Lần này gần như là đả kích chí mạng, nhưng không để Lang vương trầm luân quá lâu.
Kiêu hùng ở trong loạn thế giống như đốm lửa, chỉ cần không tắt, cuối cùng rồi cũng sẽ bừng sáng.
Quần thể chó hoang tuân theo tập tính lang tộc, kẻ thắng làm vua.
Lang vương tu hú chiếm tổ chim khách, trực tiếp cắn chết con chó đầu đàn của một đàn chó hơn hai mươi con, lại có thủ hạ của mình, lúc này nó lại càng thêm cẩn thận, càng thêm xảo trá.
Không bao lâu sau, Lang vương dẫn dắt bầy chó tiến nhập bãi tha ma.
So với những nơi khác, thức ăn ở bãi tha ma càng thêm phong phú, mỗi ngày đều có mấy chục đến hơn trăm bộ thi thể chết bên đường không có ai nhận lấy bị quăng vào bãi tha ma, tiếp đó toàn bộ đều bị xâu xé đến xương vụn cũng không còn.
Nhưng đi cùng với đó, sự cạnh tranh ở bãi tha ma cũng càng thêm kịch liệt.
Cắn giết giành ăn là trạng thái bình thường.
Tiếp đó hơn mười năm, Lang vương đã hỗn chiến trong bãi tha ma, cẩu sinh lên xuống chập trùng.
Thời điểm cường hãn có thể xưng hùng một phương, thời điểm chật vật thì ngay cả đàn chó dưới trướng cũng bị chó hoang mạnh hơn chiếm mất.
Hơn mười năm trôi qua, khi nó đã bắt đầu già, thể lực dần dần suy yếu thì đã mất vốn liếng để đi tranh bá.
Có chó trẻ tuổi trong đàn chó dưới trướng phát hiện ra nó suy yếu, bắt đầu kích động, liên tiếp không ngừng khiêu chiến quyền uy của nó.
Đối với việc này Lang vương lại chẳng thể làm gì, bởi vì tuổi già chính là đại nạn.
Cường giả là vương bãi tha ma, không chứa được kẻ yếu.
Bãi tha ma là thiên đường cung dưỡng thi thể nhân loại, cũng là địa ngục.
Nhưng vào lúc này, Lang vương sau tròn một tháng nhìn trời đêm bỗng có cảm ngộ, đột nhiên thức tỉnh linh trí, lĩnh ngộ phương pháp tu luyện.
Hoa điểu ngư trùng, sơn tinh thủy quái, một khi lĩnh ngộ được phương pháp tu luyện, lập tức có thể kéo dài tuổi thọ hàng trăm năm, đây là sinh mệnh thứ hai được ông trời ban cho.
Từ đó về sau, Lang vương liền một bước lên trời.
Biến hóa đầu tiên khi tu luyện chính là phản tổ, hình thể nó lớn hơn một vòng, răng nhọn móng sắc, trở thành đáng mặt “Lang vương”. Tiếp theo chính là thể lực, phương diện tốc độ xảy ra biến hóa, cuối cùng là trí tuệ, bài binh bố trận, vây công săn giết, không học cũng tự thông.
Sự biến đổi mang tính nghiền ép làm cho lực lượng Lang vương nổi lên rất nhanh, chẳng mấy chốc đã chiếm giữ khu vực hạch tâm bãi tha ma, thống lĩnh bầy chó với hơn 200 con dưới trướng, còn đào sào huyệt thông khắp bốn phương.
Mấy năm sau, đến khi Lang vương chiếm giữ chắc chắn danh hiệu “Bãi tha ma chi vương”, kỳ ngộ lại đến.
Người của Liên giáo xuất hiện, bọn họ hứa hẹn lợi ích, mượn địa bàn Lang vương, chôn xuống bảy cái kim quan.
Một tới hai đi, Lang vương đã móc nối chặt chẽ với người của Liên giáo, còn nhận Thánh chủ Liên giáo Từ Hồng làm chủ nhân.
Không có cách, mặc dù Lang Vương lĩnh ngộ được phương pháp tu hành, có đạo hạnh, nhưng chút đạo hạnh ít ỏi đó không thể gia tăng bao nhiêu thực lực, nhất là vào giai đoạn thực lực còn thấp, tài nguyên tu luyện thậm chí là chỉ gần bằng không.
Bãi tha ma cái gì cũng không nhiều, chỉ có âm khí là nhiều nhất.
Liên giáo lấy pháp môn chuyên tu âm khí để làm trao đổi, đổi lấy sự trung thành của nó.
Nhiệm vụ rất đơn giản, chính là bảo vệ bảy kim quan kia, đồng thời giám thị mọi động tĩnh ở bãi tha ma.
Song phương theo như nhu cầu.
Cứ như vậy, Lang vương đã trở thành một thành viên của Liên giáo.
Thời gian thoi đưa, thực lực của Lang vương càng ngày càng mạnh, nó cũng càng hiểu nhiều hơn về bí mật ở bên dưới bãi tha ma.
Phía dưới bãi tha ma ít người lui tới này, vậy mà có chôn giấu thần di thời đại Hồng hoang.
Cụ thể đó là cái gì nó cũng không có cách nào biết rõ, theo bên phía Liên giáo lộ ra tin tức thì đó rất có thể là mảnh vỡ của cổ Thiên Đình.
Thời đại Thiên Đình thượng cổ, chư thần đại chiến, đánh đến trời đất u ám, mặt trăng mặt trời không còn ánh sáng.
Không ai biết được cụ thể trận đại chiến xảy ra vì lý do gì, nhưng kết quả cuối cùng là, cổ Thiên đình đã từ đỉnh Bất Chu Sơn rơi xuống phàm trần, mảnh vỡ văng khắp cửu châu tứ hải.
Mà ở phía dưới bãi tha ma này, có thể là một mảnh trong số đó.
Âm khí ngút trời, hình như bên dưới mặt đất có thứ gì đó đang muốn phá đất mà lên, rục rịch ngóc đầu.
Càng quan trọng hơn chính là, Lang vương dùng pháp môn tu luyện âm khí, không ngờ cũng bị ảnh hưởng bởi động tĩnh đó, âm khí trong cơ thể xao động bất an, hơn nữa còn không ngừng ăn mòn thần trí cùng cơ thể nó.
Mấy lần khiến nó suýt nữa mất đi lý trí, hóa thành minh thú.
Minh thú chính là một loại thú bị âm khí ăn mòn thần chí, chỉ biết giết chóc, thần hồn dị biến, vĩnh thế không được siêu sinh.
Lúc này Lang vương mới hiểu được, hóa ra mình đã bị Liên giáo gài bẫy.
Nhưng cũng đã trễ.
Đám âm hiểm Liên giáo đều đã biến mất tăm, không thấy bóng dáng một kẻ nào, coi nó như là một mẩu giấy chùi đít đã dùng xong.
Ngay vào thời điểm nó đang không biết làm sao, Thử tiên truyền tin, hẹn nó có chuyện quan trọng muốn bàn bạc, nói là có thể giải quyết được khốn cảnh của nó.
Nếu như là trước kia, Lang vương tất nhiên là sẽ không thèm để ý tới, một con chuột nhắt sa sút, bị Thanh Ngưu Đại Tiên dọa sợ đến mức không dám tới gần Kinh thành, phải trốn tránh ở trong thâm cốc của một tòa núi hoang cách Kinh thành hơn mười dặm.
Tám chín phần mười là muốn biến mình thành vũ khí để sử dụng, về phần Thanh Ngưu Đại Tiên kinh khủng như thế nào, Liên giáo đã tự thân trải nghiệm.
Nhưng Lang vương đã không còn sự lựa chọn nào khác, cho dù là làm thành vũ khí sử dụng, chung quy vẫn là một cây thương.
Dù sao cũng tốt hơn là kẹt ở bãi tha ma chờ chết.
Thế là, đã có chuyện xảy ra sau đó.
Thử tiên không hổ là hàng cực phẩm chuyên bẫy đồng đội, loại bẫy này đã không còn phải vấn đề có phải là đồng đội hay không, mà là tới gần nó liền phải gặp sét đánh.
Dẫn sét đánh vẫn chưa xong, còn dẫn ra một con bò.
Một cú man ngưu đâm mạnh, đâm đến não nó bị dập nát.
Kinh thành nhiều sét, vẫn là bất cẩn.
Đèn chiếu thu hồn, thẩm phán cân nặng, người khoác áo choàng đen ra lời phán thích đáng: “Loạn thế chó nhà có tang thành bầy, trên đồi độc lang xưng vương; Âm khí ngút trời mệnh tan vỡ, Bạch liên vô tung lòng hoảng sợ; Bước trên băng mỏng đi gặp gỡ, lại bị thử tiên gài hố to; Man ngưu ung dung nhặt lợi lộc, mạng chó do trời định, hết cách rồi biết phải làm sao.”
Phần thưởng: [ Tổ yêu công ].