“Diêm Quân” thì hung tợn trừng mắt nhìn phán quan áo bào trắng, cả giận nói: “Cái thứ ngu xuẩn, ngươi nói hươu nói vượn cái gì vậy?”
Điện Diêm Vương cùng Sổ sinh tử, bút phán quan đều thuộc về pháp bảo Luân hồi, chỉ khi “phán quyết” Tần Hà ở trong điện Diêm Vương, mới có thể lợi dụng được sức mạnh Luân hồi để trấn sát Tần Hà.
Nhưng mà có vẻ như từ khi bắt đầu Tần Hà đã phát hiện ra manh mối, hơn nữa còn dẫn động dị tượng hoa bỉ ngạn xuất hiện, điều ngày nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
Bởi vì thật sự chỉ có thánh hiền dương gian, mới có thể dẫn động loài hoa suy nhất Minh giới xuất hiện tiếp dẫn.
Từ khi mạt pháp đến nay, người như vậy cực kỳ ít ỏi.
Từ khi Đại Lê lập triều đến nay, chỉ xuất hiện có ba vị.
Một vị là Lưu Cơ, người có đại công lập triều, một vị là Thánh đạo cự tử Dương Minh, vị còn lại là Lăng Vân đạo trưởng Lăng Vân quan.
Đây là vị thứ tư, được thiên cơ che đậy, Thanh Ngưu Đại Tiên không hề nổi danh, Tần Hà.
Vì phá bỏ tầng thiên cơ che đậy kia, bọn họ đã vận dụng không ít thủ đoạn, thậm chí có một vài thủ đoạn nhất định phải qua Diêm Quân ngầm đồng ý mới có thể sử dụng.
Nhân gian lại xuất hiện thánh hiền, cho dù là Diêm Quân Địa phủ, cũng không thể làm như không thấy.
Thiên Đình tan vỡ, chư Thần quy ẩn, thế giới chia làm ba mảnh.
Một là tàn giới Thiên Đình, hiện tại đang bị một đám Ngụy Thần chiếm cứ.
Một là Địa phủ, Âm quan phong Thần, địa vị ngang với “Ngụy Thần Thiên Đình”.
Mảnh lớn nhất vẫn là dương gian, chúng sinh cho dù chịu đủ mạt pháp kiềm chế, nhưng vẫn có những người kinh tài tuyệt diễm thành tựu được thánh hiền chi vị.
Điện Diêm Vương, chính là trọng bảo do các đời Diêm Quân chấp chưởng, lấy lực lượng Luân hồi để khu động, cho dù là bậc thánh hiền tiến vào bên trong, một khi bị phán định có tội ác tày trời, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn mà đi vào khuôn khổ.
Dù sao điện Diêm Vương, dụng cụ của Luân hồi, cũng là Thần di thời đại Thiên đình thần thoại, chính là Thần vật.
Thánh hiền so sánh với nó, là rất yếu nhược.
Chỉ là ngay từ đầu Tần Hà đã biểu hiện hoàn toàn không phối hợp, bọn họ đã hao phí rất nhiều lực lượng Luân hồi để tách hồn phách hắn ra khỏi thân thể, nhưng vẫn khó có thể đối phó.
Canh Mạnh bà hoàn toàn vô hiệu, uy áp linh hồn lại càng có xu thế bị nghiền áp.
Mấu chốt nhất là, dường như ngay từ đầu, hắn đã nhìn xuyên thấu rõ ràng đây là một ván cờ.
Mà đây vẫn chưa tính là cái gì, Tào quan Giả Sung giả mạo phán quan lại bất ngờ nói ra thân phận thực sự của mình.
Đây quả thực là thiểu năng trí tuệ!
Việc tự mình sử dụng điện Diêm Vương này cũng không hề thuộc phạm vi mà Diêm Quân ngầm đồng ý!
Giờ khắc này, Lăng Thiên Phạm rất rất muốn bóp chết cái tên cực kỳ ngu xuẩn kia, thành việc thì ít, hỏng việc thì nhiều, chỉ có phá là giỏi.
“Nha, vội vàng phủ nhận như vậy làm gì?” Tần Hà lập tức vui vẻ, chỉ vào Lăng Thiên Phạm nói: “Còn ngươi, lại là nhân vật phụ nào đây, dám giả mạo Diêm Quân?”
Em vợ Lăng Lập Hằng, cái danh này vừa xuất hiện, Tần Hà lập tức đã hiểu rõ nguyên do làm ra cái hố bẫy này.
Lăng Lập Hằng, chính là cái tên quan Thành Hoàng trong miếu Thành Hoàng ở đất Lỗ mà mình đã đập kia, kẻ có ý đồ bao che cho hung linh, về sau báo ra danh hào Ngưu thống lĩnh Ngưu Mã Ty.
Có điều không thể ngờ rằng, Ngưu thống lĩnh chưa thấy đâu, ngược lại là đi ra một cái cục như vậy.
Cũng phải nói, như vậy đã coi như là rất lợi hại.
Tòa đại điện này mơ hồ có Thần uy bao quanh, thật sự không đơn giản.
Tần Hà chất vấn, lúc này đến phiên Lăng Thiên Phạm giống như Giả Sung, ông ta chỉ cảm thấy miệng mình đã mất đi khống chế, vô ý thức nghĩ đến cái gì liền nói ra cái đó: “Ta chính là Phó quan tuần thành thành Diêm La, Lăng Thiên Phạm.”
Lời này vừa ra, đến lượt Giả Sung cùng một đám Âm quan há hốc miệng thành hình chữ “O”.
Vừa mới rồi ông ta còn mắng Giả Sung là thứ ngu xuẩn, nói hươu nói vượn, quay đầu một cái đã bàn giao cả quần lót?
Đặc biệt là Giả Sung, ông ta lập tức biểu lộ “Cũng không gì hơn cái này”, ai cũng đừng khinh thường ai.
Đều tại cháu trai cả Lăng Lập Hằng của ngươi, chọc ai không tốt, lại chọc thánh hiền dương gian, giờ còn oán được ai?
Lần này thì hay rồi, trình diễn không nổi nữa, chỉ có thể đối cứng.