Thiên Lục Vũ Trụ (Bản Dịch Full )

Chương 25 - Chương 395: Gặp Thiên Vũ Vương

d2bf519035164c7bf3d63b2a90d74aaf

Dù sao, nếu vết thương linh hồn không nặng, cũng sẽ không sử dụng nhiều suối linh hồn, nhưng mà vết thương nặng, đương nhiên cũng sẽ sử dụng càng nhiều suối linh hồn.

Dựa theo suy đoán này, trên người Lý Phong chắc chắn vẫn còn thừa.

Bảo vật bậc này, có thể rèn luyện linh hồn, có thể khôi phục vết thương linh hồn, nếu có thể có được, đối với bọn họ sẽ có rất nhiều chỗ tốt.

“Chu Hồn đại nhân, Chiến Hư đại nhân, suối linh hồn trên người của ta còn thừa không nhiều lắm, chỉ đủ để cho mình sử dụng, thật có lỗi.” Nghe vậy, vẻ mặt Lý Phong xin lỗi, trực tiếp từ chối.

Nói đùa, bảo vật bậc này, đi tới chỗ nào cũng có thể đổi được bảo vật vô cùng quý giá, sao hắn có thể nguyện ý lấy ra nữa chứ?

Cho dù hắn không dùng đến, chờ về sau nhà họ Lý phát triển lên, có người đột phá đến Thất Phách cảnh, nhất định có thể dùng đến.

Trừ phi lại xuất hiện bảo vật giống như quả Thất Phách có thể nháy mắt tăng thực lực lên, bằng không hắn không thể nào lấy ra.

“Được rồi.”

Đối với việc Lý Phong từ chối, Chiến Hư và Chu Hồn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, trên mặt bọn họ có một tia tiếc nuối, nói: “Nếu lúc nào Lý Phong ngươi muốn giao dịch, có thể trực tiếp liên hệ chúng ta.”

Nếu tùy tiện lấy ra như vậy, thì cũng không phải là suối linh hồn quý giá.

“Được.” Lý Phong gật gật đầu.

. . . . . .

Cung điện thật lớn càng ngày càng xa, dần dần biến thành một điểm nhỏ ở dưới chân hắn, Lý Phong không ở Vương phủ quận Viêm Võ thêm nữa, tìm lý do liền rời đi.

“Lần này quả Thất Phách bị Lý Phong chiếm được, chúng ta nhiều thế lực như vậy, thế mà không bằng thiên tài mười bảy tuổi này.”

“Lúc trước khi ta nhìn thấy hắn xuất hiện, trong lòng liền hiện lên ý nghĩ không tốt.”

“Đi thôi, nếu quả Thất Phách đã giao dịch xong, chúng ta ở đây cũng không có tác dụng gì.”

“Lúc trước Lý Phong đã có thể giết chết Bạch Nguyên Hàn, nghiền áp Hỏa Lăng ngưng tụ năm phách, hiện tại hắn đã ăn quả Thất Phách, thực lực càng tiến thêm một bước, có thể cường giả ngưng tụ sáu phách cũng sẽ bị hắn nghiền áp!”

“Thiên tài bậc này, vẫn nên ít trêu chọc thì tốt hơn.”

Nhìn Lý Phong rời đi, rất nhiều thế lực ở trong Vương phủ quận Viêm Võ đều nhịn không được bàn tán, bọn họ cũng lần lượt cáo từ.

Mục đích chính bọn họ tới đây là thử vận may, xem có thể có được quả Thất Phách hay không.

Hiện tại hiển nhiên đã thất bại.

. . . . . .

Trong hư không, ánh mắt Lý Phong nhìn về phía một chỗ.

“Lý Phong, hiện tại ngươi dự định đi đâu? Quay về quận Hoang Lâm hay là phủ Thần Văn?”

Ở bên trong lồng giam linh lực, Huyền Long tò mò hỏi.

“Quay về nhà họ Lý.” Lý Phong nhẹ giọng nói, hắn nhìn phía xa, liền nói: “Nhưng mà trước khi quay về nhà họ Lý, ta muốn đi đến một nơi.”

Nghe vậy, Huyền Long sửng sốt, nói: “Nơi nào?”

“Phủ đệ Thiên Vũ vương.” Lý Phong nhẹ giọng nói.

Lúc trước hắn có rất nhiều kẻ địch, nhất là Thiên Vu cốc, ước gì có thể giết chết hắn cho thống khoái, nếu không nhờ mệnh lệnh của Thiên Vũ vương, hiện tại hắn hoàn toàn không có khả năng đi thăm dò khắp nơi một cách nhẹ nhàng như vậy.

Đây là một ân tình vô cùng lớn.

Chương 395: Gặp Thiên Vũ vương Hiện tại đi tới Đại lục Trung Ương này, Lý Phong chuẩn bị đi đến phủ đệ Thiên Vũ Vương để cảm tạ một phen.

“Phủ đệ Thiên Vũ vương?” Nghe được lời Lý Phong nói, Huyền Long liền lập tức trầm mặc, không nói thêm gì nữa.

Ông ta từng đạt tới Tam Hồn cảnh đỉnh phong, trên đỉnh đầu chỉ có một ngọn núi lớn duy nhất, đó là Thiên Vũ vương!

Đó cũng là ngọn núi lớn trên đỉnh đầu của toàn bộ các thế lực cấp bậc Tam Hồn cảnh trên khắp Đế quốc Thiên Vũ, không có bất kỳ kẻ nào có thể vi phạm!

Đương nhiên, cũng có người vi phạm, nhưng mà kẻ đó đã biến thành lịch sử, chỉ có thể tìm được dấu vết tồn tại từ trong sách sử.

Đây là tồn tại duy nhất mà ông ta e ngại ở Đế quốc Thiên Vũ.

. . . . . .

Bên trong một khu vực rộng lớn, có một tòa cung điện vô cùng cổ xưa đứng sừng sững.

Cung điện thoạt nhìn rất là tang thương, tràn ngập một loại dấu vết năm tháng.

Mà ở xung quanh cung điện, có từng vị cường giả đang bảo vệ ở trong này, dao động khí thế trên người những cường giả này cho dù yếu nhất cũng đạt tới Thất Phách cảnh!

Thất Phách cảnh cường đại ở trong này thế mà chỉ có thể làm một thị vệ.

Lúc này một chỗ trong cung điện, có một người đàn ông trung niên mặc khải giáp màu vàng yên lặng ngồi xếp bằng, linh hồn của ông ta hơi hơi dao động.

“Sư phụ từng nói, sau Thất phách Tam hồn chính là trọng tổ thân thể, linh hồn của mình, nhưng mà cụ thể bước này phải nên làm như thế nào?” Người đàn ông trung niên thầm nghĩ trong lòng.

Thực lực của ông ta đã đạt tới cực hạn Tam Hồn cảnh, nhưng mà vẫn không thể bước ra một bước cuối cùng.

Thiên Vũ vương không thu ông ta làm đệ tử, nhưng mà ở trong lòng ông ta, Thiên Vũ vương chính là sư phụ của mình.

“Hả?”

Đúng lúc này, bỗng nhiên người đàn ông trung niên trực tiếp đứng dậy, ánh mắt của ông ta nhìn về phía xa xa.

Vút!

Ở nơi nào đó, có một bóng người đang nhanh chóng bay về phía trước, đợi khi đến gần cung điện, bóng người kia không bay nữa, mà hạ xuống mặt đất, đi từng bước về phía trước.

“Lý Phong?”

Người đàn ông trung niên nhìn về phía thanh niên.

“Văn Vũ hầu.” Nhìn người đàn ông trung niên Chu Văn trước mặt, Lý Phong mỉm cười nói.

Người đàn ông trung niên trước mặt đúng là Văn Vũ hầu Chu Văn, người lúc trước đã mang theo pháp chỉ của Thiên Vũ vương đến dãy núi Thiên Dực.

“Lần này ta đến, là để cảm tạ Thiên Vũ vương một chút.” Lý Phong liếc mắt nhìn cung điện một cái, trên mặt mang một tia kính ý nói.

“Cảm tạ sư phụ?”

Nghe vậy, Chu Văn mỉm cười nói: “Sư phụ từng nói, thực lực của ngươi có thể tiến bộ nhanh hơn, chính là cảm tạ đối với ngài rồi. Hiện tại sư phụ đang bế quan, không ai có thể quấy rầy, chuyện ngươi tới đây về sau ta sẽ nói lại với sư phụ.”

Lý Phong gật gật đầu, hắn cũng không cho rằng hắn tới đây, thì Thiên Vũ vương sẽ gặp hắn.

Nhìn Chu Văn, Lý Phong suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nói: “Văn Vũ hầu, lúc trước ta phát hiện một nơi có sinh vật Ma loại.”

“Sinh vật Ma loại?” Nghe vậy, sắc mặt Chu Văn khẽ biến.

Mấy triệu năm trước, Đế quốc Thiên Vũ phát sinh Ma họa, không biết chết đi bao nhiêu cường giả! Lúc trước thế lực cấp bậc Tam Hồn cảnh nhiều hơn xa so với bây giờ, nhưng mà hiện tại trên một đại lục cũng chỉ có năm, sáu thế lực, kém xa lúc trước.

Nhưng mà còn chưa nói gì, Chu Văn liền ngẩn ra, không chỉ có ông ta, mà Lý Phong cũng thế, tất cả bọn họ đều nhìn về phía cung điện.

Vừa rồi, một giọng nói bỗng nhiên vang lên ở trong đầu bọn họ, tuy rằng Lý Phong chưa từng gặp Thiên Vũ vương, nhưng mà lúc trước ở dãy núi Thiên Dực đã từng nghe qua giọng nói của ông ta.

Giọng nói vừa rồi hoàn toàn giống với giọng nói trong pháp chỉ lúc trước.

“Lý Phong, Thiên Vũ vương cho ngươi đi vào.”

Trên mặt Chu Văn nở nụ cười, nhìn Lý Phong nói: “Nhớ kỹ, phải cung kính với Thiên Vũ vương, không được làm càn.”

“Cảm tạ Văn Vũ hầu nhắc nhở.”

Lý Phong gật gật đầu, hắn nhìn về phía cung điện kia, trong lòng bỗng nhiên trở nên thấp thỏm.

Bên trong cung điện kia là tồn tại cường đại nhất của Đế quốc Thiên Vũ, tồn tại khủng bố vượt qua Tam Hồn cảnh, đã sống hơn triệu năm!

“Két!”

Một âm thanh nặng nề vang lên, sau đó Lý Phong tiến vào bên trong cung điện.

Tiến vào trong đó, Lý Phong liền ngẩn ra, bên trong cung điện, một lão giả mặc quần áo vải thô bình thường đang ngồi xếp bằng, lão giả thoạt nhìn vô cùng già nua, đầu đầy tóc bạc, thậm chí trên mặt còn có từng vết đồi mồi, toàn thân mơ hồ tản ra một luồng khí tức mục nát.

Lão giả này thoạt nhìn hoàn toàn không giống như là một vị cường giả tuyệt thế, ngược lại giống như là một ông lão sắp sửa hết tuổi thọ.

“Đây là Thiên Vũ vương sao?”

Trong lòng Lý Phong giật mình, ở trong cảm giác của hắn, Thiên Vũ vương có chút giống với Lý Hữu Huyền lúc trước, tuổi thọ sắp đạt tới cực hạn, toàn thân đều trở nên vô cùng mục nát.

“Bái kiến Thiên Vũ vương!”

Nháy mắt trong lòng xuất hiện nhiều ý nghĩ, Lý Phong liền lập tức tiến lên, vô cùng cung kính nói.

Tuy rằng là lần đầu tiên nhìn thấy Thiên Vũ vương, những Lý Phong cũng vô cùng tôn kính.

Nếu không nhờ mệnh lệnh của người này, hắn cũng sẽ không thể tùy ý đi lại, không cần lo lắng các loại nguy hiểm.

“Lý Phong.”

Một giọng nói tang thương vang lên, Thiên Vũ vương nhìn về phía Lý Phong, nói: “Ngươi mới vừa nói gặp được nơi có sinh vật Ma loại?”

Trên người ông ta không có bất cứ dao động khí thế gì, chỉ có khí tức mục nát, bất kỳ một người nào ở trong này đều sẽ cảm thấy đây là một ông lão rất bình thường.

Nhưng mà, càng bình thường, càng có thể chứng minh cường giả bậc này đáng sợ cỡ nào.

Bởi vì, cường giả rất khó thu lại dao động trên người, chỉ có những người cường đại không biết bao nhiêu lần so với những người khác, mới không nhìn ra được là một vị cường giả.

Chương 396: Khởi đầu của nguy cơ “Đúng.”

Lý Phong gật đầu, hắn nhanh chóng nói lại chuyện phát sinh ở rừng Hắc Vụ, chính là nhìn thấy tàn hồn cấp bậc Tam Hồn cảnh của sinh mệnh Ma loại kia, còn có chuyện suối linh hồn cũng nói lại một lần.

Vừa dứt lời, Thiên Vũ vương hơi thở dài một tiếng, nói: “Tính toán thời gian cũng không còn nhiều lắm, nên tới thì sẽ tới, lần này không biết lại có bao nhiêu người sẽ chết đi.”

Ông ta đã trải qua một lần tai họa vào hơn triệu năm trước, toàn bộ Đế quốc Thiên Vũ gần như cũng chỉ có một mình ông ta trải qua, những người khác đều đã chết.

Trong một thời gian vô cùng dài, chỉ có ông ta còn sống.

Sau khi thở dài một tiếng, ông ta nhìn về phía Lý Phong, nói: “Lý Phong, tin tức này của ngươi rất tốt, để cho chúng ta có một chút chuẩn bị, không đến mức bị những sinh mệnh Ma loại này đánh cho trở tay không kịp.”

Cho dù là ông ta, cũng khó dự liệu được hành động của những sinh mệnh Ma loại này.

Lý Phong mang theo vẻ cung kính, trên mặt lại không hề có vẻ tự đắc.

“Một khi những sinh mệnh Ma loại này xuất hiện, mục tiêu công kích hàng đầu chính là Đại lục Trung Ương này của chúng ta, cho nên ngươi không cần ở lại đây, có thể ở Đại lục Hắc U, nơi đó cũng sẽ có sinh mệnh Ma loại xuất hiện, nhưng mà với thực lực của ngươi hẳn là đủ để ứng phó rồi.”

Ánh mắt của ông ta nhìn về phía Lý Phong, dưới ánh mắt này, Lý Phong cảm thấy cảnh giới của mình, thậm chí là điểm sáng thần bí chỗ trái tim, đều bị Huyền Long này phát hiện.

“Vâng!” Nghe vậy, trong lòng Lý Phong lập tức xuất hiện nhiều ý nghĩ, nhưng mà hắn không hề do dự, trực tiếp gật gật đầu.

Ông. . .

Đúng lúc này, khí tức trên người Thiên Vũ vương bỗng nhiên dao động lên, khí tức mục nát trên người dường như càng nồng đậm hơn một chút.

“Thiên Vũ vương, ở chỗ ta có một ít suối linh hồn.” Thấy thế, Lý Phong nhịn không được nói.

Suối linh hồn có chút tác dụng đối với rèn luyện linh hồn, mà linh hồn càng mạnh, thân thể cũng sẽ trở nên càng mạnh.

“Không cần lo lắng.”

Thiên Vũ vương cười lắc đầu nói: “Suối linh hồn tuy rằng hiếm thấy, nhưng mà chỗ của ta có, tuy rằng hiện tại lực sinh mệnh của ta còn sót lại không nhiều lắm, nhưng mà vẫn đủ để kiên trì đến đối phó với những sinh mệnh Ma loại này.”

Nghe vậy, Lý Phong liền không nói thêm gì nữa.

“Đi đi, yên tâm ở Đại lục Hắc U, tăng thực lực của mình lên.” Thiên Vũ vương khoát tay.

“Đoán chừng trong vài năm nữa những sinh mệnh Ma loại này sẽ hoàn toàn xuất hiện, trận chiến này có thể sẽ kéo dài một thời gian rất dài, chỉ có dựa vào thực lực của chính mình mới có thể đảm bảo cho mình sống sót qua trận tai nạn này.”

Ông ta không nói thêm gì với Lý Phong nữa, sau khi nói xong liền nhắm hai mắt lại.

“Ta cáo lui trước!”

Lý Phong không dám hỏi nhiều, hắn cung kính thi lễ, sau đó nhanh chóng lui ra.

Đi ra khỏi cung điện, hắn nói vài câu với Văn Vũ hầu, sau đó liền hoàn toàn rời khỏi nơi này.

. . . . . .

Trong hư không, thuyền nhỏ đang nhanh chóng bay đi, trên thuyền nhỏ, Lý Phong yên lặng nhìn xuống phía dưới.

“Lý Phong, vừa rồi chắc chắn Thiên Vũ vương đã biết sự tồn tại của ta, thậm chí ngay cả điểm sáng thần bí trong cơ thể ngươi cũng đã thấy được.” Huyền Long bỗng nhiên nói.

Trước đó ông ta cảm thấy mình bị một tồn tại vô cùng khủng bố theo dõi.

“Ta biết.” Lý Phong gật gật đầu, hắn hít sâu một hơi, vừa rồi hắn cũng cảm giác mình bị Thiên Vũ vương nhìn thấu.

“Điểm sáng thần bí rốt cuộc là cái gì? Thiên Vũ vương biết lai lịch của nó sao?”

Cho dù thực lực của hắn bây giờ đã đạt tới đỉnh cấp của Thất Phách cảnh, nhưng mà vẫn không biết chút gì về điểm sáng thần bí cả.

Hắn không lo lắng Thiên Vũ vương sẽ sinh ra hứng thú với thứ này, nếu có hứng thú, với thực lực của Thiên Vũ vương, đoán chừng chỉ cần tản ra một tia dao động khí thế là có thể giết được hắn.

Suy nghĩ một chút, Lý Phong vẫn không có chút manh mối gì như trước, chỉ có thể không nghĩ đến nó nữa.

“Huyền Long, Thiên Vũ vương nói nhiều nhất là trong vài năm nữa sinh mệnh Ma loại sẽ xuất hiện, ngươi cảm thấy khoảng bao lâu?” Nhớ tới lời của Thiên Vũ vương, Lý Phong bỗng nhiên dò hỏi.

Ma họa vào mấy triệu năm trước, đã khiến cho rất nhiều thế lực cấp bậc Tam Hồn cảnh bị hủy diệt, về phần thế lực cấp bậc Thất Phách cảnh, thậm chí là yếu hơn thì hiển nhiên là bị hủy diệt càng nhiều.

Một khi bùng nổ, vậy toàn bộ Đế quốc Thiên Vũ đều sẽ gặp nguy hiểm.

“Không rõ lắm, nhưng mà trước tiên chuẩn bị sẵn sàng nhất định là quan trọng nhất.” Huyền Long trực tiếp nói.

Lý Phong trầm mặc một chút, gật gật đầu: “Không chỉ ta, mà nhà họ Lý chúng ta cũng phải chuẩn bị tốt.”

Thật ra hiện tại thực lực của nhà họ Lý còn rất yếu, ngoại trừ hắn ra, thì chỉ có một mình Lý Hữu Huyền là cường giả ngưng tụ ra một phách.

Sinh mệnh Ma loại hơi mạnh một chút xuất hiện sẽ không ngăn cản được.

“Trước tiên trở về gia tộc! Sau đó bắt đầu tăng thực lực của gia tộc lên!”

Lý Phong hít sâu một hơi, nhanh chóng đưa ra quyết định.

Trên người hắn có rất nhiều bảo vật, quả Ý Cảnh, linh dịch quả Ý Cảnh, suối linh hồn, thậm chí là hoa Thiên Hồn!

Những bảo vật này, đều là thứ các thế lực lớn không có, mỗi một thứ đều có giá trên trời!

Chỉ cần lấy ra một chút, là đủ để đổi ra lượng lớn át chủ bài.

Bảo vật là vật chết, biết thời khắc nguy nan sắp đến, đương nhiên Lý Phong không thể nào tránh né.

. . . . . .

Trong khu rừng rậm vô cùng rộng lớn, từng gốc cây đều cao vài trăm mét.

Cây cối gần như đều có màu đen, cành lá rậm rạp đan xen vào nhau, che khuất ánh mặt trời, khiến cho cây cối bên trong vô cùng u ám, gần như hoàn toàn khác biệt với thế giới bên ngoài.

Lúc này bên trong một khu vực, có vài con Yêu thú đang tụ tập ở trong này, trên người chúng nó tản ra dao động cực kỳ mãnh liệt, hoàn toàn vượt qua Đan Nguyên cảnh!

Đây là Yêu thú cấp bậc Thất Phách cảnh!

Mà khu vực này cũng rất quen thuộc, đúng là nơi mà lúc trước Lý Phong lấy được suối linh hồn.

“Hắc Vẫn và hai vị khác đều chết hết, chúng nó ngã xuống ở trong này.”

“Là ai ra tay? Hắc Vẫn này đã ngưng tụ ra bốn phách, ở trong rừng Hắc Vụ chúng ta thuộc loại cường giả đỉnh cấp, ít nhất phải đạt tới Thất Phách cảnh đỉnh phong mới có thể giết nó.”

“Nhất định là Nhân loại! Những Nhân loại này có cường giả đỉnh cấp tiến vào!”

Trong mắt mấy con Yêu thú này tràn đầy vẻ dữ tợn.

Trong rừng Hắc Vụ tổng cộng cũng chỉ có mười con Yêu thú cấp bậc Thất Phách cảnh, lúc trước lại thoáng cái chết ba con, trực tiếp gây nên chấn động lớn cho rừng Hắc Vụ.

“Sớm muộn gì Yêu tộc chúng ta cũng sẽ diệt những Nhân loại này!”

Một con Yêu thú loại tê giác tức giận nói.

Bọn chúng thoạt nhìn rất tự do, không bị trói buộc gì cả, nhưng rừng Hắc Vụ này lại hoàn toàn giống như là một cái lồng giam, giam chặt bọn chúng ở chỗ này, không thể rời đi.

Ông. . .

Vừa dứt lời, dưới chân Yêu thú này đột nhiên xuất hiện từng khí lưu màu đen, những khí lưu màu đen này vô cùng quỷ dị, sau khi xuất hiện liền dọc theo thân thể Yêu thú tê giác bắt đầu nhanh chóng kéo lên.

Chương 397: Tập kích 1 “A!!!”

Tiếp xúc đến những khí lưu màu đen này, Yêu thú tê giác lập tức kêu lên thảm thiết, muốn thoát khỏi, nhưng mà với thực lực cấp bậc Thất Phách cảnh của nó thế mà lại không ngăn cản được.

Chưa đến một giây, thân thể nó liền bị khí lưu màu đen này hoàn toàn bao vây lấy.

“Đây là cái gì?”

Thấy thế, sắc mặt những Yêu thú khác đều kịch liệt thay đổi.

Nhưng mà, dưới chân bọn chúng cũng có rất nhiều khí lưu màu đen nhanh chóng tràn ra, sau đó hoàn toàn bao vây lấy bọn chúng.

Không đến vài giây, tiếng kêu thảm thiết của những Yêu thú này liền im bặt.

Tiếp đó những khí lưu màu đen này lao về phía một lối đi.

“Không gian bí ẩn này đã được mở ra?”

“Hàn Tinh đã rời khỏi đây trước rồi sao?”

“Căn cứ vết thương của ông ta hẳn là phải khôi phục chậm hơn so với chúng ta, chúng ta cũng mới khôi phục, ông ta hẳn là chưa hoàn toàn khôi phục mới đúng.”

Trong khí lưu màu đen, không ngừng xuất hiện từng luồng ý thức.

Bọn chúng dọc theo lối đi, rốt cuộc tiến vào bên trong một không gian kỳ dị.

Nhưng mà toàn bộ không gian trống rỗng, chỉ có một cái hố nhỏ, ngoại trừ nó ra thì không có đồ vật gì khác nữa.

“Hàn Tinh bị giết!” Sau khi tiến vào không đến một giây, một tiếng hô kinh sợ bỗng nhiên vang lên.

Ông. . .

Khí lưu màu đen tỏa ra, sau đó một bóng dáng ngưng tụ ra, đây là một sinh mệnh nhìn qua cực kỳ dữ tợn, thân hình có chút giống Nhân loại, nhưng mà trên người nó tràn đầy gai ngược bén nhọn, trên trán có một chiếc sừng màu đen.

Dáng vẻ gần như giống như đúc với linh hồn mà lúc trước Lý Phong đã tiêu diệt ở trong này.

“Không gian nơi này có phong ấn đặc thù của tộc Ma Tâm chúng ta, cho dù là Nhân loại Tam Hồn cảnh đỉnh phong đến cũng không thể cưỡng ép mở ra, sao lại có người mở ra nơi này?”

“Chẳng lẽ là Thiên Vũ vương đến?”

Những giọng nói khác cũng lần lượt vang lên, sau đó từng bóng dáng ngưng tụ ra, những sinh mệnh này thoạt nhìn đều vô cùng giống nhau, chẳng qua thân hình có vạm vỡ, có gầy gò.

Trong mắt mấy bóng dáng này đều có vẻ sợ hãi.

“Thiếu Hàn Tinh, trận pháp chúng ta nhằm vào Thiên Vũ vương sẽ thiếu đi một mắt xích.”

Một sinh mệnh Ma loại trầm giọng nói: “Bạch Tuyền, hiện tại chúng ta nên làm thế nào đây?”

Ánh mắt của ông ta nhìn về phía một người đàn ông vạm vỡ: “Muốn chậm lại kế hoạch không?”

“Không còn thời gian, tuy rằng chúng ta dựa vào các loại thủ đoạn miễn cưỡng kiên trì tới hiện tại, nhưng mà nhiều nhất là năm năm, chúng ta sẽ hoàn toàn chết đi, cho nên, trong năm năm này chúng ta nhất định phải tiêu diệt hoàn toàn Đế quốc Thiên Vũ! Chỉ cần tiêu diệt, tộc Ma Tâm chúng ta sẽ có thể chiếm cứ mảnh khu vực khổng lồ này, lấy bốn đại lục làm cơ sở, đả thông vùng đất Hắc Ám kia!” Bạch Tuyền trầm giọng nói.

“Tiêu diệt Đế quốc Thiên Vũ!”

Ông ta vừa dứt lời, từng giọng nói cuồng nhiệt lập tức vang lên.

“Vậy chúng ta đánh thế nào đây?”

Cường giả tộc Ma Tâm trước đó mở miệng lại dò hỏi: “Trực tiếp công kích bốn mảnh đại lục của Nhân loại sao?”

“Không.”

Bạch Tuyền trực tiếp phủ định: “Hơn triệu năm trước, tộc Ma Tâm chúng ta đã thử rồi, đồng thời công kích bốn mảnh đại lục, nhưng cũng khiến cho Đế quốc Thiên Vũ không ngừng tiêu hao lực lượng của chúng ta, tuy rằng giai đoạn đầu Đế quốc Thiên Vũ tổn thất rất lớn, nhưng mà chủ lực vẫn giấu kín ở một nơi bí mật gần đó, không bị tiêu hao, cuối cùng khiến cho Thiên Vũ vương hoàn toàn trưởng thành.”

Trong mắt của ông ta lóe lên tia sáng lạnh lẽo: “Lần này, chúng ta trực tiếp công kích Đế quốc Thiên Vũ, tập trung phần lớn lực lượng đối phó Thiên Vũ vương, chỉ cần thành công giết chết Thiên Vũ vương, như vậy toàn bộ Đế quốc Thiên Vũ sẽ không cách nào ngăn được bước chân của chúng ta!”

Ông ta vừa dứt lời, những người khác đều gật đầu.

“Bạch Tuyền nói đúng, lần trước thất bại chính là do lực lượng của chúng ta bị phân tán, cho dù tiêu hao thực lực của Đế quốc Thiên Vũ, nhưng mà thực lực của chúng ta cũng không ngừng bị hao tổn.”

“Ta đề nghị lần này chúng ta phân chín phần lực lượng đối phó Đại lục Trung Ương của Thiên Vũ vương, một phần lực lượng còn lại đối phó các đại lục khác, nếu không, ba mảnh đại lục kia vẫn sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với chúng ta.”

“Ta tán thành.”

Từng giọng nói không ngừng vang lên, rất nhanh đã định ra kế hoạch cuối cùng.

“Tốt lắm, hiện tại chúng ta liền bắt đầu hành động!”

Bạch Tuyền lạnh lùng nói.

Khí lưu màu đen nhanh chóng rời khỏi mảnh không gian này, rời khỏi mảnh khu vực này.

“Grào!”

Mà thân thể của mấy Yêu thú cấp bậc Thất Phách cảnh bị khí lưu màu đen hoàn toàn bao vây kia lại hoàn toàn hiện ra, chẳng qua lúc này trong mắt chúng nó tràn đầy vẻ thô bạo, dường như đã hoàn toàn mất đi lý trí.

Chúng nó phẫn nộ rít gào, âm thanh vang vọng khắp hư không.

Bóng dáng chúng nó lóe lên, bay thẳng đến lối ra của rừng Hắc Vụ!

. . . . . .

Chương 398: Tập kích 2 Tại một dãy núi của Đại lục Hắc U, có vài bóng dáng đang nhanh chóng bay đi.

Xung quanh dãy núi này đều dùng hàng rào vây quanh, chỉ có một lối vào.

Bên trong có rất nhiều sương mù dày đặc, thậm chí nhìn không rõ tình cảnh bên trong.

Nhìn kỹ, thì dãy núi này rất là quen thuộc, đúng là dãy núi Vân Vụ bên trong quận Thanh Vô.

“Bên trong dãy núi Vân Vụ này từng xuất hiện rất nhiều bảo vật! Yêu thú tử đan, binh khí cấp Linh Huyễn, Thần văn cường đại, những bảo vật này đều có lợi ích rất lớn đối với Đan Nguyên cảnh!”

“Lúc trước Lý Phong đã chiếm được rất nhiều cơ duyên ở trong này, nơi này gần như là nơi trưởng thành ban đầu của hắn!”

“Đúng, ở trong này, Lý Phong giết chết Tiên Thiên cảnh, lần đầu tiên bày ra thiên phú cường đại của mình!”

“Chúng ta nhất định cũng có thể có được cơ duyên ở trong đó!”

Trong mắt vài vị thanh niên tràn đầy vẻ chờ mong.

Dãy núi Vân Vụ, sau khi Lý Phong thành danh, thì không biết có bao nhiêu cường giả tới nơi này thăm dò cơ duyên, tìm kiếm các loại bảo vật.

Hơn một năm trước, Lý Phong bỗng nhiên bày ra thực lực Tiên Thiên cảnh ở trong này, giết chết một vị Tiên Thiên khác. Mà hiện tại, Lý Phong đã trở thành thiên tài đệ nhất của Đế quốc Thiên Vũ, thậm chí có thể giết chết Thất Phách cảnh!

Tốc độ trưởng thành này có thể nói là kỳ tích!

Mà nơi này là nơi mà Lý Phong bước đầu bày ra thực lực, đương nhiên cũng hấp dẫn rất nhiều người trẻ tuổi tìm tới.

Ai cũng muốn giống Lý Phong, ở trong này tìm được cơ duyên, bắt đầu con đường quật khởi của mình!

Ông. . .

Đến một lúc nào đó, bỗng nhiên bên trong dãy núi này phát ra rất nhiều khí lưu màu đen, sau khi những khí lưu màu đen này phát ra, tiếp xúc đến thân thể những thanh niên này, bắt đầu nhanh chóng lan tràn.

“Đây là cái gì?”

Nhìn thấy khí lưu xuất hiện, trên mặt mấy vị thanh niên này lập tức lộ ra vẻ kinh hãi, nhưng mà bọn họ còn chưa kịp phản ứng, đã hoàn toàn bị khí lưu màu đen này hoàn toàn bao vây!

Khi những khí lưu màu đen này rút lui, trong mắt mấy vị thanh niên này hoàn toàn lộ ra vẻ thô bạo.

. . . . . .

Phủ Thần Văn, lúc này một vị trưởng lão Thất Phách cảnh rời đi, đi về phía một chỗ.

Ông. . .

Trong khoảng thời gian ngắn, liền có khí lưu màu đen nhanh chóng xuất hiện, hoàn toàn bao vây lấy thân thể ông ta.

“Sinh mệnh Ma loại!”

Thấy thế, sắc mặt vị trưởng lão này đại biến.

Xoạt! Xoạt! Xoạt!

Trong nháy mắt này, rất nhiều trưởng lão không ngừng xuất hiện, dường như biết được tình huống của những khí lưu màu đen này, từng đòn công kích nhanh chóng đánh ra.

“A!!!”

Nháy mắt, từ trong khí lưu màu đen kia truyền đến tiếng kêu thảm thiết.

“Nhân loại đáng chết!”

Một giọng nói giận dữ vô cùng bén nhọn, chói tai hét lên.

“Chết đi!!”

Từng âm thanh lạnh lùng vang lên, rất nhiều công kích bao trùm lên khí lưu màu đen kia.

Cuối cùng đám khí lưu màu đen này hoàn toàn biến mất.

“Quả nhiên như Thiên Vũ vương nói, những sinh mệnh qua loại này xuất hiện một lần nữa, bắt đầu ngóc đầu dậy rồi!” Trên mặt Đường Trung Nguyên mang theo vẻ nghiêm túc, trầm mặc nói.

Trước đó Thiên Vũ vương hạ mệnh lệnh, để họ chú ý đến những sinh vật ma loại này, cho nên lúc chúng xuất hiện chính là xuất hiện toàn bộ, dựa vào phương pháp lôi đình giết chết cấp bậc Thất Phách cảnh này.

“Chúng ta ở đây còn may mắn, sau khi những sinh vật ma loại này ra tay chúng ta có thể nhanh chóng giết chết, nhưng ở những nơi khác căn bản đến không kịp”.

Đại trưởng lão của phủ Thần Văn trầm giọng nói: “Bây giờ, chắc chắn có rất nhiều người đã bị đám sinh vật ma loại này tấn công”.

Thực lực càng mạnh, số lượng cũng càng ít, Đại lục Hắc U rộng lớn như vậy, họ cũng không thể phối hợp kịp thời!

Còn nơi phối hợp không kịp, họ cũng hết cách.

“Cho dù thế nào, bây giờ chúng ta bắt đầu hành động, nếu xuất hiện sinh vật ma loại thì trực tiếp ra tay, chắc chắn không thể để chúng lan ra điên cuồng! Đợi lan tràn ra, chúng ta cũng không thể ngăn cản được nữa!”

“Đúng! Theo kế hoạch trước đó đi về các khu vực khác!”

“Còn phải thông báo những thế lực khác, báo cho họ biết sinh mệnh ma loạiđã bắt đầu xuất hiện!”

Từng cường giả nhanh chóng lên tiếng, sau đó bay về các vùng khác nhau.

...

“Những khí lưu màu đen này là gì?”

“Sinh mệnh ma loạ! Chúng là sinh mệnh ma loại!”

“Mau chạy đi!”

Đúng như nhóm trưởng lão phủ Thần Văn dự liệu, rất nhiều nơi khác đã bắt đầu liên tục có khí lưu màu đen xuất hiện.

Một số người cơ bản không biết là cái gì, nhưng một số người lại nhận ra.

Khắp quận thành bắt đầu chịu sự tấn công.

Bên phủ Thần Văn có thể chém giết sinh mệnh ma loạ, nhưng cơ bản phần lớn các nơi khác không có năng lực ngăn cản.

Hoảng sợ bắt đầu nhanh chóng lan ra.

...

Đế quốc Thiên Vũ, đại lục Trung Ương.

Lúc này ở một khu vực, sinh mệnh ma loại mạnh mẽ tập trung ở các nơi.

“Lần này, đế quốc Thiên Vũ dường như có chuẩn bị”. Một sinh mệnh ma loại trầm mặc nói: “Do xoay sở không kịp, chúng ta tổn thất một phần”.

“Chuyện này là bình thường, nơi tu dưỡng Hàn Tinh bị phát hiện, thông tin truyền ra rất bình thường”. Bạch Tuyền trầm giọng nói: “Nhưng sớm chuẩn bị không tính là gì, chúng ta nhiều nhất chỉ có thời gian mấy năm, cơ bản không cần che giấ ẩn nấp”.

Trong mắt ông ta lóe lên vẻ rất lạnh lẽo.

Chương 399: Giáng xuống “Cường giả tộc Ma Tâm chúng ta đã xuất hiện ở các nơi, bây giờ để chúng ta mang đến nỗi sợ to lớn cho đế quốc Thiên Vũ”.

“Ha ha, ta sớm đã đợi ngày này rồi!”

Sinh mệnh Thiên Vũ vương bây giờ sắp đi đến tận cùng rồi, cho dù thiếu Hàn Tinh, ta xem ông ta có thể kiên trì bao lâu?”

“Tuyên bố với Đế quốc Thiên Vũ rằng tộc Ma Tâm chúng ta quay về rồi!”

Bạch Tuyền vừa dứt lời, đột nhiên từng tiếng cười lớn vang lên.

...

Trên con đường ở đại lục, lúc này người đến nối liền không dứt.

Trên mặt rất nhiều người đều nở nụ cười, giao dịch đồ vật với người khác.

Họ không hề lo lắng bị người khác tranh giành bảo vật, nơi này chính là Đại lục Trung Ương của Đế quốc Thiên vũ, hơn nữa khu vực này còn là lãnh địa của thần thủ hộ Thiên Vũ vương của đế quốc Thiên Vũ, cho dù cường giả cấp bậc Tam hồn Cảnh đỉnh phong cũng chắc chắn không dám làm càn ở đây.

Nơi này là khu vực an toàn nhất.

“Sao vậy?”

Chính lúc này, bỗng nhiên một người nhìn về hư không.

“Tại sao ta cảm giác có hơi không đúng, trong lòng bỗng nhiên hơi sợ hãi?”

Người đàn ông trung niên này không nhịn được liền nói.

“Ngươi ngốc à? Nơi này là lãnh địa của nhóm Thiên Vũ vương, ai dám đến đây gây chuyện?”

“Đúng, Thiên Vũ vương chính là thần minh sống trên một triệu năm! Có thể vẫn tồn tại mãi, bảo vệ Đế quốc Thiên Vũ chúng ta!”

“Ngươi có phải xuất hiện ảo giác không?”

Vừa dứt lời, đột nhiên từng tiếng phản bác truyền đến,

Bất cứ nơi nào trên Đế quốc Thiên Vũ đều có thể xuất hiện nguy hiểm, nhưng nơi này không thể có.

Nhưng ánh mắt người đàn ông trung niên vẫn cứ nhìn về hư không, hơi nhíu mày.

Vù…

Bỗng nhiên, một trận gió nổi lên trên con đường yên tĩnh, cơn gió rất lạ thổi vào người khiến người ta cảm thấy ớn lạnh.

rất nhiều người đều sinh ra cảm giác bất an trong lòng.

“Chuyện gì thế này? Tại sao đột nhiên có gió?”

“Tại sao ta cũng cảm thấy hồi hộp”.

Sắc mặt một số người thay đổi, vô thức nhìn về hư không.

Lúc này trong hư không bỗng nhiên có từng đám mây đen ngưng tụ.

“Răng rắc!”

Dưới uy áp này, rất nhiều cung điện trên đường đều xuất hiện từng vết nứt.

Ầm! Ầm! Ầm!

Sau đó, khu vực rộng lớn đều có từng tấm màng xuất hiện, những tấm màng này bay lên trời, ngăn chặn uy áp.

“Sao thế?” Cảm nhận dao động này, trong mắt rất nhiều người trên đường đột nhiên lộ vẻ chấn động.

“Tấm màng phòng ngự bay lên!”

“Là ai? Có Thiên Vũ vương đại nhân ở đây, ai dám làm càn nơi này?”

“Một khi ra tay, những người kia chắc chắn phải chết!”

Nhóm người đều nhìn về hư không.

Ầm!

Lúc này trong hư không ngưng tụ càng nhiều đám mây màu đen, giống như từng khí lưu màu đen, lan ra khắp nơi, dường như bao trùm bào bộ mảnh trời đất này.

Ánh sáng biến mất, đêm đen buông xuống nhân gian!

Mà lúc này mây đen ngưng tụ khắp nơi lại ngưng lại thành từng khuôn mặt.

Những khuôn mặt này vô cùng to lớn, nhìn qua cực kì hung dữ, trên đầu có hai sừng, trong mắt đầy vẻ thô bạo.

Vẻ thô bạo vô cùng khủng bố không chút kiêng dè phóng ra, bắt đầu điên cuồng lan ra.

“Đây là… sinh mệnh ma loại?”

“Trời ơi, sinh mệnh ma quỷ đi xuống!”

“Làm sao có thể? Chúng không phải đã bị giết chết hết rồi sao?”

Nhìn những khuôn mặt này, một số người nhận ra, trên mặt đều lộ vẻ rất hoảng sợ.

Họ vẫn nhận ra được dáng vẻ của những sinh mệnh ma loại này, nhìn chúng, đột nhiên nhớ tới một số ghi chép trong sách cổ.

“Thiên Vũ vương, thời gian trôi qua hơn một triệu năm, chúng ta cuối cùng quay về rồi”.

“Lần này, Đế quốc Thiên Vũ chắc chắn diệt vong!”

“Ngươi không bảo vệ được chúng rồi!”

Lúc mọi người đang hoảng sợ, từng âm thanh vô cùng chói tai và kịch liệt vang lên.

âm thanh này liên tục truyền ra, không chỉ nơi đây, lúc này thậm chí hơn phân nửa đại lục Trung Ương đều có âm thanh vọng lại.

“Sinh mệnh ma loại xuất hiện rồi!”

“Đáng ghét, lại đột nhiên xuất hiện năm người, nhìn uy thế của chúng, một trong năm người bất kì đều mạnh hơn cường giả Tam Hồn Cảnh đỉnh phong!”

Vù! Vù! Vù!

Lúc này các nơi trên đại lục Trung Ương cũng có cường giả xuất hiện, phủ Viêm Võ quận vương Chu Hồn, Chu Vũ, lão tổ nhà họ Tần…

Từng Tam Hồn Cảnh đều nhìn về phía khu vực bầu trời mà Thiên Vũ vương ở, sắc mặt thay đổi lớn.

Sinh mệnh ma loại biến mất hơn triệu năm, lúc này lại xuất hiện, vừa xuất hiện thậm chí trực tiếp để lộ trước mặt mọi người.

Trắng trợn!

Hơn triệu năm trước, không biết có bao nhiêu thế lực Tam Hồn Cảnh diệt vong, họ cũng không chắc có thể may mắn sống sót trong nguy hiểm lần này.

“Hỗn láo!”

Chính lúc một số cường giả Tam Hồn cảnh hoảng sợ, một vài người kinh hãi, bỗng nhiên một giọng nói rất tức giận vang lên.

“Ầm ầm ầm!”

Trời đất đột nhiên thay đổi thất thường, sau đó trong hư không lại xuất hiện một bàn tay khổng lồ.

Bàn tay này giống như do trời đất ngưng tụ, sau khi xuất hiện bắt lấy những gương mặt khổng lồ kia.

Khuôn mặt khổng lồ đang nhìn xuống bên dưới, khủng bố đến cực đại cơ bản không có năng lực phản kháng dưới bàn tay này, trực tiếp biến mất.

“Thiên Vũ vương đại nhân ra tay rồi!”

“Sinh vật ma loại hơn một triệu năm trước bị Thiên Vũ vương giết chết, bây giờ chắc chắn không phải đối phủ!”

“Có Thiên Vũ vương đại nhân ở đây, chúng ta không cần phải lo lắng nguy hiểm gì nữa!”

Nhìn thấy bàn tay khổng lồ kia xuất hiện, dễ dàng đánh tan khuôn mặt khổng lồ, đột nhiên từng tiếng hoan hô vang lên.

Cảnh vật trước mặt giống như ngày tận thế được Thiên Vũ vương dễ dàng đánh tan.

“Ha ha, Thiên Vũ vương, lần này ngươi sẽ không có cơ hội nữa!”

“Đế quốc Thiên Vũ sắp diệt vong!”

Mặc dù những khuôn mặt kia tản ra, nhưng vẫn có từng âm thanh truyền đến, âm thanh vô cùng chói tai kịch liệt liên tục quanh quẩn trong hư không.

Vù…

Mây đen tản ra, ánh sáng lại xuất hiện ở nhân gian, toàn bộ liền khôi phục vẻ yên tĩnh, như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Nhưng trên mặt mọi người lúc này vẫn không nở nụ cười, giọng nói chói tai, không hề kiêng dè kia bây giờ vẫn còn vọng lại trong đầu họ, thật lâu không thể biến mất.

Chương 400: Sát trận Thập Tuyệt Kim “Theo mệnh lệnh của ta, các đại lục lập tức bước vào tình trạng cảnh giới, các thế lực lớn liên hợp, duy trì liên lạc lập tức, toàn lực giết chết sinh mệnh ma loại kia!”

Trong hư không, một giọng nói lạnh lùng vang lên, trong nháy mắt truyền vào tai của tất cả cường giả trên Đại lục Trung Ương.

“Rõ, Thiên Vũ vương!”

Tất cả cường giả đều cung kính gật đầu.

...

Đại lục Hắc U, quận Hoang Lâm.

Lúc này trên cơ bản nhà họ Lý đã trở nên yên tĩnh, người của các thế lực lớn tiêu hao một cây hoa Thiên Hồn lúc Lý Hữu Huyền đột phá đến Thất Phách cảnh cũng rời đi.

Người khác thăm hỏi cũng không liên tục đến.

Nhưng lúc này Lý Phong lại chiêu đãi một người khách đặc biệt, đây là một người đàn ông trung niên toàn thân trường bào màu trắng, trên trường bào màu trắng khắc họa từng đường huyền ảo, thoạt nhìn giống như Thần Văn, nhưng lại rất khác biệt.

“Lý Phong, thứ đồ ngươi cần ta đã đưa qua, chẳng qua nếu ngươi không bỏ ra thứ làm ta động lòng, thứ đồ này sẽ không đưa cho ngươi”. Người đàn ông trung niên mặc trường bào màu trắng mỉm cười nói.

Tay phải ông ta vung lên, lập tức từng quả cầu màu vàng xuất hiện, trong quả cầu màu vàng này đều lóe lên từng hình vẽ vô vùng phức tạp, dao động trên đó không được tính là mãnh liệt, nhưng cẩn thận cảm nhận một lúc vẫn có thể nhận ra được dao động khủng khiếp trong đó!

Đây là Trận nguyên!

Người đàn ông trung niên phía trước tên là Huyền Hàn, Đại trưởng lão của Thiên Trận tông!

Thiên Trận tông sở trưởng về bố trí trận pháp, mà rất nhiều Hộ tông Đại trận của các thế lực cấp bậc Tam Hồn Cảnh như phủ Thần Văn, Huyền Đạo môn đều do Thiên Trận tông bố trí!

Trận pháp mạnh mẽ nhất, thậm chí đủ để ngăn chặn công kích của cường giả cấp bậc Tam Hồn Cảnh đỉnh phong.

Dưới bố trí từng trận nguyên trước mắt, đủ để tương đương với Hộ tông đại trận của phủ Thần Văn!

Sinh mệnh ma loại rục rịch ngóc đầu dậy, một khi bắt đầu tấn công, tình cảnh nhà họ Lý rất nguy hiểm, ai biết được mục tiêu của đám sinh mệnh ma loại chứ?

Cho nên, có trận pháp mạnh mẽ bảo vệ, nhà họ Lý sẽ an toàn hơn rất nhiều.

Đây là dự tính trong lòng Lý Phong.

“Ta đương nhiên có bảo vật tương ứng.” Lý Phong nhìn về phía từng quả cầu, trong mắt lộ vẻ nóng rực.

Tay phải hắn vung lên, lập tức một đóa hoa màu đen xuất hiện.

Trên linh dược này có ba đường vân màu vàng, chỗ rễ cây phân bố đều đặn, mà chỗ phần đỉnh của nó còn mọc một đóa hoa năm cánh.

“Hoa Thiên Hồn?”

Nhìn thấy đóa hoa này, ánh mắt Huyền Hàn sáng lên nói: “Ha ha, xem ra Lý Phong ngươi thu hoạch vượt xa so với tưởng tượng của người khác trong vực thẳm Ma Vực”.

Nghe đồn trên người Lý Phong có hai cây hoa Thiên Hồn, tự mình thôn phệ một cây, còn có một cây để Lý Hữu Huyền sử dụng, bây giờ lại lấy ra cây thứ ba!

“Hoa Thiên Hồn này có thể trao đổi trận nguyên của sát trận Thập Tuyệt Kim chưa?” Lý Phong mỉm cười nói.

Trên người hắn có rất nhiều bảo vật, quả Ý Cảnh, linh dịch quả Ý Cảnh, hoa Thiên Hồn, suối Linh Hồn.

Nhưng quả Ý Cảnh và linh dịch Ý Cảnh vẫn không sánh bằng hoa Thiên Hồn và suối Linh Hồn.

Đây là trận pháp mạnh mẽ có thể ngăn cản cấp bậc Tam Hồn Cảnh đỉnh phong, cho dù là Hộ tông đại trận của các thế lực cấp bậc Tam Hồn Cảnh như phủ Thần Văn, Huyền Môn đạo cũng ở cấp bậc này, Thiên Trận tông muốn chết tạo ra một cái cần dành lượng lớn tài nguyên, thời gian và tinh lực.

Nếu như trao đổi, phỏng chừng Lý Phong phải lấy tất cả linh dịch quả Ý Cảnh trên người ra, mà hắn vẫn cần một ít cho tu luyện ý cảnh, đương nhiên không thể lấy ra.

Về hoa Thiên Hồn và suối Linh hồn, suối Linh Hồn còn có tác dụng rất lớn với hắn, có thể tiếp tục tôi luyện linh hồn, cho dù không bằng lần đầu tiên, nhưng tiếp tục tôi luyện có thể liên tục nâng cao.

Dù sao, hoa Thiên Hồn chỉ có thể giúp đỡ Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong đột phá đến Thất Phách cảnh, đối với hắn mà nói giá trị thấp nhất, hắn cơ bản không dùng đến.

Cho dù sử dụng cũng là để người kế nghiệp nhà họ Lý sử dụng, hơn nữa Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong mới xuất hiện mới có thể sử dụng.

Tổng hợp lại, cho nên Lý Phong lấy ra bảo vật này.

“Đương nhiên được”. Trên mặt Huyền Hàn nở nụ cười nói.

Đối với thế lực lớn như họ mà nói, cơ bản Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong không thiếu, có hoa Thiên Hồn, chọn trúng một người, thế lực của họ liền có thể nhiều thêm một Thất Phách cảnh!

“Trận Nguyên của sát trận Thập Tuyệt Kim này đưa cho ngươi”. Huyền Hàn nhận hoa Thiên Hồn, tay phải vung lên, đột nhiên mười quả cầu màu vàng và một lệnh bài màu vàng bay đến phía trước Lý Phong, hắn nắm chặt chúng trong tay.

“Về tay rồi!” Nắm mười trận nguyên còn có lệnh bài khống chế, Lý Phong mừng rỡ trong lòng.

“Ha ha, Lý Phong, giao dịch kết thúc, ta cũng đi đây”.

Huyền Hàn không tính ở lại lâu, mỉm cười nói: “Nếu sau này có suy nghĩ tiếp tục giao dịch trận pháp, có thể liên lạc với chúng ta bất cứ lúc nào”.

“Đi thong thả”. Lý Phong mỉm cười nói.

Huyền Hàn rời đi một cách nhanh chóng.

“Tiểu Phong, thế nào rồi?”

Sau khi Huyền Hàn rời khỏi, Lý Hữu Huyền và Lý Thiên Dương bước đến hỏi.

Họ cũng biết tính toán của Lý Phong.

“Sát trận Thập Tuyệt Kim về tay rồi!” Lý Phong mỉm cười nói.

“Ha ha, quá tốt rồi!”

“Có trận pháp này, phòng ngự của nhà họ Lý chúng ta có thể so sánh với thế lực cấp bậc Tam Hồn Cảnh như phủ Thần Văn, Huyền Đạo môn rồi!”

Trên mặt nhóm người Lý Hữu Huyền, Lý Thiên Dương đầy vẻ kích động.

“Lão tổ, cha, con đi bố trí trận pháp!” Lý Phong mỉm cười.

Bóng người hắn lướt đi, trực tiếp xuất hiện trên bầu trời nhà họ Lý.

Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù!

Mười quả cầu màu vàng bay ra, về các hướng khác nhau nhà họ Lý, sau đó dung nhập vào trong đó.

Vù…

Sau khi đi vào, Lý Phong hiển nhiên cảm nhận được giữa mười quả cầu màu vàng sinh ra mối liên kết kì lạ!

Nếu gặp phải công kích mạnh mẽ, trận nguyên này sẽ nhanh chóng hợp lại, hình thành tấm màng phòng ngự mạnh mẽ, ngăn chặn công kích.

Chương 401: Nhận tin tức Sát trận Thập Tuyệt Kim, cái này hoàn toàn giống với Hộ tông đại trận của phủ Thần Văn, trừ khi rất nhiều cường giả Tam Hồn Cảnh đỉnh phong liên tục tấn công, thế này mới bị nguy cơ đánh vỡ.

Nhưng trước đó Thiên Vũ vương cũng nói rồi, đối tượng tấn công trọng điểm của sinh mệnh ma loại là Đại lục Trung Ương, đại lục Hắc U của họ chắc không quá mạnh mẽ.

Có Đại trận này bảo vệ, cơ bản Lý Phong không lo lắng điều gì.

Đương nhiên, nếu sát trận Thập Tuyệt Kim không có hiệu quả, vậy cả nhà họ Lý cho dù ở phủ Thần Văn cũng sẽ không an toàn.

Vậy thì nhà họ Lý cũng không có nơi nào có thể trốn tránh, kết quả vẫn như nhau.

Bóng người lướt đi, Lý Phong lại xuất hiện trong một đình viện.

“Tiểu Phong? Sao rồi?”

Nhìn thấy Lý Phong xuất hiện, Lý Hữu Huyền nhanh chóng lên trước.

“Bố trí xong!”

Lý Phong mỉm cười, tay phải vung lên, sau đó một ngọc bài kì lạ xuất hiện.

“Lão tổ, đây là ngọc bài khống chế của sát trận Thập Truyệt Kim, bây giờ cho cho ngài bảo quản”.

Hắn chắc sẽ không ở trong nhà trong thời gian quá dài, cho nên Lý Hữu Huyền chính là người được chọn tốt nhất để khống chế sát trận Thập Tuyệt Kim.

“Được, Tiểu Phong! Có ta ở đây, không ai có thể động vào nhà họ Lý!”

Lý Hữu Huyền đón lấy ngọc bài, liền nói.

“Sinh mệnh ma loại còn có mấy năm nữa sẽ xuất hiện, những năm này nhà họ Lý chúng ta sẽ toàn lực bồi dưỡng nhân tài”. Trên mặt họ hiển nhiên có vẻ nghiêm túc.

Bây giờ Đế quốc Thiên Vũ chắc chắn có tiềm ẩn nguy hiểm to lớn.

Nhìn người nhà của mình, lúc này Lý Phong thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

“Bây giờ nhà họ Lý chúng ta có thể an toàn một chút”.

Có sự bảo vệ của trận pháp, cho dù sinh mệnh ma loại ra tay với quận Hoang Lâm, hắn cũng không cần lo lắng gì.

“Sao?” Lý Phong muốn nói gì, bỗng nhiên sắc mặt hắn thay đổi.

Bàn tay hắn nắm chặt, sau đó trong tay xuất hiện một lệnh bài, không chỉ là hắn, trong tay Lý Hữu Huyền cũng xuất hiện một lệnh bài.

vù…

Lúc này lệnh bài hơi rung động, tiếp theo một số tin tức nhanh chóng đến tai Lý Phong và Lý Hữu Huyền.

“Cái gì? Sinh mệnh ma loại bắt đầu xuất hiện, thậm chí cực kỳ hung hăng đi xuống lãnh địa của Thiên Vũ vương ở, không hề kiêng dè Thiên Vũ vương!”

“Phủ Thần Văn, Vu Thể tông, Thiên khí tông đều có trưởng lão cấp bậc Thất Phách cảnh chịu sự công kích của những sinh mệnh ma loại này!”

“Số lượng lớn quận thành bị sinh mệnh ma loại thâm nhập, giữa nhân loại bắt đầu chém giết lẫn nhau”,

Lý Phong và Lý Hữu Huyền đều thay đổi sắc mặt.

Trước đó Lý Phong trở về từ đại lục Trung Ương của đế quốc Thiên Vũ, Thiên Vũ Vương liền hạ mệnh lệnh, giữa các thế lực giữ liên lạc, hơn nữa đạt đến Thất Phách cảnh cũng cần có phương pháp liên lạc tương tứng, như vậy, một khi sinh mệnh ma loại tấn công, những cường giả Thất Phách Cảnh thậm chí Tam Hồn Cảnh có thể biết được tình hình các nơi khác bất cứ lúc nào.

Chỉ có nắm chắc hoàn toàn thế cục, thế này mới có thể lập ra kế hoạch thích hợp nhất đối phó với sinh mệnh ma loại kia, nếu không vô cùng hỗn loạn.

Khu vực có cường giả trấn thủ không có sinh mệnh ma loại, nhưng khu vực có sinh mệnh ma loại mạnh mẽ lại không có cường giả.

Sau khi giữ liên lạc, cường giả đỉnh cấp có thể nhanh chóng chạy tới khu vực có sinh mệnh ma loại mạnh mẽ, thế này có thể phát huy tác dụng lớn hơn.

Sắc mặt Lý Phong trầm xuống, hắn cho rằng hành động của đám sinh mệnh ma loại này còn cần mấy năm nữa, thời gian này hắn có thể tiếp tục nâng cao thực lực của mình!

Nếu gặp được cơ duyên, thậm chí có hi vọng tiến thêm một bước, đột phá đến Tam Hồn Cảnh!

Dù sao từ Luyện thể cảnh đến ngưng tụ Ngũ phách, hắn chỉ cần hơn một năm!

Thế nhưng, từ Đại lục trở về chưa được nửa tháng, những sinh mệnh ma loại này đã ra tay!

Hơn nữa chúng vừa ra tay liền mạnh mẽ hạ xuống, không hề có ý định ẩn nấp.

Bây giờ thực lực của hắn mặc dù mạnh mẽ, nhưng đặt trong đế quốc Thiên Vũ không được coi là gì, cho dù là Thiên Vũ vương cũng có hơi e ngại những sinh mệnh ma loại này, đừng nói đến hắn.

“Sao?”

Chính lúc này, ánh mắt của Lý Phong bỗng nhiên nhìn về phía xa.

“Sao thế, Tiểu Phong?” Nhìn thấy dáng vẻ của Lý Phong, Lý Hữu Huyền hỏi.

“Ngoài quận Hoang Lâm có người bị sinh mệnh Ma loại tác động “. Lý Phong trầm giọng nói: “Ta đi giải quyết chúng!”

Bây giờ lĩnh vực linh hồn của hắn rất mạnh, ngưng tụ Ngũ phách, hơn nữa linh hồn thậm chí còn mạnh hơn cường giả cấp bậc Ngũ Phách, dưới một ý niệm, đủ để bao trùm quận Hoang Lâm một cách dễ dàng.

Cho nên tình hình bên ngoài quận Hoang Lâm rất dễ dàng được hắn nhìn thấy.

Xoạt!

Bóng dáng vừa thay đổi, hắn liền biến mất.

...

Ầm! Ầm! Ầm!

Lúc này ở quận Hoang Lâm, một số bóng người đang điên cuồng lướt đi, những bóng người này thoạt nhìn rất cổ quái, trên người của họ có từng chỗ nhô ra, cả người tỏa ra khi tức vô cùng hung hăng.

Trong mắt họ phát ra huyết quang, nhìn về phía nhân loại khác.

“Họ là loại người nào?”

“Họ thoạt nhìn hiển nhiên có hơi không bình thường, cách họ xa một chút!”

Lúc này trên đường lớn có rất nhiều người, lúc nhìn những người này, mọi người dường như cảm thấy sự bất thường của đám người.

Họ vội vàng rời đi, không muốn chọc tới.

Thế nhưng, những người này lại đột nhiên bạo động, lao về phía đám đông.

Chương 402: Nguy hiểm của quận Thanh Vô 1 Lúc này một nơi trong đám người có một người đàn ông trung niên toàn thân trường bào màu đen, nhìn khuôn mặt chính là Tôn Diệu, Tiên Thiên nhà họ Tôn.

Lúc đầu Lý Phong vừa lấy được điểm sáng thần bí, lúc vô cùng yếu ớt, còn ở trên quảng trường nhà họ Tôn giành được một số linh dược nhất phẩm trong viên đá.

“Các ngươi là ai? Lại dám tùy tiện ra tay trên đường? Không sợ trừng phạt sao?” Nhìn thấy một người đánh tới nơi này, trên mặt Tôn Diệu đột nhiên lộ vẻ giận dữ.

Cường giả tùy tiện ra tay với kẻ yếu, phải chịu sự trách phạt rất nghiêm khắc.

Trường kiếm trong tay ông ta vung lên, muốn bắt lấy người đàn ông ra tay tàn nhẫn.

Thế nhưng, đối diện với công kích của ông ta, người đàn ông hung hăng lại không về sợ hãi, tay phải của ông ta chộp tới, mạnh mẽ bắt lấy trường kiếm.

Thực lực người đàn ông hung hăng yếu hơn, dưới trường kiếm này, tay phải liền bị chặt đứt.

Thế nhưng, ông ta lại không quan tâm cánh tay phải đang chảy máu của mình, tay còn lại ngang ngược bắt lấy Tôn Diệu.

“Cái gì?” Thấy vậy, Sắc mặt Tôn Diệu thay đổi.

“Xoẹt xoẹt!”

Ở ngực của ông ta, một vết thương lớn xuất hiện, móng tay người đàn ông hung hăng trở nên rất dài, giống như biến dị, trực tiếp cắt đứt thân thể của ông ta.

Không chỉ như vậy, Tôn Diệu còn cảm thấy từng luồng sức mạnh kì lạ ở miệng vết thương nhanh chóng đi vào, rồi nhanh chóng làm tiêu tan sinh cơ trong cơ thể ông ta.

“Không hay rồi!”

Tôn Diệu muốn lấy một cây linh dược hồi phục, nhưng công kích của người đàn ông hung hăng này lại đánh tới, một tay của ông ta đã bị trường kiếm chặt đứt hoàn toàn, nhưng bàn tay còn lại vẫn cắt qua yết hầu của Tôn Diệu.

Trong nháy mắt, Tôn Diệu cảm nhận khí tức tử vong.

“Không!!!”

Trong mắt ông ta đầy vẻ hoảng sợ, ông ta biết rằng, dưới công kích này, cái chờ đợi ông ta chính là cái chết!

Không chỉ ông ta, trong mắt một số người ra tay xung quanh cũng đầy vẻ hoảng sợ, một trong số đó thậm chí còn chặt đứt cánh tay nhân loại thô bạo này, gần nửa người thậm chí biến mất, máu chảy liên tục, nhưng nhân loại kia căn bản không biết đau, không có cảm giác, điên cuồng phát động tấn công.

Đối diện với tình hình quỷ dị này, mọi người trên đường dường như đều bị dọa cho sợ.

Vù…

Chính lúc này, bỗng nhiên hư không ngưng đọng lại, lập tức sa vào trạng thái yên tĩnh.

Sau đó, một thanh niên trong hư không liền xuất hiện.

Tay phải vung lên, một số nhân loại hung hăng này liền không có sức phản kháng, dường như bị trói buộc, sau đó bay đến trước người thanh niên.

Trong mắt họ đầy vẻ điên cuồng và thô bại, muốn tấn công thanh niên, nhưng cơ bản không thể nhúc nhích.

Nhìn thấy nhân loại hang hăng bỗng nhiên cách xa mình, bị thanh niên xuất hiện bắt lấy, Tôn Diệu Tiên Thiên nhà họ Tôn đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, ông ta thậm chí thở hổn hển.

Vừa nãy, ông ta cách cái chết thật sự chỉ một bước.

“Lý Phong…”

Nhìn về phía thanh niên trong hư không, trong mắt Tôn Diệu hiển nhiên có vẻ phức tạp.

Ban đầu lúc ông ta lần đầu gặp Lý Phong, ông ta chính là Tiên Thiên cao cao tại thượng, còn Lý Phong chỉ ở Luyện thể cảnh, hơn nữa còn xảy ra xung đột với Luyện Thể cảnh nhà họ Triệu trên quảng trường Lăng Hư do gia tộc họ nắm giữ.

Theo ông ta thấy, đây là đọ sức giữa tiểu bối.

Sau đó, ông ta rất ít gặp Lý Phong, nhưng thông tin liên quan đến Lý Phong lại càng ngày càng làm ông ta chấn động.

Tiên Thiên Cảnh, Đan Nguyên Cảnh, thậm chí Thất Phách cảnh!

Trong hơn một năm ngắn ngủi, thực lực Lý Phong điên cuồng tăng lên, bây giờ đã trở thành cường giả cấp bậc Thất Phách cảnh, đối với ông ta mà nói như Thần minh! Thậm chí có thể giết chết Thất Phách cảnh khác!

Ban đầu theo ông ta thấy chỉ là thanh niên tiểu bối, bây giờ ông ta đến bóng người còn nhìn không được.

“Là Lý Phong!”

Nhìn thấy Lý Phong xuất hiên, những người khác trên đường cũng yên tâm, trong mắt thậm chí lộ vẻ hưng phấn.

Lý Phong là người của quận Hoang Lâm, bây giờ là Thiên tài số một của đế quốc Thiên Vũ thuộc về quận Hoang Lâm họ, trong lòng họ cũng rất tự hào.

“Lý Phong đại nhân, những người này là sao?”

Có người lấy can đảm, không nhịn được liền hỏi.

Tình hình của những người này quá kì lạ.

Lý Phong nhìn nhóm người bên dưới, trầm giọng nói: “Các vị, sinh mệnh ma loại hơn triệu năm trước lại đi xuống, họ chịu sự gặm nhấm của sinh mệnh ma loại, bây giờ các người đừng rời khỏi quận Hoang Lâm, không được đi đến các nơi hoang vu vắng vẻ rèn luyện, đề phòng bị sinh mệnh ma loại bắt lấy cơ hội”.

Sau khi nói xong, bóng người Lý Phong lướt đi, trực tiếp biến mất, bao gồm nhóm nhân loại bị sinh mệnh ma loại gặm nhấm đang trói buộc cũng biến mất.

“Cái gì? Lý Phong nói sinh mệnh ma loại hơn triệu năm trước xuất hiện rồi? Những người kia bị sinh mệnh ma loại gặm nhấm?”

“Làm sao có thể? Những sinh mệnh ma loại kia không phải đã bị giết chết toàn bộ sao?”

“Bây giờ Lý Phong là một cường giả Thất Phách cảnh mạnh mẽ, thậm chí có thể giết chết Thất Phách cảnh khác, thông tin ngài ấy biết chắc chắn nhiều hơn chúng ta, ngài ấy nói sinh mệnh ma loại, chắc chắn là sinh mệnh ma loại”.

“Làm sao như vậy được?”

Nghe xong, trong mắt mọi người trên đường đều thay đổi, lộ vẻ hoảng sợ.

Tai họa bao phủ đế quốc Thiên Vũ hơn một triệu năm trước không biết có bao nhiêu người chết trong đó, cho dù là thế lực cấp bậc Tam Hồn Cảnh đều tan thành mây khói.

Nhân vật nhỏ như họ ở trong đó chắc chắn giống như con kiến, không có năng lực phản kháng.

...

Chương 403: Nguy hiểm của quận Thanh Vô 2 Trong đình viện nhà họ Lý, bóng người Lý Phong xuất hiện.

“Đây là nhân loại bị sinh mệnh ma loại gặm nhấm?”

Nhóm Lý Hữu Huyền, Lý Thiên Dương nhìn về những người bị đưa tới.

Mặc dù thực lực những người này không mạnh, nhưng nhìn máu chảy trên người họ, thậm chí cánh tay bị chặt đứt, thiếu một nửa người đều không có cảm giác gì, cho dù Lý Thiên Dương cũng cảm thấy da đầu tê dại.

“Tiểu Phong, ngươi có thể để những người này thoát khỏi chi phối của sinh mệnh ma loại không?” Lý Hữu Huyền quan sát cẩn thận, sau đó nhìn về phía Lý Phong hỏi.

Lý Phong hơi cau mày nói: “Vừa nãy ta đã thử, rất khó làm được”.

Nhưng sinh mệnh ma loại kia không biết dùng thủ đoạn gì, thậm chí hắn không kiểm tra ra, nhưng hắn có thể cảm nhận được, thủ đoạn này có liên quan đến linh hồn.

“Lý Phong, đừng nói là ngươi, cho dù là ta cũng rất khó để những người này thoát khỏi khống chế”. Giọng nói của Huyền Long đột nhiên vang lên trong đầu Lý Phong.

“Thực ra sinh mệnh ma loại này có một cái tên, gọi là tộc Ma Tâm”.

“Tộc Ma Tâm?”

Nghe xong, Lý Phong dao động trong lòng, nói: “Tộc quần này đến từ đâu?”

Hắn biết bên ngoài đế quốc Thiên Vũ còn có các thế lực mạnh mẽ khác, như là yêu tộc, nhưng chưa hề nghe qua tộc Ma Tâm.

“Không rõ, dường như bỗng nhiên đi đến đế quốc Thiên Vũ các ngươi”.

Huyền Long lắc đầu nói: “Tộc Ma Tâm này sở trường về chi phối, đồng hóa, đây là thủ đoạn mạnh mẽ nhất của tộc Ma Tâm, lực chiến đấu của chúng không được xem là mạnh, nhưng thủ đoạn này thi triển ra, còn đáng sợ hơn chiến đấu thực sự!”

Thử nghĩ lại, còn chưa bắt đầu chiến đấu, rất nhiều người bên mình liền bị khống chế, phản bội, mẹo thắng thế này có thể bao nhiêu chứ?

“Trước đó, ta rất có hứng thú với tộc Ma Tâm, cho nên lúc lang thang bên ngoài ta cũng rất thích thu thập tin tức của sinh mệnh ma loại”.

Huyền Long cảm thán nói: “Nếu muốn biết tình hình cụ thể của sinh mệnh ma loại này, ngươi bắt lấy một sinh mệnh tộc Ma Tâm mạnh mẽ thì có thể hiểu hoàn toàn”.

Cho dù là ông ta, cũng chưa từng thật sự giao đấu với sinh mệnh tộc Ma Tâm.

“Bắt lấy?” Lý Phong thầm nói trong lòng.

Toàn bộ đế quốc Thiên Vũ bây giờ ước tính chỉ có Thiên Vũ vương mới làm được.

Vù…

Chính lúc này, bỗng nhiên lệnh bài của Lý Phong và Lý Hữu Huyền lại dao động, trên đó liên tục truyền đến từng dòng thông tin.

“Quận Kim Dương xuất hiên ba sinh mệnh Ma loại lực chiến đấu cấp bậc Đan Nguyên Cảnh, ai có thể đi giải quyết?”

“Quận Hồ Lam xuất hiện một yêu thú cấp bậc Thất Phách cảnh”.

....

Từng dòng thông tin liên tục truyền đến.

“Quận Thanh Vô xuất hiện bốn con yêu thú cấp bậc Thất Phách cảnh?”

Lý Phong và Lý Hữu Huyền cùng thay đổi sắc mặt.

Trong rất nhiều thông tin, các quận thành khác đều ổn, nhưng thế cục của quận Thanh Vô lại rất nguy hiểm.

Biết được tin tức này, sắc mặt Lý Thiên Dương cũng hơi thay đổi, quận Thanh Vô chính là gia tộc Chu Hải Đào cha của Chu Dao đang ở.

Lúc ông ta và Chu Hải Đào còn trẻ cùng nhau đi rèn luyện, hoàn toàn được xem là huynh đệ sống chết, trước đó Chu Hải Đào cũng từng đến nhà họ Lý.

“Lý Phong”.

Lý Thiên Dương nhìn về Lý Phong, nói: “Chu thúc của con…”

“Cha đừng lo lắng, con lập tức đi về quận Thanh Vô!” Lý Phong không hề do dự, liền nói.

Quận Hoang Lâm các quận Thanh Vô mặc dù rất xa, nhưng dựa vào thực lực của hắn, hoàn toàn có thể chạy đến trong nửa giờ.

Bây giờ là lúc rất nhiều các thế lực liên hợp đối phó với sinh mệnh ma loại, các nguyên nhân khác không cần suy xét.

Giải quyết hết đám sinh mệnh ma loại mới quan trọng nhất!

Nhìn thấy người trước mặt tản ra khí tức vô cùng thô bạo, tay phải Lý Phong vung lên, dao động khí tức trên người của những người này rút như nước thủy triều.

Nếu đã bị chi phối, hơn nữa không thể giải quyết khống chế, Lý Phong tự nhiên giết hết toàn bộ những người này.

“Ta, Lý Phong của quận Hoang Lâm lập tức đi về quận Thanh Vô!”

Hơi động trong lòng, linh hồn Lý Phong tiếp xúc với lệnh bài trong tay, bắt đầu truyền thông tin.

Cũng trong lúc đó, rất nhiều cường giả cấp bậc Thất Phách cảnh và Tam Hồn cảnh của đại lục Hắc U đều nhận được tin tức.

Chỉ có hắn truyền tin tức ra ngoài, nếu như vậy những người khác sẽ không đặt chú ý lên quận Thanh Vô, tránh nhiều cường giả đồng thời đi về quận Thanh Vô.

...

“Gào!”

Ngoài quận thành rộng lớn, lúc này từng tiếng gào truyền đến, rất nhiều yêu thú tập trung, dường như bao vây toàn bộ quận thành này.

Còn ở phía trước, có bốn con yêu thú thoạt nhìn cực kì khủng bố, thân thể của chúng cao đến mười mấy mét, trên người tản ra khí tức vô cùng đẫm máu, trên người thậm chí mọc ra từng cánh tay dị dạng, nhìn có vẻ rất buồn nôn.

Lúc này trong quận thành, rất nhiều người đều ở đây, ánh mắt hoảng sợ nhìn về rất nhiều yêu thú đang tản ra khí tức thô bạo.

“Thực lực của đám yêu thú này quá khủng khiếp, không chỉ có rất nhiều Đan Nguyên Cảnh, thậm chí có bốn con Thất Phách cảnh, chúng ta làm sao ngăn cản?”

“Không cần lo lắng, chúng ta ngăn cản không được, nhưng bây giờ có trận pháp bảo vệ, yêu thú này chắc chắn không phá vỡ được, cường giả của nhân tộc chắc chắn sẽ nhanh chóng đến đây, sau khi đợi họ đến, chắc chắn có thể nhanh chóng giết chết đám yêu thú!”

Chương 404: Chạy tới. “Đúng! Đại lục Hắc U chúng ta có rất nhiều thế lực cấp bậc Tam Hồn Cảnh, chỉ cần cường giả đỉnh cấp của các thế lực kia đến, đám yêu thú này chắc chắn không có năng lực ngăn cản”.

Rát nhiều người nói không ngừng, mặc dù nói như vậy, nhưng trong mắt họ hiển nhiên có vẻ hoảng sợ, rõ ràng là tự động viên cho mình.

Trong một nơi, trên mặt người đàn ông toàn thân khải giáp màu đen đầy vẻ nôn nóng, đang ở trong nhóm người thưa thớt.

Còn bên cạnh người đàn ông, còn có người con gái nhìn rất đẹp, khuôn mặt của cô ta rất quen thuộc, đó là Chu Dao.

Thân phận người đàn ông trung niên rất rõ ràng, Chu Hải Đào cha của Chu Dao.

“Tiểu Dao, con ở học viện Thiên Vũ không nên quay về”. Trên mặt Chu Hải Đào mang vẻ lo lắng.

“Bich! Bịch!”

Trong hư không từng tiếng va đập kịch liệt truyền đến, sau từng tiếng va chạm, trong hư không đều có một tấm màng kì lạ xuất hiện.

Đó là trận pháp!

Nếu không phải có trận pháp, đám yêu thú cấp bậc Thất Phách cảnh này sớm đã đi vào, toàn quận Thanh Vô ước chừng không còn một ai sống sót.

“Cha, thực lực của con mặc dù yếu, nhưng đám yêu thú này cho dù đánh vỡ trận pháp, con cũng có thể giết chết một vài con yêu thú”. Chu Dao nói.

Trong mắt cô ta hiện lên vẻ kiên định.

Mặc dù như vậy, nhưng cô ta nhìn về phía đám yêu thú mạnh mẽ, trong lòng lại sinh ra cảm giác bất lực.

Cô ta từng có thiên phú mạnh mẽ, thậm chí là thiên tài số một của quận Thanh Vô, vô cùng tự cao trong lòng, cho rằng bản thân không thua kém bất cứ thiên tài nào, dù là yếu hơn các thiên tài khác, cũng là vì những thiên tài kia có điều kiện bồi dưỡng tốt hơn cô ta.

Cô ta cho rằng bản thân sau này nhất định sẽ dễ dàng đột phá đến Đan Nguyên Cảnh, thậm chí Thất Phách cảnh.

Thế nhưng, sau khi vào học viện Thiên Vũ, biểu hiện của cô ta lại không như mình nghĩ, cho dù cô ta lấy được cơ duyên to lớn, nhưng muốn đạt đến Đan Nguyên Cảnh, cô ta lại cảm thấy vô cùng khó khăn.

Về phần Thất Phách cảnh, cô ta nếu không có kỳ ngộ gì, trên cơ bản cả đời không thể đặt chân đến.

Cùng với thời gian tu luyện trôi qua, thói kiêu ngạo trong lòng cô ta cũng dần biến mất.

Mà bây giờ, cô ta cũng sắp đối diện với nguy cơ sinh tử, hơi lơ là, thậm chí sẽ chết trong nguy hiểm.

Thế giới này, không đơn giản như cô ta nghĩ.

Lúc này trước trận pháp, không chỉ Chu Hải Đào, rất nhiều người đều ở đó, thậm chí một số người hoàn toàn đạt đến Đan Nguyên Cảnh, lúc này trên mặt họ đều có vẻ lo lắng.

Soạt!

Bỗng nhiên một bóng người xuất hiện trước mặt họ, đây là người đàn ông trung niên toàn thân khải giáp màu tím, khuôn mặt trắng nhẵn, tướng mạo ngược lại nhìn rất anh tuấn, lúc này trên mặt có vẻ mừng rỡ.

“Ta phát tin tức ra, bây giờ Lý Phong ở quận Hoang Lâm, hắn sắp đuổi qua đây!” Người đàn ông trung niên mỉm cười nói.

Ông ta là Tiêu Vân Lâm của quận Lưu Tâm phát ra tin tức, Kiếm tông Tiêu Vân Hân chính là người trong gia tộc họ.

“Lý Phong sắp qua đây? Quá tốt rồi!”

“Cho dù Tiểu Lăng ngưng tụ Ngũ Phách vẫn không phải là đối thủ của Lý Phong, bị hắn nghiền ép! Trước đó phủ Viêm Võ Quận Vương truyên bố ban thưởng quả Thất Phách cũng bị Lý Phong giành lấy, thực lực của hắn chắc chắn càng mạnh hơn!”

“Đúng! Bốn con yêu thú này có ba con đều ngưng tụ Nhất Phách, con mạnh nhất ngưng tụ Tam Phách, chúng cộng lại đều không thể là đối thủ của Lý Phong!”

“Chúng ta được cứu rồi!”

Một số Đan Nguyên Cảnh, nhiều hơn là nhóm Tiên Thiên Cảnh nghe thấy lời nói của Tiêu Vân Lâm, trên mặt đều lộ vẻ mừng rỡ.

Họ đều là thực lực mạnh mẽ biết Lý Phong!

“Lý Phong?”

Nghe cái tên quen thuộc, Chu Dao ngây người, trên mặt mang vẻ phức tạp.

Chu Hải Đào cũng như vậy, ông ta liếc nhìn con gái của mình, trong lòng lại thở dài.

“Tiểu Dao…” Ông ta muốn nói cái gì.

Ban đầu Lý Phong chút nữa trở thành con rể của ông ta, ông ta vẫn luôn tán thành hôn sự của Lý Phong với Chu Dao, chẳng qua Chu Dao vì thiên phú mạnh mẽ, hơn nữa muốn đi vào học viện Thiên Vũ, cho nên một mình đi về quận Hoang Lâm, gấp rút hủy bỏ quan hệ giữa hai người.

“Cha, không cần lo lắng cho con”.

Thấy Chu Hải Đào muốn nói cái gì, Chu Dao bỗng mỉm cười nói: “Đợi Lý Phong đến nơi này, giết chết đám yêu thú cấp bậc Thất Phách cảnh, xóa bỏ nguy hiểm cho quận Thanh Vô, đây chẳng phải rất tốt sao?”

Khuôn mặt cô ta nở nụ cười, nhưng nhìn thế nào đều có vẻ miễn cưỡng.

Nghe xong, Chu Hải Đào chỉ thở dài một tiếng trong lòng, không nói gì nữa.

...

“Bịch!” “Bịch!”

Từng tiếng va chạm vô cùng nặng nề truyền đến, Từng âm thanh đều giống như tiếng trống hung hăng gõ vào lòng mọi người.

Lúc này nụ cười trên mặt họ hiển nhiên biến mất, trên lại lại xuất hiện vẻ sợ hãi.

Lý Phong còn chưa biết lúc nào đến, nhưng bây giờ yêu thú có thể xông vào bất cứ lúc nào.

Cho dù Lý Phong chậm trễ một phút, ước tính họ đối diện với đám yêu thú chi chít, đều sẽ bị giết chết toàn bộ!

Thời gian đang tiếp tục trôi qua, như vậy trong nháy mắt liền trôi qua hai mươi mấy phút.

“Gào!”

Thấy đại trận phía trước vẫn ngăn cản mình đi vào, không thể phá vỡ, yêu thú khổng lồ cầm đầu như tê giác lúc này dường như không còn nhẫn nại, tức giận gào thét.

Trên sừng ở đầu nó bắt đầu phát ra từng tia sáng màu đen, tản về bầu trời.

Tia sáng màu đen thẳng về chân trời, sau đó hình thành từng đường vân màu đen, không ngừng khuếch tán về phía chân trời.

Chương 405: Lý Phong đến 1 “Con yêu thú Tê giác kia đang làm gì vậy?” Nhìn thấy thế, nhóm người Tiêu Vân Lâm đều biến sắc.

Trong lòng bọn họ xuất hiện một ý nghĩ xấu.

“Chi!”

Chưa tới vài phút sau, bỗng nhiên có hai âm thanh bén nhọn truyền tới. Sau đó, hai con cự điểu từ phía chân trời bay tới. Trong mắt loài chim này lóe lên vẻ điên cuồng, dao động khí thế trên người cũng vô cùng khủng khiếp, chẳng mấy chốc đã tới được đây.

“Thất Phách cảnh! Lại thêm hai con yêu thú trình tự Thất Phách cảnh!”

“Sao có thể như thế được? Đám yêu thú Thất Phách cảnh này sao lại chạy hết tới quận Thanh Vô chúng ta?”

Mọi người thấy thế thì trong mắt lập tức lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Bọn họ đều biết một tòa đại trận có thể kiên trì nửa tiếng, trong khoảng thời gian này, Lý Phong hoàn toàn có thể tới.

Nhưng bây giờ lại xuất hiện thêm hai con yêu thú trình tự Thất Phách cảnh nữa, tổng cộng là sáu con yêu thú cường đại. Đại trận chắc chắn không thể kiên trì được nửa tiếng, tình cảnh của bọn họ lập tức trở nên nguy hiểm.

“Gào!!!”

Yêu thú Tê giác rống lên, sau đó, sáu yêu thú Thất Phách cảnh liên thủ, hung hăng công kích trận pháp này.

Ong…

Nhóm người Tiêu Vân Lâm lập tức biến sắc, đại trận bắt đầu xuất hiện một vết rạn.

“Chết tiệt! Đám yêu thú này đều ở rừng Hắc Vụ, sao đột nhiên lại chạy tới đây chứ?”

Mặc dù Tiêu Vân Lâm là cường giả Thất Phách cảnh, nhưng mới chỉ ngưng tụ được hai phách. Ông ta không đối phó được với con yêu thú Tê giác kia, không có cách nào ngăn cản.

Đại trận mà ông ta bố trí là hợp nhất, các địa phương có thể giảm đi một phần công kích, nhưng chỉ cần một nơi xuất hiện sơ hở, vậy thì toàn bộ đại trận sẽ trở nên vô cùng yếu ớt.

Vài đòn công kích qua đi…

“Răng rắc!”

Một âm thanh vang lên trong tai mọi người, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy đại trận xuất hiện một vết nứt.

“Không ổn! Đại trận sắp bị phá rồi!”

“Chạy mau!”

Mọi người thấy vậy thì lập tức biến sắc, bắt đầu điên cuồng chạy trốn.

“Mọi người chạy theo lộ tuyến dự định, nhanh lên!” Tiêu Vân Lâm trầm giọng nói.

Các thế lực ở khắp nơi đều nhanh chóng sắp xếp.

“Tiểu Dao, con mau chạy đi, đừng chiến đấu với đám yêu thú đó.”

Chu Hải Đào nhìn về phía con gái mình, vội vàng nói.

“Thiên phú của con mạnh hơn chúng ta rất nhiều, tương lai chắc chắn có thể chấn hưng nhà họ Chu!”

Chỉ cần có một thiên tài còn sống thì gia tộc sẽ còn có hi vọng.

Nhưng mà, Chu Hải Đào còn chưa nói xong…

“Răng rắc!”

Lại một âm thanh nữa vang lên, một phía khác của đại trận cũng xuất hiện một khe nứt. Dần dần, rất nhiều nơi đều bắt đầu nứt toác ra.

“Răng rắc!”, “Răng rắc!”

Mọi chuyện giống như phản ứng dây chuyền, toàn bộ đại trận vang lên những âm thanh vỡ nát. Sau đó, toàn bộ đại trận đổ rầm xuống!

Từ khi vết nứt đầu tiên xuất hiện, đến khi đại trận toàn bộ rách nát, tất cả quá trình còn chưa tới vài giây!

Đại trận bị phá hủy hoàn toàn rồi…

Không còn bất cứ trở ngại gì nữa, mọi người trong quận Thanh Vô hoàn toàn bại lộ trước mặt nhóm Yêu thú.

“Gào!!!”

Những tiếng rống, những tiếng gầm hưng phấn vang lên. Những con Yêu thú này đều đã bị sinh vật Ma loại ăn mòn, trong lòng chúng chỉ còn lại một suy nghĩ, đó là giết sạch Nhân loại trước mắt!

“Nguy rồi!”

Lúc này, sắc mặt Tiêu Vân Lâm tái nhợt, gương mặt phát sinh biến hóa kịch liệt. Ông ta cắn chặt răng, sau đó lao thẳng về phía yêu thú Tê giác.

Trường thương trong tay ông ta vung lên, hư không tạo thành một đồ văn kỳ dị. Đồ văn này nhìn giống như một chiếc mạng nhện, nhanh chóng bao phủ lên yêu thú Tê giác.

“Gào!!!”

Nhìn thấy Nhân loại bé nhỏ này, yêu thú Tê giác rống lên một tiếng.

“Ầm!”

Nó vung trảo chụp lấy đồ án kỳ dị đó, mạng nhện lập tức bị phá hủy, không tạo thành chút ảnh hưởng nào với nó.

“Chết tiệt!”

Tiêu Văn Lâm mắng một câu, sắc mặt càng thêm khó coi.

Mà lúc này, những con yêu thú khác cũng đang điên cuồng công kích mọi người.

“A!!!”

Những tiếng kêu thảm thiết vang lên, chỉ sau thời gian ngắn ngủi, đã có ít nhất hơn trăm người tử vong.

“Tiểu Dao, con tìm cơ hội rời đi! Đại trận bị phá rồi, chúng ta không ngăn cản được đâu!”

Chu Hải Đào nhìn đông đảo yêu thú đang lao tới, càng nôn nóng hơn.

“Cha, không kịp nữa rồi.” Chu Dao lắc đầu: “Ma họa trăm vạn năm trước cũng như thế, có trốn cũng vô dụng.”

Cô ta đã sớm biết kết quả, nên không có ý định rời đi.

“Gào!!!”

Bỗng nhiên, một tiếng gầm lớn truyền đến. Một con yêu thú Báo đánh về phía Chu Dao, móng vuốt sắc nhọn của nó giống như muốn rạch nát yết hầu của cô ta.

Nhưng chính lúc này, trên người Chu Dao lại tản ra một luồng khí thế vô cùng cường đại, thực lực cả người lập tức tăng lên rất nhiều.

Cô ta là thiên tài cường đại của học viện Thiên Vũ, trên người tất nhiên có rất nhiều con át chủ bài có thể tăng cường thực lực. Vừa rồi, Chu Dao đã bóp nát một miếng ngọc bài Thần văn tăng cường thực lực.

Binh khí trong tay huy động, một giây sau, yêu thú Báo bị Chu Dao chém thành hai nửa.

Cô ta lại tiếp tục vung tay phải lên, lại thêm một con yêu thú nữa bị Chu Dao đánh chết.

Hiện giờ cô ta vẫn chưa đột phá đến Đan Nguyên cảnh, nhưng lúc này thực lực thể hiện ra lại hoàn toàn đạt tới!

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Chu Dao đã liên tiếp chém chết được mười mấy con yêu thú.

Chương 406: Lý Phong đến 2 Nhưng bỗng nhiên tới một thời khắc, sắc mặt Chu Dao lại biến đổi.

“Chít!”

Một con yêu thú Thất Phách cảnh đang không ngừng bay lượn trên không trung đột nhiên nhìn về phía này. Nháy mắt, nhóm người Chu Dao, Chu Hải Đào đều cảm thấy như mình đã bị con yêu thú Thất Phách cảnh này khóa chặt rồi.

“Không ổn!”

Mọi người biến sắc, nhưng lúc này thân thể của bọn họ lại không cách nào nhúc nhích được, muốn công kích cũng không có cách nào.

Sau đó, con yêu thú cự cầm nhanh chóng đánh úp lại. Dưới uy thế khủng bố này, những người ở đây cảm giác như mình giống như một con kiến.

“Phải chết rồi sao?”

Yêu thú cự cầm càng lúc càng lao tới gần, ánh mắt Chu Dao lộ ra vẻ tuyệt vọng.

“Không ngờ không chết ở trong vực thẳm Ma Vực, mà lại chết ở nơi này.” Chu Dao nghĩ thầm.

Khi cô ta tiến vào vực thẳm Ma Vực thì đã chuẩn bị sẵn tâm lý tử vong. Không ngờ, đến cuối cùng, cô ta lại chết ở quận Thanh Vô, nơi mình sinh ra và lớn lên.

Trong đầu Chu Dao trống rỗng, cô ta đột nhiên nhớ tới Lý Phong. Thanh niên đó đối mặt với cường giả Tam Hồn cảnh trên quảng trường của phủ Thần Văn nhưng không hề sợ hãi, thắp sáng toàn bộ bia Thiên Phú, khiến cho phủ Thần Văn dốc lòng bảo vệ mình.

Thanh niên đó lúc tiến vào vực thẳm Ma Vực mới chỉ gần đạt tới Tiên Thiên cảnh, thế nhưng sau đó lại đánh chết được thiên tài số một Hàn Nguyên của Thiên Vu cốc, khiến cho đông đảo thế lực phải kinh sợ.

Thanh niên đó vừa rời khỏi vực thẳm Ma Vực thì đã đột phá tới Thất Phách cảnh, đối mặt với sự tập kích của những cường giả Thất Phách cảnh khác thì không những không bị giết mà còn giết ngược lại đối phương.

“Nếu như Lý Phong ở đây, nguy cơ này đối với hắn mà nói chắc chẳng tính là gì đâu nhỉ?” Chu Dao bỗng nhiên nghĩ như vậy.

Thanh niên đó giống như cho dù gặp phải bất cứ chuyện khó khăn gì thì cũng đều có thể dễ dàng hóa giải, cười đến cuối cùng.

Chu Dao nhắm mắt lại, chờ đợi tử vong.

Vút!

Bỗng nhiên, một âm thanh xé gió lao tới. Sau đó, những tiếng kêu gào chói tai lập tức vang lên, uy áp bao trùm lên mọi người cũng giống như thủy triều lập tức tan đi.

Chu Dao cảm nhận được tình hình này thì mở mắt ra, sau đó lập tức sửng sốt. Trước mặt cô ta là một chàng thanh niên, thanh niên này cầm trong tay một thanh trường kiếm, thân hình cũng không phải quá mức cường tráng, nhưng lúc này lại giống như một ngọn núi sừng sững đứng trước mặt cô ta, khiến cô ta cảm thấy vô cùng an tâm.

“Lý Phong…”

Chu Dao ngơ ngác nhìn thanh niên này, trong lòng lập tức chua xót.

“Chí!”

Hư không lại truyền đến âm thanh vô cùng thê thảm, con yêu thú cự cầm xuất hiện một vết thương rất lớn, trái tim của nó bị kiếm quang đánh nát, chỉ giãy dụa được một chút rồi lập tức mất đi khí tức sinh mệnh, thi thể rơi xuống đất.

“Là Lý Phong!”

“Lý Phong tới rồi! Còn nháy mắt hạ gục một con yêu thú trình tự Thất Phách cảnh!”

“Chúng ta được cứu rồi!”

Nhìn thấy thanh niên bỗng nhiên xuất hiện, hơn nữa còn cường thế giải quyết một trong số những con yêu thú mạnh nhất thì tất cả mọi người ở đây đều hoan hô.

“Lý Phong, ngươi rốt cuộc cũng tới rồi.”

Tiêu Vân Lâm nhìn thấy Lý Phong thì trong mắt cũng lộ rõ vẻ vui sướng.

Lý Phong gật đầu với ông ta một cái, sau cũng không nói thêm gì, tiếp tục vung trường kiếm trong tay.

Sau khi con yêu thú cự cầm kia tử vong thì năm con yêu thú Thất Phách cảnh khác lập tức rít gào ầm ĩ, điên cuồng lao về phía Lý Phong.

“Tới đúng lúc lắm!”

Lý Phong vô cùng bình tĩnh.

Trường kiếm trong tay hắn không ngừng vung lên, kiếm quang không ngừng bắn ra.

Chỉ trong vòng một giây đã có bốn luồng kiếm quang xuất hiện. Bốn luồng kiếm quang này xẹt qua thân thể bốn con yêu thú ngưng tụ được một phách.

Bốn con yêu thú này cũng giống như con yêu thú trước, không có bất cứ năng lực ngăn cản nào, dao động khí thế trên người giống như thủy triều tan đi.

“Ha ha, thực lực của Lý Phong mạnh thật!”

“Những con yêu thú Thất Phách cảnh này bị hắn hạ gục trong nháy mắt!”

“Đây chính là thiên tài số một của đế quốc Thiên Vũ chúng ta!”

Mọi người nhìn thấy cảnh này thì càng reo hò lớn hơn.

Những con yêu thú khủng khiếp đối với họ lại bị Lý Phong hạ gục dễ như trở bàn tay. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, sáu con yêu thú Thất Phách cảnh đã chết mất năm, chỉ còn lại một con cuối cùng, cũng là con mạnh nhất, ngưng tụ được ba phách.

Lý Phong không chút do dự, tấn công về phía nó.

Ngay lập tức, hư không giăng kín mây đen, vô số lôi điện xuất hiện, uy áp trời đất buông xuống, sau đó ngưng tụ thành một thanh trường kiếm, đánh về phía yêu thú Tê giác.

“Gào!!!”

Dưới công kích này,yêu thú Tê giác gầm lên giận dữ. Chiếc sừng trên đầu nó lập tức không ngừng to lên, tạo thành một hư ảnh khổng lồ, muốn phá tan công kích của Lý Phong.

Hư ảnh của nó nhìn rất khủng bố, nhưng dùng để đối phó với kiếm quang của Lý Phong thì hoàn toàn không có chút tác dụng gì.

“Răng rắc!”

Vừa mới tiếp xúc với kiếm quang thì hư ảnh sừng lớn của yêu thú Tê giác lập tức bị đánh nát, trường kiếm không chút yếu thế, nhanh chóng xẹt qua thân thể nó.

Vô số kiếm quang không ngừng nhảy múa trên người yêu thú Tê giác, cắn nát mọi sinh cơ trong cơ thể nó.

Mọi chuyện nói thì dài, nhưng thực chất diễn ra lại chưa tới một giây. Yêu thú Tê giác không cam lòng gầm lên một tiếng, sau đó thân thể đồ sộ đổ rầm xuống mặt đất.

Chương 407: Nháy mắt hạ gục tất cả! Yêu thú Tê giác ngưng tụ được ba phách cũng bị Lý Phong nháy mắt hạ gục.

Trong nháy mắt, sáu con yêu thú cường đại bị Lý Phong giết sạch! Toàn bộ quá trình chưa đến ba giây.

“Thực lực của Lý Phong… mạnh thật!”

Tiêu Vân Lâm đứng cách đó không xa, nhìn tình hình chiến đấu nơi này, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.

Lý Phong mới đột phá bao lâu chứ? Hơn một tháng trước, tại trận chiến ở dãy núi Thiên Dực, hắn cũng phải tốn không ít công sức mới đánh chết được Bạch Nguyên Hàn, mà trên thực tế, Bạch Nguyên Hàn mới chỉ ngưng tụ được hai phách mà thôi.

Thế mà hiện giờ, con yêu thú Tê giác ngưng tụ được ba phách, lực phòng ngự kinh người cũng không phải là đối thủ của Lý Phong, bị hắn nháy mắt hạ gục.

Chỉ mới qua hơn một tháng mà thực lực của Lý Phong đã đạt tới trình độ này rồi!

Có thể nháy mắt hạ gục yêu thú Tam phách, thực lực của Lý Phong chính là Thất Phách cảnh đỉnh phong!

Thất Phách cảnh đỉnh phong mười bảy tuổi…

Tiêu Vân Lâm không dám suy nghĩ tiếp nữa, đến cả Thiên Vũ vương thời còn trẻ cũng không được như thế này.

“Sáu con yêu thú trình tự Thất Phách cảnh đều bị Lý Phong giết chết rồi!”

“Quá cường đại!”

“Sau này Lý Phong chắc chắn sẽ trở thành người mạnh nhất của lục địa Hắc U!”

Sau khi sáu con yêu thú kia chết thì cục diện chiến đấu lập tức đảo ngược. Những con yêu thú khác nhìn thấy thủ lĩnh của mình đã tử vong thì cũng không dám tiếp tục chiến đấu nữa mà nhanh chóng bỏ chạy.

Mặc dù chúng nó vô cùng cuồng bạo, nhưng vẫn còn lưu lại một chút lý trí.

“May mà ta tới kịp.”

Lý Phong nghe thấy tiếng mọi người hoan hô, trong lòng cũng thở phào một hơi.

Lúc trước hắn dùng phi hành khí tới đây, nhưng ngay lúc trận pháp bị đánh nát thì Tiêu Vân Lâm nhanh chóng dùng lệnh bài nội bộ truyền tin tức.

Lý Phong nhận được tin thì lập tức dùng thủ đoạn Thuấn di tới đây.

May mà trước đó hắn từng tới quận Thanh Vô nên vẫn nhớ được vị trí, sau vài lần Thuấn di đã tới được nơi này.

Nếu như muộn vài chục giây thôi thì nơi này chắc là đã không còn ai sống sót.

“Tiểu Phong…”

Một âm thanh vang lên, Chu Hải Đào đi tới trước mặt Lý Phong, mỉm cười nhìn hắn.

Vừa rồi ông ta còn tưởng mình chắc chắn phải chết, không ngờ lại may mắn còn sống.

“Chu thúc, thúc không sao chứ?’ Lý Phong nhìn người đàn ông trung niên trước mặt, dò hỏi.

“Ta không sao.”

Chu Hải Đào vội vàng xua tay: “May mà cháu tới nơi này, nếu không thì quận Thanh Vô đã gặp phải nguy hiểm rồi.”

Chu Dao ở bên cạnh ông ta, trầm mặc một chút rồi lên tiếng: “Lý Phong, cảm ơn ngươi đã cứu chúng ta.”

Hắn nhìn Chu Dao một cái, gật gật đầu, cũng không nói gì thêm. Lý Phong lại nhìn sang Chu Hải Đào: “Chu thúc, cháu đi xử lý những con yêu thú khác.”

Thân ảnh hắn khẽ động, nhanh chóng xuất hiện trong hư không. Trường kiếm trong tay hắn không ngừng huy động, từng luồng kiếm quang cứ thế bay ra.

Những kiếm quang này chi chít, gần như phủ khắp trời đất. Dưới sự khống chế của Lý Phong, từng luồng kiếm quang không ngừng bay ra, mỗi một luồng kiếm quang đều vô cùng chuẩn xác mà đánh lên người một con yêu thú.

Cho dù là yêu thú trình tự Đan Nguyên cảnh tiếp xúc phải những luồng kiếm quang này đều không có chút năng lực ngăn cản nào, khí tức sinh mệnh nhanh chóng lụi tàn.

“Không ngờ thực lực của Tiểu Phong có thể đạt được tới trình độ này, Thiên Dương đúng là có phúc, có được một người con trai ưu tú như thế.”

Chu Hải Đào nhìn về phía Lý Phong ở trên hư không, trong mắt không giấu được vẻ hâm mộ.

Khi Lý Phong còn nhỏ, ông ta đã từng bế hắn, ai mà ngờ tiểu tử ngày đó bây giờ đã trưởng thành đến trình độ này?

“Đáng tiếc, nếu như mối hôn ước giữa Lý Phong và Tiểu Dao không bị hủy bỏ…” Nghĩ đến đây, trên mặt Chu Hải Đào lại lộ ra vẻ đáng tiếc.

Người con rể như Lý Phong đúng là khiến ông ta vô cùng hài lòng.

Chu Hải Đào nghĩ vậy, vô thức lại nhìn về phía Chu Dao ở bên cạnh. Lúc này, Chu Dao đang ngơ ngác nhìn thân ảnh trong hư không, giống như không chú ý tới gì nữa.

Chu Hải Đào nhìn thấy thế thì vẻ mặt hơi biến hóa.

“Tiểu Dao không phải là thích Tiểu Phong đó chứ…” Ông ta biến sắc.

Lúc trước là một tình Chu Dao đi tới nhà họ Lý để giải trừ hôn ước, cho dù là bất cứ ai đứng ở trên lập trường của Lý Phong thì đều sẽ cảm thấy phẫn nộ. Hơn nữa, lúc trước Lý Phong cũng đã tới nhà họ Chu trả lại ngọc bội, ông ta cũng nhìn ra được suy nghĩ của Lý Phong.

Xét về thực lực hiện tại thì Chu Dao và Lý Phong càng không có khả năng.

Hai bên vốn dĩ càng lúc càng xa, gần như không có điểm chung nào, nhưng hiện giờ Chu Dao hình như đã thay đổi.

“Hi vọng Tiểu Dao không có suy nghĩ đó.” Chu Hải Đào âm thầm thở dài một hơi.

Ông ta cũng không nói gì thêm, đây là chuyện giữa Chu Dao và Lý phong, ông ta cũng không tiện nhúng tay vào.

Vút! Vút! Vút!

Trong hư không, từng tiếng kiếm quang bay lượn, trên mặt đất cũng chất đầy thi thể yêu thú.

Khoảng chừng mười mấy giây sau, Lý Phong rốt cuộc cũng dừng lại. Hắn vung tay phải lên, tất cả kiếm quang biến mất, mà trường kiếm cũng về lại trong tay hắn.

Lúc này, xung quanh khu vực này không còn một con yêu thú nào nữa, tất cả đã bị Lý Phong giết sạch!

Xoạt!

Hư không dao động, Tiêu Vân Lâm xuất hiện bên cạnh Lý Phong. Ông ta vui vẻ cười nói: “Ha ha, Lý Phong, lần này may mà có ngươi, nếu không thì chúng ta nguy rồi.”

Chương 408: Trùng hợp? Mặc dù vui sướng là vậy, nhưng trong mắt ông ta vẫn lộ ra vẻ khiếp sợ, hiển nhiên đã bị thực lực của Lý Phong hù dọa.

Đám yêu thú khiến bọn họ hoàn toàn tuyệt vọng, thế mà lại bị Lý Phong xử lý chưa quá hai mươi giây!

Lúc ông ta đứng cạnh Lý Phong, thân thể không tự chủ được mà hơi khom xuống, gương mặt cũng lộ ra vẻ kính sợ.

Nhược giả sợ cường giả, đây là trời sinh, dựa vào thực lực của Lý Phong có thể dễ dàng hạ gục được ông ta.

Thế nên ông ta nói chuyện cũng phải cẩn thận hơn.

Lý Phong không nói thêm gì, hắn hơi trầm ngâm một chút: “Tiêu Vân Lâm, quận Thanh Vô sao đột nhiên lại có nhiều yêu thú trình tự Thất Phách cảnh đến như vậy?”

Những quận thành khác chỉ có một yêu thú Thất Phách cảnh và mấy yêu thú Đan Nguyên cảnh mà thôi.

Vậy mà quận Thanh Vô vừa mới bắt đầu đã xuất hiện bốn con yêu thú Thất Phách cảnh, sau đó lại có thêm hai con nữa tới!

Tổng cộng sáu con yêu thú cường đại, còn dẫn theo vô số Đan Nguyên cảnh và những cảnh giới khác đến, điên cuồng công kích một quận thành nhỏ như quận Thanh Vô.

Lý Phong biết đám yêu thú này đến từ rừng Hắc Vụ. Nói thật, khoảng cách giữa quận Thanh Vô và rừng Hắc Vụ rất xa. Đám yêu thú đó không công kích những quận thành gần, mà lại vượt ngàn dặm xa xôi tới nơi này, vô cùng kỳ quái.

“Chuyện này…”

Nghe thấy Lý Phong hỏi như vậy, Tiêu Vân Lâm sửng sốt. Ông ta lắc đầu: “Chuyện này ta cũng không rõ lắm.”

Những yêu thú đó bị sinh mệnh Ma loại ăn mòn ý chí, công kích không theo quy luật nào, không ai biết mục đích của bọn chúng là gì.

Lý Phong hơi trầm tư. Tất nhiên, hắn cũng chỉ cảm thấy kỳ quái nên mới thuận miệng hỏi một chút như vậy thôi.

“Lý Phong, câu này của ngươi khiến ta bỗng nhiên nhớ đến một số chuyện.”

Lý Phong cũng không định nghĩ nhiều, nhưng Huyền Long ở trong lồng giam linh lực đột nhiên lên tiếng.

Lúc trước tàn hồn của ông ta ở tại dãy núi Vân Vụ của quận Thanh Vô, ông ta cũng bị Lý Phong bắt ở chỗ này. Thế nên từ sau khi đến nơi này thì ông ta vẫn luôn im lặng, bây giờ lại đột nhiên lên tiếng.

“Nhớ đến chuyện gì?” Lý Phong nghe vậy thì nghi ngờ hỏi.

Chẳng lẽ quận Thanh Vô thực sự có gì đó đặc biệt?

Huyền Long trầm mặc một chút rồi nói: “Ngươi cũng biết lúc trước tàn hồn của ta ở tại dãy núi Vân Vụ đúng không?”

Lý Phong gật đầu. Cơ duyên ở dãy núi Vân Vụ trước kia xuất hiện hoàn toàn do Huyền Long chủ đạo. Ông ta cố tình hấp dẫn bọn họ đến đó, sau đó tìm kiếm cơ thể mới.

Nhưng mà cuối cùng ông ta trộm gà không được còn mất cả nắm gạo, không những không được như ý mà còn bị nhốt ở trong lồng giam linh lực.

“Có thể ngươi không biết, cũng không chú ý đến một số tin tức, không phải bất cứ nơi nào cũng thích hợp để cho tàn hồn sinh sống.”

Huyền Long nói tiếp: “Nếu như lựa chọn địa phương không thích hợp, thì thời gian trôi qua, tàn hồn sẽ không ngừng suy yếu, thậm chí còn có thể hoàn toàn tiêu tán.”

Lý Phong nghe vậy thì động lòng: “Ý ngươi là dãy núi Vân Vụ có gì đặc biệt?”

Huyền Long để tàn hồn của mình lưu lại dãy núi Vân Vụ, chắc chắn là do có gì đó đặc biệt.

“Ừm, lúc trước ta vô tình đi tới dãy núi Vân Vụ, sau đó phát hiện ra nơi đó có tác dụng ôn dưỡng linh hồn. Ta thử nghiệm một chút, phát hiện cho dù là tàn hồn thì cũng không có gì khác biệt, giống như ở trong suối Linh hồn vậy.” Huyền Long nói.

Suối Linh hồn cũng có tác dụng ôn dưỡng linh hồn, thích hợp cho tàn hồn.

Lúc trước, khi Lý Phong đi vào không gian trong rừng Hắc Vụ, tàn hồn của sinh mệnh Ma loại kia cũng đang ôn dưỡng ở trong suối Linh hồn.

“Thế nên ta mới lựa chọn để tàn hồn của mình ở đó.” Huyền Long nói.

Trong lòng Lý Phong lập tức chuyển động rất nhiều ý tưởng, hắn suy nghĩ một chút rồi nói: “Dãy núi Vân Vụ có bảo vật gì sao?”

Theo như Huyền Long nói thì dãy núi Vân Vụ chắc chắn phải tồn tại bảo vật gì giống với suối Linh hồn.

“Ta cũng không biết nữa.”

Huyền Long lắc đầu: “Lúc đó ta mới chỉ là Tam Hồn cảnh trung kỳ, không tìm được bảo vật nào, cũng không cảm nhận được nơi đó có không gian nào khác!”

Sau khi đạt tới Tam Hồn cảnh thì linh hồn sẽ vô cùng nhạy bén, cho dù có không gian nào thì chỉ cần dò xét là có thể phát hiện được ra.

Nhưng ông ta lại không có thu hoạch gì.

“Không có bảo vật?” Lý Phong nhíu mày.

Hắn suy nghĩ một chút, rồi lại hỏi: “Ngươi nói nơi thích hợp để cho tàn hồn sinh sống rất ít, vậy ở trong đế quốc Thiên Vũ có khoảng bao nhiêu khu vực?”

Huyền Long suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Những khu vực đó có nơi hiệu quả mạnh, có nơi hiệu quả yếu, có nơi còn có thể gây ra thương tổn đối với linh hồn. Khu vực như dãy núi Vân Vụ không gây ra bất cứ thương tổn nào cả, thậm chí còn mang lại tác dụng tốt. Ta phỏng đoán toàn bộ bốn đại lục của đế quốc Thiên Vũ cũng chưa tới mười khu vực như thế đâu.”

“Chưa tới mười khu vực?” Lý Phong khiếp sợ.

Vừa rồi đám yêu thú thuộc về rừng Hắc Vụ lại vượt đường xa xôi tới tấn công quận Thanh Vô đã khiến cho Lý Phong nghi hoặc.

Bây giờ Huyền Long lại nói dãy núi Vân Vụ kỳ dị, toàn bộ đế quốc Thiên Vũ có chưa tới mười khu vực có thể ôn dưỡng linh hồn.

Nếu một chuyện thì có thể là trùng hợp, nhưng nếu là hai chuyện ở cạnh nhau thì chắc chắn mọi chuyện không hề đơn giản như vậy.

Chương 409: Thăm dò dãy núi Vân Vụ 1 Trên đời làm gì có nhiều chuyện trùng hợp như vậy, nếu như xuất hiện thì chắc chắn có gì liên quan đến nhau. Chẳng qua mối liên quan này đang bị che giấu, nên chưa phát hiện ra mà thôi.

Thế nên Lý Phong cảm thấy quận Thanh Vô, hoặc là dãy núi Vân Vụ có gì đó quái lạ!

“Tiểu Phong.”

Đúng lúc này, Chu Hải Đào lại bay tới, cười nói: “Vất vả lắm mới có dịp cháu tới quận Thanh Vô, nhất định phải tới nhà họ Chu chúng ta chơi một chuyến. Lần trước ta tới nhà họ Lý vài lần, đều không gặp được cháu.”

Tiêu Vân Lâm nghe vậy thì cười ha hả: “Kìa Chu gia chủ, Lý Phong mãi mới có dịp tới quận Thanh Vô, các thế lực khác chúng ta cũng rất hoan nghênh hắn, cũng phải để hắn tới gia tộc chúng ta chơi nữa chứ.”

“Đúng vậy, lần này Lý Phong ngươi đã cứu tính mạng của toàn bộ gia tộc chúng ta, gia tộc chúng ta nhất định sẽ chuẩn bị thật nhiều bảo vật coi như cảm ơn ngươi.”

“Nhà họ Trương chúng ta cũng thế…”

Những thế lực khác cũng vội vàng lên tiếng.

Thiên tài cỡ này, làm gì có ai không muốn làm quen chứ?

Mới chỉ mười bảy tuổi mà đã đạt tới trình độ này, tương lai Lý Phong đột phá đến Tam Hồn cảnh cũng không phải chuyện gì khó khăn.

Hơn nữa, Lý Phong được Thiên Vũ vương vô cùng coi trọng, nói không chừng sau này Lý Phong sẽ là người tiếp nhận vị trí Thiên Vũ vương!

Phải biết rằng, Thiên Vũ vương đã từng là thiên tài cường đại nhất của đế quốc Thiên Vũ, mà biểu hiện của Lý Phong còn khủng bố hơn cả Thiên Vũ vương lúc trước! Hoàn toàn có hi vọng đạt tới trình độ như Thiên Vũ vương.

Trước sự nhiệt tình của mọi người như vậy, Lý Phong lại lắc đầu: “Cảm tạ ý tốt của các vị, nhưng ta vẫn còn có việc phải làm.”

Nói xong, Lý Phong lại nhìn về phía Chu Hải Đào: “Chu thúc, chờ cháu làm xong chuyện sẽ tới nhà họ Chu bái kiến thúc.”

“Tiểu Phong, chuyện của cháu quan trọng hơn.” Nghe Lý Phong nói vậy, Chu Hải Đào vội vàng nói.

Gương mặt ông ta tràn đầy ý cười, những lời này của Lý Phong khiến cho ánh mắt của những thế lực khác nhìn về phía nhà họ Chu bọn họ không giống nhau.

Hiển nhiên, mối quan hệ giữa nhà họ Chu bọn họ là Lý Phong không bình thường, sau này những thế lực Thất Phách cảnh cũng không dám tùy tiện đắc tội với nhà họ Chu.

“Các vị, ta xin phép đi trước.”

Lý Phong liếc mắt nhìn mọi người một cái, sau đó lập tức biến mất khỏi đây.

...

Đây là một khu vực núi non hùng vĩ, dãy núi này chỉ có một đường vào, xung quanh đều bị rào chắn ngăn lại.

Trước mắt đều là sương mù dày đặc, không nhìn được tình cảnh bên trong, chỉ có thể thấy mấy hòn đá nhô lên phía trước.

“Lại tới nơi này.” Lý Phong nhìn cảnh tượng quen thuộc trước mắt, nghĩ thầm.

Đây là dãy núi Vân Vụ!

Trên thực tế, dãy núi Vân Vụ hoàn toàn có thể gọi là nơi Lý Phong bắt đầu quật khởi!

Lần đầu tiên tiến vào nơi này, hắn vẫn còn đang ở Luyện thể cảnh, nhưng sau khi tranh đoạt cơ duyên kết thúc, hắn đã có thể giết chết Tiên Thiên cảnh!

Cũng chính vì thể hiện ra thiên phú và tiềm lực, mà phủ Thần Văn mới tới quận Hoang Lâm thu nhận hắn.

Hắn được sử dụng tài nguyên của phủ Thần Văn, hơn nữa còn được tiến vào vực thẳm Ma Vực…

Từng bước từng bước tiến lên, cuối cùng mới có được Lý Phong của hiện tại!

“Hả?”

Lý Phong đang suy nghĩ, bỗng nhiên hắn nhìn về một chỗ. Nơi đó có một người đàn ông trung niên đi tới.

Người đàn ông mặc áo da thú, lưng cõng một bộ cung tên, còn dắt tay một cô bé.

“Lý Phong, là ngươi à?”

Người đàn ông trung niên nhìn thấy Lý Phong thì gương mặt lập tức lộ ra vẻ vui sướng: “Đám yêu thú ở quận Thanh Vô đột nhiên không thấy động tĩnh gì nữa, xem ra đều là do ngươi giết.”

“Du Mục.” Lý Phong nhìn người đàn ông trước mắt, mỉm cười.

Đây là người lúc trước hắn từng gặp, cũng là người nói cho hắn biết một số tin tức về dãy núi Vân Vụ.

“Du Mục đại ca, huynh vẫn luôn ở chỗ này, không rời đi sao?” Lý Phong nhìn về phía Du Mục, dò hỏi.

Những người khác đều đã chạy đến nơi khác, hoặc là tới ở gần nhóm cường giả như Tiêu Vân Lâm, nhưng Du Mục lại vẫn ở nơi này.

“Rời đi? Có thể rời đi đâu được đây?”

Du Mục lắc đầu: “Tổ tiên của ta vẫn luôn sinh sống ở nơi này, nơi này là cội nguồn của ta. Cho dù có phải chết thì ta cũng muốn chết ở nơi này.”

“Cha.”

Ông ta vừa nói xong thì cô gái nhỏ bên cạnh đã bất mãn hô lên.

“Được rồi, Thanh Thanh, cha không nói những lời đó nữa.” Du Mục nhìn con gái mình, trong lắp lập tức hiện lên ý cười, giọng nói đầy vẻ chiều chuộng.

Sau đó, ông ta lại nhìn về phía Lý Phong, cười nói: “Lý Phong, lúc trước ngươi ở trong dãy núi Vân Vụ đã cứu mạng của ta, ta vẫn luôn chưa có cơ hội cảm tạ. Bây giờ chúng ta được gặp lại nhau, ngươi nhất định phải tới nhà của ta một chuyến, ta có thứ này muốn đưa cho ngươi.”

Lúc trước, cơ duyên trong dãy núi Vân Vụ xuất hiện, ông ta cũng muốn có được bảo vật, nhưng thực lực yếu nên suýt chút nữa mất mạng, may mà có Lý Phong cứu ông ta.

Chương 410: Thăm dò dãy núi Vân Vụ 2 Ơn cứu mạng này ông ta vẫn luôn ghi nhớ, chẳng qua là sau đó không gặp lại được hắn, nên đành phải đè nén trong lòng.

Lý Phong nghe thế thì cười: “Chuyện lúc trước chỉ là tiện tay mà thôi, bây giờ ta còn phải vào trong dãy núi Vân Vụ có việc.”

Du Mục nghe Lý Phong nói thế thì vội vàng nói: “Vậy ngươi rời khỏi dãy núi Vân Vụ nhất định phải tới nhà ta một chuyến, nhà của ta ngay dưới chân núi.”

Ông ta nhìn Lý Phong, trong mắt mang theo đầy vẻ mong đợi.

Nếu không nhờ có Lý Phong thì lúc trước ông ta đã chết ở trong dãy núi Vân Vụ rồi. Nếu vậy thì không biết vận mệnh của cô con gái nhỏ của ông ta sẽ như thế nào, Du Mục thực sự không dám tưởng tượng.

Thế nên, Du Mục vô cùng cảm kích Lý Phong.

Lý Phong nhìn dáng vẻ nghiêm túc đó của Du Mục thì gật đầu, mỉm cười: “Được.”

Nghe thấy Lý Phong đồng ý, Du Mục vô cùng vui vẻ.

“Được rồi, vậy ta vào trong dãy núi Vân Vụ trước đã.” Lý Phong chào một tiếng, sau đó lập tức tiến vào trong núi.

Du Mục nhìn về phía Lý Phong biến mất, âm thầm cảm thán.

Thanh niên mà lúc trước ông ta gặp, không ngờ chỉ sau một thời gian ngắn đã đạt tới trình độ như thế này.

“Đồ vật kia đối với ta mà nói chẳng có tác dụng gì, ta không đột phá được đến Tiên Thiên cảnh, qua vài chục năm nữa sẽ chết, đưa cho Lý Phong là tốt nhất.”

Du Mục nghĩ thầm.

“Cha.” Bỗng nhiên, cô bé nắm lấy tay ông ta.

“Sao thế Thanh Thanh?” Du Mục nhìn con gái mình, cười nói.

“Con đói bụng.” Cô bé nói.

Du Mục nghe vậy thì bật cười: “Được rồi, về nhà cha nấu món ngon cho con ăn.”

Ông ta nắm tay con gái mình, nhanh chóng đi về nhà.

...

Ong…

Lý Phong tản ra linh hồn, xung quanh là một khu vực trống trải, không có người nào.

Lúc trước trong dãy núi Vân Vụ đã có người bị sinh mệnh Ma loại ăn mòn, giết rất nhiều người, thế nên tất cả mọi người đang tìm kiếm cơ duyên trong này đều đã đi ra ngoài.

Lúc này, cả dãy núi chỉ có một mình Lý Phong.

Hắn phóng thích lĩnh vực cường đại, nhanh chóng bao trùm toàn bộ dãy núi Vân Vụ, linh hồn thẩm thấu tới các nơi, tra xét tình hình nơi này.

Nhưng Lý Phong lại chẳng phát hiện ra bất cứ bất thường nào cả.

“Tra xét linh hồn vô dụng thôi, lúc trước ta cũng đã tra xét thời gian dài, nhưng không có chút tác dụng nào.” Huyền Long ở trong lồng giam linh lực lắc đầu nói.

Lúc trước ông ta cũng nghĩ là nơi này có bảo vật, thế nên tra xét vô cùng tỉ mỉ, nhưng vẫn không phát hiện ra được gì.

Hơn nữa, tàn hồn của ông ta vẫn lưu lại dãy núi Vân Vụ này, thế nên cũng càng hiểu biết về dãy núi Vân Vụ hơn, nhưng vẫn không tìm được gì cả.

Lý Phong không nói gì, hắn tra xét thêm một chút, sau đó phóng ra linh hồn của mình.

“Nơi này đúng là có tác dụng đối với linh hồn.” Lý Phong yên lặng cảm nhận một chút.

“Linh hồn là bản chất của sinh mệnh, linh hồn cường đại thì thân thể cũng sẽ càng cường đại, thậm chí còn có tuổi thọ dài hơn.”

Huyền Long cảm thán: “Mà nơi này hoàn toàn là một bảo địa linh hồn. Ví dụ như Chu Vũ của vương phủ quận Viêm Võ, linh hồn cậu ta bị thương tổn nặng nề, nhưng nếu tiến vào nơi này thời gian đủ lâu thì linh hồn có thể chậm rãi phục hồi.”

Linh hồn của Chu Vũ bị thương nặng, theo thời gian lại càng ngày càng nghiêm trọng hơn, căn bản không có cách nào ngăn cản, đến cả vương phủ quận Viêm Võ cũng không có biện pháp nào, có thể thấy được chỗ tốt của nơi này.

“Nhưng nơi này lại rất khó phát hiện, trừ khi là Thất Phách cảnh có linh hồn cường đại hoặc Tam Hồn cảnh tới đây thì mới có thể phát hiện ra tình hình nơi này.”

Những thế lực xung quanh quận Thanh Vô cường đại nhất cũng chỉ là thế lực Thất Phách cảnh, hơn nữa chủ yếu là Thất Phách cảnh ngưng tụ được một phách hoặc hai phách.

Mà ở dãy núi Vân Vụ, cho dù là cường giả Thất Phách cảnh đỉnh cấp mà linh hồn yếu thì cũng không phát hiện ra được chỗ tốt của nơi này.

Hiện giờ Lý Phong ngưng tụ được năm phách, lại có suối Linh hồn, linh hồn của hắn vượt xa người bình thường. Hơn nữa, bởi vì hắn biết tình huống đặc biệt của nơi này nên mới miễn cưỡng cảm ứng được một tia dị thường, còn nếu như chỉ coi nơi này là một khu vực bình thường thì hắn cũng chẳng thể nào phát hiện ra được.

Thế nên sau bao nhiêu thời gian như vậy, cũng chỉ có một mình Huyền Long phát hiện ra sự kỳ dị ở nơi này.

Bình Luận (0)
Comment