Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 444 - Chương 444 - Tổ Yêu Công

Chương 444 - Tổ yêu công
Chương 444 - Tổ yêu công

Tổ yêu công: Bí thuật bất truyền đến từ vạn yêu chi chủ Thâm Uyên, tu luyện công pháp này, ngươi có thể yêu công cái thế.

Chú thích: Công pháp này có hiệu quả tinh luyện huyết mạch, phản tổ thành tông, tùy theo giống loài mà khác nhau.

Phần thưởng này hoàn toàn chính là nhân phẩm bạo phát tột độ.

Là công pháp thích hợp với yêu loại ghê gớm nhất trong số tất cả các công pháp mà Tần Hà đã nhận được.

Bí thuật bất truyền của Thâm Uyên, từ trước tới nay chất lượng phần thưởng luôn là rất tuyệt vời.

Phản tổ thành tông, có nghĩa là, tu luyện bộ công pháp này, có thể kích phát tổ yêu chi huyết mỏng manh bên trong huyết mạch, tinh luyện, tinh luyện, từ đó đạt được yêu công cái thế.

Lấy Vương Thiết Trụ làm ví dụ đi, cha chuột nó nắm giữ huyết mạch Thần ngao, còn cha nuôi nắm giữ huyết mạch Thần quy huyền thủy.

Mặc dù quan hệ hơi lộn xộn, nhưng điều này không quan trọng, quan trọng là thông qua việc tinh luyện huyết mạch, nó sẽ từng bước tiến hóa thành Thần quy, thậm chí hóa giao hóa rồng, một chút lúng túng nhỏ không đáng là cái gì.

Nói không chừng cha ruột nó cũng đang giả bộ mù đấy, dù sao thì, ân sinh không bằng ân dưỡng.

Mấu chốt nhất là, tổ yêu công thích hợp với tất cả các yêu loại.

Huyết mạch mỏng manh thì thời gian tu luyện sẽ càng dài, ví dụ như Lamborgh.

Thân là bò vàng làm ruộng, khởi điểm của nó đúng là hơi kém, nhưng đó chỉ là khác biệt về điểm bắt đầu, về điểm kết thúc, ai cao ai thấp thì còn phải xem tọa hóa của riêng mình.

Kẻ có thể được lợi nhất, đương nhiên là Tiểu Điêu.

Chồn lông Ngọc Thanh Cẩm, linh căn trong suốt, là dị chủng huyền thủy, nắm giữ một loại huyết mạch Hồng hoang nào đó.

Cấp bậc này, đừng nói là Vương Thiết Trụ, ngay cả vạn yêu thiên hạ, thậm chí là bao gồm cả Hồ tộc, chỉ sợ cũng không có bao nhiêu yêu vượt trội hơn nó.

Huyết mạch Hồng hoang, thuật biện yêu đã phân biệt rõ ràng.

Nói về khởi điểm thì Tiểu Điêu cực cao, dù cho đạo hạnh của nó hiện tại là thấp nhất.

Khó khăn lắm mới được đến một bộ yêu công, tất nhiên là Tần Hà sẽ không keo kiệt, hắn cắn răng giậm chân một cái, đồng thời truyền cho Tiểu Điêu, Vương Thiết Trụ, Lamborgh đến đại thành cấp bậc.

Ba thú được truyền công, lập tức kích động đến khỏi phải nói.

Vương Thiết Trụ ôm lấy mông bò Lamborgh “bẹp bẹp” hôn hai cái.

Dọa cho Lamborgh vội vàng chùi mông lên trên tường.

Vương Thiết Trụ không thích hợp!

Cũng may sau khi Vương Thiết Trụ phản ứng lại thì lập tức nôn.

Bằng không việc này thực sự không thể giải thích rõ ràng.

Phải biết, Vương Thiết Trụ đã từng trồng ớt ở sau mông Lamborgh đấy.

Việc đó còn tạo thành bóng ma tâm lý cực lớn cho Lamborgh.

....

Bãi tha ma.

Tần Hà chỉ vị trí, Lamborgh, Vương Thiết Trụ, Tiểu Điêu, cùng với Hôi Mễ Khâu phụ trách đào quan tài.

Sau đó Tần Hà đi dạo bốn phía quanh bãi tha ma, dùng bước chân đo đạc dị thường nơi này.

Lang vương vừa chết, bãi tha ma đã từ thời đại ‘đại thống nhất’ tan vỡ thành thời đại ‘chiến quốc’.

Thỉnh thoảng có thể trông thấy một hai bộ thi thể chó trọng thương tử vong, ngay cả việc phân chia thi thể cũng không có thời gian rảnh, có thể thấy được chiến đấu rất khốc liệt.

Thịt muỗi có nhỏ đi nữa thì cũng là thịt, gặp được thi thể con chó nào trông khá ổn, Tần Hà liền tiện tay bắn ra một đốm lửa xanh lam, đốt nó đi.

Mấy ngày trước hắn hỏa thiêu một lão đầu bếp từ trong cung đình đi ra, được một bản thuật khống hỏa.

Từ nay về sau, có thể giao đá lửa cho Vương Thiết Trụ, còn Tần Hà coi như là về hưu vinh quang.

Thuật khống hỏa: phương pháp điều khiển ngọn lửa đến từ pháp sư hỏa hệ Thâm Uyên, học tập nó, ngươi có thể nắm giữ được bí ẩn của việc điều khiển lửa.

Có thuật khống hỏa, Nam Minh Ly Hỏa có thể ẩn sâu vào trong khiếu huyệt, vĩnh viễn không dập tắt.

Chỉ qua thời gian gần nửa nén hương, một năm nội kình cùng một năm đạo hạnh tới tay.

Khoảng cách tới đại quan ngàn năm lại rút ngắn thêm một bước nhỏ.

Vừa đi vừa đốt, vừa đi vừa đốt, Tần Hà đi quanh bãi tha ma một vòng.

Cẩn thận cảm ứng, Tần Hà phát hiện dưới lòng đất cực sâu dưới bãi tha ma, đúng chính xác là có chôn một vật khổng lồ.

Đồng thời Tần Hà còn phát hiện, phạm vi đồ vật khổng lồ này bao trùm vượt xa bãi tha ma.

Nó nghiêng nghiêng hướng xuống, khí tức kéo thẳng về phía kinh thành, thẳng đến chỗ tầng đất quá sâu, không có cách nào cảm ứng.

Hình dung như thế nào đây, giống như một mảnh sắt vụn bất quy tắc, nghiêng nghiêng cắm xiên trong đất.

Ở bãi tha ma là nơi có tầng đất cao nhất, cũng chính là điểm cao nhất.

Thứ này khiến Tần Hà không khỏi giật mình.

Nếu như đây thực sự là mảnh vỡ của cổ Thiên Đình, vậy đến cùng thì cái cổ Thiên Đình đó phải rộng lớn đến cỡ nào?

Thời đại thần thoại thượng cổ, đến cùng là một thế giới ra sao?

Nếu như thứ này không phải là mảnh vỡ của cổ Thiên Đình, vậy nó phải là thứ gì mới có thể cắm nghiêng trong đất, nguyên một khối lớn như vậy cũng không bể?

Giờ khắc này, cho dù là Tần Hà đã sắp đột phá ngàn năm nội kình, cũng không khỏi cảm thấy sau lưng lướt qua một chút hơi lạnh.

Thế giới này còn có rất nhiều thứ mà mình không biết, chưa chắc mình đã thực sự vô địch thiên hạ.

Vẫn cần phải cố gắng vươn lên a.

Khoảng thời gian gần đây hắn đã trở nên lười biếng hơn không ít rồi.

Bị cảm giác gấp rút điều động, Tần Hà không lãng phí thời gian thêm nữa, trực tiếp quay trở về chỗ bốn thú đang đào quan tài.

Làm chính sự quan trọng hơn!

Lúc này, dưới lớp đất sâu đến bảy tám mét, một bộ quan tài đồng đã được đào ra, đám Vương Thiết Trụ đang cột dây thừng, cùng Lamborgh ra sức kéo, muốn lôi quan tài đồng ra khỏi đáy hố.

Nhưng mà dù bọn chúng có cố gắng dùng sức như thế nào, móng bò cọ ra tia lửa thì vẫn không thể kéo quan tài xê dịch chút nào.

“Gia, cái quan tài này không thích hợp, kéo không nhúc nhích.” Vương Thiết Trụ nói.

Trong mắt Tần Hà lóe lên một tia sáng mờ, nhìn xuống dưới đáy hố.

Chỉ thấy vô số sợi nhỏ tạo thành từ âm khí giống như là rễ cây bám lấy đồ vật, bao phủ quan tài, tựa như là từng sợi dây xích cố định, mặc cho Lamborgh gắng sức như thế nào, cũng không thể xê dịch dù chỉ một chút.

Tần Hà thấy thế, búng tay một cái.

“Ầm ầm.”

Một tiếng vang thật lớn, một tia thiên lôi thô to như cánh tay lập tức từ trên trời giáng xuống, mạnh mẽ bổ về phía quan tài, trong nháy mắt điện xà uốn lượn đã bao phủ hết toàn bộ hố đất cực lớn kia.

Lamborgh chỉ cảm thấy toàn thân tê rần, sau đó lông bò toàn thân đều dựng đứng cả lên.

Ngay sau đó, quan tài đột nhiên di động.

Thiên lôi, nguyên tố chí cương chí liệt trong thiên địa, đối phó với âm khí là không có gì bất lợi.

Hôi Mễ Khâu nhìn lôi xà lượn quanh quan tài, sắc mặt kinh dị.

Mặc dù nó đã sớm nghi ngờ rằng Thanh Ngưu Đại Tiên có thể sẽ sử dụng bí pháp triệu hoán thiên lôi, nhưng tận mắt thấy hắn thi triển, nó vẫn cảm thấy cực kỳ rung động.

Chẳng mấy chốc, quan tài đồng đã bị Lamborgh kéo lên trên.

Cái gọi là quách, chính là chỉ tầng bảo vệ bao quanh quan tài, cũng gọi là trọng quan.

Quy cách hạ táng càng cao, số lớp quách lại càng nhiều.

Đế Hoàng hạ táng, chính là cửu lớp quan quách.

Cho nên, phàm là gặp phải quan quách, quy cách nhất định không thấp.

Thân phận người chết không tầm thường, hoặc là quan tài chẳng lành.

Quanh thân cái quan tài đồng này có dấu vết màu xanh pha tạp, còn bị xích sắt nặng nề quấn quanh, rõ ràng là đại hung.

Không cần mở quan tài, khí tức hung hãn đã đập thẳng vào mặt.

Tần Hà không chút do dự, hắn lấy ra cái xẻng đen lớn, vung lên một cái rồi trực tiếp đập thẳng lên quan quách.

Một tiếng vang thật lớn, quan quách to rộng cùng với xích sắt đã bay thẳng ra ngoài, lộ ra một quan tài màu đỏ bên trong.

Đây là một cái quan tài làm bằng gỗ, trên đó có những lỗ thủng mới, rõ ràng là do móng sắc tạo thành.

Rất hiển nhiên, vào thời điểm quan tài bị thiên lôi đánh, chủ nhân quan tài cũng đã thức tỉnh.

Ngay sau đó, oán khí ngút trời đã phá quan mà ra, dẫn động âm khí bốn phía “sưu sưu” chui vào trong quan tài.

Tiếp đó quan tài gỗ ầm ầm nổ vang, hóa thành vụn gỗ tung bay đầy trời, giống như là bông tuyết.

Âm khí kinh khủng như nước thủy triều bao phủ khắp tứ phương, trực tiếp đẩy Vương Thiết Trụ cùng Hôi Mễ Khâu ngã nhào.

Tiểu Điêu may mắn bám chặt vào sừng bò Lamborgh mới không bị thổi bay.

“Ha ha ha”

Tiếng cười như chuông bạc truyền ra, chờ đến khi những mảnh gỗ vụn tan đi, đã thấy trên quan tài có một nữ tử trẻ tuổi mặc áo đỏ đang đứng.

Da thịt trắng nõn mịn màng, lông mày thanh thoát, tóc xanh như suối, nhất là đường cong bên hông kia, yểu điệu vô song.

Tần Hà khẽ nhếch miệng, đây... Thật đúng là tiên nữ a!

Xinh đẹp!

Bình Luận (0)
Comment