Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 512 - Chương 512 - Tiên Duyên Chợt Hiện

Chương 512 - Tiên duyên chợt hiện Chương 512 - Tiên duyên chợt hiệnChương 512 - Tiên duyên chợt hiện

Bọn họ cũng không phải là chúng thần Thiên đình, mà chỉ là bộ hạ Thiên đình.

Hoặc là đã từng tu luyện thuật pháp kéo dài tuổi thọ, đã từng lấy được bảo vật có thể kéo dài tuổi thọ, hoặc là do thiên phú tuổi thọ của chủng tộc không kém.

Tóm lại, kẻ còn tôn tại chính là vương.

Linh khí thiên địa khô cằn, cho nên không thể đột phá kéo dài tuổi thọ, hiện tại vấn đề đặt ở trước mặt bọn họ không phải là đột phá cảnh giới, mà là làm thế nào để kéo dài tuổi thọ.

Trên thực tế, toàn bộ bọn họ đều đã tự chém một đao.

Một thân thực lực hoặc là tản đi, hoặc là phong ấn, chỉ duy trì ở vùng giáp giới của phàm thể cảnh và chân nguyên cảnh, lấy tiêu hao thấp nhất để duy trì.

Cắn nuốt kim long khí vận là pháp môn ma đạo, lại thêm tuổi thọ đã khô cạn, cho nên thời khắc này, bọn họ ai nấy cũng là một bộ thân thể khô quắt, mặt mũi dữ tợn giống như quỷ đói.

Danh xưng Ngụy Thần, không chỉ là miệt xưng, mà càng là thực chất.

Kim long khí vận là niệm lực chúng sinh hội tụ ra, sau khi cắn nuốt nó sẽ có được công hiệu che đậy Thiên cơ, kéo dài tuổi thọ.

Nhưng mà kim long khí vận hết sức cường hãn, chỉ có đợi đến khi nó đủ yếu mới có khả năng thu hoạch được.

Thời gian cách nhau thường rất dài, thường thường kim long khí vận của một đại vương triều thống nhất có thể chịu đựng đến trên ba trăm năm. Kim long khí vận của các chính quyền địa phương phân tách thì thời gian ngắn hơn rất nhiều, nhưng bởi vì chưa hội tụ đủ khí vận nên căn bản không đủ để ngưng thực.

Tình huống chỉ có hai chữ: Nạn đói.

Cho nên ngoại trừ ngủ say, Ngụy Thần chính là tìm trăm phương ngàn kế chế tạo ôn dịch, chiến loạn, nạn đói dưới hạ giới, để tăng nhanh tốc độ suy yếu của kim long khí vận.

Thiên đình vốn là trung tâm trật tự tam giới, sau một trận đại chiến, tất cả quy luật khách quan đều đã thay đổi.

Bộ hạ còn sót lại chiếm đoạt Thiên đình, tự phong thiên thần, lại làm chuyện nhiễu loạn thế đạo, gieo rắc tai ương.

"Đủ rồi, tiết kiệm chút khí lực đi."

Lúc này, một nam tử tóc trắng thân mặc chiến giáp, lưng đeo trường đao tức giận quở trách một câu.

Tóc trắng của y như thác đổ, khuôn mặt tối tăm, nhưng so với đám Ngụy Thần còn lại, đã là kẻ giống người bình thường nhất ở đây.

Toàn trường lập tức yên tĩnh lại, nam tử này, chính là Thiên đình chi chủ hiện tại, Thương Chiến.

Cũng là Ngụy Thần duy nhất còn có thể duy trì thực lực tại chân nguyên cảnh, trước khi tự chém một đao, thực lực của y vô cùng mạnh mẽ, từng tham dự trận đại chiến giữa các chúng thân, có thể xưng là Bán Thần.

"Hạ giới có Thanh Ngưu Đại Tiên, nhưng chúng ta có cự ma cùng rất nhiêu yêu ma quỷ quái, kiên nhẫn chờ đợi, đừng làm ồn ào." Ánh mắt Thương Chiến đảo qua thần tính và ma tính, mang theo sự áp bách cực mạnh.

Chúng Ngụy Thần thấy vậy thì không dám nói nhiều lời nữa, dằn xuống lòng nôn nóng, kiên nhẫn chờ đợi.

Sau đó lại qua thêm hai canh giờ.

Ngay vào lúc chúng Ngụy Thần sắp sửa rối loạn lần nữa.

Bỗng nhiên!

Thiên môn trước mắt tỏa ra bạch quang sáng ngời, hiện rõ ba điểm trắng mơ hồ, tiếp đó càng lúc càng sáng.

"Hua....'

"Thiên môn cảm ứng được hơi thở cự ma ~"

"Tốt quát"

Chúng Ngụy Thần lập tức hoan hô như sấm dậy.

Ngay cả Thương Chiến cũng là ánh mắt lóe sáng.

Khí tức cự ma biến mất có hai trường hợp, một là bị tiêu diệt, hai là bị cắt đứt liên hệ với Nam Thiên Môn.

Trước kia đã xuất hiện tình huống bị tiêu diệt một lần, nhưng chỉ bị tiêu diệt một tên, hai tên còn lại vẫn mở ra phát trận mở đường cho chúng Thần buông xuống, thành công đồ long.

Tình huống cắt đứt liên hệ thì xảy ra khá nhiều, Nam Thiên Môn là một bộ phận còn sót lại từ thời đại thần thoại, Thiên đình hiện tại chỉ có thể kích hoạt ra một phần uy năng của nó.

Trước đó cả ba cự ma đồng loạt cắt đứt liên hệ, có lẽ là do kết nối bị gián đoạn.

Thanh Ngưu Đại Tiên có mạnh hơn đi nữa thì cũng bị Thiên đạo áp chế, mạnh nhất cũng không thể vượt qua phàm thể cảnh đỉnh phong, tuyệt đối không có khả năng đồng thời xóa sổ ba tên cự ma.

Lại thêm việc hơn một trăm thần sứ hàng lâm được chúng Thần tuyển chọn trước đó cũng xuất hiện tình trạng đột nhiên suy yếu, đến mức gần như sắp bị cắt đứt, cũng vào lúc này đồng thời khôi phục bình thường.

Như vậy gần như là có thể đưa ra kết luận, chuyện này có cùng một nguyên nhân.

"Không có chuyện gì xảy ra là tốt rồi."

"Chỉ cần chờ pháp trận mở ra."

"Nhanh thôi!"

Bầu không khí nhẹ nhõm nhanh chóng lan tràn ra, cảm xúc cực kỳ nóng ruột cũng trong nháy mắt băng tan tuyết tán. Nhưng ngay vào lúc này, dị tượng đột nhiên xuất hiện.

Chỉ thấy phía dưới Nam Thiên Môn, ánh trăng vốn đang sáng ngời lại đột nhiên trở nên ảm đạm xuống, hơn nữa còn có dấu hiệu chuyển dân sang đỏ.

"Chuyện gì xảy ra?"

Trên mặt chúng Ngụy Thần tức thì lộ ra vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, mặt trăng máu treo trên bầu trời vốn là dị tượng của hạ giới, sẽ không xuất hiện trên Bích lạc thiên.

Thứ này, hoàn toàn không thích hợp.

DỊ tượng!

Đó là thứ chỉ xuất hiện khi có thứ gì đó dẫn động Thiên đạo.

Bích lạc thiên kể từ khi Thiên đạo vỡ nát, đã không còn xuất hiện dị tượng nào nữa.

Chuyện cười, một đám Ngụy Thần tuổi thọ khô cạn, phải dựa vào đồ long kéo dài tính mạng, sớm đã bị Thiên đạo bài xích cùng vứt bỏ, có tài đức gì mà có thể dẫn động ra dị tượng chứ.

Mà hiện tại, dị tượng không chỉ xuất hiện, còn đang phát triển.

Chỉ thấy ánh trăng đỏ thẫm kia chậm rãi chuyển dời, dần dần lộ ra một vòng cung màu trắng ở bên rìa.

Chúng Ngụy Thần tập trung nhìn kỹ, lập tức trợn tròn đôi mắt.

Cái kia lại là, trùng nguyệt!

Cái gọi là trùng nguyệt, chính là hai vâng trăng chồng chéo.

Quả nhiên, sát sau đó, vòng cung màu trắng biến thành trăng lưỡi liêm, trăng lưỡi liêm lại biến thành bán nguyệt, cuối cùng hoàn toàn tách ra.

Một vầng trăng sáng màu bạc, một vầng trăng màu đỏ máu, treo ở phía dưới Nam Thiên Môn.

Không ngờ lại thật sự là trùng nguyệt.

"Song nguyệt đồng thiên, Thiên cơ vô hạn, thời không thác loạn, tiên cơ chợt hiện!" Có Ngụy Thần kích động hô lên.

Nam tử trung niên mặc huyền y cũng hô lớn: "Truyền thuyết, khi thiên địa kết thúc mạt pháp tiến vào tịch pháp, thiên địa sẽ chợt hiện một vệt tiên duyên cuối cùng."

"Thời đại tịch pháp tới?!"

"Một tiên duyên cuối cùng?!"

Không chỉ hai người họ, chúng Ngụy Thần còn lại cũng kích động.

Khi thời đại tịch pháp mở ra sẽ có một vệt tiên duyên đột ngột xuất hiện, thuyết pháp này đã sớm bị chúng Thần nghe đến nát cả tai rồi.

Đồ long là duy trì tính mạng, đi đến vực mới thật sự là siêu thoát.

Đây là một tia hy vọng cuối cùng trong lòng Ngụy Thần, không có ai biết được thuyết pháp này rốt cuộc bắt nguồn từ đâu, là do tự mình lừa mình, hay là nghe nhầm đồn bậy, nhưng tất cả mọi người đều kiên quyết tin tưởng nó.

Không gì khác, đây chính là hy vọng!

Bất kể là người hay là thần, đều khát vọng "hy vọng”, bởi vì nó vị thuốc duy nhất chống chọi tuyệt vọng.

Chúng Ngụy Thần kích động, trong mắt Thương Chiến cũng bắn ra ánh sáng hy vọng.

Giờ khắc này, ánh mắt tất cả Ngụy Thần đều nóng bỏng, bọn họ đồng loạt nhìn về phía sau Nam Thiên Môn, nhìn về cái hạ giới mông lung mịt mờ kia.

Song nguyệt đồng thiên, tiên duyên chợt hiện, bất kể việc này là thật hay giả, nhất định phải thăm dò rõ ràng.

Ngộ nhỡ là thật thì sao?

Nam tử trung niên mặc huyền y làm ra phản ứng đầu tiên, y chắp tay nói: "Chư vị thần hữu bình tĩnh đừng nóng vội, đợi ta tự mình hạ giới vì chúng Thân thăm dò rõ ràng."

Vừa dứt lời, liền thấy y một bước nhảy vào trong Nam Thiên Môn, trong nháy mắt đã biến mất không còn bóng dáng.

Chúng Ngụy Thần thấy vậy, trên mặt đều hiện ra một vệt kinh ngạc thoáng qua.

Cái tên khốn kiếp kia nơi nào là đi thăm dò, rõ ràng là đi cướp tiên duyên.

Còn nóng vội hơn cả khil

"Một mình hắn thế cô lực cô, lão phu đi giúp hắn một tay." Theo sát phía sau, lão già âm u cũng hô lên một tiếng, cũng một bước tiến vào Thiên môn.

"Bản đầu đà cũng đi xem thử một chút." Đầu đà cũng là không kịp chờ đợi.

"Ta đi

“Ta cũng đi

Có hai người dẫn trước, chúng Ngụy Thần sao còn có thể nhịn được nữa, thi nhau đi theo nhảy vào Nam Thiên Môn, lựa chọn lấy chân thân hạ giới.

Vẫn là câu nói kia, ngộ nhỡ tiên duyên thật thì sao?

Ngươi không đi thì sẽ bị người khác nhanh chân giành trước!

Tiên duyên tiên duyên, tại sao gọi là duyên?

Nếu tất cả mọi người đều có thì đã không gọi là duyên.

Duyên, là tranh giành lấy được!

Rất nhanh, qua thời gian không quá mười mấy hơi thở, trước Nam Thiên Môn vốn là bóng hình đông đảo, lập tức đã trở nên trống rỗng.

Chỉ còn lại Thương Chiến cùng mấy vị Ngụy Thần cực kỳ yếu ớt còn do dự vì một khi hạ giới sẽ định trước là không thể về được.

Thương Chiến liếc nhìn qua bọn họ một cái, chau màu, cuối cùng y cũng một bước tiến vào Nam Thiên Môn, lựa chọn xuống hạ giới thăm dò rõ ràng. Tiên duyên, cho dù chỉ có khả năng một phần vạn, cũng không thể bỏ qua. Nhất định phải đánh cược một lần!
Bình Luận (0)
Comment