Tiểu băng kỳ khí hậu dị thường, cũng không phải là chỉ thời tiết càng thêm mát mẻ.
Mà là thời tiết cực đoan càng nhiều, mùa đông dài dằng dặc, băng tuyết ngàn dặm, tuyết quốc vạn dặm.
Ngày hè nóng bức khó chịu còn kèm theo khô hạn kéo dài.
Bốn mùa, chỉ còn sót lại đông cùng hạ, không thấy xuân thu.
Một năm này thời tiết Kinh thành trở nên nóng nực rất nhanh, chỉ mới Tiểu thử đã giống như tiến vào Tam phục.
Nhưng mặc kệ thời tiết nóng nực như thế nào, dưới bóng cây, trong quán trà, vẫn luôn có thời sự truyền miệng còn nóng hơn cả thời tiết.
Chuyện gì?
Thiêu thi đường Ngụy Vũ, lấy lực lượng một người, đơn đấu toàn bộ giang hồ.
Chuyện này còn phải bắt đầu nói từ sự kiện Ngụy Vũ bị một đám người truy đuổi đến mức phải trốn về Phi Ngư Vệ kia.
Ngụy Vũ bị Thái Tam Đao dẫn theo một đám hảo thủ giang hồ, lấy phương thức quần ẩu, đánh về Phi Ngư Vệ.
Hai bên đều không phục lẫn nhau, nhìn nhau ngứa răng.
Ngụy Vũ thì tất nhiên không cần phải nói.
Đeo mặt nạ đi dạo phố còn có thể bị người vây công, từng đám từng đám ngáng chân chơi chiêu âm hiểm, thiếu chút nữa đã bị ăn thiệt lớn.
Không có một tên nào giảng võ đức, đều là lão âm hiểm vương bát đản.
Mấu chốt nhất là, những chuyện thất đức mà bọn chúng nói kia hoàn toàn không phải do hắn làm ra.
Oan ức nha, phẫn nộ nha, không có chỗ phát tiết a.
Sau khi trở lại Phi Ngư Vệ, hắn nghĩ trái nghĩ phải, con mẹ nó, không được, việc này nhất định phải lấy lại thể diện.
Bằng không mặt mũi Phi Ngư Vệ ở đâu.
Uy nghiêm của người đứng đầu tử đệ hậu bối Phi Ngư Vệ ở đâu?
Những nhà có quyền có thế huân quý, phương hội giang hồ kia, cũng thấy như vậy.
Tên rác rưởi Phi Ngư Vệ, vô duyên vô cớ gây sự, vượt quá giới hạn, phá vỡ quy củ cũ nước sông không phạm nước giếng giữa các bên, ngang nhiên đánh đập đốt cướp, hại người không lợi mình.
Nói về sự kiện lột quần áo các cô nương Di Hồng Viện trên đường phố kia đi, đó là lột quần áo các cô nương à?
Không phải, đó chính là lột đũng quần của bệ đỡ Di Hồng Viện – Tiểu Đao Hội danh môn giang hồ ngàn năm.
Hiện tại phân đà của Tiểu Đao Hội ở Kinh thành đã trở thành trò cười, mất hết thể diện.
Còn có Khai Bình Vương phủ, cả một phòng toàn bộ đầy sổ sách đồng ruộng, một mồi lửa đốt sạch.
Khá lắm, đó chính là cả một phòng khế ruộng đất, sổ sách phiếu nợ, sau một mồi lửa đã bị đốt hết không còn gì, rất nhiều thứ không còn đối chứng, tổn thất nặng nề.
Còn có tử đệ hoàn khố Khách Thị, trứng nát, không còn trông cậy vào việc nối dõi tông đường, ngược lại là bớt một thủ tục để vào cung.
Những phường hội, huân quý khác cũng đều là có thù oán của riêng mình.
Một trận vây đánh cực tốt, kết quả bị Ngụy Vũ dùng một chiêu giả chuồn mất, bọn chúng đều nghẹn một hơi, lại muốn tìm cơ hội.
Song phương nghiến răng nghiến lợi, đều muốn lấy lại mặt mũi.
Có thực lực ra người, không có thực lực ra bạc.
Một quyền ba trăm lượng, một cước năm trăm lượng, một cánh tay năm vạn lượng, một cái chân mười vạn lượng, cái thứ ở giữa kia thì tính giá riêng.
Nếu như có thể biến Ngụy Vũ thành thái giám, ba mươi vạn lượng.
Công khai ghi giá, già trẻ không gạt.
Ngụy Vũ vừa nghe bảng giá này, làm sao có thể nhẫn nhịn được nữa.
Hắn đập bàn một cái, trực tiếp buông lời.
Đám rác rưởi giang hồ vô sỉ, chơi quần ẩu thì có gì tài ba, có gan thì cùng lão tử đơn đấu, công bình công chính công khai.
Lời này truyền đi, đám giang hồ vốn đã mất thể diện sao có thể chịu nhận e sợ.
Cơ hội được không.
Một chữ, chơi hắn!
Kết quả là, song phương thương lượng, trực tiếp bắt đầu binh binh bang bang đánh nhau.
Về phần kết quả, đương nhiên là Ngụy Vũ đại sát tứ phương.
Thân có Đả cẩu bổng pháp cấp bậc tinh thông, quơ múa một thanh lang nha bổng, đó là hổ hổ sinh uy, tinh diệu vô cùng.
Mấu chốt nhất là hắn còn có thuật tự lành, bị thương cũng có thể khôi phục lại rất nhanh, hơn nữa hắn còn có thực lực nội kình đỉnh phong.
Mãi cho đến khi hắn đối mặt với lão giang hồ Thái Tam Đao.
Có người nhiều chuyện chuyên nghiệp còn cẩn thận ghi chép lại quá trình đối chiến:
Mùng ba tháng sáu năm Sùng Trinh thứ nhất.
Thiêu thi đường Ngụy Vũ đối chiến Hoa Côn Thủ Tiểu đao hội Hoa Tam Giáp, một bổng giành thắng lợi.
Trận thứ hai Đại Đao Hội Bạch Mi đại hiệp thay thế, đại hiệp bị kéo một túm lông mày trắng, lại thắng.
Trận thứ ba, phó bang chủ Tào Hà bang Tào Hùng Phi, bị chọc mắt, chiến thắng.
Trận thứ tư, cung phụng Khai Bình Vương phủ, bị đá háng, thắng.
Trận thứ năm, bang chủ Tam Giang bang Giang Thiên Hùng, bị đâm mông, thắng.
Ngày hôm đó, Ngụy Vũ chiến năm trận, chiến thắng cả năm, hăng hái phấn chấn, tay chỉ thẳng xuống dưới chiến đài, hô to một tiếng: “Còn có ai!!”