tử Hồn hỏa.
“Nhân loại chết tiệt! Chờ tới lúc ta chân chính ra ngoài thì nhất định sẽ giết chết ngươi!” Sinh vật dữ tợn giận dữ nói.
Ông ta không có bất cứ năng lực ngăn cản nào, xoay người muốn rời đi.
“Muốn giết ta? Ngươi không có cơ hội đâu.”
Lý Phong nghe vậy thì cười lạnh.
Sau khi sử dụng Tử Hồn hỏa, Lý Phong lại tiếp tục sử dụng mắt Thiên Hồn.
Giây phút này, tàn hồn bắt đầu cảm nhận được bản thân đã phải chịu một áp bức rất lớn.
Mắt Thiên Hồn chính là nhằm vào linh hồn. Có thân thể thì còn đỡ, nếu chỉ là một mảnh tàn hồn, vậy thì sẽ phải chịu ảnh hưởng rất lớn!
Thế nên, cho dù mảnh tàn hồn này có thực lực đạt tới Tam Hồn cảnh, thì chỉ cần có được mắt Thiên Hồn và Tử Hồn hỏa thì Lý Phong chẳng sợ gì cả.
“Mắt Thiên Hồn! Đây là mắt Thiên Hồn!” Cảm nhận được áp bách khổng lồ này, sinh vật dữ tợn kia lập tức biến sắc, trong mắt tràn đầy kinh hãi, nhìn về phía Lý Phong, sắc mặt lần đầu tiên lộ ra vẻ hoảng sợ.
“Hả? Sinh mệnh Ma loại này vậy mà lại biết được mắt Thiên Hồn?” Lý Phong nhíu mày.
Lúc trước, khi còn ở phủ Thần Văn, thực ra hắn còn âm thầm điều tra chút tin tức xem có giới thiệu gì về mắt Thiên Hồn hay không, thế nhưng vẫn không điều tra được chút tin tức nào.
Nếu như ngay cả phủ Thần Văn cũng không điều tra được, vậy thì những thế lực Tam Hồn cảnh khác chắc cũng không có thông tin gì.
Mặc dù suy nghĩ như vậy, nhưng Lý Phong vẫn tiếp tục thao tác Tử Hồn hỏa.
Ngọn lửa khủng bố thiêu đốt, nháy mắt đã bao bọc lấy sinh vật dữ tợn kia.
Không ai biết tàn hồn này có sát chiêu gì không, Lý Phong tất nhiên không dám nới lỏng, tập trung đánh chết tàn hồn này mới là quan trọng nhất.
“Nhân loại chết tiệt!!!”
Trong ngọn lửa, từng tiếng hét thê thảm, từng tiếng gầm phẫn nộ truyền đến, nhưng chưa tới hai giây thì đã lập tức biến mất.
Một sinh mệnh đã từng ở trình tự Tam Hồn cảnh cường đại, lúc này tàn hồn lại bị Lý Phong trực tiếp đánh chết, hoàn toàn không có chút năng lực ngăn cản nào!
“Phù!”
Sau khi xác nhận tàn hồn này đã hoàn toàn hóa thành hư vô thì Lý Phong mới thở phào nhẹ nhõm.
“Sinh vật Ma loại này vậy mà lại có thể nhận ra mắt Thiên Hồn.”
Huyền Long ở trong lồng giam linh lực, hơi nghi hoặc nói. Lúc này, trong mắt ông ta còn lộ ra một tia kiêng kỵ, đây là sự kiêng kỵ đối với Lý Phong.
Hiện giờ, Lý Phong muốn đối phó với tàn hồn như ông ta là một chuyện vô cùng dễ dàng, chỉ cần vài giây là có thể giải quyết được. Lý Phong hoàn toàn có năng lực đánh chết ông ta!
“May mà bây giờ ta đứng cùng phía với Lý Phong.” Huyền Long nghĩ thầm.
Lý Phong nghe Huyền Long nói vậy thì thuận miệng trả lời: “Có khả năng là có liên quan với vực thẳm Ma Vực.”
Hắn nói xong thì lại tiếp tục nhìn về phía trước.
“Suối Linh hồn!”
“Ngao!”
Đúng lúc này, một âm thanh non nớt đột nhiên vang lên. Tiểu Lôi lập tức xuất hiện, sau đó lao nhanh tới suối Linh hồn.
“Tiểu Lôi!”
Lý Phong nhìn thấy thế thì biến sắc, hắn muốn lên tiếng, nhưng cuối cùng lại không nói gì thêm.
Hắn có thể cảm ứng được dao động hưng phấn mà Tiểu Lôi truyền đến.
“Tiểu Lôi muốn dựa vào suối Linh hồn này để đột phá đến Thất Phách cảnh sao?” Lý Phong nghĩ thầm.
Suối Linh hồn rất lớn, cho dù hắn dùng để rèn luyện cũng chẳng hết được. Thế nên, nếu như Tiểu Lôi có thể sử dụng nó để đột phá thì Lý Phong sẽ rất cao hứng.
“Để xem hiệu quả như thế nào!”
Lý Phong không nghĩ nhiều, trong mắt tràn đầy vẻ chờ mong, tay phải hắn trực tiếp chạm vào suối Linh hồn.
Ong…
Điểm sáng thần bí hơi dao động. Ngay sau đó, Lý Phong liền cảm giác được từng luồng năng lượng kỳ dị trong suối Linh hồn nhanh chóng chảy vào trong cơ thể mình.
Những năng lượng này vô cùng cuồng bạo, nhưng nhờ có điểm sáng thần bí mà lại trở nên ôn hòa đi rất nhiều.
Sau đó, năng lượng hoàn toàn biến mất, đã bị thân thể hắn hấp thu.
Những năng lượng này đối với thân thể Lý Phong mà nói không có cái gì tốt cả, nhưng hắn lại cảm nhận được linh hồn của mình đang không ngừng biến hóa.
Giống như sử dụng dược dịch để rèn luyện thân thể vậy, bây giờ linh hồn của hắn cũng đang không ngừng được rèn luyện.
Sau khi linh hồn không ngừng được rèn luyện thì trong đầu hắn lại bắt đầu ngưng tụ lại một luồng sáng màu đen. Sau đó, một người nhỏ màu đen xuất hiện ngay tại vị trí ngực của hắn.
Phách thứ tư của Thất Phách cảnh!
Chương 381: Ngưng tụ phách thứ tư! Trong lúc rèn luyện linh hồn, Lý Phong cũng thuận thế bắt đầu ngưng tụ phách thứ tư của mình!“Tiểu tử này mới ngưng tụ được phách thứ ba cách đây không lâu, hiện giờ lại chuẩn bị ngưng tụ phách thứ tư rồi.” Huyền Long xem xét tình hình hiện tại của Lý Phong, không nhịn được nói.
Tu luyện là một quá trình dài, cố gắng, may mắn… đều không thể thiếu. Nhưng có đôi khi, may mắn lại quan trọng hơn một chút.
Nếu như kém may mắn thì cho dù lang bạt bao nhiêu lâu cũng khó mà tìm được cơ duyên, đột phá bình cảnh vô cùng khó khăn.
Nhưng Lý Phong dường như lại không ngừng gặp được đủ loại cơ duyên.
Lần này hắn tới đây mục đích là để cứu Lý Hữu Huyền, thế nhưng cuối cùng lại tìm được cơ hội ngưng tụ phách thứ tư!
Cường giả Thất Phách cảnh, muốn ngưng tụ được một phách không biết cần phải hao tốn bao nhiêu thời gian? Làm gì có ai như Lý Phong, tiến bộ nhanh chóng như vậy chứ?
“May mà lúc trước đã đạt thành hiệp nghị với Lý Phong.” Huyền Long âm thầm cảm thấy may mắn.
Trong lòng ông ta xem ra, người có thiên phú và may mắn nghịch thiên như Lý Phong, cho dù không có ông ta hỗ trợ thì cũng sẽ tiến bộ không ngừng, nhanh chóng đột phá những bình cảnh.
Thời điểm ông ta không trợ giúp Lý Phong thì tốc độ tiến bộ của Lý Phong cũng vô cùng kinh người.
...
Trong lúc Huyền Long còn đang suy nghĩ thì Lý Phong vẫn tiếp tục đắm chìm trong suối Linh hồn.
Ở trong không gian này, linh hồn của hắn giống như được thiết lập một kết giới. Những người khác không có cách nào tra xét, nhưng hắn lại có thể tra xét tình hình bên ngoài.
Đây là một thủ đoạn của cường giả Thất Phách cảnh.
Cho nên, khi hắn đột phá cũng không cần lo lắng đến chuyện những Nhân tộc khác sẽ đối phó với Lý Hữu Huyền.
“Không hổ là suối Linh hồn!”
Lúc này Lý Phong cảm giác được linh hồn của mình đang không ngừng tăng lên. Trong lòng hắn vô cùng vui sướng, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, cường độ linh hồn của hắn đã tăng lên khoảng 10%.
Linh hồn tăng lên 10% thì tốc độ tu luyện có thể tăng lên 20%, 30%...
“Hấp thu!”
Lúc này, trong lòng hắn không có bất cứ suy nghĩ dư thừa nào, chỉ không ngừng hấp thu.
Người nhỏ màu đen trong đầu hắn cũng đang dần dần ngưng tụ được phách thứ tư. Linh lực bên trong điểm sáng thần bí trong trái tim hắn cũng đang không ngừng cuộn trào, bị thân thể hắn hấp thu. Lúc này, thân thể Lý Phong đang không ngừng lột xác.
Thời gian cứ thế trôi đi, mỗi một giây một phút, linh hồn của Lý Phong đều tăng lên. Mà thân thể của hắn cũng đang không ngừng lột xác, chẳng mấy chốc đã nửa tiếng đồng hồ trôi qua.
“Tới cực hạn rồi?”
Chờ tới một thời gian nhất định, rốt cuộc Lý Phong cũng dừng lại.
Hắn cảm nhận thực lực của mình một chút.
Ầm!
Trên người hắn đột nhiên bùng nổ một luồng khí thế vô cùng khủng bố. Dao động khí thế này rõ ràng cường đại hơn trước rất nhiều.
Bốn luồng sáng trên người nhỏ màu đen trong đầu hắn cũng hơi dao động. Theo những dao động này, từng luồng lực lượng khủng bố tản ra, được hắn cảm nhận rõ nét.
“Phách thứ tư Thất Phách cảnh!”
Lý Phong cảm nhận được tình huống của mình, khóe miệng khé lộ ra ý cười.
Chỉ trong vòng nửa giờ ngắn ngủi, hắn vậy mà lại có thể ngưng tụ được phách thứ tư, thực lực lại tiếp tục tăng vọt lên một quãng!
“Ngưng tụ phách thứ tư, hơn nữa còn cả Tử Hồn hỏa, thực lực của ta miễn cưỡng có thể tiếp cận cường giả ngưng tụ sáu phách. Cộng thêm Lục Thần kiếm pháp, lực công kích của ta vẫn có thể tiếp tục tăng lên!”
Trong mắt Lý Phong lộ ra tia sáng khiếp người.
Lúc này, tổng hợp tất cả các loại át chủ bài, sức chiến đấu chân chính của hắn đã hoàn toàn tương đương với cường giả ngưng tụ bảy phách!
Hắn còn có mắt Thiên Hồn, bất cứ cường giả Thất Phách cảnh nào dưới ảnh hưởng của mắt Thiên Hồn thì linh hồn cũng sẽ chịu phải áp chế, thực lực giảm đi một chút. Cường giả Thất Phách cảnh ngưng tụ được bảy phách chắc chỉ có thể phát uy ra uy lực của ngưng tụ sáu phách mà thôi.
Nói cách khác, hiện giờ Thất Phách cảnh đã không còn gây uy hiếp được gì cho Lý Phong nữa! Hắn thậm chí có thể đánh bại bất cứ cường giả Thất Phách cảnh nào!
“Ha ha, Lý Phong, vận may của ngươi không tệ, nhanh như vậy mà lại ngưng tụ được phách thứ tư rồi.”
Huyền Long cười nói: “Cảnh giới tăng lên chỉ là một trong số những tác dụng của suối Linh hồn mà thôi. Linh hồn của ngươi cứ tiếp tục rèn luyện đi, sau này chắc chắn sẽ còn có thêm nhiều chỗ tốt, còn tốt hơn cả đột phá cảnh giới nữa!”
Nếu như là bình thường thì Lý Phong muốn ngưng tụ phách thứ năm cần ít nhất mười năm, nhưng hiện giờ thì thời gian có thể rút đi ít nhất là một nửa.
Lý Phong cười cười, nói: “Vận may của ta vẫn luôn rất tốt.”
Nếu như lúc trước hắn không lựa chọn mạo hiểm, không quyết định mở ra không gian này, vậy thì thực lực của hắn không thể nào trực tiếp phát sinh thay đổi như vậy.
Tất nhiên, trong không gian này cũng có khả năng tồn tại một sinh mệnh khủng bố, thậm chí có thể nháy mắt hạ gục hắn.
Nhưng mà, Lý Phong lại không vì một chút sợ hãi nguy hiểm đó mà từ bỏ.
Có đôi khi, nguy hiểm và cơ duyên chỉ cách nhau trong một suy nghĩ. Một bước lên thiên đường, một bước xuống địa ngục, kết quả ra sao vẫn phải xem bản thân lựa chọn thế nào.
“Ngao!”
Hai người đang nói chuyện thì một con thú nhỏ từ dưới mặt nước màu đen bay ra. Con thú nhỏ nhìn vô cùng hưng phấn, không ngừng bay vòng quanh Lý Phong.
“Tiểu Lôi đột phá đến Thất Phách cảnh rồi?” Lý Phong cảm nhận tình huống của Tiểu Lôi, trong mắt lập tức lộ ra vẻ vui sướng.
Tiểu Lôi đến từ vực thẳm Ma Vực, không biết là sinh mệnh cấp bậc gì, nhưng đã giúp đỡ hắn rất nhiều.
Nếu không nhờ có Tiểu Lôi thì lúc ở vực thẳm Ma Vực, hắn đối phó với nhóm người Hàn Nguyên cũng không dễ dàng như thế.
Chương 382: Lý Hữu Huyền đột phá! 1 “Nhóc con này dễ dàng đột phá thành công như vậy, xem ra đẳng cấp huyết mạch rất cao.”Huyền Long cũng đang nhìn về phía Tiểu Lôi, kinh ngạc cảm thán.
Huyết mạch của những sinh mệnh ở trong vực thẳm Ma Vực đều ảnh hưởng đến sự trưởng thành của chúng. Đẳng cấp huyết mạch thấp thì trưởng thành rất chậm, thậm chí còn có thể đạt tới một trình độ nhất định rồi không thể trưởng thành thêm được nữa.
Nhưng nếu như đắc cấp huyết mạch cao thì có thể không ngừng trưởng thành. Tiểu Lôi sinh ra đến giờ chưa tới một năm, thế mà đã trưởng thành tới trình độ Thất Phách cảnh, có thể thấy được tiềm lực của nó lớn thế nào…
“Nói không chừng nhóc con này tương lai có thể đột phá đến Tam Hồn cảnh.” Huyền Long phỏng đoán.
“Tam Hồn cảnh sao?”
Lý Phong nghe vậy thì mỉm cười: “Hi vọng là thế.”
Hắn vung tay lên, nhanh chóng thu hồi suối Linh hồn.
“Đi thôi!”
Lý Phong nhìn thoáng qua không gian này, sau đó chớp mắt một cái, thân ảnh đã xuất hiện ở bên ngoài.
“Tiểu Phong, thăm dò cơ duyên xong rồi à?”
Nhìn thấy Lý Phong xuất hiện, Lý Hữu Huyền mỉm cười nói.
“Vâng.” Lý Phong gật đầu, quan sát Lý Hữu Huyền một chút, vui vẻ nói: “Lão tổ, thân thể của ngài đã khôi phục rồi?”
Lý Hữu Huyền lúc này đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.
“Ha ha, linh dược bát phẩm đúng là cường đại, ta đã khôi phục lại như bình thường rồi.” Lý Hữu Huyền cười.
Lý Phong gật đầu: “Vậy bây giờ chúng ta trực tiếp trở lại quận Hoang Lâm, lão tổ ngài có thể ở trong phi hành khí điều chỉnh lại trạng thái, chờ tới quận Hoang Lâm thì tiến hành sử dụng hoa Thiên Hồn…”
“Bây giờ sử dụng luôn đi.”
Lý Phong còn chưa nói xong thì Lý Hữu Huyền đã mỉm cười lên tiếng: “Ta đã chờ đợi ngày này mấy trăm năm rồi.”
Trong mắt ông ta lóe lên tia sáng, lúc này thực lực của ông ta đã khôi phục tới thời kỳ đỉnh phong, không muốn chờ đợi thêm giây phút nào nữa.
Điều quan trọng nhất là, hiện giờ tuổi thọ của ông ta đang không ngừng giảm đi, càng để lâu thì xác suất đột phá thành công càng thấp.
“Được, ta hộ pháp cho lão tổ.” Lý Phong gật đầu.
Hắn vung tay phải lên, một phi hành khí thật lớn xuất hiện. Sau đó, Lý Phong, Lý Hữu Huyền và những cường giả Nhân tộc khác đều đứng lên trên nó.
Nhưng những vị cường giả kia đều đồng loạt đứng ở một bên, không dám quấy rầy Lý Hữu Huyền tu luyện.
Lý Hữu Huyền hít sâu một hơi, sau đó nuốt hoa Thiên Hồn vào bụng.
Nháy mắt, một dao động kỳ dị bao phủ lên người ông ta.
“Lão tổ chuẩn bị đột phá, không biết có thành công hay không?”
Những người khác đột phá, nếu như thất bại thì vẫn còn cơ hội thử lại. Nhưng Lý Hữu Huyền thì khác, tuổi thọ gần cạn, không sống được mấy năm nữa.
Nếu như thất bại, cho dù Lý Phong còn có những bông hoa Thiên Hồn khác thì Lý Hữu Huyền cũng không còn cơ hội.
Trạng thái cơ thể của ông ta cũng không cho phép ông ta thử lại lần hai.
Nếu thành công, Lý Hữu Huyền phá kén thành bướm; nếu thất bại, vậy thì ông ta chỉ có thể chờ đợi tử vong.
“Nhất định sẽ thành công.”
Lý Phong nghĩ thầm.
...
Thời gian không ngừng trôi đi, phi hành khí nhanh chóng bay khỏi rừng Hắc Vụ, tiến về phía quận Hoang Lâm.
Trong hư không, từng quận thành không ngừng xẹt qua. Lúc này, Lý Phong không tu luyện, mà luôn chú ý đến tình hình của Lý Hữu Huyền.
Lúc này, linh hồn của Lý Hữu Huyền dao động rất mạnh, rõ ràng là đang trong giai đoạn cố gắng đột phá bình cảnh.
“Lý Phong, linh hồn của lão tổ Lý Hữu Huyền của ngươi rất mạnh, đã kiên trì được gần mười phút rồi.” Giọng nói của Huyền Long vang lên trong đầu Lý Phong.
Nếu như đột phá thất bại thì linh hồn rất có thể sẽ yếu đi rất nhiều.
Nhưng Lý Hữu Huyền vẫn kiên trì trước sau như một.
Lý Phong trầm mặc một chút, truyền âm nói: “Nếu như lão tổ dùng suối Linh hồn để rèn luyện linh hồn thì càng nắm chắc thành công đột phá hơn.”
“Ai cũng muốn đề cao linh hồn của mình trước khi đột phá, nhưng đây là chuyện rất khó khăn.” Huyền Long nói.
Phải đột phá đến Thất Phách cảnh mới có thể sử dụng suối Linh hồn. Nếu như chưa đạt tới Thất Phách cảnh mà đã sử dụng thì không những không tu luyện được mà còn rất có thể sẽ khiến linh hồn bị tổn hại, khó mà khôi phục lại được.
“Hả?”
Lý Phong đang suy nghĩ thì hai mắt đột nhiên mở to, lộ ra vẻ kinh hỉ.
Hắn cảm thấy linh hồn của Lý Hữu Huyền vừa rồi suy yếu đi một chút, sau đó đột nhiên trở nên mạnh mẽ. Theo đó, toàn bộ thân thể rõ ràng đang tiến hành lột xác!
Hắn nhìn thấy vô cũng rõ ràng, những nếp nhăn trên mặt Lý Hữu Huyền đang dần dần giãn ra.
“Thành công?”
Lý Phong vui mừng khôn xiết, linh hồn biến cường, thân thể lột xác, đây là dấu hiệu đột phá đến Thất Phách cảnh!
Sau mười phút kiên trì, rốt cuộc Lý Hữu Huyền đã phá tan được bình cảnh!
Ầm!
Theo đó, dao động khí thế trên người Lý Hữu Huyền chợt tăng lên. Từng luồng khí thế cường đại không ngừng phát tán ra, thậm chí càng ngày càng mạnh.
“Lý Hữu Huyền đột phá đến Thất Phách cảnh.”
Trên phi hành khí, những cường giả Nhân tộc khác nhìn về phía Lý Hữu Huyền, trong mắt lộ ra vẻ hâm mộ sâu sắc.
Chương 383: Lý Hữu Huyền đột phá! 2 “Vận may của Lý Hữu Huyền tốt thật, có một hậu bối là thiên tài cường đại như thế.”“Nếu gia tộc bọn ta cũng xuất hiện một thiên tài như vậy thì thật tốt.”
Bọn họ bị giam giữ cùng nhau hơn một năm, ai cũng hiểu rõ tình hình của nhau. Lý Hữu Huyền đã đạt tới hạn mức tuổi thọ cao nhất, chỉ còn sống được mấy năm nữa.
Nhưng mà, Lý Phong xuất hiện, nhanh chóng thông qua linh dược mà điều trị thể lực cho Lý Hữu Huyền, rồi còn đưa hoa Thiên Hồn cho ông ta sử dụng, khiến ông ta tiến thêm được một bước dài!
Một bước này thành công, Lý Hữu Huyền và bọn họ đã không còn là người cùng một thế giới nữa rồi.
Dần dần, dao động khí thế trên người Lý Hữu Huyền cũng thu liễm lại.
Lúc này, nhìn ông ta vẫn già nua như cũ, mái tóc bạc trắng, nhưng trên mặt đã không có nhiều nếp nhăn như vậy, thân thể cũng tráng kiện hơn rất nhiều.
Lần đột phá này, Lý Hữu Huyền có thêm 500 năm tuổi thọ!
“Lão tổ!” Lý Phong nhìn Lý Hữu Huyền, cười nói: “Chúc mừng Lão tổ đột phá đến Thất Phách cảnh.”
“Ha ha, Tiểu Phong, nếu không nhờ có hoa Thiên Hồn của ngươi thì ta cũng không thể nào đạt được tới bước này.”
Lý Hữu Huyền cười lớn, trong lòng vô cùng vui sướng.
Mặc dù ông ta không ngưng tụ ra được phách nào, nhưng ông ta tin chỉ cần có thời gian thì nhất định có thể ngưng tụ ra!
“Lý lão ca, chúc mừng.”
“Nhà họ Lý các ngươi có được hai vị Thất Phách cảnh, đúng là đại hỉ đại hỉ.”
Những cường giả khác của Nhân tộc nhìn thấy Lý Hữu Huyền đột phá thành công thì cười nói chúc mừng, chẳng qua nhìn gương mặt của bọn họ rõ ràng là hơi miễn cưỡng.
Nhất là hai vị Đan Nguyên cảnh đỉnh phong khác. Họ chỉ có thể trơ mắt nhìn Lý Hữu Huyền đột phá, trong lòng tràn đầy hâm mộ và khao khát với hoa Thiên Hồn.
“Đa tạ.”
Nghe thấy bọn họ chúc mừng, Lý Hữu Huyền cũng mỉm cười đáp lại.
Vút!
Vài phút sau, phi hành khí nhanh chóng đáp xuống một tòa quận thành.
“Các vị, chúng ta tách nhau ra ở đây thôi.” Lý Phong nhìn mười mấy cường giả Nhân tộc trước mặt, khách khí nói.
Đây là địa phận quận Hắc Nham, hơn một nửa số người bị bắt giữ đều đến từ quận thành này. Từ rừng Hắc Vụ đi đến quận Hoang Lâm vừa vặn phải đi qua quận Hắc Nham, thế nên Lý Phong tiện đường đưa bọn họ tới đây luôn. Còn những người không tiện đường thì Lý Phong cũng đành chịu, hắn không tốt bụng đến mức đưa tất cả mọi người về đúng quận thành của mình như thế.
“Cảm tạ ơn cứu mạng của Lý Phong đại nhân.”
“Lý lão ca, sau này có có hội ta nhất định sẽ tới quận Hoang Lâm bái kiến.”
Những cường giả Đan Nguyên cảnh nhanh chóng cảm ơn Lý Phong, rồi lại nhìn về phía Lý Hữu Huyền, nói.
“Ha ha, hoan nghênh.” Lý Hữu Huyền cười.
“Lão tổ, chúng ta đi thôi.” Lý Phong nói.
Phi hành khí nhanh chóng khởi động, tiếp tục bay về hướng quận Hoang Lâm.
Trong quận thành rộng lớn, lúc này nhóm người Lý Thiên Dương đang sốt ruột chờ đợi.
“Không biết phía Tiểu Phong thế nào rồi? Có cứu được Lão tổ ra không?”
“Dựa vào thực lực của Tiểu Phong thì chắc chắn có thể thành công! Đám yêu thú ở rừng Hắc Vụ chắc chắn không phải là đối thủ của hắn.”
“Đúng vậy, nhất định có thể thành công.”
Mọi người lên tiếng trấn an nhau. Mặc dù nói như vậy, nhưng trên mặt bọn họ vẫn không giấu được vẻ lo lắng.
Dựa theo tốc độ của Lý Phong thì hiện giờ chắc chắn đã đến được rừng Hắc Vụ, nếu như thành công cứu được Lý Hữu Huyền thì cũng đang trên đường trở về rồi.
Suy đoán thì là như vậy, nhưng không ai có thể đoán trước được tình huống cụ thể là như thế nào.
Rừng Hắc Vụ có khi nào có yêu thú cường đại hơn lời đồn không? Tình huống của Lý Hữu Huyền hiện giờ thế nào? Những điều này không ai có thể đoán trước được.
Dù sao thì thời gian mà Chu Hàng nhìn thấy Lý Hữu Huyền cũng đã là từ một tháng trước rồi.
“Tiểu Phong trở lại rồi!”
Đúng lúc này, Đại trưởng lão kinh hỉ nói.
Trong lĩnh vực của ông ta, một con thuyền nhỏ nhanh chóng tiếp cận nơi này.
Lúc này, dao động khí thế trên người Đại trưởng lão rõ ràng đã vượt qua Tiên Thiên cảnh. Lúc trước, Lý Phong giao quả Kim Văn cho Lý Thiên Dương xử lý, Đại trưởng lão đã dùng một viên, thực lực lập tức từ Tiên Thiên cảnh đỉnh phong đột phá tới Đan Nguyên cảnh!
Đây chính là chỗ tốt của tài nguyên.
Có lượng lớn Tử đan yêu thú và quả Kim Văn, thiên tài nhà họ Lý đột phá đến Đan Nguyên cảnh là chuyện vô cùng dễ dàng.
Lúc này, nhóm người Lý Thiên Dương không chờ ở phủ đệ nhà họ Lý, mà chờ ở một khu vực hư không của quận Hoang Lâm. Ở nơi này, chỉ cần Lý Phong trở về là bọn họ có thể lập tức nhìn thấy.
“Đúng thật là phi hành khí của Tiểu Phong!”
“Còn cả Lão tổ nữa!”
Đại trưởng lão vừa dứt lời thì mọi người lập tức nhìn về phía xa, trong mắt cũng lộ ra vẻ kinh hỉ.
“Dao động khí thế trên người lão tổ mạnh quá!”
Lúc này, nhóm người Lý Thiên Dương cũng chú ý đến, nhanh chóng cảm nhận dao động trên người Lý Hữu Huyền. Bọn họ liếc nhìn nhau một cái, trong lòng vui sướng như điên.
Vút! Vút! Vút!
Đông đảo thân ảnh nhanh chóng tiến lên.
“Đó là phi hành khí của Lý Phong, hắn vừa mới rời khỏi quận Hoang Lâm chưa được bao lâu, sao lại quay về rồi?”
“Trên phi hành khí đó không chí có Lý Phong, còn có… Lý Hữu Huyền!”
“Sao có thể như vậy được? Chẳng phải có lời đồn Lý Hữu Huyền đã chết trong rừng Hắc Vụ hơn một năm trước rồi sao? Sao bây giờ lại xuất hiện ở đây?”
“Không biết nữa, xem ra tin tức kia là giả.”
“Các người có cảm giác thấy dao động khí thế trên người Lý Hữu Huyền rất mạnh không?”
Lúc này, có rất nhiều người của quận Hoang Lâm đều nhìn về phía này, thậm chí còn có một số Đan Nguyên cảnh tới bái phỏng nhà họ Lý chưa rời đi. Bọn họ nhìn thấy sự xuất hiện của Lý Hữu Huyền thì ngạc nhiên vô cùng.
Hơn một năm trước, tin tức Lý Hữu Huyền tử vong đồn khắp quận Hoang Lâm, bây giờ ông ta lại xuất hiện trước mặt mọi người.
Chương 384: Nhà họ Lý quật khởi! Trong hư không, Lý Phong vung tay lên, thu hồi phi hành khí lại, sau đó cùng Lý Hữu Huyền từ trong hư không bay tới.“Bái kiến Lão tổ.” Nhóm người Đại trưởng lão, Lý Thiên Dương cung kính nói.
“Ha ha, không cần đa lễ.” Lý Hữu Huyền tươi cười nói.
Ông ta nhìn những người trước mặt, hài lòng gật đầu. Lúc này, thực lực của nhóm người Lý Thiên Dương đều đã có tiến bộ không ít.
“Lão tổ, thực lực của ngài đã đột phá tới Thất Phách cảnh rồi?” Đại trưởng lão tiến lên một bước, đè nén nỗi kích động trong lòng, không nhịn được hỏi.
Những người khác của nhà họ Lý đều không nói gì, tất cả đều nhìn về phía Lý Hữu Huyền, đợi ông ta trả lời.
“Ừm, chuyện này đều nhờ có Tiểu Phong.” Lý Hữu Huyền cười nói.
“Thực sự đột phá rồi!”
“Ha ha, vậy là hiện giờ nhà họ Lý chúng ta có hai cường giả Thất Phách cảnh!”
Nhìn thấy Lý Hữu Huyền gật đầu, nhóm người nhà họ Lý kích động vô cùng.
Hiện giờ còn ai dám bắt nạt nhà họ Lý bọn họ?
Gương mặt của bọn họ tràn đầy vui sướng, còn những người đang chú ý đến tình cảnh bên này thì lại tràn đầy khiếp sợ.
“Lý Hữu Huyền đột phá đến Thất Phách cảnh rồi sao?”
“Chẳng phải tuổi thọ của ông ta đã gần đạt tới cực hạn rồi à? Sao lại bỗng nhiên đột phá?”
“Hoa Thiên Hồn! nhất định là hoa Thiên Hồn của Lý Phong!”
“Trong tay Lý Phong còn dư một cây hoa Thiên Hồn, chắc chắn hắn đã đưa nó cho Lý Hữu Huyền sử dụng.”
Mọi người vô cùng khiếp sợ, sau đó ánh mắt lại lộ ra vẻ hâm mộ vô cùng, nhất là những cường giả Đan Nguyên cảnh.
Một vị lão giả tuổi thọ sắp cạn, thế mà sau khi sử dụng hoa Thiên Hồn lại lập tức trưởng thành tới trình độ như vậy!
Nếu như bọn họ cũng có được hoa Thiên Hồn thì chắc chắn cũng có thể đột phá!
“Lý Hữu Huyền đột phá rồi, hiện giờ nhà họ Lý có hai vị cường giả Thất Phách cảnh!”
Mọi người bắt đầu xuất hiện một tia kính sợ đối với nhà họ Lý.
Nhà họ Lý nho nho trước kia, lúc này thực lực lại trở nên vô cùng khủng bố. Sau khi Lý Phong lộ ra thực lực ngập trời, chưa đến mấy ngày sau, nhà họ Lý lại xuất hiện thêm vị Thất Phách cảnh thứ hai.
Lúc này, những người ở quận Hoang Lâm lại hơi biến sắc.
“Lý Phong đưa cây hoa Thiên Hồn trên người mình cho Lý Hữu Huyền sử dụng rồi.”
“Phủ chủ của chúng ta lấy ra bao nhiêu bảo vật trân quý để đổi, thế mà hắn còn không thèm nhìn đến.”
“Chết tiệt, lần này Tông chủ chắc chắn sẽ nổi giận.”
Những người này đều đến từ những thế lực lớn, theo Lý Phong trở lại quận Hoang Lâm. Bọn họ muốn tìm cơ hội để giao dịch lấy bông hoa Thiên Hồn trong tay Lý Phong.
Không ngờ Lý Phong ra ngoài một chuyến, lúc trở về thì hoa Thiên Hồn đã dùng mất rồi.
...
Đế quốc Thiên Vũ, đại lục Trung Ương, vương phủ quận Viêm Võ.
Lúc này, trong mắt Viêm Võ quận vương tràn ngập vẻ nôn nóng, ánh mắt ông ta nhìn về một phía, không ngừng đi tới đi lui.
Bên trong cung điện còn có một cô gái nữa. Cô gái này mặc váy dài màu lam, dáng người nhu mì xinh đẹp, diện mạo say đắm lòng người, chính là quận chúa Thanh Lộ.
Một vị lão giả từ trong cung điện đi ra.
“Nhị tộc lão, thế nào rồi?” Viêm Võ quận vương nhìn thấy vị lão giả kia thì nhanh chóng tiến lên hỏi.
Lão giả lắc đầu, thở dài một hơi: “Hồn phách của Đại tộc lão bị hao tổn, hiện giờ vết thương đã nặng thêm. Cứ theo tốc độ như thế này thì Đại tộc lão kiên trì không nổi năm năm nữa.”
“Năm năm?”
Viêm Võ quận vương nghe vậy thì sắc mặt vô cùng khó coi.
Ông ta nhìn về phía bên ngoài cung điện, lên tiếng: “Hỏa Tượng.”
Vút!
Ngay lập tức, một người đàn ông trung niên mặc khải giáp màu đen từ bên ngoài đi tới.
“Quận vương.” Hỏa Tượng cung kính nói.
Viêm Võ quận vương trầm giọng: “Phía Lý Phong thế nào rồi?”
Sau khi Lý Phong giết chết Bạch Hàn Nguyên và đánh bại Hỏa Lăng, cộng thêm mệnh lệnh của Thiên Vũ vương, bọn họ không có ai dám tới cưỡng bách Lý Phong giao dịch nữa, chỉ có thể chờ đợi.
Bây giờ, hoa Thiên Hồn trên người Lý Phong là thứ duy nhất có thể chữa trị cho Đại tộc lão của bọn họ.
“Quận vương, hai ngày trước Lý Phong về quận Hoang Lâm, sau đó lại rời đi.” Người đàn ông trung niên cung kính nói.
“Rời đi? Hắn đi đâu?” Viêm Võ quận Vương trầm giọng nói.
“Không rõ lắm, có thể quay trở về phủ Thần Văn, nhưng mà bây giờ chúng ta còn chưa nhận được tin tức Lý Phong xuất hiện ở phủ Thần Văn.” Hỏa Tượng nói.
Vút!
Ông ta vừa dứt lời, từ bên ngoài cung điện liền có một bóng người nhanh chóng bay tới.
“Chuyện gì mà vội vội vàng vàng như vậy?” Nhìn thấy bóng người này xông tới, Viêm Võ quận Vương lập tức nhíu mày nói.
“Quận Vương, không tốt.”
Trên mặt người tới lộ rõ một tia kinh hoảng, nói: “Vừa rồi từ quận Hoang Lâm truyền đến tin tức, cây hoa Thiên Hồn trên người Lý Phong kia đã đưa cho Lý Hữu Huyền dùng, giúp cho Lý Hữu Huyền đột phá tới Thất Phách cảnh.”
“Cái gì?”
Nghe vậy, sắc mặt Viêm Võ quận Vương đại biến, sắc mặt ông ta khó coi nói: “Lý Hữu Huyền này là ai? Sao hoa Thiên Hồn lại bị ông ta dùng?”
Hiện tại cứu đại tộc lão bọn họ chính là hoa Thiên Hồn trên người Lý Phong, kết quả hiện tại hoa Thiên Hồn lại bị người khác nhanh chân giành trước.
“Lý Hữu Huyền là lão tổ nhà họ Lý, lúc trước là người mạnh nhất nhà họ Lý, hơn một năm trước nghe đồn đã ngã xuống ở trong rừng Hắc Vụ.”
Người tới vội vàng nói: “Lần này Lý Phong rời quận Hoang Lâm nhất định là đi đến rừng Hắc Vụ, sau đó cứu Lý Hữu Huyền trở về.”
“Chết tiệt!”
Nghe được những lời này, sắc mặt Viêm Võ quận Vương lập tức trở nên cực kỳ âm trầm.
Lúc ông ta biết Lý Phong, Lý Hữu Huyền đã đi đến rừng Hắc Vụ rồi, hơn nữa nghe đồn đã chết, ông ta quả thật không biết người này.
“Hoa Thiên Hồn đã không còn, hiện tại chúng ta còn có hi vọng gì?” Sắc mặt Viêm Võ quận Vương khó coi.
Ông ta nhìn về phía Quận chúa Thanh Lộ ở bên cạnh, trong lòng lại có một chút lửa giận.
“Thanh Lộ, cháu nói xem nên làm sao bây giờ?”
Chương 385: Quả Thất Phách! Nếu không phải lúc trước Quận chúa Thanh Lộ vẫn phản đối chuyện liên hôn với Lý Phong, vào lúc Lý Phong bị “Phế”, ông ta cũng sẽ không lập tức đi đến giải trừ liên hôn.Quận chúa Thanh Lộ trầm mặc một chút, nói: “Hiện tại hai cây hoa Thiên Hồn trên người Lý Phong đều đã dùng xong rồi, ở trong Vực thẳm Ma Vực xuất hiện tổng cộng ba cây hoa Thiên Hồn, Huyền Khuê của Vu Thể tông cũng nhận được một cây, bây giờ còn chưa truyền ra tin tức Huyền Khuê đột phá đến Thất Phách cảnh, hẳn là có hai khả năng, một là anh ta đã thử đột phá nhưng thất bại, khả năng thứ hai chính là anh ta còn chưa sử dụng, một cây hoa Thiên Hồn kia vẫn còn ở trên người của anh ta.”
Thực lực của cô ta không mạnh, nhưng mà lại rất thông minh, chính vì như thế, nên Viêm Võ quận Vương vô cùng coi trọng cô ta.
“Ta lập tức phái người đi đến Vu Thể tông.” Viêm Võ quận Vương trầm giọng nói.
Ông ta nhìn về phía Quận chúa Thanh Lộ, lại nói: “Cháu nói trên người Lý Phong có quả Ý Cảnh, nhìn xem có thể tìm cơ hội đổi mấy quả về không.”
Loại bảo vật như quả Ý Cảnh này, phủ Quận Vương bọn họ cũng không có.
“Mặt khác, nghĩ một vài biện pháp tiêu trừ địch ý của Lý Phong, hiện tại Lý Phong được Thiên Vũ vương coi trọng, thậm chí có thể trở thành người nối nghiệp của Thiên Vũ vương, nếu thật sự là như thế, như vậy tương lai uy vọng của người này ở Đế quốc Thiên Vũ sẽ không thể tưởng tượng!”
Sau khi Lý Phong bộc phát ra thực lực giết chết Bạch Nguyên Hàn, trong lòng Viêm Võ quận Vương không biết hối hận bao nhiêu lần, Đế quốc Thiên Vũ chưa từng xuất hiện thiên tài tuyệt thế như vậy, suýt chút nữa đã trở thành con rể của Vương phủ quận Viêm Võ bọn họ.
“Ông nội, ngài có thể đổi một người khác.” Nghe vậy, Quận chúa Thanh Lộ hơi nhíu mày nói.
“Hừ! Các cháu trẻ tuổi có nhiều đề tài hơn so với chúng ta, cháu tiếp xúc với Lý Phong sẽ tốt hơn.” Viêm Võ quận Vương trầm giọng nói.
Theo ông ta thấy, Lý Phong và Quận chúa Thanh Lộ không phải là không có khả năng.
Nếu về sau Lý Phong thật sự tiếp nhận vị trí Thiên Vũ vương, đây tuyệt đối là tồn tại mà phủ Quận Vương bọn họ phải bám lên.
“Chu Thiên Hằng, từ khi nào mà Vương phủ quận Viêm Võ chúng ta phải nịnh bợ một vị thiên tài chưa trưởng thành như vậy?”
Viêm Võ quận Vương vừa dứt lời, bỗng nhiên một giọng nói vô cùng lạnh nhạt vang lên.
Xoạt!
Vừa dứt lời, trong cung điện liền xuất hiện một người, đây là một người đàn ông trung niên, mái tóc nửa trắng nửa đen, người này mặc trường bào màu vàng, ánh mắt sâu như vực thẳm, sắc mặt thoạt nhìn có chút âm trầm.
Nhìn thấy người tới, Viêm Võ quận Vương giật mình, sau đó vội vàng tiến lên phía trước nói: “Bái kiến lão tổ!”
Người đàn ông trung niên trước mặt này chính là Chu Hồn, cường giả cấp bậc Tam Hồn cảnh hiện tại của Vương phủ quận Viêm Võ.
“Lão tổ.”
Lúc này Quận chúa Thanh Lộ cũng vội vàng tiến lên, cung kính nói.
“Thanh Lộ nha đầu trưởng thành không ít, thực lực cũng tăng lên không tồi.” Chu Hồn nhìn về phía Quận chúa Thanh Lộ, mỉm cười, nhưng mà khi nhìn về phía Viêm Võ quận Vương, sắc mặt lại âm trầm xuống.
“Ta còn chưa có chết đâu, hiện tại Vương phủ quận Viêm Võ chúng ta cần đi lấy lòng một vị Thất Phách cảnh sao?”
Ông ta đã nghe đến cái tên Lý Phong, nhưng mà cho dù tiềm lực của Lý Phong kinh người, thì hiện tại cũng chỉ là vừa đột phá đến Thất Phách cảnh không bao lâu.
Trong mắt ông ta, Lý Phong lúc này hoàn toàn không là gì cả.
Đối mặt với trách cứ của ông ta, Viêm Võ quận Vương không dám phản bác một câu, nơm nớp lo sợ đứng thẳng.
Sau một lúc lâu, Viêm Võ quận Vương thấy Chu Hồn không mở miệng, liền thật cẩn thận hỏi: “Lão tổ, lần này đi ra ngoài có thu hoạch gì không?”
Chu Hồn đi ra ngoài cũng là vì tìm kiếm bảo vật trị liệu cho vết thương của đại tộc lão bọn họ.
“Trị liệu vết thương linh hồn thì không tìm được, nhưng mà ta có những thu hoạch khác.”
Chu Hồn lắc lắc đầu, ông ta vung tay phải lên, liền có một quả trái cây màu đen xuất hiện.
Quả trái cây kia giống hình người, trên thân còn có bảy vòng sáng, rất là kỳ dị.
Mặt trên hơi hơi phát ra dao động, thậm chí làm cho người ta cảm thấy linh hồn cũng dao động theo.
“Đây là. . . Quả Thất Phách?” Nhìn thấy quả trái cây màu đen này, Viêm Võ quận Vương giật mình, thậm chí trong mắt lộ ra một tia khát vọng.
“Đúng, quả Thất Phách, bất kể Thất Phách cảnh nào dùng, đều có thể ngưng tụ ra một phách mới.” Chu Hồn trầm giọng nói.
Cho dù là cường giả ngưng tụ sáu phách dùng, cũng có thể nhanh chóng ngưng tụ ra phách thứ bảy!
Không chịu hạn chế thiên phú, không chịu bất cứ hạn chế gì khác, đây là chỗ cường đại của quả Thất Phách!
Viêm Võ quận Vương nhìn quả trái cây màu đen kia, nhịn không được hỏi: “Lão tổ, quả Thất Phách này ngài định sử dụng thế nào?”
“Ngươi lập tức tuyên bố treo thưởng, ai có thể chữa khỏi linh hồn cho Chu Vũ, quả Thất Phách này sẽ thộc về người đó!”
Trong mắt Chu Hồn lóe lên tia sáng, ông ta nhìn về phía Viêm Võ quận Vương, lạnh lùng nói: “Dưới Đế quốc Thiên Vũ có mấy chục thế lực cấp bậc Tam Hồn cảnh, còn có rất nhiều thế lực cấp bậc Thất Phách cảnh khác, ta không tin không có bảo vật trị liệu vết thương linh hồn!”
Chỉ cần ở vào Thất Phách cảnh, không ai có thể cưỡng lại được sức hấp dẫn của quả Thất Phách.
Rất nhiều thế lực thích che giấu bảo vật, nhưng mà khi tin tức quả Thất Phách truyền ra, những thế lực này tuyệt đối sẽ không nhịn được.
Dù sao ngưng tụ ra thêm một phách, thì liền có thể sống lâu thêm một ngàn năm, không chỉ có thực lực tăng lên, mà quan trọng nhất là tuổi thọ tăng lên!
“Vâng, lão tổ!” Viêm Võ quận Vương không dám do dự, nhanh chóng đi xuống sắp xếp.
. . . . . .
Vương phủ quận Viêm Võ tuyên bố treo thưởng, ai có thể chữa khỏi vết thương linh hồn cho cường giả Thất Phách cảnh đỉnh phong Chu Vũ, liền có thể lấy được một quả Thất Phách.
Tin tức này trong khoảng thời gian ngắn không ngừng truyền bá, thậm chí truyền khắp toàn bộ Đế quốc Thiên Vũ, nháy mắt gây nên chấn động thật lớn!
Chương 386: Động tâm 1 “Vương phủ quận Viêm Võ thế mà tuyên bố treo thưởng, thậm chí lấy ra quả Thất Phách hiếm thấy kia để tìm phương pháp chữa trị cho Chu Vũ?”“Đây chính là quả Thất Phách đó, chỉ cần chưa hoàn toàn ngưng tụ ra bảy phách, như vậy dùng một quả, nhất định có thể tăng lên một cảnh giới nhỏ, tuổi thọ tăng lên một ngàn năm!”
“Loại bảo vật này đã tuyệt tích, không thế lực nào có được, Vương phủ quận Viêm Võ thế mà không tiếc lấy ra.”
“Bình thường, Chu Vũ kia từ rất sớm đã đạt tới Thất Phách cảnh đỉnh phong, thiên phú trác tuyệt, thậm chí rất nắm chắc có thể trực tiếp đột phá đến Tam Hồn cảnh, chỉ là vào lúc đột phá bỗng nhiên bị Yêu tộc đánh lén, linh hồn bị thương nặng, nên trì trệ không cách nào hoàn toàn đặt chân đến Tam Hồn cảnh.”
“Cho dù như thế, Chu Vũ đã bước được nửa bước vào, nếu vết thương linh hồn hoàn toàn khôi phục, chắc chắn có thể nhanh chóng đột phá! Như vậy Vương phủ quận Viêm Võ sẽ có thêm một vị cường giả cấp bậc Tam Hồn cảnh! Thực lực tổng thể sẽ tăng mạnh!”
“Một khi đột phá, tuổi thọ của Chu Vũ ít nhất phải mấy chục ngàn năm, cho nên Vương phủ quận Viêm Võ lấy ra quả Thất Phách kia cũng rất bình thường.”
Tin tức đang không ngừng truyền bá, thậm chí chỉ trong thời gian ngắn đã truyền khắp Đế quốc Thiên Vũ, toàn bộ các thế lực cường đại của Đế quốc Thiên Vũ đều đang nghị luận, vô số cường giả động tâm, thậm chí một vài cường giả nhanh chóng chạy tới Vương phủ quận Viêm Võ, thử trị liệu cho Chu Vũ.
. . . . . .
Đại lục Hắc U, quận Hoang Lâm, nhà họ Lý.
Lúc này nhà họ Lý vô cùng náo nhiệt, người của các thế lực không ngừng tiến đến thăm hỏi.
Tiếp sau Lý Phong có được thực lực Thất Phách cảnh, hiện tại Lý Hữu Huyền cũng đạt tới cảnh giới này!
Thực lực của toàn bộ nhà họ Lý đã nhảy vọt trở thành thế lực đỉnh cấp của Đại lục Hắc U, chỉ đứng sau mấy thế lực cấp bậc Tam Hồn cảnh kia.
Trong đình viện, lúc này đám tiểu bối nhà họ Lý đứng ở một chỗ, đang luyện tập công pháp võ học.
“Tốc độ đòn công kích này của ngươi chậm một chút, như vậy uy lực thi triển ra sẽ càng mạnh hơn.”
Lý Phong đứng ở giữa đám tiểu bối, tùy ý chỉ điểm, hiện tại cảnh giới của hắn cao cỡ nào? Cho nên có thể dễ dàng nhìn ra được chỗ không đúng trong công kích của mọi người.
Bên cạnh hắn, Tiểu Vũ ngoan ngoãn theo ở phía sau, cũng đang tò mò nhìn từng đòn công kích.
“Cám ơn Lý Phong ca ca chỉ điểm.” Một cô gái thoạt nhìn rất là hoạt bát cười hì hì nói, ánh mắt cô nhìn Lý Phong tràn đầy sùng bái.
Hiện tại, Lý Phong tuyệt đối là người được sùng bái nhất trong toàn bộ thế hệ trẻ nhà họ Lý.
“Việc nhỏ.” Lý Phong mỉm cười nói, sau khi tu luyện xong, hắn mang theo em gái mình là Tiểu Vũ đi dạo chơi, nhìn thấy những người này đang luyện tập, đám người Lý Nham Thạch liền vội vàng gọi hắn đến chỉ điểm một chút.
“Hiện tại thế hệ trẻ của gia tộc có rất nhiều gương mặt xa lạ.” Lý Phong nhìn về phía một số người.
Một thế lực bồi dưỡng nhân tài quan trọng nhất chính là tài nguyên, nếu tài nguyên không nhiều, chỉ có thể tuyển chọn một bộ phận thiên tài để bồi dưỡng, đem tài nguyên có hạn đặt ở trên người một vài thiên tài đỉnh cấp nhất, đây chính là con đường phát triển của một thế lực.
Đây cũng là cách làm của nhà họ Lý trước đây, thế hệ trẻ được bồi dưỡng đại khái cũng chỉ khoảng mười người.
Có thể vẫn có một vài người có thiên phú mạnh, nhưng mà không ở trong phạm vi bồi dưỡng.
Nhưng mà, hiện tại nhà họ Lý hoàn toàn không thiếu tài nguyên, Lý Phong lấy ra nhiều Tử đan yêu thú như vậy, chừng mấy trăm ngàn viên, những Tử đan yêu thú này lấy ra một viên, không biết có thể đổi về được bao nhiêu tài nguyên, cho nên nhà họ Lý bắt đầu toàn diện bồi dưỡng thiên tài.
Cho dù là tiểu bối của vợ bé, tài nguyên lĩnh được hàng tháng cũng nhiều hơn trước kia gấp mười lần!
Tài nguyên nhiều hơn, trong đám tiểu bối này cũng xuất hiện càng nhiều thiên tài hơn.
“Ngũ ca, huynh định ở lại gia tộc bao lâu?” Lý Nham Thạch luyện xong một bộ quyền pháp, nhìn Lý Phong hỏi.
Cậu ta biết Lý Phong sẽ không ở nhà quá lâu.
Tuy rằng thực lực của Lý Phong đã đạt tới trình độ như vậy, một ít tiểu bối nhà họ Lý cảm thấy rất kính sợ, câu nệ, nhưng mà cậu ta cũng không có cảm giác gì quá lớn.
“Chờ một tuần sau liền đi.” Lý Phong mỉm cười nói.
Kế hoạch hắn ở nhà họ Lý chừng mười ngày, chờ qua một thời gian ngắn sẽ trở lại phủ Thần Văn, sau đó có thể sẽ lên kế hoạch đi đến các nơi khác rèn luyện một phen.
Thiếu rèn luyện, sẽ không có ích đối với việc tăng thực lực lên.
Xoạt!
Vừa dứt lời, bỗng nhiên một bóng người xuất hiện ở trước mặt hắn.
Nhìn thấy bóng người này, đám người Lý Nham Thạch giật mình, vội vàng cung kính gọi: “Lão tổ.”
Người xuất hiện đúng là Lý Hữu Huyền.
“Ừ.”
Lý Hữu Huyền gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Lý Phong, trực tiếp nói: “Tiểu Phong, vừa rồi ta nhận được một tin tức quan trọng.”
“Lão tổ, tin tức gì?”
Nghe vậy, Lý Phong không khỏi tò mò, xem ra tin tức này hiển nhiên không tầm thường, thậm chí khiến cho Lý Hữu Huyền trực tiếp đến tìm hắn.
Lý Hữu Huyền không nhiều lời vô nghĩa, nói: “Vương phủ quận Viêm Võ tuyên bố treo thưởng, ai có thể trị liệu vết thương linh hồn cho đại tộc lão Chu Vũ của phủ đệ bọn họ, liền có thể lấy được một quả Thất Phách.”
“Quả Thất Phách?” Nghe vậy, trong lòng Lý Phong vừa động.
“Ha ha, ở Đế quốc Thiên Vũ thế mà còn có quả Thất Phách xuất hiện.”
Đúng lúc này, giọng nói hưng phấn của Huyền Long bỗng nhiên vang lên ở trong tai Lý Phong: “Tiểu tử, vận may của ngươi thật quá tốt, mới vừa ngưng tụ ra phách thứ bốn, hiện tại liền có bảo vật mới đưa đến. Quả Thất Phách này chính là thứ tốt, đủ để trợ giúp ngươi dễ dàng ngưng tụ ra phách thứ năm!”
“Tiểu Phong, với thủ đoạn của ngươi hoàn toàn có thể thử trị liệu cho Chu Vũ kia.”
Chương 387: Động tâm 2 Lý Hữu Huyền tiếp tục nói, ông ta nhìn về phía Lý Phong, trong mắt có một tia vui mừng.Ông ta biết trên người Lý Phong có suối linh hồn.
Sau khi trở về gia tộc, Lý Phong cũng lấy ra một ít suối linh hồn cho ông ta, giúp ông ta rèn luyện hồn phách!
Chỉ trong một tuần ngắn ngủi, ông ta liền hoàn toàn ngưng tụ ra phách thứ nhất! Tuổi thọ của ông ta còn lại 1500 năm!
Loại bảo vật này, có thể rèn luyện linh hồn, đương nhiên cũng có thể chữa trị vết thương linh hồn.
Chính là vì tác dụng của suối linh hồn, cho nên vừa rồi Huyền Long mới nói vận may của Lý Phong thật quá tốt.
“Đã biết, lão tổ, ta lập tức đi đến Vương phủ quận Viêm Võ!” Lúc này trong mắt Lý Phong rõ ràng cũng lộ ra một tia vui sướng, gật đầu nói.
Lực hấp dẫn của quả Thất Phách quá lớn, ai biết thế lực khác có bảo vật trị liệu vết thương linh hồn hay không? Nếu có, vậy thì cho dù hắn có suối linh hồn, cũng sẽ bị người khác nhanh chân đến trước, không chiếm được quả Thất Phách.
“Tiểu Vũ, muội an tâm ở nhà, qua một thời gian ngắn nữa ca ca sẽ trở về.” Sau khi quyết định xong, Lý Phong nhìn về phía cô bé bên cạnh, nói.
“Vâng, ca ca.”
Cho dù Tiểu Vũ có chút không nỡ, nhưng mà cô bé cũng biết Lý Phong có chuyện rất quan trọng phải làm, nên ngoan ngoãn gật gật đầu.
Xoạt!
Hắn vung tay phải lên, một con thuyền nhỏ xuất hiện.
Lý Phong ngồi lên thuyền nhỏ, nhanh chóng biến mất ở cuối chân trời.
“Hi vọng Tiểu Phong có thể lấy được quả Thất Phách.”
Lý Hữu Huyền chắp hai tay sau lưng nhìn về phía Lý Phong rời đi, thầm nghĩ trong lòng.
Ông ta biết Lý Phong đã ngưng tụ ra phách thứ bốn, nếu có được quả Thất Phách, thì liền có thể ngưng tụ ra phách thứ năm!
Con đường tu luyện, đột phá càng nhanh, thì sẽ càng có lợi cho tu luyện về sau.
Mười bảy tuổi, ngưng tụ năm phách, như vậy tương lai có thể đạt tới trình độ gì?
Trong mắt Lý Hữu Huyền có vẻ chờ mong.
Hiện tại nhà họ Lý ngoại trừ bọn họ ra, thì đã khống chế hơn mười con yêu thú cấp bậc Đan Nguyên cảnh, hiện tại đám người Lý Thiên Dương nhà họ Lý đang không ngừng tiến bộ, qua thêm một thời gian ngắn nhất định cũng có thể đột phá đến Đan Nguyên cảnh.
Mà Tiên Thiên cảnh nhà họ Lý đang không ngừng gia tăng.
Hiện tại nhà họ Lý giống như phá kén thành bướm, thực lực đang không ngừng tăng mạnh!
Mà ông ta đã có thể nhìn thấy được, tương lai Lý Phong sẽ đưa gia tộc lên một độ cao khó có thể tưởng tượng!
. . . . . .
Đế quốc Thiên Vũ, Vương phủ quận Viêm Võ.
Vút! Vút! Vút!
Lúc này từng phi hành khí không ngừng xuất hiện, phía trên không ngừng có người hạ xuống.
“Đó là Nhị trưởng lão của Vụ Sát tông, cường giả ngưng tụ sáu phách, thích thăm dò ở bên ngoài, bình thường rất khó nhìn thấy, đã hơn trăm năm không có tin tức của ông ta, ông ta thế mà đi tới nơi này.”
“Đó là Tứ cốc chủ Ảnh Hổ của Thiên Vu cốc, ông ta là cường giả cấp bậc Tam Hồn cảnh, thế mà cũng đến đây.”
“Thật nhiều cường giả! Người tới yếu nhất đều là Thất Phách cảnh, thậm chí có vài vị Tam Hồn cảnh cũng đến.”
“Quả Thất Phách kia quá hấp dẫn.”
Ở bên ngoài Vương phủ quận Viêm Võ, ánh mắt rất nhiều người đều chú ý nơi này.
Hiện tại, tin tức về quả Thất Phách đang điên cuồng truyền bá, không ngừng có người từ rất nhiều thế lực đến nơi này.
“Nhưng mà hiện tại vẫn chưa có tin tức gì truyền đến, hẳn là những thế lực này vẫn chưa chữa khỏi vết thương linh hồn cho Chu Vũ đại nhân.”
“Nếu dễ dàng chữa khỏi như vậy, Vương phủ quận Viêm Võ cũng sẽ không lấy ra quả Thất Phách để treo thưởng như vậy.”
“Không biết cuối cùng quả Thất Phách sẽ thuộc về ai.”
Vút!
Bỗng nhiên, một con thuyền nhỏ trực tiếp bay đến nơi này, sau đó thuyền nhỏ biến mất, một vị thanh niên nhìn qua vô cùng trẻ tuổi xuất hiện.
“Tới rồi.”
Nhìn về phía phủ đệ thật lớn trước mắt, thanh niên nhanh chóng bay xuống dưới.
“Đó là. . . Lý Phong!”
“Lý Phong thế mà cũng tới nơi này, không phải là hoa Thiên Hồn trên người hắn đã bị Lý Hữu Huyền dùng rồi sao?”
“Chẳng lẽ cây hoa Thiên Hồn thứ hai chưa bị dùng sao?”
“Không thể nào, tuổi thọ của Lý Hữu Huyền đã sắp đạt tới cuối, có thể dựa vào năng lực của mình đột phá đến Thất Phách cảnh sao? Nếu có năng lực này, ông ta sẽ bị vây ở Đan Nguyên cảnh thời gian dài như vậy à?”
“Có thể nào trên người Lý Phong còn có cây hoa Thiên Hồn thứ ba không?”
Mọi người nhìn thấy Lý Phong đến, trong mắt đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Theo bọn họ biết, trên người Lý Phong đã không còn hoa Thiên Hồn, chẳng lẽ hắn còn có thủ đoạn khác chữa khỏi vết thương linh hồn cho Chu Vũ?
“Lý Phong?”
Lúc này ở một chỗ, một người đàn ông mặc trường bào màu đen nhìn lại, người đàn ông thoạt nhìn cực kỳ gầy gò, toàn thân phát ra một luồng khí tức âm lãnh.
“Thật nhiều cường giả. . .”
Lúc này Lý Phong đứng ở trước phủ đệ Viêm Võ quận Vương, ánh mắt nhìn xung quanh, bình thường khó có thể nhìn thấy Thất Phách cảnh, hiện tại khắp nơi đều có, thậm chí còn có vài vị Tam Hồn cảnh xuất hiện.
“Hả? Tứ cốc chủ Ảnh Hổ của Thiên Vu cốc?”
Bỗng nhiên Lý Phong nhìn về phía một chỗ.
Sắc mặt Ảnh Hổ lạnh lùng, nhưng mà lúc nhìn thấy Lý Phong nhìn qua, trên mặt cũng lộ ra vẻ tươi cười, nói: “Ha ha, không nghĩ tới Lý Phong ngươi cũng đến nơi này.”
Trên mặt ông ta tràn đầy tươi cười, như thể ông ta và Lý Phong là bạn tốt nhiều năm chưa gặp.
Chương 388: Tới Vương phủ quận Viêm Võ “Tứ cốc chủ có hứng thú với quả Thất Phách, đương nhiên ta cũng có hứng thú.” Lý Phong mỉm cười nói.Hắn lại quay đầu đi, nhìn về phía phủ đệ thật lớn trước mắt, trực tiếp đi vào trong đó.
“Lý Phong này thật sự có nắm chắc?”
Nhìn thấy bóng dáng Lý Phong biến mất, tươi cười trên mặt Ảnh Hổ biến mất, trong mắt lộ ra một tia âm lãnh.
Đoàn người Thiên Vu cốc bọn họ gần như đều bị Lý Phong diệt sạch trong Vực thẳm Ma Vực, đương nhiên ông ta không có hảo cảm gì với Lý Phong.
Nhưng mà bởi vì Thiên Vũ vương, ông ta cũng không dám ra tay với Lý Phong.
Đương nhiên, cho dù bất kỳ kẻ nào khác có được quả Thất Phách, ông ta cũng không hy vọng Lý Phong có được.
Trong lòng nghĩ, Ảnh Hổ cũng nhanh chóng tiến vào bên trong phủ đệ Viêm Võ quận Vương.
. . . . . .
Lúc này ở phía trước một tòa cung điện thật lớn, vẻ mặt Viêm Võ quận Vương chờ mong, nhìn từng vị cường giả đi vào.
Bên trong cung điện có Chu Hồn là Tam Hồn cảnh ở trong đó, nên ông ta cũng không cần lo lắng Chu Vũ gặp nguy hiểm.
Nhưng mà trong chốc lát các cường giả kia tiến vào rồi lại đi ra, trong lòng ông ta không khỏi thất vọng.
“Nhiều thế lực như vậy đều đến thử, vết thương linh hồn của đại tộc lão lại vẫn không có khởi sắc gì.”
Trong lòng Viêm Võ quận Vương lo lắng, nhưng mà không có cách nào.
Thoáng cái đến đây nhiều cường giả như vậy, ông ta còn tưởng rằng có hy vọng rất lớn.
Nhưng mà, hiển nhiên những người này đều là ôm thái độ thử một lần, thất bại cũng không có việc gì, nếu may mắn thành công, thì được thù lao cực lớn.
“Quận vương!” Đúng lúc này, bỗng nhiên một người đàn ông trung niên nhanh chóng đi đến.
“Chuyện gì?”
Nhìn thấy người đàn ông trung niên, Viêm Võ quận Vương nhíu mày nói: “Không phải ngươi ở bên ngoài tiếp đãi các cường giả khác sao? Chẳng lẽ có cường giả đỉnh cấp đến?”
Nhiều cường giả như vậy, ông ta không thể nào tiếp đãi từng người được.
“Quận vương, Lý Phong phủ Thần Văn đến đây.” Người đàn ông trung niên không dám do dự, vội vàng nói.
“Lý Phong?”
Nghe vậy, Viêm Võ quận Vương sửng sốt, sở dĩ bọn họ tuyên bố treo thưởng cứu trị vết thương linh hồn cho Chu Vũ là bởi vì hoa Thiên Hồn trên người Lý Phong đã được dùng hết.
Bằng không, bọn họ đã trực tiếp tìm Lý Phong giao dịch, hoa Thiên Hồn có thể dễ dàng trị liệu vết thương linh hồn cho Chu Vũ.
“Chẳng lẽ trên người Lý Phong còn có hoa Thiên Hồn khác?” Trong lòng Viêm Võ quận Vương vừa động, lập tức hiện ra một tia hy vọng, ông ta nhanh chóng đi ra khỏi cung điện.
. . . . . .
“Thật là nhiều cường giả.”
Đi ở bên trong Vương phủ quận Viêm Võ, Lý Phong đi theo phía sau một vị Đan Nguyên cảnh, nhìn thấy từng người lui tới, đa số những người này đều là thực lực Đan Nguyên cảnh.
Vương phủ quận Viêm Võ không biết đã phát triển bao nhiêu năm, thực lực bản thân vô cùng hùng hậu, Đan Nguyên cảnh ở đây hoàn toàn không là gì cả, gần như khắp nơi đều có.
“Không biết nhà họ Lý chúng ta khi nào thì có thể có được thực lực như vậy.” Trong lòng Lý Phong chờ mong.
“Hả? Đó là Lý Phong?”
Từ xa, lúc này có rất nhiều thanh niên thiếu nữ tụ tập cùng một chỗ, bỗng nhiên một tiếng hô kinh ngạc truyền đến.
Theo giọng nói này vang lên, nhất thời ánh mắt những người khác đều nhìn lại.
“Thật là Lý Phong! Năm nay chỉ mới mười bảy tuổi, so với chúng ta đều nhỏ hơn, nhưng đã đột phá tới Thất Phách cảnh, ngay cả Hỏa Lăng ngưng tụ năm phách cũng không phải là đối thủ của hắn!”
“Hắn thế mà cũng đến Vương phủ quận Viêm Võ chúng ta, chẳng lẽ hắn có thủ đoạn trị liệu cho đại tộc lão?”
“Không rõ lắm.”
Những người này nhịn không được nói, bọn họ đều là những thiên tài được Vương phủ quận Viêm Võ bồi dưỡng, đương nhiên rất chú ý đến Lý Phong, vị thiên tài cường đại nhất Đế quốc Thiên Vũ giai đoạn này.
Lúc này Quận chúa Thanh Lộ cũng ở trong đó, nhìn về phía Lý Phong.
“Thanh Lộ, lúc trước Lý Phong này chính là người có hôn ước với ngươi, đáng tiếc.” Một cô gái thoạt nhìn hơi quyến rũ khẽ cười nói.
Dung mạo của cô ta cũng rất được, chỉ là so với Quận chúa Thanh Lộ thì kém hơn một chút.
“Hiện tại Lý Phong mới mười bảy tuổi, đã có thể giết chết cường giả ngưng tụ ba phách, thiên tài như vậy, tương lai hoàn toàn có hi vọng đột phá đến Tam Hồn cảnh! Thậm chí trưởng thành đến Tam Hồn cảnh đỉnh phong!”
Cô ta nhìn về phía Lý Phong, trong mắt rõ ràng có một tia hứng thú.
Nghe vậy, Quận chúa Thanh Lộ hơi nhíu mày, nhưng mà cũng không phản ứng cô ta.
Những người khác xung quanh cũng không nói thêm gì, cô gái quyến rũ kia dám nói Quận chúa Thanh Lộ, bọn họ thì không dám.
Trên thực tế, bọn họ cũng hiểu được bỏ qua thiên tài như vậy là tổn thất rất lớn đối với Vương phủ quận Viêm Võ, không ai cảm thấy Lý Phong không xứng với Quận chúa Thanh Lộ.
Hơi tạm dừng một chút, Quận chúa Thanh Lộ bỗng nhiên rời khỏi đám người, đi đến chỗ Lý Phong.
“Hả?”
Nhìn thấy Quận chúa Thanh Lộ đi tới, Lý Phong nhìn cô ta một cái, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Cô có việc gì sao?”
Nghe được lời Lý Phong, Quận chúa Thanh Lộ hỏi: “Lý Phong, lần này ngươi đến là có thủ đoạn gì trị liệu cho đại tộc lão Vương phủ quận Viêm Võ chúng ta sao?”
Cô ta ở bên trong Vực thẳm Ma Vực cũng có chút hiểu biết đối với Lý Phong, những người khác có thể sẽ làm một vài chuyện không nắm chắc, nhưng mà Lý Phong thì chưa bao giờ như vậy.
Chỉ dựa vào một mình, khiến các thế lực khác, kể cả Thiên Vu cốc đều không ngừng bị đánh bại ở trên tay hắn, trên người có rất nhiều kỳ tích, cô ta chưa từng thấy Lý Phong thất bại.
Chương 389: Vết thương linh hồn Nghe vậy, Lý Phong liền nở nụ cười, nói: “Ta không có thủ đoạn, thì tới nơi này làm gì? Về phần thủ đoạn gì, chờ lúc ta cứu trị tự nhiên sẽ thi triển ra.”Hắn cũng không nói gì thêm.
“Được rồi, đừng cản đường ta.” Hắn trực tiếp nói.
Nghe giọng điệu hắn dường như có chút không kiên nhẫn, Quận chúa Thanh Lộ hơi nhíu mày một chút, nhưng mà cuối cùng cô ta cũng không nói gì thêm, lui qua một bên.
“Ha ha, Lý Phong.”
“Từ lâu ta đã nghe đến tên của ngươi, hiện tại mới gặp được.”
“Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên.”
Lúc này xung quanh còn có một ít cường giả Thất Phách cảnh của các thế lực khác, bọn họ nhìn thấy Lý Phong cũng đều đi tới cười nói.
Hiện tại tiềm lực của Lý Phong quá lớn, hơn nữa được Thiên Vũ vương coi trọng, ai mà không muốn tạo quan hệ tốt với hắn chứ?
“Chào các ngươi.”
Lý Phong mỉm cười, ứng phó những người này.
“Lý Phong!”
Bỗng nhiên Viêm Võ quận Vương từ xa nhanh chóng đi tới, vẻ mặt ông ta tươi cười, nói: “Ha ha, không ngờ ngươi cũng tới Vương phủ quận Viêm Võ chúng ta.”
Trên mặt ông ta tràn đầy tươi cười, dáng vẻ rất là nhiệt tình.
“Viêm Võ quận Vương cười thật vui vẻ.”
“Vốn Lý Phong có thể lấy quan hệ rất là thân mật để đến Vương phủ quận Viêm Võ, hiện tại lại lấy thân phận hoàn toàn xa lạ.”
“Hiện tại thực lực của Lý Phong thậm chí đủ để đánh chết Viêm Võ quận Vương, trong lòng lão già kia nhất định là rất hối hận.”
Nhìn thấy dáng vẻ Viêm Võ quận Vương nhiệt tình như vậy, trong lòng một vài cường giả xung quanh lập tức phỉ báng.
“Viêm Võ quận Vương.” Nhìn người đàn ông trung niên trước mặt, Lý Phong mở miệng nói.
Nói hai câu, trong mắt Viêm Võ quận Vương mang theo vẻ chờ mong, nói: “Lý Phong, lần này ngươi đến là định dùng hoa Thiên Hồn trị liệu cho vết thương của Chu Vũ sao?”
Ông ta nhìn Lý Phong, chờ đợi câu trả lời của hắn.
Bên trong Vực thẳm Ma Vực, có thể Lý Phong không chỉ lấy được hai cây hoa Thiên Hồn, nói không chừng còn có thu hoạch ở nơi không ai chú ý.
Nghe vậy, Lý Phong lắc đầu nói: “Trên người của ta đã không còn hoa Thiên Hồn.”
“Không có?” Vẻ chờ mong trong mắt Viêm Võ quận Vương lập tức biến mất.
Muốn trị liệu linh hồn, nếu không có hoa Thiên Hồn, như vậy những bảo vật khác càng hiếm thấy. Chẳng lẽ cũng chỉ là đến thử một chút sao?
“Ta không có hoa Thiên Hồn, nhưng mà ta có thủ đoạn khác.”
Lý Phong bình tĩnh nói: “Ta có tự tin chữa khỏi vết thương linh hồn cho Chu Vũ.”
“Thật sao?”
Nghe vậy, trên mặt Viêm Võ quận Vương lại lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi lẫn vui mừng.
Nhưng mà ông ta thấy Lý Phong không nói gì, liền vội vàng nói: “Ngươi đi theo ta.”
Ông ta mang theo Lý Phong nhanh chóng đi đến chỗ cung điện kia.
“Lý Phong có tự tin trị liệu được vết thương linh hồn của Chu Vũ?”
“Ngoại trừ hoa Thiên Hồn, thật sự còn có bảo vật khác có thể trị liệu, chẳng lẽ hắn còn có những bảo vật này?”
“Đi, đi xem một chút.”
Nghe được đối thoại của hai người, rất nhiều cường giả xung quanh liền nhanh chóng đi theo.
Đám người Quận chúa Thanh Lộ cũng thế.
. . . . . .
Bên trong cung điện thật lớn, lúc này một vị thanh niên có khuôn mặt tuấn dật đang ngồi xếp bằng, thanh niên này thoạt nhìn có vẻ tuổi không lớn lắm, sắc mặt hơi tái nhợt, dao động khí tức trên người lúc mạnh lúc yếu.
Nhất là linh hồn, dường như rất yếu ớt, giống như một ngọn nến yếu ớt, bất cứ lúc nào cũng có thể bị dập tắt.
Lúc này người này đang hấp thu một cây cỏ nhỏ màu đen, sau khi hấp thu, dường như linh hồn hơi hơi mạnh lên một chút, nhưng mà ngay sau đó linh hồn lại khôi phục như cũ.
“Lão tổ, một cây cỏ Tụ Hồn này đối với ta có chút tác dụng, đáng tiếc tác dụng chỉ được một tia, không đến một phần chục ngàn, nếu có thể hấp thu cùng lúc hơn chục ngàn cây cỏ Tụ Hồn, linh hồn của ta mới có thể khôi phục.” Thanh niên lắc đầu nói.
Chu Hồn gật gật đầu, lúc này trên mặt ông ta cũng tràn đầy vẻ ngưng trọng.
“Chiến Hư, cây cỏ Tụ Hồn này của ngươi, Vương phủ quận Viêm Võ chúng ta sẽ cho ngươi thù lao tương đương.” Chu Hồn nhìn về phía một vị lão giả.
Vị lão giả này chống một cây quải trượng màu đen, nhìn qua cực kỳ già nua.
“Ai.”
Nghe vậy, lão giả thở dài một tiếng, nói: “Chu Hồn, linh hồn hậu bối này của ngươi bị hao tổn quá mức nghiêm trọng, trừ phi là có bảo vật linh hồn đỉnh cấp, bằng không cơ bản là không có tác dụng gì.”
“Ta biết.” Chu Hồn gật gật đầu.
Lúc trước khi Chu Vũ chuẩn bị đột phá, đã bước nửa bước chân vào Tam Hồn cảnh, nhưng mà bị đánh lén, linh hồn suýt chút nữa hoàn toàn bị phá hủy, lúc sau miễn cưỡng còn sống, nhưng gần như có thể nói là kéo dài hơi tàn.
Lúc này trong lòng Chu Hồn hơi trầm xuống. Ông ta lấy ra quả Thất Phách vốn hi vọng gặp được bảo vật của các thế lực khác, nhưng mà, hiển nhiên ông ta đã đánh giá cao những thế lực này, mãi cho đến hiện tại, quý giá nhất cũng chỉ là cỏ Tụ Hồn.
Lúc này hơn phân nửa thế lực đều đã đến đây, càng về sau, hi vọng cũng càng nhỏ.
Đúng lúc này, bỗng nhiên Viêm Võ quận Vương đi đến, ở phía sau Viêm Võ quận Vương, còn có một vị thanh niên vô cùng trẻ tuổi.
“Đây là Chu Vũ sao?”
Vừa tới đây, Lý Phong liếc mắt một cái thấy được thanh niên đang ngồi xếp bằng, trong lòng không khỏi thầm nghĩ.
Lúc trước Chu Vũ vô cùng chói mắt, danh chấn Đế quốc Thiên Vũ, thậm chí có hi vọng trở thành một trong những cường giả cấp bậc Tam Hồn cảnh trẻ tuổi nhất.
Liếc mắt nhìn Chu Vũ một cái, Lý Phong liền nhìn về phía hai người khác ở trong cung điện, trong lòng hơi ngưng trọng, cả hai người này đều là cường giả cấp bậc Tam Hồn cảnh.
Chương 390: Quả Thất Phách tới tay! 1 “Lý Phong?” Nhìn thấy vị thanh niên này, ánh mắt Chu Hồn lập tức ngưng lại.Là thiên tài số một giai đoạn hiện tại của Đế quốc Thiên Vũ, thậm chí được Thiên Vũ vương đặc biệt chú ý, có rất nhiều người chú ý đến Lý Phong, đương nhiên cũng bao gồm cả ông ta.
“Lão tổ, Lý Phong có bảo vật có thể trị liệu cho đại tộc lão.” Sau khi tiến vào cung điện, Viêm Võ quận Vương mang theo một tia cung kính, vội vàng nói.
Nghe vậy, Chu Hồn lập tức vui vẻ, hỏi: “Không biết Lý Phong ngươi có thể lấy ra bảo vật gì để chữa trị linh hồn?”
Ông ta nhìn về phía thanh niên trước mặt, trong mắt cũng có một tia mong chờ.
Đương nhiên ông ta hi vọng trên người Lý Phong có bảo vật có tương ứng.
“Bảo vật thì có, nhưng mà trước tiên cần để cho ta kiểm tra vết thương linh hồn của Chu Vũ một chút.” Lý Phong mỉm cười nói.
“Kiểm tra vết thương linh hồn?” Nghe vậy, Chu Hồn hơi nhíu mày một chút.
Nói chung, tới đây chỉ cần trực tiếp lấy bảo vật ra là được.
Linh hồn rất khó kiểm tra, những Tam Hồn cảnh bọn họ có thể miễn cưỡng cảm ứng được, nhưng mà Thất Phách cảnh muốn biết rõ, phải cần Chu Vũ chủ động phóng thích linh hồn của mình ra.
Như vậy hiển nhiên có chút ảnh hưởng đến linh hồn.
“Ngươi chính là Lý Phong?”
Hắn không nói gì, lúc này Chu Vũ sắc mặt tái nhợt kia liền cười to nói: “Tuy rằng ta vẫn luôn ở trong phủ đệ, những cũng từng nghe nói đến tên của ngươi, ngươi muốn kiểm tra vết thương linh hồn của ta, ta sẽ phóng ra cho ngươi xem một chút.”
Ầm!
Nhất thời, một luồng dao động linh hồn phát ra, nhưng mà sau khi phát ra thì liền biến mất trong nháy mắt.
Tuy rằng như thế, nhưng Lý Phong vẫn hoàn toàn cảm nhận được dao động linh hồn này.
“Linh hồn này quả nhiên mỏng manh, đoán chừng hiện tại Chu Vũ cũng không còn sống được vài năm, chẳng trách Vương phủ quận Viêm Võ lại lấy ra quả Thất Phách.” Lý Phong thầm nghĩ trong lòng.
Sau khi phóng ra linh hồn, vẻ tái nhợt trên mặt Chu Vũ rõ ràng tăng lên một chút.
Thấy thế, sắc mặt Chu Hồn rõ ràng hơi trầm xuống một chút, ông ta nhìn về phía Lý Phong, nói: “Lý Phong, ngươi đã biết vết thương linh hồn của Chu Vũ, hiện tại không biết có bảo vật nào có thể trị liệu không?”
“Này đương nhiên là có.”
Vẻ mặt Lý Phong bình tĩnh gật gật đầu, hắn vung tay phải lên, lập tức liền có một ít chất lỏng màu đen xuất hiện, những chất lỏng này trực tiếp trôi nổi ở trên không trung, tản ra một luồng dao động kỳ dị.
“Đây là. . . Suối linh hồn?”
“Trên người Lý Phong thế mà có loại bảo vật này, suối linh hồn này tuyệt đối có thể chữa khỏi vết thương cho Chu Vũ.”
Nhìn thấy chất lỏng màu đen này, tất cả mọi người ở đây đều giật mình kinh ngạc, trong mắt lộ ra khát vọng.
Suối linh hồn này có lợi ích rất lớn đối với cường giả Thất Phách cảnh, Tam Hồn cảnh.
Nhưng mà, suối linh hồn cũng đã tuyệt tích trên triệu năm, hoàn toàn không tìm thấy được, không nghĩ tới hiện tại lại xuất hiện.
“Quả nhiên Lý Phong có cách.”
Quận chúa Thanh Lộ nhìn về phía Lý Phong, cô ta chưa từng thấy Lý Phong bó tay bất lực, lần này lại vẫn như cũ lấy ra bảo vật có thể so với hoa Thiên Hồn!
“Suối linh hồn!!!”
Nhìn thấy chất lỏng màu đen, lúc này trong mắt Chu Hồn lập tức lộ ra ánh sáng vô cùng khiếp người, Chu Vũ cũng thế, trên mặt tràn đầy vẻ kích động.
Đây là bảo vật có thể rèn luyện linh hồn, cũng rất có ích đối với việc trị liệu vết thương linh hồn.
Anh ta vung tay phải lên, chất lỏng màu đen lập tức đi tới trước mặt.
“Lão tổ, những suối linh hồn này đủ để trị liệu vết thương linh hồn của ta.” Chu Vũ cảm nhận một chút, hưng phấn nói.
“Tốt!!!”
Trên mặt Chu Hồn tràn đầy tươi cười, chỉ cần vết thương linh hồn của Chu Vũ khôi phục, liền có thể trực tiếp bước vào Tam Hồn cảnh!
“Chẳng trách lúc trước Lý Phong muốn Chu Vũ phóng ra linh hồn!”
“Trên người hắn chắc chắn còn dư suối linh hồn!”
Ánh mắt một số người nhìn về phía Lý Phong, trong mắt rõ ràng có vẻ cực nóng.
“Ngươi ở trong này khôi phục cho thật tốt, chúng ta không quấy rầy ngươi.” Lúc này Chu Hồn nhìn những người khác trong cung điện.
“Ha ha, xem ra Vương phủ quận Viêm Võ sắp có thêm một vị cường giả Tam Hồn cảnh rồi.”
“Chờ Chu Vũ hoàn toàn đột phá chúng ta lại đến.”
Nhìn thấy ánh mắt Chu Hồn, một ít cường giả lập tức cười nói, không ở lâu, nhanh chóng rời khỏi cung điện.
“Chu Hồn đại nhân, hiện tại ta đã lấy ra suối linh hồn, vậy thù lao. . .” Đi ra cung điện, Lý Phong nhìn về phía Chu Hồn bình tĩnh nói.
“Thù lao đương nhiên là thuộc về ngươi.” Chu Hồn gật gật đầu, sảng khoái nói.
Ông ta chính là cường giả cấp bậc Tam Hồn cảnh, suối linh hồn kia là thật hay giả đương nhiên ông ta có thể hoàn toàn phân biệt ra được.
Chu Vũ chắc chắn có thể luyện hóa suối linh hồn để khôi phục.
“Đây là quả Thất Phách!”
Vung tay phải lên, trong tay Chu Hồn xuất hiện một quả trái cây màu đen.
Quả trái cây kia giống hình người, trên thân còn có bảy vòng sáng, rất là kỳ dị. Mặt trên hơi hơi phát ra dao động, thậm chí làm cho người ta cảm thấy linh hồn cũng dao động theo
“Là quả Thất Phách!”
“Là Lý Phong lấy ra bảo vật trị liệu vết thương linh hồn cho Chu Vũ, là hắn chiếm được quả Thất Phách!”
“Hắn lấy ra hoa Thiên Hồn sao?”
Nhìn thấy quả trái cây màu đen kia xuất hiện, những người khác không có tiến vào cung điện đều giật mình, nhanh chóng phán đoán ra.
Chương 391: Quả Thất Phách tới tay! 2 Trong mắt bọn họ rõ ràng có vẻ cực nóng.Ở một chỗ, gia chủ nhà họ Tần Tần Dương vừa lúc ở nơi này, thấy được quả trái cây hình người kia, trên mặt cũng có vẻ khát vọng.
Chỉ cần ăn quả Thất Phách, liền có thể ngưng tụ ra thêm một phách, tuổi thọ tăng thêm một ngàn năm, ai có thể cưỡng lại lực hấp dẫn này?
Nhưng mà xem dáng vẻ hiện tại, Lý Phong đã trở thành người thắng cuối cùng.
Nhìn quả trái cây trong tay một cái, trong mắt Chu Hồn hiện rõ một tia không nỡ, đây là ông ta ở bên ngoài thăm dò, tiêu hao rất nhiều tinh lực, trả giá đắc mới có được.
Nhưng mà vẻ không nỡ chỉ chợt lóe rồi biến mất.
Ông ta vung tay phải lên, quả Thất Phách này liền đi tới trước người Lý Phong.
So với việc trong phủ đệ mình có thêm một vị Tam Hồn cảnh, quả Thất Phách này không là gì cả.
“Tới tay!”
Cầm quả trái cây trong tay, cảm nhận được dao động kỳ dị phía trên, trong lòng Lý Phong vui sướng.
“Chết tiệt, cuối cùng quả Thất Phách vẫn bị Lý Phong này chiếm được.”
Ở một chỗ, Tứ cốc chủ Ảnh Hổ của Thiên Vu cốc nhìn thấy Lý Phong cầm quả trái cây màu đen, sâu trong đáy mắt rõ ràng có một tia âm trầm.
Cho dù quả Thất Phách này bị hủy, ông ta cũng không hi vọng Lý Phong có được.
Trước đó nhìn thấy Lý Phong, trong lòng ông ta liền bỗng nhiên có một loại dự cảm không tốt, không ngờ hiện tại dự cảm đã trở thành sự thật.
“Lý Phong, hiện tại rất nhiều thế lực hội tụ, để phòng ngừa phát sinh chuyện không cần thiết, ngươi có thể ở lại Vương phủ quận Viêm Võ chúng ta ăn quả Thất Phách này.” Chu Hồn quét mắt liếc nhìn xung quanh một cái, nói.
Nghe vậy, Lý Phong hơi trầm tư một chút, gật gật đầu, nói: “Vậy làm phiền.”
Hiện tại có rất nhiều Thất Phách cảnh đi vào Vương phủ quận Viêm Võ, thậm chí còn có rất nhiều Tam Hồn cảnh.
Việc đầu tiên hắn cần phải làm khi có được quả Thất Phách là tìm một nơi yên tĩnh luyện hóa, nhưng mà chưa chắc là những cường giả này sẽ không có ý kiến. Nếu thật sự có Tam Hồn cảnh không biết xấu hổ cướp đoạt, chỉ cần không giết hắn, thì Thiên Vũ vương cũng không thể ra mặt thay hắn.
Cho nên luyện hóa ở trong này, mau chóng tăng thực lực của mình lên mới là tốt nhất.
Mặt khác, hiện tại Chu Vũ đang trong quá trình khôi phục, trước khi chưa hoàn toàn khôi phục, Chu Hồn cũng sẽ không để cho hắn rời đi.
“Thanh Lộ, ngươi mang Lý Phong đi đến một chỗ yên tĩnh.” Chu Hồn nhìn thoáng qua Quận chúa Thanh Lộ ở bên cạnh, dặn dò.
Lúc trước ông ta không có cảm giác gì nhiều đối với Lý Phong, nhưng mà chân chính gặp được Lý Phong, trong lòng ông ta lại rất coi trong vị thiên tài này.
Thiên phú trác tuyệt, không kiêu ngạo không nóng nảy, cũng không có thái độ kiêu ngạo như những thiên tài thông thường, người như vậy chỉ cần không ngã xuống, thành tựu tương lai không thể hạn lượng.
“Vâng, lão tổ.” Nghe vậy, Quận chúa Thanh Lộ dường như trầm mặc một chút, nhưng vẫn lập tức gật đầu nói.
“Lý Phong, ngươi đi theo ta.” Cô ta nhìn Lý Phong, nói.
Cô ta mang theo Lý Phong, rất nhanh đi tới một chỗ.
“Nơi này là phòng cho khách của Vương phủ quận Viêm Võ chúng ta, ở trong này sẽ không ai quấy rầy ngươi.” Nhìn thanh niên trước mặt, Quận chúa Thanh Lộ nói.
“Được.” Lý Phong gật gật đầu, không nói gì thêm, xoay người liền tiến vào bên trong cung điện.
Nhìn cửa lớn cung điện đóng lại, Quận chúa Thanh Lộ khẽ thở dài một hơi.
Lúc trước Lý Phong và cô ta từng có hôn ước, cho dù tâm tính của cô ta có lạnh nhạt thế nào đi nữa, thì cũng không thể thật sự xem Lý Phong như là một người không chút liên quan.
Cô ta và Lý Phong cũng đã tiếp xúc nhiều lần, càng tiếp xúc, cô ta cũng càng hiểu biết nhiều hơn về Lý Phong.
Không thể phủ nhận, đây gần như là một thiên tài hoàn mỹ.
Thiên phú, tâm tính của người này gần như đều đứng đầu!
Cho dù cao ngạo như cô ta, lúc đối mặt với Lý Phong cũng cảm thấy mình thật bình thường, không có gì đáng để kiêu ngạo.
Nhưng mà, dựa theo những gì cô ta hiểu biết về Lý Phong, cô ta biết mình và Lý Phong không có khả năng có điểm chung gì.
Người này ngoài mặt thoạt nhìn khiêm tốn có lễ, nhưng trên thực tế trong lòng lại rất cao ngạo, người khác vứt bỏ hắn thì tuyệt đối sẽ không có khả năng cứu vãn trở lại.
. . . . . .
Bên trong cung điện, Lý Phong trực tiếp ngồi xếp bằng xuống.
“Ha ha, Lý Phong, tiểu nha đầu Thanh Lộ này hình như hơi có ý với ngươi, ta cảm thấy ngươi cũng đã đến lúc tìm một đạo lữ* rồi, dung mạo của con bé cũng miễn cưỡng xứng đôi với ngươi.” Huyền Long cười hắc hắc nói.
*Đạo lữ: bạn đời
*Đạo lữ: bạn đời
“Một mình tu luyện rất là nhàm chán.”
“Ta cảm thấy hiện tại ngươi mới có vẻ rất nhàm chán.” Nghe vậy, Lý Phong bất đắc dĩ nói.
Lười nói thêm với Huyền Long, hắn vung tay phải lên, sau đó trong tay xuất hiện quả trái cây màu đen.
“Vận may của ta không tồi, dễ dàng có được loại bảo vật này!”
Lý Phong hít sâu một hơi, trong mắt tràn đầy vẻ vui sướng.
Đến giờ hắn vẫn còn cảm thấy có chút khó tin, rời khỏi Vực thẳm Ma Vực, hắn nhanh chóng ngưng tụ ba phách, sau khi về nhà đi đến rừng Hắc Vụ lại ngưng tụ phách thứ bốn, không đến mười ngày sau, hắn đi vào Vương phủ quận Viêm Võ, lại sắp bắt đầu ngưng tụ ra phách thứ năm.
Chỉ trong thời gian ngắn, thực lực của hắn đang không ngừng tăng mạnh!
“Tiểu tử ngươi chính là con cưng của trời, thứ tốt gì cũng đều tự động đưa đến trước mặt ngươi.” Nghe vậy, Huyền Long tức giận nói.
Lúc trước ông ta không biết đã phải hao tốn bao nhiêu thời gian, tinh lực mới tu luyện tới một bước này của Lý Phong, nhưng mà đối với Lý Phong mà nói, mọi thứ dường như giống như là nước chảy thành sông vậy.
Lúc này trong lòng ông ta dâng nổi lên một cảm giác “Ghen tỵ”.
“Có lẽ vậy.” Lý Phong lạnh nhạt cười nói.
Sau khi có được điểm sáng thần bí, quỹ tích cuộc đời của hắn không ngừng phát sinh thay đổi, số mệnh cũng trở nên vô cùng nghịch thiên.
Chương 392: Ngưng tụ phách thứ 5! Thu lại tâm trạng, Lý Phong không nói thêm gì nữa, điểm sáng thần bí chỗ trái tim bắt đầu hơi hơi dao động.Theo dao động, một tia linh lực bên trong quả Thất Phách trước mặt lập tức tràn vào trong cơ thể hắn, bị điểm sáng thần bí hấp thu.
Sau khi hấp thu, những năng lượng này dường như trở nên càng thêm thuần túy, bắt đầu nhanh chóng tràn vào trong cơ thể hắn.
Ông. . .
Theo sự tràn vào, những năng lượng này liền trực tiếp biến mất không thấy.
Tuy rằng thân thể hắn không có gì thay đổi, nhưng mà lúc này linh hồn hắn lại hoàn toàn hấp thu những năng lượng này, bắt đầu phát sinh lột xác!
Mà lúc này trên người người nhỏ màu đen trong đầu hắn bắt đầu chậm rãi ngưng tụ luồng sáng thứ năm.
Không có bất kỳ bình cảnh nào ngăn cản, giống như những năng lượng này cung cấp đủ điều kiện để ngưng tụ ra phách thứ năm!
Ầm!
Theo ngưng tụ, một luồng linh lực nồng đậm từ chỗ điểm sáng thần bí phóng ra, điên cuồng lao đến khắp các nơi trên thân thể Lý Phong!
Linh hồn đang tăng lên, thân thể Lý Phong đang nhanh chóng phát sinh lột xác.
. . . . . .
Thời gian nhanh chóng trôi qua, mà lúc này đám người Chu Hồn đang lo lắng chờ đợi.
Ầm!
Đến một lúc, bỗng nhiên bên trong một tòa cung điện chợt phóng xuất ra một luồng dao động cường đại, dao động này cực kỳ mãnh liệt, hoàn toàn vượt qua Thất Phách cảnh, cứ như vậy không kiêng nể gì mà phóng thích ra, thật lâu không có thu lại, giống như đang phát tiết vui sướng trong lòng.
“Dao động lĩnh vực thật là cường đại! Tam Hồn cảnh! Có người đột phá đến Tam Hồn cảnh!”
“Nhất định là Chu Vũ kia!”
“Rốt cuộc là Lý Phong lấy ra bảo vật gì vậy? Linh hồn của Chu Vũ đã hoàn toàn khôi phục, hơn nữa thuận thế đột phá một cảnh giới lớn!”
“Hiện tại, Vương phủ quận Viêm Võ đã có hai vị cường giả cấp bậc Tam Hồn cảnh!”
Cảm nhận được dao động khủng bố này, trong mắt rất nhiều cường giả bên trong Vương phủ quận Viêm Võ lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ, sắc mặt rất nhiều cường giả đều thay đổi, trong lòng không biết suy nghĩ cái gì.
“Chu Vũ đột phá?”
Lúc này sắc mặt gia chủ nhà họ Tần Tần Dương rõ ràng đang không ngừng thay đổi, vừa là hối hận, vừa là không cam lòng.
Ông ta biết, Chu Vũ đột phá hoàn toàn là bởi vì Lý Phong.
Có thể tưởng tượng, quan hệ giữa Chu Vũ và Lý Phong chắc chắn sẽ không thể kém, thậm chí trong lòng sẽ cảm kích Lý Phong.
Mà Lý Phong vốn hẳn là thuộc về nhà họ Tần bọn họ, lúc trước lão tổ nhà họ Tần dự định liên hôn, cũng là bởi vì muốn mượn sức Vương phủ quận Viêm Võ.
Nhưng mà hiện tại, phần tình này nhà họ Tần bọn họ không thể chiếm được.
Vương phủ quận Viêm Võ cảm tạ là Lý Phong, không phải nhà họ Tần bọn họ.
“Ha ha!”
Sắc mặt mọi người thay đổi, lúc này trên mặt Chu Hồn tràn đầy vẻ vui mừng, bóng dáng ông ta vừa động, liền đi tới bên người Chu Vũ.
“Không tệ!”
Ông ta nhìn Chu Vũ, vẻ mặt tươi cười nói.
“Chu Hồn, chúc mừng Vương phủ quận Viêm Võ các ngươi có thêm một vị Tam Hồn cảnh.” Lão giả Chiến Hư cấp bậc Tam Hồn cảnh chống quải trượng, đứng ở bên cạnh Chu Hồn, cười nói.
Chu Hồn cười to, ông ta nhìn Chu Vũ, nói: “Tiểu Vũ, hiện tại ngươi cảm thấy thế nào? Phương diện linh hồn còn có chỗ nào không khỏe không?”
“Lão tổ yên tâm.” Nghe vậy, Chu Vũ cũng mỉm cười, nói: “Suối linh hồn mà Lý Phong lấy ra có hiệu quả vô cùng tốt đối với vết thương linh hồn, linh hồn của ta đã hoàn toàn khôi phục tới đỉnh phong, thậm chí so với trước kia còn mạnh hơn một chút, không để lại tai họa ngầm gì.”
Suối linh hồn có hiệu quả rèn luyện, hiện tại linh hồn của anh ta còn mạnh hơn so với lúc chưa bị thương.
“Vậy là tốt rồi.” Chu Hồn cười gật gật đầu.
Ở bên cạnh Chu Hồn, sắc mặt Viêm Võ quận Vương và Quận chúa Thanh Lộ đều vui mừng.
“Đại tộc lão rốt cuộc khôi phục rồi.”
Viêm Võ quận Vương vui sướng.
Vương phủ quận Viêm Võ bọn họ bỗng chốc có hai vị cường giả Tam Hồn cảnh! Hơn nữa Chu Vũ rất trẻ tuổi, cả cuộc đời gần như có thể nói là vừa mới bắt đầu.
Trong lòng Quận chúa Thanh Lộ có chút phức tạp, nhưng mà sự vui mừng vẫn chiếm đa số.
“Không nghĩ tới trên người Lý Phong còn có loại bảo vật như suối linh hồn.”
Trên mặt nở nụ cười, ánh mắt Chu Hồn nhìn về phía một cung điện.
Không chỉ có ông ta, mà lão giả Chiến Hư, Chu Vũ mới vừa đột phá đến Tam Hồn cảnh cũng nhìn về phía nơi đó.
Chỗ cung điện kia, đúng là cung điện nơi Lý Phong đang tu luyện.
Chu Hồn không khỏi cảm thán, trong mắt của ông ta có chút động tâm.
Loại bảo vật này có hiệu quả tốt nhất đối với linh hồn của Thất Phách cảnh, đối với Tam Hồn cảnh cũng có một chút tác dụng.
“Lý Phong có số mệnh nghịch thiên, ở Vực thẳm Ma Vực lấy được hoa Thiên Hồn, trên người có suối linh hồn cũng là bình thường.” Lão giả Chiến Hư cười nói.
Hoa Thiên Hồn, suối linh hồn, đều là bảo vật có lợi ích rất lớn đối với linh hồn, lúc trước Vương phủ quận Viêm Võ hao tốn rất nhiều thời gian cũng không tìm được một loại nào, nhưng mà Lý Phong lại chiếm được cả hai loại này.
Ông ta vừa dứt lời, bỗng nhiên sắc mặt hơi thay đổi.
Không chỉ có ông ta, mà Chu Hồn và Chu Vũ cũng đều như thế, biến sắc.
Bọn họ cảm giác được bên trong tòa cung điện kia có dao động khí thế chợt lóe lên rồi biến mất, tuy rằng như thế, nhưng vẫn bị bọn họ nhạy bén cảm giác được.
“Ngũ phách! Lý Phong thế mà đã ngưng tụ được phách thứ năm!”
Trong mắt ba vị cường giả cấp bậc Tam Hồn cảnh hiếm thấy lộ ra một tia khiếp sợ.
Chương 393: Số mệnh nghịch thiên 1 Nếu Lý Phong hoàn toàn che giấu, bọn họ cũng không nhìn ra được rốt cuộc Lý Phong ngưng tụ ra được mấy phách, nhưng mà vừa rồi Lý Phong mới vừa đột phá, trong nháy mắt đó hoàn toàn không thể che giấu được dao động, cho nên bị bọn họ phát hiện ra được.Lời của bọn họ cũng không che giấu, nên bị Viêm Võ quận Vương và Quận chúa Thanh Lộ ở bên người nghe được.
“Cái gì? Hiện tại Lý Phong đã ngưng tụ phách thứ năm?”
Quận chúa Thanh Lộ nghe vậy, trên mặt lập tức dại ra.
Trước khi ra khỏi Vực thẳm Ma Vực, Lý Phong chắc chắn là chưa đột phá đến Thất Phách cảnh, hiện tại bọn họ rời khỏi Vực thẳm Ma Vực mới không đến một tháng.
Trong một tháng này, cô ta tiến bộ không bao nhiêu, nhưng mà Lý Phong không chỉ đột phá tới Thất Phách cảnh, mà còn hoàn toàn ngưng tụ ra năm phách!
Vậy trung bình bao nhiêu ngày thì ngưng tụ ra một phách?
Trong suy nghĩ trước đây của cô ta, lúc trước Lý Phong có sức chiến đấu cường đại hẳn là dựa vào các loại át chủ bài cường đại.
Nhưng mà, trong thời gian ngắn, chênh lệch giữa bọn họ lập tức trở nên giống như vực thẳm và bầu trời.
“Không thể tin được, mười bảy tuổi, ngưng tụ năm phách, Lý Phong này tuyệt đối là thiên tài chưa từng có của Đế quốc Thiên Vũ chúng ta, thậm chí cho dù là mấy chục triệu năm sau cũng sẽ không có người nào mạnh hơn so với hắn.”
“Đúng, số mệnh nghịch thiên! Tương lai, Lý Phong chắc chắn có thể đột phá đến Tam Hồn cảnh, hoàn toàn có hi vọng vượt qua ta và ngươi, thậm chí có hi vọng đạt tới cấp bậc như Thiên Vũ vương!”
“Cho dù là Thiên Vũ vương, khi còn trẻ có biểu hiện vượt trội trong thế hệ trẻ, mười tám tuổi đột phá tới Thất Phách cảnh, cũng không thể so với Lý Phong.”
“Bỗng nhiên ta hiểu được vì sao Thiên Vũ vương lại coi trọng hắn như vậy.”
Ba vị cường giả cấp bậc Tam Hồn cảnh Chu Hồn cảm thán.
Mặc dù là cảm thán, nhưng mà chỗ sâu trong đáy mắt Chu Hồn rõ ràng có một tia tiếc nuối.
Thiên tài bậc này, suýt chút nữa đã trở thành con rể của Vương phủ quận Viêm Võ bọn họ.
Nếu là như thế, như vậy tương lai thực lực của Vương phủ quận Viêm Võ bọn họ sẽ mạnh đến mức nào?
. . . . . .
Vào lúc mấy người cảm thán, lúc này ở bên trong cung điện, trên mặt Lý Phong tràn đầy tươi cười.
“Ha ha, ngưng tụ thành công phách thứ năm!”
Hắn nắm nắm tay, cảm ứng được trên người có một luồng sức mạnh khủng bố.
Luồng sức mạnh này, mạnh hơn so với lúc trước rất nhiều.
Tu luyện ở cấp bậc Thất Phách cảnh, mỗi một bước tiến đều cần hao phí rất nhiều thời gian, tinh lực, rất nhiều trưởng lão phủ Thần Văn bị mắc kẹt ở một cảnh giới trong thời gian dài, không thể đột phá.
Chín mươi phần trăm Thất Phách cảnh đều chỉ ngưng tụ được từ một đến hai phách, mãi cho đến khi kết thúc tuổi thọ.
Mà hiện tại hắn đã ngưng tụ năm phách, tuổi thọ đã gần chục ngàn năm, chỉ còn lại hai phách cuối cùng!
Nếu lại ngưng tụ được, hắn liền có thể đạt tới Thất Phách cảnh đỉnh phong, đợi cho đạt tới cảnh giới kia, như vậy bước tiếp theo của hắn chính là Tam Hồn cảnh!
Hồi tưởng lại thời gian sau khi rời khỏi Vực thẳm Ma Vực, Lý Phong đều cảm thấy có chút khó có thể tin, thực lực của hắn đã mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với lúc mới ra khỏi Vực thẳm Ma Vực!
“Thực lực của ta bây giờ đủ để xưng là mạnh nhất dưới Tam Hồn cảnh nhỉ?” Trong lòng Lý Phong vui sướng.
Thực lực cường đại, Lục Thần kiếm pháp sẽ càng mạnh hơn, mắt Thiên Hồn cũng càng mạnh!
Thực lực ngưng tụ bốn phách của hắn là ở vào đỉnh cao nhất của Thất Phách cảnh, hiện tại thực lực tăng mạnh lần nữa, thực lực của hắn lại càng mạnh hơn ít nhất gấp mấy lần! Mà đối thủ của hắn cũng sẽ càng bị hắn áp chế.
“Không chỉ là mạnh nhất, một tháng liền ngưng tụ ra năm phách, ta thấy nếu lại cho ngươi một tháng, có thể hai phách còn lại cũng có thể ngưng tụ.” Huyền Long cảm thán nói: “Đến lúc đó nói không chừng Thất Phách cảnh đỉnh phong chân chính cũng không ngăn cản được một đòn công kích của ngươi.”
Nghe vậy, Lý Phong mỉm cười nói: “Ta không có lòng tin lắm.”
Hắn vừa động phá liền ngưng tụ ra ba phách, sau đó thông qua suối linh hồn, quả Thất Phách lại liên tiếp ngưng tụ thêm hai phách nữa, hai loại này đều là trân bảo hiếm có, cho dù là thế lực cấp bậc Tam Hồn cảnh cũng gần như không có.
Nếu không gặp được, hắn muốn tiến một bước nhỏ, ít nhất cũng cần mất vài năm.
“Ngươi không có lòng tin, nhưng mà ta tin tưởng ngươi, có thể sắp tới lại có bảo vật gì đó chủ động đưa lên đó.” Huyền Long cảm khái nói.
Nghe vậy, Lý Phong mỉm cười: “Hi vọng là như thế đi.”
“Lý Phong, có thể ra ngoài gặp một chút không?” Đúng lúc này, bỗng nhiên một giọng nói vang lên ở trong đầu hắn.
“Là giọng của Chu Hồn?” Trong lòng hắn vừa động.
Hiển nhiên, Chu Hồn vẫn luôn chú ý đến hắn bên này, có thể cảnh giới thực tế của hắn cũng đã bị Chu Hồn hoàn toàn biết được.
Nhưng mà Lý Phong cũng không để ý đến việc này lắm. Hắn cũng không phải là không thể cho người khác xem cảnh giới chân chính của bản thân.
Đẩy cửa lớn cung điện ra, Lý Phong trực tiếp đi ra ngoài.
“Lý Phong đi ra rồi!”
“Hắn đã ăn xong quả Thất Phách, thực lực nhất định là cao hơn một bậc.”
“Hiện tại rốt cuộc hắn đã ngưng tụ được mấy phách?”
Chương 394: Số mệnh nghịch thiên 2 “Không rõ lắm, nhưng mà lúc trước Lý Phong vừa đột phá đến Thất Phách cảnh liền có thể giết chết Bạch Nguyên Hàn, hắn ít nhất đã ngưng tụ hai phách, lại thêm quả Thất Phách này, cho nên hắn ít nhất đã ngưng tụ ba phách!”“Nói không chừng là bốn phách!”
Lúc này rất nhiều người đều chú ý đến Lý Phong, nhìn thấy Lý Phong đi ra, không khỏi nghị luận.
Đây chính là ngôi sao mới chói mắt nhất giai đoạn hiện tại của Đế quốc Thiên Vũ, không có bất kỳ kẻ nào dám khinh thường.
Không để ý những người này, Lý Phong đi tới trước cung điện thật lớn.
“Ha ha, Lý Phong, chúc mừng thực lực tiến thêm một bước.” Nhìn thấy Lý Phong đến, Chu Hồn lập tức cười nói.
Bên cạnh, vẻ mặt Chu Vũ cũng tươi cười, nói: “Lý Phong, nhờ có suối linh hồn của ngươi, ta mới có thể nhanh chóng khôi phục, thậm chí đột phá tới Tam Hồn cảnh.”
Trong lòng anh ta quả thật rất cảm kích, nếu không có suối linh hồn, vài năm sau linh hồn của anh ta sẽ hoàn toàn tán loạn, trực tiếp ngã xuống.
Mà hiện tại đột phá tới Tam Hồn cảnh, tuổi thọ của anh ta nháy mắt bạo tăng mấy chục ngàn năm.
“Hai bên cùng có lợi thôi.”
Nghe vậy, Lý Phong cười nói: “Ta cũng nhận được bảo vật mà ta muốn!”
Hắn có rất nhiều suối linh hồn, nhưng mà quả Thất Phách lại là thứ có thể gặp chứ không thể cầu, nháy mắt giúp thực lực của hắn tăng lên. Với hắn mà nói, hiển nhiên quả Thất Phách càng quan trọng hơn.
“Tuy rằng như thế, nhưng mà Chu Vũ ta vẫn nợ ngươi một nhân tình!”
Chu Vũ nghiêm túc nói: “Sau này nếu có bất cứ chuyện gì, cứ cho ta biết một tiếng.”
“Tính cách của Chu Vũ này cũng thật hào sảng.”
Nghe vậy, Lý Phong mỉm cười, trong lòng hắn thầm nghĩ, cũng không nói thêm gì nữa.
“Lý Phong.”
Đúng lúc này, lão giả Chiến Hư chống quải trượng bỗng nhiên nói: “Trên người của ngươi có còn thừa suối linh hồn không, nếu có, ta nguyện ý dùng trọng bảo giao dịch.”
Vừa dứt lời, Chu Hồn cũng lập tức nói: “Vương phủ quận Viêm Võ ta cũng nguyện ý lấy ra các loại bảo vật, để Lý Phong ngươi tùy ý lựa chọn.”
Lúc trước, Lý Phong muốn Chu Vũ phóng xuất ra linh hồn rồi mới lấy ra suối linh hồn, hiển nhiên là hắn căn cứ vào mức độ vết thương linh hồn của Chu Vũ mới lấy ra.