Chương 507 - Sự nghỉ ngờ là thanh đao giết người
Chương 507 - Sự nghỉ ngờ là thanh đao giết ngườiChương 507 - Sự nghỉ ngờ là thanh đao giết người
Chuyện sau đó sẽ không nhiều lời nữa, sau khi Địch tộc khởi binh, đánh đến đâu thắng tới đó, càng đánh càng mạnh, A Kỳ Na làm theo Phi Ngư Vệ sáng lập ra Ám ảnh Bát bộ, đảm nhiệm đại thống lĩnh Ám ảnh Bát bộ, phụ tá Địch Vương nam chinh bắc chiến, thành lập Địch quốc hiện tại.
A Kỳ Na công lao to lớn, thụ phong Tả đốc hầu.
Nhưng mà cây cao hơn rừng, gió ắt quật ngã.
Công cao chấn chủ, quân chủ nghi ngờ.
Giống như Phi Ngư Vệ, Ám ảnh Bát bộ tại Địch quốc cũng là một nơi kim đâm không lọt, vẩy nước không thấm, không thấy bóng dáng của bọn họ, nhưng không chỗ nào là không có bọn họ.
Rất nhiều năm sau đó, A Kỳ Na vẫn là A Kỳ Na kia, nhưng bên người Địch Vương lại có nhiều nô tài đến mức không thể đếm hất.
Trước kia khi A Kỳ Na lập công, Địch Vương khen thưởng đều dựa vào tâm tình, có lúc thưởng, có lúc không thưởng, có lúc thưởng lớn, có lúc thưởng nhỏ.
Dần dần, theo Ám ảnh Bát bộ càng ngày càng lớn mạnh, ban thưởng của Địch Vương cũng đã thay đổi, nếu như A Kỳ Na lập công, nhất định có khen thưởng, hơn nữa phần thưởng chắc chắn sẽ tương xứng với công lao của hắn ta.
Người ngoài nhìn vào sẽ chỉ thấy là Địch Vương thưởng phạt phân minh.
Nhưng ở trong lòng A Kỳ Na, việc này còn khó chịu hơn là trừng phạt mình, Địch Vương đã không còn là Địch Vương khi xưa, hắn ta bắt đầu có băn khoăn lo ngại, hắn ta không còn lựa chọn sự tin tưởng nữa.
Sự tình chuyển biến xảy ra khi A Kỳ Ca dẫn quân nhập quan gặp phải thất bại thảm hại, mà người còn mất tích một cách không thể giải thích.
Vũ Anh Quận vương A Kỳ Ca cũng không phải là người bình thường, hắn ta là phụ tá đắc lực, cũng là em trai ruột của Địch Vương, là lực lượng nòng cốt giúp Địch Vương ngôi trên đại vị vững vàng.
Hắn ta có thể chết, nhưng lại không thể chết một cách không rõ ràng.
Nếu như không rõ ràng, mọi sự nghi ngờ sẽ hướng về phía A Kỳ Na.
Bởi vì A Kỳ Na cùng A Kỳ Ca đã từng có mâu thuẫn, mà mâu thuẫn này cũng gân như là chuyện công khai.
Sau khi A Kỳ Ca vô cớ mất tích, nội bộ Địch quốc thi nhau nghị luận, mũi mâu đều chỉ hướng A Kỳ Na, nghi ngờ là A Kỳ Na thông đồng Phi Ngư Vệ, tiêu diệt A Kỳ Ca.
Bởi vì A Kỳ Na trước kia chính là Phi Ngư Vệ, hơn nữa còn từng kết nghĩa với Chỉ huy sứ Phi Ngư Vệ Thẩm Luyện.
Trong triều đình và dân chúng Địch quốc, tin đồn và lời chửi rủa hết đợt này lại đến đợt khác. Cứ như vậy, Địch Vương xem như còn tín nhiệm A Kỳ Na, thì trong lòng cũng sinh ra hạt giống nghi ngờ.
Vì vương, vì quân chủ, đều là kẻ cô độc, chưa bao giờ thực sự tin tưởng ai.
Bởi vì trước mặt lợi ích đầy đủ, cái gọi là trung thành cũng chỉ là lợi ích chưa đủ để phản bội mà thôi.
Một khi hạt giống nghi ngờ đã gieo xuống, nó sẽ sinh trưởng mạnh mẽ giống như cỏ dại.
Cuối cùng, Địch Vương hạ chỉ, yêu cầu A Kỳ Na điều tra kỹ án A Kỳ Ca mất tích.
Thế là, liền có chuyến xuôi nam lần này của A Kỳ Na.
Nhưng A Kỳ Na cũng không có đi điều tra tung tích của A Kỳ Ca, bởi vì hắn ta biết A Kỳ Ca đã chết, điều tra một người chết không có một ý nghĩa nào cả.
Hắn ta lấy tín niệm phải chết, phát động đồ long.
Trước tiên hắn ta cùng cổ ma đạt thành giao dịch, vừa dỗ vừa lừa gạt lợi dụng cổ ma kéo Tần Hà vào thiên lao, lại lợi dụng thiên lao vây khốn Tần Hà.
Dưới một loạt thao tác, hắn ta đã gần đạt đến thành công cuối cùng, sự cố duy nhất, chính là hắn ta đã tính sai sự biến thái của Tần Hà.
Tần Hà phá trận mà ra, đại sát tứ phương, cũng cắt đứt đường sống của A Kỳ Na.
Nhưng điều thực sự làm cho A Kỳ Na ngoan ngoãn nhận lấy cái chết cũng không phải là thực lực của Tần Hà, mà là do sự nghi ngờ của Địch Vương.
Trung thành, là bờ biển trong lòng A Kỳ Na, cũng là bến cảng neo đỗ thuyền tâm linh của hắn ta.
Khi thuyền mất đi bờ biển, chìm đắm chỉ là vấn đề thời gian.
Đúng như lời Đồ Bách Thú đã nói, khi lòng trung thành của A Kỳ Na bị nghi ngờ, hắn ta đã chết, chỉ là đến bây giờ mới thiêu đốt mà thôi.
Đèn chiếu thu hồn, thẩm phán cân nặng, người khoác áo choàng đen mở miệng vàng: "Khuất Nguyên thẳng thắn can gián Sở vương xua đuổi, Nhạc Nghị tiêu diệt Tề bị Yến Quân ngờ vực; Tướng hiền không hối hận phó trợ quốc nạn, trung thần không lựa chọn cây lành đỗ lại; Rìu đốn củi bị trộm mất luôn nghi ngờ láng giềng, sự nghi ngờ là thanh đao giết người."
Phần thưởng: Thuật đằng vân giá vũ.