Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 468 - Chương 468 - Nghịch Thiên Bố Pháp

Chương 468 - Nghịch thiên bố pháp
Chương 468 - Nghịch thiên bố pháp

Theo thời gian trôi qua, điện xà trong lôi vân càng lúc càng nhiều, mỗi một tiếng sấm rền vàng đều có hàng trăm hàng ngàn điện xà đang chạy quanh, chấn động đến muốn điếc cả màng nhĩ.

Mà trận sấm sét này, kéo dài đến hơn nửa canh giờ.

Lần này đừng nói là người tu luyện, ngay cả người bình thường cũng biết.

Đây không phải là sắp mưa, mà là có thứ gì đó dẫn động Thiên lôi, rước lấy phẫn nộ của ông trời.

Khoảng thời gian này Kinh thành thường xuyên xuất hiện sấm sét giữa trời quang, đều là hướng về người mà đến.

Về phần người tu luyện, xúc cảm của bọn họ nhạy bén hơn, tất nhiên sẽ biết trước người bình thường một bước, nhưng vòng xoáy mây đen to lớn bao phủ gần như toàn bộ Kinh thành, không có chỉ hướng rõ ràng, cho nên cũng không thể nào phong tỏa mục tiêu.

Do vậy trong lúc nhất thời bọn họ cũng không rõ, là ai đang kích động phong vân.

Nhưng có một điều không thể nghi ngờ, có thể kích động phong vân trong một phạm vi lớn như vậy, tất nhiên là một tồn tại cực kỳ khủng bố.

Trong một sơn trang phổ thông nào đó ở ngoại thành, bóng lưng rộng lớn của A Kỳ Na đang như là một tia chớp điên cuồng không ngừng biến đổi phương vị, giống như là ma ảnh cuồng vũ, hắn ta nhìn thẳng lên trời, ánh mắt tựa như có thể xuyên qua lôi vân dày đặc thẳng đến bên ngoài chín tầng mây.

Qua một hồi lâu, hắn ta mới lẩm bẩm nói: "Thanh Ngưu Đại Tiên, ngươi khuấy động phong vân là muốn mưu cầu cái gì?"

....

Phi Ngư Vệ, Tinh lâu.

Thẩm Luyện đứng trên Tinh lâu, một thân áo trắng bị thổi bay phần phật, sắc trời màu trắng bạc từ phía chân trời xa xa tựa như nắng ban mai chiếu vào khuôn mặt thâm thúy của hắn.

Sau lưng, đám người Đồ Bách Thú, Quý Thành Lương, Vũ Văn Tĩnh cũng ở đây.

"Thiên địa dị tượng như vậy, sẽ không phải là ma đầu dưới đáy thiên lao sắp xuất thế chứ?" Quý Thành Lương hỏi, hắn ta theo bản năng nhìn về phía Đồ Bách Thú.

"Thiên lao không có động tĩnh gì khác thường." Đồ Bách Thú lắc đầu.

"Vậy cũng chỉ có Thanh Ngưu Đại Tiên mới có năng lượng bậc này." Vũ Văn Tĩnh nói.

"Mấy trăm năm khí số luân hồi, vương triều hưng suy, không biết Thanh Ngưu Đại Tiên lần này có đứng bên phía chúng ta hay không."

"Ngụy Thần, Thủy tộc Long Cung, Tiên tộc Bắc Nguyên, ma đầu địa lao, quần hùng giang hồ, nói không chừng ngay cả Địa phủ cũng sẽ tới mò một chén canh, chỉ dựa vào chúng ta thì không thể chống đỡ nổi, Thanh Ngưu Đại Tiên dám đối địch cùng nhiều thế lực như vậy sao?"

"Tại sao không thể thử đối địch với cả thế gian, đó đều là tiên duyên!"

"Binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn, cùng lắm thì Phi Ngư Vệ ta chiếm núi làm vua."

Mấy người ngươi một lời ta một câu, Phi Ngư Vệ trong khoảng thời gian này có hy vọng cùng áp lực như là núi lớn, nếu Đại Lê xong, Phi Ngư Vệ cũng sẽ không còn tồn tại.

"Khách nhân đã lục túc kéo tới, kịch hay sắp mở màn." Thẩm Luyện bỗng nhiên khẽ mỉm cười, nói: "Suy nghĩ kỹ một chút, còn có chút mong đợi nhỏ đấy."

Mấy người liếc nhìn nhau một cái, cũng không biết Thẩm Luyện vì sao vẫn ung dung như vậy, ngay vào lúc bọn họ còn muốn nói điều gì đó, Thẩm Luyện bỗng nhiên thay đổi đề tài, hỏi: "Tính toán thời gian, A Kỳ Na sắp tới rồi phải không?"

...

Một khu dân cư thành nam.

An Trùng Cửu có vóc dáng khôi ngô ngẩng đầu nhìn trời, cười lạnh một tiếng: "Thanh Ngưu Đại Tiên, đa tạ thi đan của ngươi, đồ long sắp tới, tiên duyên ẩn hiện, không biết ngươi gia nhập, hay vẫn là không gia nhập đây?"

Trung Sơn Vương phủ thành tây.

Từ Hồng mặc một thân áo sam màu xanh híp híp mắt, chậm rãi nói: "Thanh Ngưu Đại Tiên, lần này, ngươi có thể sẽ không còn may mắn như vậy."

....

Lò hỏa táng thành đông, ngay vào lúc Tần Hà đóng lại pháp trận, mở cánh cửa sắt ra.

Khí thế lôi vân cùng với điện xà trên trời một lần nữa tăng vọt, đạt tới điểm cao nhất.

Trong nháy mắt lôi vân đã phong tỏa được mục tiêu, bắt đầu cấp tốc lượn vòng, tạo thành một vòng xoáy khổng lồ, chậm rãi di chuyển hướng về thành đông.

Điện xà giống như một tấm mạng nhện dày đặc muốn xé mở bầu trời.

Tần Hà vác xẻng hỗn độn ra cửa, vừa xem xét.

Ôi đậu xanh ~

Không phải là đánh một cái xẻng thôi à, ông trời cần phải làm ra động tĩnh lớn như vậy sao?

Đây là muốn làm gì?

Giáng lôi kiếp à?

Bổ cái xẻng? Hay là bổ bản đại tiên?

Thời điểm rèn đánh xẻng hỗn độn, Tần Hà cách pháp trận chỉ cảm thấy bên ngoài có chút xao động, cũng không phân tâm chú ý.

Không nhìn không biết, vừa nhìn đã bị dọa cho giật mình.

Khá lắm, nếu thiên lôi này mà đánh xuống, bản thân sẽ lập tức lộ ra ngoài ánh sáng.

Có lôi kiếp chỉ đường, che giấu Thiên cơ gì đó đều là phí công.

Chỉ trong nháy mắt, Tần Hà quyết định phải làm chút gì.

Ổ vàng ổ bạc không bằng ổ chó của mình, hắn cũng không muốn phải dọn nhà, ở đây quen rồi.

Suy nghĩ một chút, hắn hạ xẻng hỗn độn xuống, Vô ảnh thủ phát động.

"Bá bá bá...",

Tay thành tàn ảnh, qua thời gian mấy hơi thở, hắn đã một mạch đem tất cả những loại pháp ấn, minh văn, thuật pháp trấn phong có thể che đậy Thiên cơ đánh vào trên cái xẻng.

Khoảng chừng hơn ba mươi sáu loại!

Lúc này lại ngẩng đầu nhìn trời, vòng xoáy mây đen chậm rãi di động quả nhiên đã dừng lại, rõ ràng đã một lần nữa mất đi phong tỏa.

Tần Hà thấy vậy, hơi thở phào nhẹ nhõm.

Tạm thời mình sẽ không bị lộ ra ngoài ánh sáng.

Có điều chỉ như vậy vẫn chưa đủ.

Những lão âm tệ ẩn núp trong bóng tối kia đều là nhân tinh, không dễ lừa gạt như vậy, vừa rồi vòng xoáy mây đen di chuyển về phía đông một đoạn, khẳng định đã bị bọn họ nắm được.

Biện pháp tốt nhất, chính là hoàn toàn khuấy đục nước, nhân tiện lại tìm một người gánh chuyện này.

Từng bước từng bước tới.

Bước đầu tiên, khuấy đục nước trước.

Thuật hô phong hoán vũ phát động!

Thuật hô phong hoán vũ: Học tập thuật này, ngài sẽ hóa thân thành Thần giông tố, giáng trạch nhân gian.

Mười vạn công đức nghịch thiên thi pháp, nhất niệm gió nổi, nhất niệm mây tuôn, niệm tiếp giông tố đan xen.

Trong phút chốc, mây đen trên trời cuồn cuộn tràn đến càng nhiều; tựa như tia lửa bắn ra khi bỏ một muỗng nước vào trong chảo dầu sôi, tia chớp kinh khủng trực tiếp biến bầu trời thành một mảnh trắng xóa chói mắt.

Cùng lúc đó, nước mưa trút xuống ào ào như thác đổ, như giội như tung.

Cách xa ba bước không thể thấy rõ mặt mũi, cách mười bước không phân biệt được nam nữ, cách hai mươi bước chỉ còn lại màn mưa.

Mười vạn công đức, mười vạn chúng thành niệm, có thể nghịch thiên bố pháp, không liên quan đến nghiệp quả.

Cho dù là ý chí của Thiên uy cũng có thể chống cự.

Tốt, đây là bước đầu tiên.

Bước thứ hai, tìm một người đến gánh chuyện này.

Tục xưng: Đội nồi.

Loại chuyện này có hàm lượng kỹ thuật nhất định, tương đối chuyên nghiệp.

Chuyện chuyên nghiệp, liền giao cho người chuyên nghiệp.

"Ầm ầm!"

Ngay sau đó, một luồng sáng trắng phá vỡ màn mưa, lôi đình khổng lồ rốt cuộc thoát ra khỏi mây đen trói buộc, từ trên trời giáng xuống.

"Ầm ầm!"

Ngay sau đó lại là một tia.

Thứ ba!

Thứ tư!

Chỉ qua thời gian mười mấy hơi thở đã có chín tia sét liên tiếp giáng xuống!

Đầy đủ chín đạo lôi kiếp.

Nếu là có người có thể nhìn xuyên thấu qua màn mưa thì sẽ có thể phát hiện, tất cả chín đạo lôi kiếp đều bổ xuống cùng một vị trí, thế gia Phi Ngư Vệ - Ngụy phủ.

Bình Luận (0)
Comment