Ngụy phủ.
Bầu trời xuất hiện dị tượng, toàn thành đều hoảng sợ.
Mấy huynh đệ trong Ngụy phủ tất nhiên cũng cảm nhận được lực áp bách cực lớn, tụ tập lại với nhau.
"Vũ ca, đây sẽ không phải là Ngụy Thần hạ giới chứ?" Ngụy Nguyên Cát mang sắc mặt nghiêm trọng nhìn lên bầu trời mây đen cuồn cuộn.
Tam giới sắp xảy ra thịnh sự đồ long, đã sớm được truyền bá thông qua đủ loại con đường, Phi Ngư Vệ có nhân tài đông đúc, tất nhiên cũng đã sớm biết đến.
Thiên tượng kinh khủng như vậy, rất dễ dàng khiến cho người ta liên tưởng đến có thứ gì đó cực kỳ kinh khủng sắp xuất hiện.
"Nếu như Ngụy Thần hạ giới, Chỉ huy sứ đại nhân đã sớm triệu tập chúng ta chuẩn bị ứng đối, hơn nữa trong hồ sơ đồ long các triều đại cũng chưng từng ghi lại dị tượng nào như vậy, hẳn là không phải." Ngụy Vũ lắc đầu, hắn nói chỉ là một mặt, mặt khác là, trong đầu hắn lúc này hiện lên một tồn tại.
Cái tên cưỡi thanh ngưu không chỗ nào là không có mặt, nhưng lại không có chỗ ở cố định kia.
Thiên tượng kinh khủng như vậy cũng chỉ có lịch kiếp trong truyền thuyết mới có, thiên lôi cuồn cuộn, điện xà dữ tợn, rõ ràng là Thiên đạo nổi giận. Có thể gây ra thiên tượng như vậy, hoặc là Ngụy Thần có hành động, hoặc là ma đầu trong ngục xảy ra chuyện, cuối cùng chính là Thanh Ngưu Đại Tiên.
Không cần lý do gì, Ngụy Vũ lướt qua hai khả năng đằng trước, trực tiếp cảm thấy đây khẳng định là chuyện Thanh Ngưu Đại Tiên làm ra.
Không có cách.
Ngụy mỗ chính là lợi hại như vậy.
Chính là luôn có thần giao cách cảm với Thanh Ngưu Đại Tiên như vậy đấy.
"Vậy thì chắc hẳn là Thanh Ngưu tiên nhân kia có hành động gì đó." Ngay sau đó Ngụy Nguyên Cát cũng nghĩ đến, với tư cách một trong những tín đồ trung thực nhất của Thanh Ngưu Đại Tiên, Ngụy Nguyên Cát cũng có trực giác không kém.
Sau khi trở về từ đất Lỗ, hắn ta đã phái hai chi gia đinh thành lập đội ngũ truyền bá tín ngưỡng Thanh Ngưu Đại Tiên, xuôi nam đến các thành lớn xây miếu, thực hiện lời thề hứa ban đầu.
Nếu không phải trước mắt đang là thời buổi rối ren không có cách nào rời Kinh, hắn ta đã sớm tự thân đi làm rồi.
"Thanh Ngưu Đại Tiên, uy vũ a ~ ~" Ngụy Nguyên Xuân cảm thán từ tận đáy lòng, nói tiếp: "Khẳng định là Thanh Ngưu Đại Tiên sắp độ kiếp, nhìn trạng thái, xu thế của mây đen này, rõ ràng chính là kiếp vân trong truyền thuyết."
"Độ kiếp."
Ngụy Vũ ngẩng đầu nhìn trời, trong mắt phản chiếu hình ảnh điện xà chằng chịt trong mây, trên mặt lộ ra vẻ khát khao hướng tới.
Cảnh tượng hùng tráng như vậy, nếu như nó là do mình dẫn tới, vậy phải có biết bao vinh dự, biết bao thỏa mãn.
Thiên kiếp là kiếp không sai, nhưng nó cũng là tượng trưng cho thực lực.
Nghịch thiên tu hành, đối mặt với thiên uy là sự thừa nhận của ông trời dành cho người tu luyện.
Không thể nghi ngờ đây cũng là một thời khắc nổi bật của người tu luyện.
Nghĩ tới đây, trong lòng Ngụy Vũ nổi lên một cỗ hào khí, nắm chặt tay phấn chấn nói: "Tin tưởng cuối cùng sẽ có một ngày, ta cũng có thể dẫn động trời cao giáng kiếp, đứng ở vị trí cao nhất!"
Với tư cách là người đứng thứ nhất trong ba ngàn tử đệ hậu bối Phi Ngư, Ngụy Vũ có tự tin này.
Mặc dù điều này vô cùng cuồng vọng.
Nhưng, người không bồng bột ngông cuồng uổng thiếu niên.
Ngụy Nguyên Cát cùng Ngụy Nguyên Xuân thấy dáng vẻ hào khí ngất trời của Ngụy Vũ, cũng rối rít khích lệ"
"Vũ ca, ta tin tưởng ngươi có thể đi tới bước này!"
"Vũ ca, ta cũng tin tưởng ngươi!"
" Cuối cùng sẽ có một ngày, Ngụy gia Phi Ngư ta sẽ trở thành gia tộc đệ nhất thiên hạ."
"Đệ nhất thiên hạ!"
"..."
Nhưng ngay vào lúc hai người nói lời hào hùng khích lệ, bọn họ phát hiện, mây đen đang cuồn cuộn quay cuồng trên bầu trời, đột nhiên có trật tự.
Mây đen tựa như bị thứ gì đó dẫn động, dần dần xoay tròn vây quanh một trung tâm, hình thành một vòng xoáy mây đen, hơn nữa còn mở rộng với tốc độ cực nhanh.
Chỉ qua thời gian chừng mấy hơi thở, vòng xoáy mây đen đã thành hình, đầu tiên nó di chuyển về phía đông một đoạn ngắn, tiếp đó dừng lại, bẻ ngoặt hướng rồi lại di chuyển về phía mình.
Sau đó lại qua thời gian mười mấy hơi thở, đã di chuyển đến khoảng trời ngay trên Ngụy phủ.
Khí thế kiếp vân bốc lên đến điểm cao nhất, điện xà rậm rạp chằng chịt lóe lên tạo thành một thế giới phủ kín đầy tia sáng trắng, nước mưa trút xuống như thác đổ.
Ngụy Nguyên Cát sắc mặt kinh hãi, "Vũ ca, tại sao ta lại cảm thấy kiếp vân này là hướng về phía chúng ta mà tới?"
"Ta cũng không biết." Sắc mặt Ngụy Vũ cũng thay đổi.
Khát khao lôi kiếp, cũng là khát khao sự nổi bật cùng sự khẳng định mà lôi kiếp mang tới, nếu như chỉ là lôi kiếp đơn thuần, không có ai sẽ ưa thích nó.
Buồn cười, đây là thứ có thể đưa người ta về tây thiên đấy.
Một sét đánh xuống, không chết cũng bị da tróc thịt bong.
"Vũ ca, cái này... Cái kiếp vân này thật sự là hướng về chúng ta mà tới!!" Ngụy Nguyên Xuân sợ hãi kêu lên.
"Làm thế nào đây, nó sẽ không đánh xuống thật chứ?" Ngụy Nguyên Cát luống cuống hoảng sợ.
Đứng dưới kiếp vân, lực áp bách cực kỳ to lớn kia càng cấp tốc leo lên, khiến cho người ta có xung động muốn quỳ xuống, rạp đầu xuống đất.
Thiên uy, không gì sánh được.
"Ông nội ngươi." Trông thấy vòng xoáy màu đen càng lúc càng áp xuống thấp, lông tơ toàn thân Ngụy Vũ đều dựng đứng cả lên.
Ta chỉ nói có một câu "Tin tưởng ta cũng có thể dẫn động trời cao giáng kiếp", ngươi lại tới thật?
Có cần linh như vậy không?
Có cần vội vàng gáp gáp như thế không?
Ta nói là tương lai, đâu có nói là hiện tại chứ!~!
Nhưng mà trong lòng Ngụy Vũ vẫn còn ôm một tia may mắn, nói một câu dẫn tới thiên kiếp, điều này quá vớ vẩn rồi?
Bản thân mình chẳng làm cái gì, không tu luyện không đột phá, cũng không làm chuyện gì khiến người cùng thần đồng thời căm phẫn, thực lực cũng không đủ, chuyện này không nên nha.
Có lẽ kiếp vân chỉ là đi ngang qua, hoặc là có lẽ Thanh Ngưu Đại Tiên đang ở phụ cận.
Tóm lại, mình có tài đức gì?
Trừ phi... Là Thanh Ngưu Đại Tiên lại làm ra thủ đoạn gì đó...
Khoan đã, Thanh Ngưu Đại Tiên?
Trái tim Ngụy Vũ lập tức hẫng một nhịp, tia may mắn trong lòng kia, trong nháy mắt đã đánh tan nát.
Sợ điều gì sẽ gặp điều đó.
Chớp mắt sau, trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện thêm nhiều tri thức liên quan tới sấm sét, cấp bậc còn cực kỳ cao, cuối cùng còn hợp lại thành một bản sách kỹ năng: 《 Kỹ thuật chế tạo cùng sử dụng cột thu lôi 》.
Kỹ thuật chế tạo cùng sử dụng cột thu lôi: Học tập thuật này, dù là trong tay chỉ có một cái kim may, ngươi cũng có thể trở thành cao thủ tránh sấm sét.
Ngụy Vũ trực tiếp ngu người, cmn ~
Quả nhiên tên Thanh Ngưu Đại Tiên kia giở trò quỷ, truyền pháp ngay trước trận, đây là muốn mình chống đỡ qua trận lôi kiếp này.
Nhìn đi, xem đi.
Đây là chuyện con người có thể làm ra sao?
Một cái kim may, ngươi muốn ta chống chọi thiên kiếp?
Ngươi cmn coi trọng ta quá đấy!
Giờ khắc này Ngụy Vũ suýt chút nữa đã khóc lên, từng thấy bẫy người, chưa từng thấy ai bẫy người như vậy, gánh thiên kiếp ngươi chỉ cho một bản làm đồ chơi thu lôi?
Nhưng chuyện đã ập lên đầu, hiện tại không gánh được cũng phải gánh.
Không nói lời thừa thãi, Ngụy Vũ dùng tốc độ nhanh nhất lấy ra một thanh trường mâu luyện võ, dùng sức cắm mạnh xuống đất.
"Ầm ầm!"
Ngay sau đó, một tia sáng màu trắng chói mắt đã biến Ngụy Vũ thành trung tâm ánh sáng, vừa nổi bật vừa tỏa sáng.
Thiên lôi đánh xuống đất, trực tiếp bổ vào đầu mâu nhọn phía trên, lại dẫn về phía Ngụy Vũ.
Ngay lúc đó người liền ưỡn thẳng.