"Hử o_o? ? ?"
Tần Hà lập tức ngồi thẳng người dậy, cảnh giác hỏi: "Đội nồi?"
Hôi Mễ Khâu hơi sửng sốt một chút, không hiểu tại sao Tần Hà lại có phản ứng lớn với hai chữ "đội nồi" như vậy.
Trọng điểm không nên là "mồi câu" sao?
Mồi câu để câu A Kỳ Na nha.
Chuyện liên quan đến tài nguyên thi thể siêu cấp với cấp độ ngoại kình ngũ phẩm, thậm chí có khả năng là ngoại kình lục phẩm.
Chiến lực đứng đầu nhân tộc, thực lực chiến đấu hoàn toàn có thể sánh ngang với yêu loại bốn trăm năm đạo hạnh.
Nếu đối đầu với yêu loại không am hiểu chiến đấu, ví dụ như Thử tộc, một đấu ba cũng không thành vấn đề.
"Ách... Là đội nồi." Hôi Mễ Khâu gật đầu nói, tiếp đó nó một năm một mười kể sơ lược lại chuyện đã xảy ra ở sào huyệt mật thám Địch Lỗ vào tối hôm qua.
Sào huyệt mật thám Địch Lỗ vẫn luôn là khu vực trọng điểm mà Hôi Mễ Khâu chú ý.
Thẩm Luyện cùng Đồ Bách Thú huyết tẩy sào huyệt Địch Lỗ, tất nhiên là sẽ không tránh thoát được ánh mắt của Hôi Mễ Khâu.
"Ngươi nói là, Thẩm Luyện vì để dẫn dụ A Kỳ Na đi ra, cố ý giả mạo Ngụy Vũ huyết tẩy sào huyệt Địch Lỗ?" Tần Hà hỏi.
"Đúng vậy, đại quan nhân."
"Hữu dụng không?"
"Ngụy Vũ vừa mới tiến vào hàng ngũ cao thủ ngoại kình, tiền đồ vô lượng, đối với mầm non như vậy, tin rằng A Kỳ Na nhất định là có suy nghĩ diệt trừ Ngụy Vũ, lần này huyết tẩy sào huyệt Địch Lỗ, nếu bị A Kỳ Na coi là khiêu khích, quả thật có khả năng bí quá hóa liều mà ra tay với Ngụy Vũ." Hôi Mễ Khâu phân tích nói.
Tần Hà gật gật đầu, Ngụy Vũ vừa mới tiến cấp có thực lực chênh lệch rất lớn với A Kỳ Na, đối với A Kỳ Na việc này quả thực rất có sức hấp dẫn.
Suy nghĩ của Thẩm Luyện là đúng.
Nhưng vấn đề mấu chốt không phải là suy nghĩ của hắn ta, mà là ở chỗ - Thẩm Luyện cho Ngụy Vũ đội nội, chỉ đơn thuần là đội nồi, hay là có thú vui xấu xa gì khác?
Suy cho cùng thê không bằng thiếp, thiếp không bằng vụng trộm a.
Thẩm Luyện sẽ không phải là trộm bên mình chứ?
Gắp lửa bỏ tay người?
Lão hồ ly này trước đó đã có khuynh hướng này.
Trong sự kiện lột da mặt gây ra ồn ào ầm ĩ vào năm ngoái, Thẩm Luyện đã "rải tiền" rộng khắp, ném hết toàn bộ hơn một trăm "đồng tiền lấy mạng" vào thành đông.
Không nghĩ ra, Tần Hà lắc lắc đầu, cũng không thèm suy nghĩ nữa.
Cho hắn ta một hạt đậu đen trước rồi tính sau.
Việc quan trọng nhất trước mắt chính là tung tích của A Kỳ Na.
Thế là Tần Hà lại nhìn về phía Hôi Mễ Khâu, hỏi: "Chưa tìm được chỗ A Kỳ Na ẩn thân sao?"
Hôi Mễ Khâu lập tức cảm thấy bứt rứt bất an, nói: "Đại quan nhân, thực lực A Kỳ Na rất mạnh lại không có chỗ ở cố định, hơn nữa hắn ta chắc chắn không ở trong thành, tiểu nhân... Vẫn đang truy tìm, nhưng vẫn chưa có tin tức."
"Được rồi, ta biết rồi." Tần Hà khoát khoát tay.
Hôi Mễ Khâu tuy có thể điều động nhiều chuột, nhưng suy cho cùng chuột cũng chỉ là chuột, giám thị mục tiêu bất động hoặc là hoạt động có quy luật thì còn tạm được, chứ còn mục tiêu không hoạt động theo quy luật nào, lại còn lướt nhanh như quỷ, cũng thực sự là làm khó cho bọn chúng.
"Đúng rồi, bên phía Liễu Trường An có động tĩnh gì không?"
"Có, không ngờ bọn họ lại chôn ba tên ám tử ở trong nội bộ Đông Lâm."
"Ba tên ám tử?"
" Đô sát viện Tả thiêm đô Ngự sử Hoàng Vũ Lăng, Thái thường tự Thiếu khanh Hoàng Kiến, Hàn lâm viện Hàn lâm học sĩ Hoàng Hữu Thư, bọn họ được xưng là Đông Lâm tam Hoàng."
"Nhiều Hoàng (vàng) như vậy?"
"Đúng vậy, đại quan nhân."
....
Ban đêm luôn là khoảng thời gian được những kẻ có mưu đồ bí mật ưa thích nhất.
Yên Chi Đường, nơi mà các phong lưu nhã sĩ Kinh thành thích tụ tập nhất, cô nương nơi này tinh thông mọi thứ cầm kỳ thư họa, có thể ngâm thơ có thể làm câu đối, cho dù là đại văn hào vô cùng uyên bác tới nơi này, cũng phải cẩn thận thu liễm lại.
(Làm câu đối: còn có nghĩa là tạo thành đôi thành cặp)
Suy cho cùng võ vô đệ nhị, văn vô đệ nhất.
Nếu bị thua cô nương nơi này, coi như mất hết mặt mũi.
Đàm tiếu hữu hồng nho, vãng lai vô bạch đinh.
(Đây là câu thơ trong bài Lậu thất minh - Lưu Vũ Tích, có nghĩa là những người đến đây nói cười đều là học giả uyên bác, không có người có kiến thức nông cạn để tiếp xúc.)
Kẻ có thể đến đây tìm kiếm niềm vui, cũng kiếm được sự coi trọng của mỹ nhân, đều là giàu nứt đố đổ vách, hoặc là tài trí hơn người.
Chỉ như vậy cũng đã đủ hấp dẫn đủ mọi loại người tự cho mình là bất phàm đến tụ tập đàm cao luận rộng, học đòi văn vẻ.
Chư quân Đông Lâm, cực kỳ ưa thích nơi này.
Trước đây Đông Lâm tụ hội, đều là đàn, sáo, cầm, khúc làm bạn, hoặc là ngâm thơ, làm câu đối, cười nói trò chuyện, vô cùng náo nhiệt.
Nhưng mà hôm nay cả sảnh đường mấy chục người, lại thì thầm bàn luận, sắc mặt có vẻ ngưng trọng.
Bởi vì hôm nay bọn họ muốn quyết định việc có nên phát động một trận chiến đấu, thắng thì chúng chính doanh triều, thất bại thì đầu người lăn lốc.
Không sai, chính là chiến đấu.
Lật đổ Yêm đảng!
(Chúng chính doanh triều: Cả triều đình đều là người của đảng Đông Lâm.)