Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 392 - Chương 392 - Ngưu Thống Lĩnh

Chương 392 - Ngưu thống lĩnh
Chương 392 - Ngưu thống lĩnh

“Này, dương dân to gan, dám đánh cắp thần khí Luân Hồi Âm Ti, phải bị tội gì!”

Tối hôm đó, đêm đen gió lớn, Tần Hà đang ung dung nhàn nhã vác đại thiết sạn đi săn trên đường phố, đột nhiên có một đàn quạ đen thình lình xuất hiện, bay quanh trên đỉnh đầu Tần Hà tạo thành một vòng xoáy màu đen khổng lồ.

Ngay sau đó, từ giữa trung tâm vòng xoáy đen kịt kia, có một cái bóng cao to rơi xuống, chỉ vào Tần Hà gầm quát.

Tần Hà tập trung nhìn kỹ, ồ, cái thứ đồ chơi này rất lớn nha.

Toàn thân đen sì, cao tới hơn hai trượng, nửa thân trên là người, nửa thân dưới lại là một cặp móng trâu, đầu là một cái đầu trâu to lớn, mắt trâu trợn trừng trừng.

Âm khí kinh khủng tràn ngập khắp trời đất.

Quạ đen quanh quẩn không ngừng kêu vang, cuốn lên âm khí, hoàn cảnh xung quanh dần dần thay đổi.

Đường đi biến mất, nhà cửa biến mất.

Đá xanh dưới chân cũng biến thành một mảnh đất khô cằn, không ngừng có khói xám đen từ những kẽ đất khô nứt tràn ra.

Bốn phía mịt mù, có ánh sáng, nhưng lại không biết ánh sáng từ đâu phát ra.

Khí tức của hơi khói này Tần Hà rất quen thuộc – Đây là khí tức của Minh thổ.

Thân đang bước đi ở dương gian, đột nhiên đã bị kéo vào trong một phương không gian Minh thổ, đây chính là thủ đoạn của Âm ti, giống như lần trước hắn cũng bị kéo vào “Địa phủ” ở bãi tha ma như vậy.

“Ngươi là ai vậy?” Ánh mắt Tần Hà sáng lên.

Cái tên cao to này, trông bề ngoài có vẻ tốt đấy.

Đêm nay hắn đi lượn quanh đường phố cả buổi, cũng chẳng đánh được một con mồi nào ra dáng cả.

Bất ngờ lại có niềm vui tới.

“Hừ, ngươi có gan trộm thần khí Âm ti, lại nhát gan không dám nhận ra bản tôn?” Người đầu trâu đập cán xà mâu trong tay xuống đất, lập tức mặt đất cũng nảy lên một cái.

Cán mâu kia to chừng cái bát, dài hơn ba trượng, trên mũi mâu có lệ hồn với vẻ mặt vặn vẹo dữ tợn đang giãy dụa gào thét.

“Nếu ngươi còn định nói chuyện với đại gia ta như vậy, ta sẽ không khách khí nữa.” Tần Hà sầm mặt lại.

Cái gì gọi là đánh cắp thần khí Âm ti, đó gọi là đánh cắp à?

Phải gọi là thu được!

Cái gì gọi là nhát gan không dám nhận ra? Ta cmn biết ngươi là ai à?

Đã không biết nói chuyện thì đừng có mở miệng nói chuyện!

Vừa nói dứt câu, Tần Hà thả cái xẻng đen lớn từ trên vai xuống, “rầm” một tiếng.

Ôi, động tĩnh kia, còn lớn hơn động tĩnh mà xà mâu trong tay người đầu trâu nện xuống đất gây ra.

Nhưng mà người đầu trâu kia không hề tỏ ra nhượng bộ chút nào, thậm chí sắc mặt còn lộ vẻ âm trầm hơn, y vươn tay chỉ Tần Hà: “Tiểu tử, ngươi nghe cho kỹ đây, bản Thống lĩnh chính là đại nguyên soái binh mã Ngưu mã ti Quảng tiền điện Địa Phủ, còn không mau giao ra thần khí ngươi đã đánh cắp!”

“Thì ra ngươi chính là chỗ dựa của Lăng gia, Ngưu Thống lĩnh.” Tần Hà gật gật đầu, sau đó trực tiếp mắng nó ba chữ: “Giao mẹ ngươi!”

Cái đám Địa phủ này, thật sự là tên nào cũng tự mình cho mình làm “Thần”, một tên so một tên càng không biết nói chuyện.

Đầu tiên là Lăng Lập Hằng, tiếp đó là Lăng Thiên Phạm, Giả Sung.

Đây là thù mới thêm hận cũ a.

“Điêu dân to gan lại dám nói năng lỗ mãng với bản Thống lĩnh như vậy, xem bản Thống lĩnh sẽ trấn ngươi vào Minh Ngục Cửu U, khiến ngươi vĩnh viễn không được siêu thoát, nhận hết hình phạt vô gian như thế nào.”

Ngưu Thống lĩnh sát khí lăng lệ, không chút do dự đâm thẳng xà mâu về phía Tần Hà, tốc độ nhanh như sét đánh, đây hoàn toàn chính là không có ý định cho Tần Hà một con đường sống.

Tần Hà thấy vậy, được lắm.

Hắn vung mạnh cái xẻng đen lớn, cứng đối cứng với xà mâu.

“Rầm!”

Một tiếng nổ lớn vang lên, Minh thổ dưới chân Tần Hà hơi lún xuống.

Xà mâu bị uốn cong tạo thành một góc độ cực lớn, sau đó đột nhiên bắn ngược lại.

Thân thể khổng lồ của Ngưu thống lĩnh không khỏi lui hai bước mới dừng được thế lại.

Cao thủ so chiêu, chỉ cần một kích đã biết được nông sâu.

Sắc mặt Ngưu Thống lĩnh biến đổi, chỉ mâu vào Tần Hà: “Kẻ dám trộm thần khí Âm ti, quả nhiên là có mấy phần năng lực, có điều tốt nhất là ngươi đừng chỉ có mỗi chút bản lĩnh này, bằng không ngươi vẫn sẽ khó tránh được số mệnh vĩnh viễn bị trấn dưới Cửu U!!”

Nói xong, Ngưu Thống lĩnh ngửa mặt lên trời thét dài.

Âm khí bao quanh lập tức hóa thành du long, thân hình nó đột nên cao to thêm gấp hai lần, cơ bắp hồn thân giống như là Cù long tràn đầy sức mạnh bùng nổ, mắt trâu đỏ rực màu máu.

Khí tức kinh khủng rung động đất trời, toàn bộ Minh thổ đều đang chấn động.

Trong vô tận âm khí, có tia chớp đỏ rực đang bắn lan ra, phảng phất như là muốn xé rách toàn bộ một phương Minh thổ này.

Tần Hà thấy vậy thì hai mắt càng tỏa sáng.

Không hổ là Thập đại Âm soái Địa Phủ.

Không nói những thứ khác, chỉ mỗi khí tức này thôi đã thấy lợi hại hơn gấp mấy lờn Hạn Bạt ở đất Lỗ!

Khi nó cúi đầu từ trên cao nhìn xuống, cái cảm giác áp bách về mặt thị giác kia.

Quả thực chính là một tôn Ma Thần!

Đủ để chấn nhiếp cửu thiên thập địa, duy ngã độc tôn!

Lợi hại, lợi hại!

Đây hoàn toàn chính là tồn tại mạnh nhất mà Tần Hà đã từng gặp, chưa có kẻ nào thứ hai.

“Nhận lấy cái chết!”

Ngưu Thống lĩnh gầm thét, quét ngang xà mâu, vọt thẳng về phía Tần Hà.

Khí thế kia, Tần Hà cảm giác như là một ngọn núi lớn đang nghiền ép về phía mình vậy.

“Ông!”

Xà mâu với những tia sét đỏ tươi quấn quanh, đập mạnh xuống Tần Hà.

Nhanh như sét đánh, thế như núi lở, khí tức kinh khủng giống như một tòa núi cao ngút trời đổ ập xuống, khiến cho người ta hoàn toàn không thể di chuyển.

Cho dù là Tần Hà, cũng cảm nhận được lực áp bách không nhỏ, thân hình hắn gần như là đứng yên.

Muốn tránh cũng rất khó!

“Ầm ầm!”

Xà mâu nện xuống, trong nháy mắt Tần Hà đã biến mất, mặt đất xuất hiện một cái hố to rất sâu.

Nhưng mà sắc mắt Ngưu Thống lĩnh cũng không tỏ ra vui vẻ, ngược lại càng ngưng trọng, bởi vì khoảnh khắc mà xà mâu của nó tiếp xúc với cái xẻng lớn màu đen kia, không có nhận thấy kháng lực.

Nhục thân quá yếu thì có thể giải thích, nhưng cái xẻng lớn màu đen kia, tuyệt đối không phải là vật phàm.

Ngay sau đó, Ngưu Thống lĩnh vội vàng quay người.

Nó lập tức nhìn thấy phía sau mình, hai người trông giống Tần Hà y như đúc đang đứng ở hai bên trái phải, đồng thời nhìn về phía nó nhếch miệng nở nụ cười, giơ ngón tay cái lên: “Ai u, không tệ!”

Bình Luận (0)
Comment